Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 694 - Chương 694: Khốn Cảnh

Chương 694: Khốn cảnh Chương 694: Khốn cảnh

“Nếu đã là phương hướng hang ổ của bọn chúng, vậy sang đó xem một chút đi.” Từ Phàm nói.

Hắn biết đằng sau đó khẳng định sẽ xuất hiện những con Dơi khổng lồ lợi hại hơn nữa, nhưng vấn đề không lớn.

Chỉ trong khoảng thời gian Từ Phàm nói chuyện với Bồ Đào, trận chiến bên ngoài đại trận phòng hộ đã kết thúc

Con rối kiếm trận đừng sừng sững bên ngoài đại trận phòng hộ của Ẩn Linh đảo, ánh mắt sắc bén nhìn về phía trước.

“Cũng không biết bên trong hang ổ của bọn chúng có bảo bối gì.” Từ Phàm có chút chờ mong.

Ngay vào lúc này, Tùy Ảnh mang theo Vương Linh Nhi tới bái phỏng.

“Rất tốt, nhìn trạng thái của ngươi hẳn đã triệt để tấn cấp thành thiên khôi sư cử giai rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Vừa vững chắc, cho nên muốn xin phép Đại trưởng lão cho chiến đấu.” Tùy Ảnh nói.

“Xin chiến sao? Ngươi muốn đi ra bên ngoài chiến đấu với những con Dơi khổng lồ kia.” Từ Phàm hỏi.

Tùy Ảnh nhẹ gật đầu.

Từ Phàm phân phó một tiếng với Bồ Đào.

Không bao lâu một con rối Đại Thừa kỳ kiếm tu chuyên môn dùng để điều khiển xuất hiện sau lưng Từ Phàm.

“Con rối này đã đợi ngươi một thời gian rất dài, tên là Kiếm Ảnh, hi vọng về sau ngươi không cô phụ nó.” Từ Phàm nói.

Tùy Ảnh nhìn một chút con rối Kiếm Ảnh, bên trong ánh mắt xuất hiện một tia si mê, cuối cùng trở nên kiên định.

“Nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng Đại trưởng lão.” Tùy Ảnh kiên định nói.

“Chả qua ngươi xin chiến coi như xong, cuộc chiến bên ngoài quá đối phong hiểm, không có sự tính toán chuẩn xác, chỉ cần một chút sơ hở thôi ngươi cũng có khả năng bị những luồng gió lạ ấy làm tàn lụi.”

“Trở về làm quen một chút với Kiếm Ảnh, đến thời điểm cuối cùng có tương ứng nhiệm vụ phát cho ngươi.” Từ Phàm nói.

“Vâng.”

Tùy Ảnh nhẹ gật đầu, nhận lấy con rối cùng Vương Linh Nhi rời khỏi.

Nhìn phương hướng của hai người, Từ Phàm cười nói: “Xem ra không cần thêm bao lâu nữa, ta có thể uống rượu mừng rồi.”

Lúc này, bên ngoài đại trận phòng hộ của Ẩn Linh đảo, lại tới một đợt Dơi khổng lồ.

Nhưng Dơi khổng lồ lần này không giống với những lần trước, toàn thân nó đen nhánh, giống như ác ma trong đêm tối.

Mấu chốt nhất chính là, nó có thể tự do xuyên thẳng qua bên trong những luồng gió lạ, không giống Dơi khổng lồ khác phải tránh né.

“Dựa theo chiêu bài cũ, đây chính là tinh anh quái ha.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Để cho ta xem nào.”

Từ Phàm nói rồi nhắm mắt lại, tiếp quản con rối Kiếm Trận bên ngoài đại trận phòng hộ.

Linh kiếm bên trong hộp kiếm của con rối kiếm trận hung mãnh xông ra như một trường long đạo kiếm.

Cuối cùng hóa thành một Kiếm Trận Thương Long, chiếm cứ bên ngoài đại trận phòng hộ.

Một tiếng rồng ngâm theo tiếng kiếm rít vang lên, thương long kiếm trận kia như một con chân long, mang theo hơi thở uy nghiêm.

Sau đó linh khí của Ẩn Linh đảo mãnh liệt tuôn ra, gia trì bên trên thương long kiếm trận.

Cuối cùng thương long kiếm trận bắt đầu biến hóa, biến thành càng ngày càng sống động.

Con rối kiếm trận ở ngay đằng sau Thương Long Kiếm Trận.

Từ Phàm phát hiện càng đi về phía trước, tần suất gió lạ xuất hiện càng ngày càng cao.

Thổi đến đại trận phòng hộ của tông môn không có vấn đề, những nếu thổi đến trên thân linh kiếm cấp bậc đạo khí thì sau khi quay lại sẽ phải tu sửa lớn.

Cho nên dưới tình huống như này, loại kiếm trận đại khai đại hợp này đã không còn thích hợp để dùng.

Chiến đấu bình thường còn đỡ, gặp phải loại chiến đấu lợi hại một chút này lại không co cách nào tốt.

Lúc này những con Dơi phổ thông đã xông vào phạm vi công kích của thương long kiếm trận, trực tiếp bị thần long vẫy đuôi đem đi hết.

Sau đó liền cảnh giác nhìn chằm chằm Dơi khổng lồ đen nhánh nơi xa kia.

Con Dơi khổng lồ kia cũng không vội vã công kích, mà là đảo quanh Ẩn Linh đảo, bên trong ánh mắt hiện lên một nét suy tư.

“Tinh anh quái có trí tuệ.” Từ Phàm nói.

“Gió lạ của khu vực này là do các ngươi dẫn tới sao?” Con rối kiếm trận mở miệng nói ra.

Kết quả Dơi khổng lồ không có đối diện một tia phản ứng, mà lại hóa thành một luồng sáng đen, lao đến phía Thương Long Kiếm Trận.

Một kiếm khí chí thuần được thương long kiếm trận nhổ ra, trực tiếp chém về phía ánh sáng đen kia.

Chỉ thấy con dơi đó hóa thành một luồng sáng đen, trong nháy mắt trốn bên trong gió lạ, đạo kiếm khi kia trực tiếp bị phá hủy.

“Cách chiến đấu như này vô lại.” Từ Phàm cà khịa nói.

Dơi khổng lồ tránh thoát được kiếm quang, trong nháy mắt lại thoát ra từ bên trong gió lạ, lần nữa phóng về phía Thương Long Kiếm Trận.

Kết quả vừa thấy mặt, trực tiếp xuất ra một luồng gió lạ, đánh rơi một miếng long lân trong thương long kiếm trận, nó đại biểu cho một đạo khí.

Nhìn thấy một màn này, trong nháy mắt Từ Phàm trở nên phấn trấn.

“Không thể nhắm mắt chơi bừa a, thương tiếc một cái là thiếu mất một thanh linh kiếm, này còn chịu nổi sao?”

Trong mắt rồng của thương long kiếm trận lóe lên ánh sáng, Dơi khổng lồ bắt đầu triền đấu.

Kết quả sau mấy hiệp đấu, thương long kiếm trận lại rơi thêm vài miếng long lần, điều này khiến Từ Phàm có chút đau lòng.

“Bồ Đào phân phối mấy chục vạn linh kiếm ngũ giai sử dụng phế liệu luyện chế, trước hợp thành một cho ta rồi lại nói.” Từ Phàm nói, hắn muốn trang bị thêm áo giáp cho thương long kiêm này.

Trong nháy mắt, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn chỉ thấy Vạn Bảo Phong ẩn chứa báo khổ, đỉnh núi mở ra một lỗ hổng.

Từ lỗ hổng bay ra mấy chục vạn ngũ giai linh kiếm, tất cả đều bay về phía Thương Long Kiếm Trận.

Thương Long bản plus xuất hiện trước mặt Dơi khổng lồ.

Có sự gia trì của mấy chục vạn ngũ giai linh kiếm, thương long kiếm trận nhất thời như được tăng thêm Buff, đánh với Dơi khổng lồ càng đánh càng hăng.

Sau mấy hiệp, Dơi khổng lồ phát hiện không thể chiếm được lợi ích gì, liền nhân cơ hội bị đuôi của thương long kiếm trận vỗ một phát trốn vào bên trong gió lạ.

Sau đó bỏ trốn mất dạng.

Thương long kiếm trận chỉ là gào một tiếng đối với bóng lưng của Dơi không lồ, thì bất lực hóa thành linh kiếm quay về bên trong hộp kiếm.

“Bồ Đào, tránh hang ổ của Dơi khổng lồ ra, đến khu vực biên giới hạch tâm cần bao nhiêu thời gian?” Từ Phàm hỏi.

“Chủ nhân, dựa theo tốc độ trước mắt, cần hai trăm ba mươi năm.”

“Chẳng lẽ thật phải nổ tung cái bệ tiết điểm tiên khí tiến hành truyền tống sao?” Từ Phàm sờ lên cằm nói.

Từ Phàm vừa nghĩ tới nếu thật là phải làm như thế, còn phải tiêu tốn thêm mấy trăm năm thời gian luyện chế lại cái tiên khí tiết điểm này, cộng thêm thời gian sửa chữa cái bệ, chỉ sợ cần đến bẩy tám trăm năm.

“Đau đầu quá cho nên nếu tiếp đây lại đến mấy thứ đồ chơi này, đánh cũng không có biện pháp đánh.” Từ Phàm thở dài nói.

“Chủ nhân, Hàn Phi Vũ đồ tôn của ngài cầu kiến.” Thanh âm Bồ Đào vang lên.

“Chẳng lẽ tới giải quyết vấn đề sao?”

“Để hắn vào đi.”

Hàn Phi Vũ choàng trên mình đạo bào Ẩn Linh khiến cho khuôn tầm thường của hắn hiện lên một chút anh tuấn.

Mặc dù còn kém một chút so với nhân vật chính, nhưng nhan sắc này đã được coi là không có chỗ thiếu hụt.

Không biết rõ vì sao trong đầu Từ Phàm lại xuất hiện loại ý nghĩ này.

“Bái kiến sư tổ.” Hàn Phi Vũ hành lễ nói.

“Đứng lên đi, không cần khách khí như thế.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Sư tổ, đồ tôn có bảo vật dâng lên.” Hàn Phi Vũ nói, hắn lần này tới chính là vì giải quyết vấn đề.

Sau khi hắn quan sát trận chiến ngày hôm nay, phát hiện tông môn đã gặp phải khốn cảnh.

Nếu như đều là đám Dơi khổng lồ phải tránh né gió lạ còn tốt, những hiện nay lại xuất hiện Dơi không lồ có thể trốn vào bên trong gió lạ, khi con rối kiếm trận vô dịch đó ứng phó hiện rõ sự lao lực.

Nhìn màn chiến đấu này, Hàn Phi Vũ đột nhiên nhớ đến, bên trong nhẫn không gian của hắn, có sáu khối ma phương có thể phá hủy phong ấn không gian.

Những thứ này đều là ban đầu khi hắn phát hiện sự biến hóa của những mảnh vỡ cùng vật chất bên cạnh khối ma phương, hiện nay hoàn toàn toàn toàn biến thành ma phương có thể phá hủy phong ấn không gian.
Bình Luận (0)
Comment