Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 702 - Chương 702: Chiến Lợi Phẩm

Chương 702: Chiến lợi phẩm Chương 702: Chiến lợi phẩm

Tên Đại Thừa Tôn Giả đó hoảng loạn cả lên, tình huống đen đủi nhất đã xảy ra rồi.

Hắn vốn dĩ còn nghĩ chỉ cần trấn áp ba tên Hợp Thể kỳ này, lấy được Tiên Khí rồi lập tức truyền tống trở về đại bản doanh thương hội của bọn hắn, ở nơi đó có vài vị Đại Thừa Tôn Giả tọa trấn.

Chỉ cần hắn ta quay trở về, bất luận là món tiên khí đó có được do mình sử dụng hay là không, thì lợi ích mà hắn nhận được chắc chắn là lớn nhất.

Nhưng điều khiến hắn ta ngàn vạn lần không thể ngờ tới đó là, việc trấn áp ba tên Hợp Thể kỳ này lại tốn sức lực đến như vậy, thậm chí còn có khả năng bị giết ngược lại.

“Đừng ủ rũ như vậy, nếu như đã không thể trốn thoát, vậy dùng toàn lực mà chiến đấu đi, ít nhất ngươi vẫn còn một cơ hội sống sót.”

Hùng Lực nói rồi lần nữa nắm lấy Minh Kim Cự Chùy xông tới phía Đại Thừa Tôn Giả.

Cuộc chiến tiếp tục, trong mắt Đại Thừa Tôn Giả cũng xuất hiện một tia kiên quyết.

Nhưng theo diễn biến của cuộc chiến, nét mặt của Đại Thừa Tôn Giả bắt đầu dần trở nên tuyệt vọng

Giằng co và phòng ngự lên đến đỉnh điểm, khiến cho Thần Thông và Đạo Khí của hắn chỉ có thể đánh lên thân người của Hùng Lực, nhưng cũng chẳng hề có tác dụng gì.

Từng đợt tấn công chí mạng của Ảnh Thứ, ngoài ra cộng thêm kiếm trận của Hàn Phi Vũ cũng vẫn ra tay bất kể mọi lúc, quả thực khiến cho thể xác và tinh thần của Đại Thừa Tôn Giả kiệt quệ.

Đã bao nhiêu năm rồi, cho dù là chiến đấu cùng với Yêu Tộc cũng không chịu ấm ức như vậy, chỉ cảm giác thấy một ngụm máu bị nghẹn lại trong vòm ngực, nôn không ra, nuốt cũng không xuống.

Vào lúc này, ba người lại càng thêm cẩn thận, bọn họ biết rằng đây chính là trận đấu ngoan cường chống cự.

Dưới tình hình như vậy luôn luôn là càng về thời điểm cuối cùng thì càng nguy hiểm, ba người đều vô cùng cẩn thận, Đại Thừa Tôn Giả cố ý để lộ ra vài chỗ sơ hở, cũng bị ba người bỏ qua.

Cự chùy trong tay Hùng Lực lại một lần nữa nện tới Đại Thừa Tôn Giả.

Chỉ nghe thấy một tiếng kêu răng rắc, đạo khí phòng ngự bảo vệ Đại Thừa Tôn Giả cuối cùng cũng đã tới giới hạn, Phòng Hộ Tráo vỡ nát.

Cự chùy tàn nhẫn nện xuống ngực của Đại Thừa Tôn Giả.

Đại Thừa Tôn Giả hóa thành một ngôi sao băng vụt xuống một nơi xa.

Chính vào một khắc đánh một kích kia, ba người bắt đầu thảo luận kịch liệt.

“Cơ hội tốt, có lên không!” Ảnh Thứ.

“Thận trọng đã, vừa nhận được tình báo về vị Đại Thừa Tôn Giả này, hắn vẫn còn có một món Đạo Khí phòng ngự.” Hàn Phi Vũ.

“Cảm giác trong đây có gian trá, thận trọng!” Hùng Lực quyết định nói.

Thân thể của Đại Thừa Tôn Giả trực tiếp làm sụp đổ một căn gác lửng nhỏ rách nát.

Ngay lập tức nằm đó nhìn trời, trong ánh mắt tràn ngập sự tuyệt vọng.

“Đều là lão hồ ly ngàn năm tuổi hay sao? Kiên nhẫn được như vậy!”

Trông thấy chiến thuật câu dẫn của mình thất bại, nỗi tuyệt vọng của Đại Thừa Tôn Giả càng sâu thêm một phần.

“Có chút thú vị đấy, cuộc chiến này quả thực đã có đầy đủ kinh nghiệm để đối địch rồi .” Từ Phàm khen ngợi nói.

“Một trận chiến đặc sắc biết bao.” Từ Cương ở bên cạnh nói, trong mắt lấp lánh chiến ý, tọa trấn tông môn bao năm, hắn đã một thời gian dài chưa có chiến đấu rồi.

“Nếu như ngươi ngứa tay thì bảo bọn họ nhặt Chân Linh của Đại Thừa Tôn Giả về đây, dựng lên một trận chiến mô phỏng, ngươi có thể vào trong chiến đấu, xem thử một mình ngươi có trấn áp được Đại Thừa Tôn Giả này hay không.” Từ Phàm nói

“Ta chỉ là ngưỡng mộ bọn họ có thể dùng toàn sức lực chiến đấu hết mình, còn về Đại Thừa Tôn Giả này, ở dưới bàn tay ta sẽ không trụ vững nổi bao lâu đâu.” Từ Cương tự tin nói, tu vi của hắn bây giờ đã là Hợp Thể kỳ đỉnh phong, lĩnh ngộ đối với đạo Ngũ Hành đã sắp đạt tới cảnh giới Đạo Pháp tự nhiên.

Vài năm trước đây Từ Phàm vẫn luôn ngủ say, Từ Cương cũng thủ hộ bên cạnh Từ Phàm mà tu luyện, trong mắt đệ tử Ẩn Linh môn hắn vẫn chưa hề xuất thủ.

“Hay là chúng ta luyện tập xem?” Từ Phàm trông thấy đại đồ đệ ngứa tay liền nói.

Từ Cương theo bản năng lắc đầu, chiến đấu và bị ngược đãi hắn vẫn còn phân biệt được rõ ràng.

“Sư phụ mỗi lần ra tay đều sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của đồ nhi, vẫn là không luyện tập thì tốt hơn.” Từ Cương lắc đầu nói.

Chúng đồ đệ cười lên.

“Được rồi, vị Tôn Giả đối diện kia đã hoảng sợ, trận chiến cũng nên kết thúc rồi.” Từ Phàm nhìn vào màn sáng một cái rồi nói.

Quả nhiên, một tổ phối hợp ba người, Đại Thừa Tôn Giả trực tiếp bị thanh trọng chùy của Hùng Lực hất bay lên trời.

Ảnh Thứ sớm tiếp ứng ở trên không trung, nhẹ nhàng đưa một thanh Đạo Kỳ Đoản Kiếm vào trong đan điền của Đại Thừa Tôn Giả.

Đoản kiếm của Ảnh Thứ trực tiếp phá hủy đan điền của Đại Thừa Tôn Giả, bức ra Chân Linh bên trong đan điền.

Nhìn thấy một màn này, ba người đồng thời thở mạnh một hơi dài, bọn họ biết rằng trận chiến đã giành thắng lợi rồi.

Chân Linh của Đại Thừa Tôn Giả trông thấy ba người chưa nắm bắt được ý đồ của hắn, ngay tức khắc muốn xé rách không gian đào tẩu.

Phải biết rằng, Chân Linh xuyên qua không gian còn dễ hơn cả so với Chân Thân.

Kết quả biến thành Đại Thừa Tôn Giả Chân Linh lại lần nữa thất bại.

“A!!!!”

“Các ngươi quả thực ngay cả một con đường sống cũng không chừa lại cho ta, vậy thì đi chết cùng ta đi!!”

Chân Linh vốn dĩ là sắc xanh huyền ảo trong tức khắc trở nên bành trướng, màu sắc cũng từ sắc xanh trở thành sắc đỏ, y phục tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị nổ tanh bành.

Mà mấy người Hùng Lực chỉ là theo thói quen nhàn nhạt nhìn hắn, không có quá nhiều biểu cảm.

Bởi vì thu dọn chiến trường là công việc của Bồ Đào, hơn nữa tốc độ lại rất nhanh nhẹn lưu loát.

Vào lúc này đây, trong hư không xuất hiện một tấm lưới, trực tiếp tóm lấy Chân Linh của tên Đại Thừa Tôn Giả kia, biến mất tăm.

Mà toàn bộ nhẫn không gian và pháp bảo trên người của tên Đại Thừa Tôn Giả ấy lại xuất hiện trước mắt ba người.

“Thời gian thu hoạch đây~” Ảnh Thứ nhìn chiếc nhẫn không gian trôi nổi trước mặt bọn họ cười nói, cảm giác bản thân đã gần hơn tới món bảo khí kia rồi.

“Đại sư huynh, đổi tin tức ngươi còn thiếu bao nhiêu?” Ảnh Thứ hỏi.

“Tích góp bao nhiêu năm, mới tích được đủ ba phần, tính cả chỗ này có lẽ cũng miễn cưỡng đủ bốn tầng.” Hùng Lực cũng cười lên, công pháp mà hắn luyện cực kỳ hao tốn tài nguyên, bao nhiêu năm tích lũy được của cải như vậy quả thực không dễ dàng gì.

Hai người tự động bỏ qua Hàn Phi Vũ, nội bộ tông môn sớm đã có lời đồn.

Nói rằng Hàn Phi Vũ dâng hiến cho tông môn trọng bảo nghịch thiên, có được sự xem trọng của đại trưởng lão, Đạo Khí chất đống, Tiên Khí cũng đã có được hẳn mấy bộ, cho nên tới chủ đề này tự động bỏ qua hắn.

“Sư đệ, Tiên Khí mở ra trong hộp mù nhẫn không gian nên cho ta chứ nhỉ?” Ảnh Thứ cười khì khì nói.

“Cho ngươi cái rắm!” Hàn Phi Vũ trừng mắt nhìn Ảnh Thứ một cái.

“Giao hẹn vừa nói xong ngươi đã quên rồi à, sau này phải gọi ta là Hàn Đại Ca.”

“Chẳng phải là vẫn chưa mở ra được món đồ tốt hay sao? Là ngươi cố ý bỏ những món đồ đó vào trong nhẫn không gian có đúng không?” Ảnh Thứ cười nói.

“Nếu ta còn không bỏ vào, ngươi làm sao có thể được phân nhiều đồ như vậy?” Hàn Phi Vũ nói rồi mở từng chiếc nhẫn của Đại Thừa Tôn Giả ra.

Ngay tức khắc các loại linh bảo linh dược linh khoáng, pháp bảo dị bảo chất đống thành một ngọn núi nhỏ.

“Chỉ dựa vào số đồ này, chẳng lẽ ngươi không nên gọi ta một tiếng Hàn đại ca hay sao?” Hàn Phi Vũ nhìn mấy món Đạo Khí kia nói.

“Nói chuyện đó làm gì? Mau chóng phân chia chiến lợi phẩm đi.”

“Dựa theo quy tắc cũ, đại sư huynh bốn phần, còn lại chia đều cho chúng ta.” Ảnh Thứ chuyển chủ đề nói.

“Chia đều đi, trận chiến này đánh thật là đã.” Hùng Lực nhìn đám chiến lợi phẩm cũng không để ý lắm.

Thứ có thể khiến hắn quan tâm chỉ là những khuyết điểm mà hắn bộc lộ ra trong chiến đấu và hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ của tông môn mà thôi.

“Người tấn công chính chiếm được bốn phần, nguyên tắc không thể thay đổi.” Hàn Phi Vũ nói, món đồ này hắn cũng không phải để ý lắm, tổng giá trị có khả năng còn chưa tới nửa món Tiên Khí.

“Vậy cứ thế đi.”

“Bồ Đào, đổi chiến lợi phẩm của ta thành tích phân.” Hùng Lực nói.

“Của ta cũng như vậy ~”

“Còn có ta nữa ~”

Một truyền tống trận xuất hiện ở phía dưới chồng chiến lợi phẩm kia, cuối cùng toàn bộ đều được truyền tống vào trong bảo khố của Ẩn Linh môn.
Bình Luận (0)
Comment