Chương 704: Nhiệm vụ
Chương 704: Nhiệm vụ
Từ Phàm thấy Thiên Linh tôn giả học cái xấu thì hơi bất đắc dĩ, hắn không nhớ là từ khi nào, mà con hàng này đưa đồ không bao giờ bàn giá cả, chỉ ra vẻ ngươi xem mà đưa.
Còn chưa kể, Từ Phàm cũng chịu cái kiểu này, mỗi lần đều có thể khiến Thiên Linh tôn giả cười ha ha rời đi.
“Có phải tông môn các ngươi đã che giấu một yêu nghiệt không? Thái thượng Đại trưởng lão dám lấy Tiên khí ra so đệ tử với ta.” Từ Phàm cười hỏi.
“Đại trưởng lão, ta đã nói với lão đại, chuyện này là hắn làm không thỏa đáng, đây chẳng phải là thể hiện rõ muốn lừa Tiên khí của Đại trưởng lão sao!” Giọng của Thiên Linh tôn giả đột nhiên cao lên một chút, giống như là người cùng phe với Từ Phàm.
“Tự tin như vậy à? Xem ra đệ tử mà ta không biết kia thật sự lợi hại.” Tử Phàm hơi tò mò nói.
“Thiên phú như vậy, hẳn là mạnh hơn lão Đại thời trẻ một chút, nhưng đương nhiên không sánh bằng Đại trưởng lão.” Thiên Linh tôn giả cười nói.
“Chín trăm năm trước, lão Đại nhận một đệ tử mới, tên là Lý Tử Thạch, luôn giữ ở bên cạnh tận tâm dạy dỗ, dù sao trong thế hệ trẻ mà ta thấy, không nói mấy đồ đệ bên cạnh Đại trưởng lão, thì không ai có thể là đối thủ.”
Thiên Linh tôn giả ra vẻ như là Từ Phàm sắp lỗ vốn đến nơi, điều này khiến Từ Phàm càng cảm thấy kỳ lạ hơn, không khỏi hơi mong chờ.
“Dù sao ta cũng cảm thấy, lần này lão Đại có hơi không đáng mặt.”
“Đừng nói thế, đệ tử hai phái giao lưu công bằng, hữu nghị thứ nhất, cạnh tranh thứ hai.”
“Nếu đã có đệ tử xuất sắc, vậy thì nên dẫn ra khen thưởng.” Từ Phàm cười nói, giống như là chỉ lấy một Đạo khí bình thường ra.
“Dù sao lão Đại cũng xem như là nợ Đại trưởng lão một ân tình, quay về ta sẽ giúp Đại trưởng lão đòi lại.” Thiên Linh tôn giả nói.
“Cứ như vậy đi, đệ tử hai phái vẫn chưa bắt đầu giao lưu, đừng kết luận vội vàng như vậy.” Từ Phàm cười nói.
Thiên Linh tôn giả gật đầu.
“Gần đây vực Cực Không thế nào?” Từ Phàm hỏi.
“Thái bình đến nỗi không thể thái bình hơn, hình như tất cả chiến hạm cự thú của Yêu tộc đều đã biến mất, nhưng điều này cũng cho thấy Yêu tộc đã sử dụng tất cả lực lượng để bảo vệ Truyền tống trận vượt giới kia.”
“Nhưng nghe nói Hội trưởng lão đã có một số manh mối, thêm một khoảng thời gian nữa, biết đâu có thể tìm được vị trí khu vực Truyền tống trận vượt giới.” Thiên Linh tôn giả tỏ vẻ khinh thường kế hoạch Truyền tống trận vượt giới của Yêu tộc.
Chỉ cần tìm được vị trí của Truyền tống trận vượt giới, tập hợp sức mạnh của cả Nhân tộc, còn không thể phá hủy Truyền tống trận này sao?
“Truyền tống trận vượt giới cần vô số các loại linh bảo linh khoáng dị chủng kỳ vật, chỉ cần cẩn thận một chút, là có thể tra ra dấu vết lưu lại.”
“Muốn làm kế hoạch này, không thành được.” Quan điểm của Từ Phàm giống với Thiên Linh tôn giả.
Hai người vừa hàn huyên được một lát, Thiên Linh tôn giả đã muốn hành lễ cáo lui.
Khi chuẩn bị rời đi, bên tai truyền đến giọng nói của Tử Phàm.
“Chuẩn bị linh khoáng Tiên khí cho tốt, gom đủ thì đưa tới cho ta, lần này tính cho ngươi hai kiện.”
“Cảm ơn Đại trưởng lão!”
Thiên Linh tôn giả quay đầu nói lời cảm tạ, sau đó hóa thành độn quang biến mất ở chân trời.
“Lần sau để Bàng Phúc tới đây ứng phó ngươi.” Từ Phàm nhìn về phía Thiên Linh tôn giả biến mất nói.
Lúc này tổng bộ của thương hội Ẩn Linh đã chuyển tới Tiên thành Thượng Tôn, mà Ẩn Linh đảo không còn Tiên thành Lâm Sâm nữa, hắn chỉ đành để mọi thứ mà mình thu hoạch được ở tổng bộ Tiên thành Thượng Tôn.
Nói đến đây, Từ Phàm nhớ tới Tử Thạch mà Thiên Linh tôn giả nói.
Từ Phàm nhìn thái độ của Thiên Linh tôn giả, có lẽ đại sư huynh đời thứ nhất của Ẩn Linh môn không thể chiến thắng Tử Thạch này.
“Xem ra Thái thượng Đại trưởng lão này đã nghĩ tới việc giao lưu từ lâu rồi.” Từ Phàm nói.
“Bồ Đào, đi gọi Trương Học Linh tới đây.”
“Tuân mệnh.”
Không bao lâu, một nam tử mặc đạo bào đi tới trước người Từ Phàm, quanh thân không hề có thần vận, giống như một phàm nhân.
“Bái kiến Đại trưởng lão.” Trương Học Linh hành lễ nói.
“Gần đây tông môn chúng ta và Thiên Linh Tông triển khai một lần đại hội giao lưu đệ tử, tất cả Luyện Hư Kỳ và Hợp Thể Kỳ ưu tú nhất đều được ban thưởng Tiên khí.”
“Ngươi có sẵn lòng vận động một chút không?” Từ Phàm nhìn Trương Học Linh -người đã ru rú ở Tàng Kinh Các hơn nghìn năm hỏi.
“Hay là nhường cơ hội này cho đệ tử cần Tiên khí hơn đi.”
“Đệ tử vô cầu, chỉ một lòng hướng đạo.” Trương Học Linh bình tĩnh nói.
“Vậy được, ta đổi cách nói, giao cho ngươi một nhiệm vụ, đệ tử hai phái giao lưu ngươi phải giành được vị trí đứng đầu của Luyện Hư Kỳ.”
“Ngươi hoàn thành, có thể tiếp tục ở lại Tàng Kinh Các, không hoàn thành ngươi không cần làm nhân viên quản lý nữa mà đi trồng trọt với thỏ Thái Linh đi.” Từ Phàm nói xong quay lại phất tay, ý bảo Trương Học Linh có thể lui xuống.
Trương Học Linh Nhất về tới Tàng Kinh Các với vẻ mặt rối rắm.
“Còn muốn ru rú ở tông môn mãi, làm gì có chuyện hời như thế, vào thời khắc quan trọng phải phát huy tác dụng cho ta.” Từ Phàm cười nói.
Năm ngày qua đi, tất cả đệ tử của Ẩn Linh môn và Thiên Linh Tông đều nhận được một tin tức.
“Đại hội giao lưu đệ tử hai phái sẽ mở toàn diện, địa điểm ở xxx.”
Đại đa số đệ tử hai phái đã trải qua chuyện như vậy một lần, thấy bắt đầu lần nữa, tất cả đều bắt đầu nổi lên sự chờ mong.
“Tông môn lại bắt đầu phát phúc lợi à?” Đây là phản ứng đầu tiên của đệ tử Ẩn Linh môn.
“Lại là Thái Thượng trưởng lão tông môn nào, nhìn chúng ta không vừa mắt muốn chỉnh chúng ta.” Đây là suy nghĩ của đệ tử Thiên Linh Tông.
Nhưng đại đa số đều khá phấn chấn, bởi vì hai phái giao lưu sẽ áp dụng quy định điểm thưởng, chỉ cần tham gia nhiều hoặc ít đều có thể mưu cầu một vài lợi ích.
Trong lúc nhất thời vô số độn quang từ hai phái phóng lên bay về phía bình đài giao lưu hai phái.
Trong lúc nhất thời cả Ẩn Linh môn trở nên trống trải, chỉ có lác đác vài vị đệ tử còn ở lại tông môn.
Trong đó có cả Từ Linh Đài.
“Phu quân, cơ hội tốt như hai phái giao lưu, sao ngươi không đi?” Nữ tử bên cạnh Từ Linh Đài hơi nghi hoặc hỏi.
“Ừ, đi vào trong đó chắc chắn sẽ gặp bằng hữu Thiên Linh Tông, vì bảo vệ thể diện của vị bằng hữu kia, ta không nên đi thì hơn.” Từ Linh Đài hơi xấu hổ nói.
Mấy năm nay hai phái giao lưu càng ngày càng thường xuyên, vị đạo hữu xem hắn là huynh đệ khi trước cũng đã biết chuyện Tiên Cung Thịnh Yến rồi.
Vì thế, hai người đã không liên hệ mấy trăm năm.
“Ta biết phu quân đang lo lắng gì, nhưng ta cảm thấy gút mắc này sớm muộn gì cũng phải cởi bỏ, loại chuyện này nên sớm không nên muộn.”
“Phu quân nên đi đi.” Nữ tử kéo tay Từ Linh Đài vỗ về nói.
“Vả lại, nếu bây giờ ngươi không đi, cha mẹ cũng sẽ nói thôi.”
“Nhất là cha, nếu ngươi không giành được vị trí tốt...”
Nữ tử còn chưa nói xong, Từ Linh Đài đã nhớ tới chuyện không hay gì đó.
“Phu nhân nói đúng, loại chuyện này nên sớm không nên muộn, ta sẽ đi ngay bây giờ.”
Hai người nói xong, thì hóa thành độn quang bay về phía địa điểm hai phái giao lưu.
Lúc này, ở khu vực giao lưu giữa hai phái, có một đệ tử Thiên Linh Tông Hợp Thể Kỳ nhìn thấy đệ tử Ẩn Linh môn đều kéo lại hỏi có nhìn thấy Từ Linh Đài không, ở chỗ sâu trong ánh mắt ẩn chứa ngọn lửa căm phẫn vô tận.
Cả người giống như một thùng thuốc nổ sắp nổ tung.
Có một vài đệ tử hiểu rõ ân oán vượt qua ngàn năm này tỏ vẻ rất muốn xem cảnh tượng náo nhiệt này của hắn.
Thậm chí còn có đệ tử Ẩn Linh môn không sợ to chuyện lấy một tấm phù chú Tiên Cung Thịnh Yến mà hắn trân quý ra, cỗ vũ có thù báo thù, có oán báo oán.