Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 722 - Chương 722: Kết Thúc

Chương 722: Kết thúc Chương 722: Kết thúc

Lôi Long nhìn thấy Từ Phàm dễ dàng trấn áp phong ấn một con trong số chúng nó.

Nên trận chiến sau đó bắt đầu trở nên thận trọng hơn, nhưng dù cho như vậy thì không lâu sau Từ Phàm lại phong ấn thêm hai con Lôi Long.

Vẻ mặt Từ Phàm đứng phía trước ảo ảnh ngàn tay bình tĩnh nhìn về phía Lôi Long cười nói: “Các ngươi còn thủ đoạn gì, cứ dùng hết đi.”

Lúc này ở phía sau ảo ảnh ngàn tay lại có thêm ba viên lôi châu.

Xung quanh lôi châu dường như có bóng dáng mờ ảo của Lôi Long vây quanh.

Hiện tại chỉ còn lại sáu con Lôi Long.

Ánh mắt chúng nó nhìn về phía Từ Phàm ngày càng cẩn thận.

“Mỗi một con đều tương đương với chiến lực của một giả mới vào Đại Thừa Kỳ, quả nhiên là để ý tới ta.”

“Nếu không phải ta thăng cấp đến Độ Kiếp Kỳ, thì đối phó với các ngươi đúng là cố hết sức.” Từ Phàm cười nói.

Chính ngay lúc này, bỗng nhiên sáu con Lôi Long còn lại sử dụng cơ thể của mình để tạo ra một trận pháp kỳ lạ.

Ngay lập tức cảm thấy lôi cầu của Lôi Long bắt đầu chấn động, sức mạnh biến mất từng chút một.

Mà sức mạnh bày ra trận pháp của sáu con Lôi Long lại bắt đầu gia tăng.

Từ Phàm vừa định ngăn cản đã bị một sức mạnh thần bí chặn lại.

“Đây là nghỉ giữa hiệp à?” Mặt Từ Phàm đen kịt nói.

Hắn cảm thấy bản thân đã bị nhằm vào rồi, hoặc là vì bản thân quá mạnh nên không thể không bị nhằm vào.

Ba viên lôi châu trên bàn trận bị nghiền nát, đột nhiên Từ Phàm phát hiện chiến lực của mỗi một con Lôi Long tăng lên tám phần như của Trảm Linh.

Một luồng sức mạnh kỳ dị xuất hiện trong cơ thể Từ Phàm, lại dùng phương thức cực nhanh cường hóa dục vọng của Từ Phàm.

“Mặc dù hơi khó khăn, nhưng vấn đề không lớn.” Từ Phàm nói một cách dễ dàng.

Sau đó hắn điều khiển ảo ảnh ngàn tay tiếp tục chiến đấu.

Cứ như vậy, cuối cùng chỉ còn lại ba con Lôi Long, mà lúc này cũng tăng lên cấp bậc Thiên Linh tôn giả.

“Vậy có phải con cuối cùng sẽ tăng chiến lực đến cấp bậc Vô Địch tôn giả hay không?” Từ Phàm nhìn Lôi Long đã tăng vọt tới mấy ngàn trượng nói.

Lúc này sức mạnh thân thể của Từ Phàm tăng vọt, thực lực cũng tăng cường vài phần.

Từ Phàm nhìn thời gian, chiến đấu với những Lôi Long này đã gần một ngày một đêm.

“Cứ đến đây đi.”

Từ Phàm nói xong, bên cạnh có thêm một con rối kiếm khách Đại Thừa Kỳ, tay cầm một thanh linh kiếm cấp bậc Tiên khí.

Thanh kiếm lướt ngang giữa ba con Lôi Long.

Ba thi thể và đầu của Lôi Long bị tách ra, nhưng dường như không có tác dụng gì.

Đầu rồng bị chém xuống xoay trong không trung một vòng, sau đó quay trở lại vị trí ban đầu.

“Chỉ có phong ấn tiêu hóa năng lượng bên trong mới có tác dụng sao?” Từ Phàm suy nghĩ một lúc lại triệu hoán ra một kiếm trận con rối.

Kiếm trận phong ấn Đại Ngũ Hành trực tiếp tế xuất, năm thanh linh kiếm cấp bậc Tiên khí vắt ngang trên kiếm trận phong ấn.

Ba con Lôi Long tương đương với chiến lực cấp bậc Thiên Linh tôn giả không có bất kỳ đường phản kháng nào, lập tức bị kiếm trận phong ấn trấn áp.

Kiếm trận phong ấn nổi lên cơn bão lưỡi kiếm, tiêu hao sức mạnh của Lôi Long từng chút từng chút một.

Trong cơn bão lưỡi kiếm bạo lực, cơ thể của ba còn Lôi Long dần dần bị diệt.

Ngay lúc Từ Phàm cho rằng sắp xong việc thì đột nhiên toàn bộ kiếm trận phong ấn Đại Ngũ Hành bành trướng.

Hai con Lôi Long trong kiếm trận phong ấn nổ tung.

Tất cả sức mạnh đều tập trung vào con Lôi Long cuối cùng.

“Trời cao đối xử với ta không tồi, vậy mà lại để ý đến ta như vậy.” Từ Phàm nhìn Lôi Long thân hình vạn trượng kia nói.

Thanh thế Lôi Long trong kiếm trận phong ấn Đại Ngũ Hành rất lớn, có ý đồ phá tan kiếm trận phong ấn và liều chết chiến đấu với Từ Phàm.

Chỉ tiếc nguyện vọng tốt đẹp, nhưng dù Lôi Long dùng hết toàn lực cũng không cách nào tránh thoát.

Cuối cùng bị giết trong kiếm trận phong ấn, bất lực tự nổ tung.

Kiếp vân dày cộp trên đỉnh đầu Từ Phàm mở ra một cái lỗ nhỏ.

Chùm ánh nắng mặt trời chiếu xuống, sau đó lấy đó làm trung tâm từ từ mở rộng cho đến khi kiếp vân trên bầu trời biến mất.

“Cuối cùng cũng kết thúc rồi.” Từ Phàm cảm nhận được sức mạnh của dục vọng nói.

Hắn tính toán, lôi kiếp bổ xuống trên đầu tổng cộng có chín đạo, mà Lôi Long cũng là chín con.

“Nếu không phải ta luyện đầy thiên phú Luyện Khí, thì đúng là không dễ qua được kiếp này.”

Một luồng khí thế độc đáo của Độ Kiếp Kỳ tản mát ra từ trên người Từ Phàm.

“Phía sau chỉ còn hai kiếp nạn, không biết khi nào mới đến.”

Sau khi vượt qua thân thể chi kiếp, Từ Phàm cảm thấy có một luồng sức mạnh khác trong cơ thể của mình.

Giống như một hạt giống, khi thời gian chín muồi thì sẽ đâm chồi.

Từ Phàm nói xong lập tức nhìn bốn phía, phát hiện trong phạm vi vạn dặm đều hóa thành một mảng phế tích, báo hiệu vừa rồi có một trận chiến xảy ra ở nơi này.

Dưới chân hắn xuất hiện một Truyền tống trận, linh quang lóe lên, Từ Phàm lập tức trở về Ẩn Linh đảo.

“Sư phụ, lúc ngươi vừa độ kiếp, trong phạm vi mười vạn dặm đều là kiếp vân, quả nhiên thanh thế khủng bố.” Từ Cương nói.

Từ Phàm nhìn ánh mắt quan tâm của mọi người, trong lòng có chút ấm áp.

“Chỉ là kiếp vân mười vạn dặm thôi mà, vi sư vượt qua dễ dàng rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Sư phụ, kiếp thứ hai của ngươi là khi nào?” Từ Nguyệt Tiên quan tâm hỏi.

“Vi sư cũng không rõ lắm.” Từ Phàm lắc đầu nói.

Bình thường sau khi tu sĩ Độ Kiếp Kỳ độ xong thân thể chi kiếp, trong lòng sẽ có ngày mơ hồ, ngày này cũng chính là thời gian kiếp linh lực thứ hai giáng lâm, nhưng Từ Phàm không có cảm ứng nói.

“Đương nhiên sư phụ không giống người bình thường, ít nhất ta cũng chưa từng thấy qua cường giả Độ Kiếp Kỳ nào có kiếp vân mười vạn dặm.” Vương Hướng Trì cười nói.

“Cũng đúng, tu sĩ bình thường sao có thể so được với sư phụ chứ.” Từ Cương nói.

“Không có việc gì thì trở về đi, ta vừa độ kiếp xong, cần bế quan ổn định một chút.” Từ Phàm phất phất tay nói.

Nghe vậy mấy đồ đệ hành lễ cáo lui, Từ Phàm trở lại phòng tu luyện bế quan.

Ba tháng sau, Từ Phàm bước ra khỏi nơi bế quan.

“Gần đây trong tông môn xảy ra chuyện gì không?” Từ Phàm hỏi.

“Ba tông môn lớn Thanh Kiếm Tông, Ly Kiếm Tông, Phạm Kiếm Tông trong khu vực Tiên thành Tiểu Kiếm có đến thăm.”

“Họ đã dùng linh khoáng đặc sắc của Tiên thành Tiểu Kiếm giao dịch không ít pháp bảo.”

“Ba tông chủ của ba tông mônlớn khác muốn mua Đạo khí, nhưng không lấy ra được bảo vật có giá trị cao, cuối cùng ba tông chủ chỉ có thể gom góp mua một món Đạo khí.”

“Tông chủ đó có tu vi gì?” Từ Phàm tò mò hỏi, theo lý thuyết mua một món Đạo khí không phí sức như vậy mới đúng.

“Ba tông chủ đó đều có tu vi Hợp Thể Kỳ, chỉ là tài nguyên của Tiên thành Tiểu Kiếm nghèo nàn quá, hoàn toàn không lấy ra được món gì quý giá.”

“Cho nên đến bây giờ, trong tay của ba tông môn đó chỉ có một món Đạo khí.” Bồ Đào nói.

“Đúng là đáng thương!” Từ Phàm nói đến đây bỗng nhiên nhớ đến Thiên Khuyết môn ban đầu, hình như trên dưới tông môn cũng không có được mấy món Đạo khí.

“Tung nhiệm vụ ra cho bên ngoài, không biết Ẩn Linh đảo của chúng ta còn ở lại đây bao lâu nên sẽ cho nơi này điều tốt, như vậy sẽ không gây ra loạn.” Từ Phàm suy nghĩ rồi nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Sau khi Từ Phàm dặn dò xong thì đi đến không gian dưới lòng đất.

Bên trong một tiểu thế giới của không gian dưới lòng đất có các loại pháp trận và hai thân thể có dáng vẻ rất giống Từ Phàm.

Từ Phàm vừa đi vào, đã cười nói: “Tỉnh rồi thì chào hỏi ta đi, nếu không ta còn nghĩ pháp trận này không có tác dụng đó.”
Bình Luận (0)
Comment