Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 721 - Chương 721: Lôi Long

Chương 721 - Khu vực trung tâm

“Ầm!”

Ẩn Linh môn, Đạo Trường cấp bậc phòng hộ cao nhất, trực tiếp bốc lên thành một đám mây hình nấm.

Nền đất hợp kim đạo khí siêu cứng kia bị cú va chạm cực mạnh này trực tiếp nghiền nát.

Đạo Trường bốc hơi, Từ Phàm bắt lấy Vương Vũ Luân, có chút kinh động nhìn Đạo Trường đã hóa thành một đống đổ nát.

“Thế này thì cũng quá là khủng bố rồi, ta cảm thấy mình chỉ cần bị tia chấn động mạnh kia quét tới thì cái mạng nhỏ này chắc chắn xong đời rồi.”

“Từ đại ca, chuyện này có tính là ngươi lại cứu ta thêm một lần không.”

Lúc này trong tay Từ Phàm vẫn nắm lấy Vương Vũ Luân.

“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, trước tiên xem thử Tinh có chuyện gì không.” Từ Phàm nói.

Mây mù tản đi, một thân ảnh nhỏ nhắn đang đứng trên đống đổ nát.

Trong tay còn cầm một thanh Thạch đao, y phục và đồ trên người vỡ nát.

Từ Phàm thấy tình hình, trực tiếp phóng ra một quả Vạn Y Cầu, y phục trên người Tinh liền biến thành một bộ đồ mới toanh.

“Từ bá bá, thanh Thạch đao này thật lợi hại.” Tinh nhìn thanh thạch đao trong tay chấn động nói.

“Thích thì ngươi cứ cầm đi, dù sao cũng là đồ của cha nuôi ngươi.” Từ Phàm cười nói.

Tinh lắc lắc đầu.

“Ta không dùng tới, vẫn là nên để cho Từ bá bá dùng thôi, người cần nó hơn.”

“Thế đạo này rốt cục là có lai lịch gì, lại có thể có độ rắn chắc như vậy.”

Từ Phàm lại có một loại suy nghĩ muốn cầm lấy thanh Tiên Khí này thử xem, có điều ngay sau đó liền buông xuôi ý nghĩ này.

Tuy rằng hắn sung túc, nhưng cũng không phải là người có quyền tùy ý dùng Tiên Khí để thử nghiệm.

“Từ bá bá có muốn lấy Tiên Khí để thử không.” Tinh dường như nhìn ra suy nghĩ của Từ Phàm.

“Không cần, đồ vật rơi vào tay chúng ta, sớm muộn cũng sẽ biết được lai lịch của hắn, bây giờ không vội.” Từ Phàm vội nói.

“Thanh Thạch đao này cứng rắn vô cùng, ngoài điều đó ra cũng không có chỗ nào đặc biệt.” Tinh nói.

“Hôm khác có cơ hội có thể thử xem sao.”

“Từ Phàm nói rồi liền đem hai người quay về trạm câu cá Tinh Không.

“Hôm nay vừa tu luyện xong không có việc gì, câu cá cùng các ngươi một lúc.” Từ Phàm cười nói

Trong tay hắn cũng xuất hiện một chiếc cần câu, chính là chiếc được luyện chế ra trong cùng một lô dành cho người huynh đệ tốt.

“Vậy được, ta còn chút việc muốn thỉnh giáo Từ đại ca.” Vương Vũ Luân vui vẻ nói.

“Ta tính đã đến lúc ngươi nên có vấn đề rồi, nên mới qua đây tìm ngươi.”

Huynh đệ tốt chính là tâm ý tương thông, ngươi thiếu thì ta bù, ta gọi thì ngươi đáp.

Cứ như vậy, hai lớn một nhỏ ngồi trên điểm câu bắt đầu thả câu Tinh Không.

Lý do mà Từ Phàm ngồi đây giả câu cá là bởi vì có một suy nghĩ, hắn muốn thử xem có thể thông qua không gian kỳ dị đó của Vương Vũ Luân để cho lưỡi câu của hắn len vào hay không.

Hai người vừa phất cần, lưỡi câu của Vương Vũ Luân phảng phất như xuyên qua không gian, lao vào một thế giới khác.

Lưỡi câu theo sát ngay sau của Từ Phàm không chút ngoài ý bị gạt bỏ ra ngoài.

“Trước đây ta cũng có suy nghĩ này, đã thử cùng với Tinh, dường như ngoài ta ra, lưỡi câu của người khác đều không có cách nào làm được như vậy.” Vương Vũ Luân nói.

“Vậy thì thật đáng tiếc.”

Lúc này, Thiên Lục Quy hoảng hốt chạy trốn nọ đã đi tới Tứ Tương Thành.

Một con Kim Sắc Cự Hổ xuất hiện trong cung điện ở trên đỉnh đầu của Thiên Lục Quy.

“Làm sao vậy?” Cự Hổ trông thấy biểu cảm hoảng hốt của Thiên Lục Quy liền hỏi.

“Ô ~”

Một âm thanh kéo dài kèm theo chút kinh hoảng vang lên, có thể khiến cho người ta nghe ra ý sợ hãi của Thiên Lục Quy một cách rõ rệt.

“Ở cảnh giới này vậy mà vẫn còn có thứ khiến cho ngươi sợ hãi sao?” Cự Hổ có chút kinh ngạc thốt lên.

Thiên Lục Quy gật gật đầu.

“Ta phái Yêu đi dò thám một phen, người cũng đừng hoảng, ở đằng đó nếu thật sự có thực lực như vậy, cũng sẽ không dễ dàng động thủ đâu.” Kim Sắc Cự Hổ nói.

Tâm trạng của Thiên Lục Quy bắt đầu ổn định dần, sau đó ở lại bên Tứ Tượng Thành chờ đợi, không tiếp tục đi kiếm thức ăn nữa.

Kim Sắc Cự Hổ nhìn về phía Nhân Giới đằng xa rồi nói: “Hi vọng đây không phải là thủ đoạn của Nhân Tộc,nếu không thì tất cả công sức đều đổ sông đổ biển.”

Ba tháng sau, vùng trời lãnh địa Yêu Tộc Cự Thạch Sơn, thích thú nhìn xuống núi non to lớn phía dưới.

Cự Thạch Sơn Yêu nhất tộc thể hình to lớn, lớn cỡ trăm trượng ngàn trượng, tốc độ di chuyện chậm, thích yên tĩnh.

Trong trường hợp không có gì đặc biệt, Cự Thạch Sơn Yêu sẽ liên kết lại với nhau tạo thành từng dãy núi.

“Cái này có vẻ như không dễ đánh cho lắm, tộc của bọn họ dường như cũng không có bảo khố.”

Từ Phàm sờ cằm nói.

“Chủ nhân, sức mạnh phòng ngực của Cực Thạch Sơn Yêu nhất tộc cự kỳ mạnh.”

“Thiên phú của nhất tộc bọn họ chính là luyện hóa linh khoáng linh mạc để nâng cao độ cứng phòng ngự của bản thân, nếu thật sự phải thanh trừng thì khá phí sức lực.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên.

“Nếu không thì bỏ qua đi vậy.”

Từ Phàm cảm thấy nếu cứ đánh nhau như vậy, cũng sẽ không thu hoạch được gì quá lớn.

“Không thể phí công tới, đợi ta đến làm vài pha Đông Phong Thần Thông rồi hẵng rời đi.”

Hắn xưa nay vẫn luôn tuân theo nguyên tắc làm tặc không thể trở về tay không

Chính vào lúc này, đại trận Trảm Thiên Cơ bên ngoài Ẩn Linh đảo đột nhiên vỡ nát.

Trên bầu trời phun ra một loạt Tử Quang chói mắt, ngay sau đó Tử Ngọc Giao Long xuất hiện tại nơi không xa Ẩn Linh đảo

Nhất Long Trảo túm lấy kính Vạn La Thiên đã bị vỡ nát, một đôi mắt rồng sắc đỏ như trăng máu.

“Không gian hiện tại đã bị ta dùng Đại Thần Thông phong ấn, Đại Tông Sư luyện khí nhân tộc, lần này xem ngươi làm thế nào để trốn thoát.”

Một giọng nói mang theo cơn thịnh nộ tới cùng cực vang lên.

Hai tia sáng tím trực tiếp quét thẳng một đường vào Ẩn Linh đảo, ngay sau đó là Pháp Tương Kim Thân vạn trượng của Tử Ngọc Giao Long, xông thẳng vào Ẩn Linh đảo, tựa như quyết tâm được ăn cả ngã về không.

“Bồ Đào, đi thôi.” Từ Phàm không hề hoang mang nói.

Một tia năng lượng kỳ dị từ trong Ẩn Linh đảo bạo phát ra ngoài

Kèm theo đó là sức mạnh khủng bố của không gian, biến mất giữa bầu trời.

“Chỉ biết là ngươi sẽ có chiêu này.”

Vạn Trượng Pháp Tương Kim Thân đó của Tử Ngọc Kim Long bạo phát ra sức mạnh to lớn, trực tiếp khiến cho không gian vốn dĩ đã bị phong ấn chấn động đến mức bốn bề dậy sóng.

Chỉ đáng tiếc, không bức được Ẩn Linh đảo ra ngoài.

Sau khi tất cả khôi phục lại sự yên tĩnh, Tử Ngọc Giao Long thất thần nhìn về hướng Ẩn Linh đảo biến mất.

Hắn đã tận dụng hết tất cả mọi thủ đoạn, kể cả không tiếc khuấy động sức mạnh căn nguyên Tiên Khí của kính Vạn La Thiên,

Vốn dĩ nghĩ rằng mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, nhưng vẫn là để cho hắn ta chạy thoát mất rồi.

“Đây là khắc tinh trong số mệnh của ta ư?” Tử Ngọc Giao Long thì thào nói.

“Đại Tông Sư luyện khí nhân tộc, Ẩn Linh đảo, ta nhớ kỹ các ngươi rồi!” Đôi mắt của Tử Ngọc Kim Long mang theo sắc ý hận thù.

Lúc này, Ẩn Linh đảo đã trú ngụ trong một Vực Cực Không xa lạ.

“Đây là di chuyển tới chỗ nào vậy?” Từ Phàm đối chiếu với vị trí của Tinh Hà nói.

“Bồ Đào, có thể suy tính ra vị trí hiện tại không?” Từ Phàm hỏi.

“Căn cứ vào Chủ Tinh Hà suy đoán, chúng ta có lẽ đang ở trong khu vực trung tâm của Vực Cực Không.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

“Khu vực trung tâm, không phải chính là nội khu của của Vực Cực Không hay sao?” Từ Phàm nghi hoặc nói.

“Còn nằm giữa hơn so với khu đó, hiện tại chúng ta đang ở bên trong vòng tròn khu vực tập trung thiên tai.”

“Không gian hỗn loạn mà Tử Ngọc Giao Long kia quấy nhiễu, ấy vậy mà lại truyền tống chúng ta tới nơi này.” Từ Phàm nhíu mày nói.

“Bồ Đào có thể truyền tống quay trở về không?” Từ Phàm nhìn về hướng Hãn Hải Tinh Hà nơi xa nói.

“Các loại linh lực khu vực này tạp nham bừa bãi, không gian không ổn định, nên không đề xuất truyền tống.”

“Nếu như cưỡng chế truyền tống, rất có khả năng bị cuốn vào bên trong không gian hỗn loạn.” Bồ Đào nói.

Chính vào lúc này, Tinh xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

Bình Luận (0)
Comment