Chương 726: Đại Thừa
Chương 726: Đại Thừa
“Ta sớm đã biết là Từ bá bá của ngươi lợi hại.” Vương Vũ Luân cười ha ha nói.
Chính vào lúc này, trên đỉnh núi chính của Ẩn Linh môn đột nhiên nhiều thêm một cánh cửa không gian vô thực.
Từ Phàm từ phía trong cửa bước ra, đáp xuống chủ phong.
“Ba tháng sau, giảng đạo tại đạo trường chủ phong.” Từ Phàm nói xong bắt đầu bế quan.
Từ Phàm vừa quay trở về phòng tu luyện của mình, trong không gian xuất hiện vô số cơn mưa tiên ngọc.
Vô vàn tiên ngọc, xối xả như vũ bão, hướng về Ẩn Linh môn.
“Tiên ngọc sao băng, là vì sư phụ đã đột phá tới Đại Thừa tôn giả hay sao?”
“Sao mà lại còn nhiều hơn cả lần trước?” Từ Cương nhìn lên bầu trời nói.
“Đây chính là tiên ngọc tin tức của các Tiên môn lớn đều muốn chiêu mộ chủ nhân về đầu quân đó, quy mô nhường này, trong số liệu được lưu trữ, chỉ có một mình Thượng Tôn là từng được vậy.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên, ngữ khí vô cùng tự hào.
“Lần này xem ra còn nhiều hơn cả lần trước không hề ít, không biết bên trong có tông môn nào lợi hại hay không.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Chính vào lúc trận mưa tiên ngọc đó sắp đáp xuống Ẩn Linh đảo, một bàn tay che trời xuất hiện, lấy đi toàn bộ tiên ngọc.
“So với trước đây bây giờ sư phụ càng lợi hại hơn rồi, không biết có thể học được thần thông mới hay không.” Từ Cương kỳ vọng nói.
“Đợi sư phụ đi ra ngoài là biết thôi.” Lý Tinh Từ có chút chờ mong đợt giảng đạo ba tháng sau.
Lúc này, trong thành Tứ Tướng trấn thủ Truyền tống trận vượt giới, Tử Ngọc Giao Long đang nằm bò trên một chiếc bệ cao, có chút cô đơn nhìn về phía tinh không đằng xa.
“Tử Ngọc đại nhân!”
Một nữ tử thân sau có chín chiếc đuôi đứng cách Tử Ngọc Giao Long không xa.
“Có chuyện gì mau nói, ta rất là không thích bộ dạng của Nhân tộc các ngươi đây.” Tử Ngọc Giao Long ngay cả mặt cũng không thèm quay lại mà lạnh lùng nói.
“Biết được đại nhân tâm sự phiền muộn, cho nên đặc biệt tới kể cho đại nhân một tin tức giải tỏa áp ức.” Nữ tử chín đuôi dịu dàng nói.
“Nói.” Tử Ngọc Giao Long nổi lên chút hứng thú.
“Ở một châu nhỏ xa xôi của Nhân tộc, xuất hiện một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ nghịch thiên, phạm vi của kiếp vân lớn khoảng mười vạn dặm.”
“Đây ắt là thiên tài của Nhân tộc, nếu như đại nhân nhàm chán, có thể đi thư giãn một chút.”
Lời của nữ tử chín đuôi hiển nhiên khiến cho Tử Ngọc Giao Long nảy sinh hứng thú.
Ở Yêu tộc, phương thức giải tỏa áp lực tốt nhất chính là hành hạ Nhân tộc đến chết, trong đó nếu như hành giết được thiên tài của Nhân tộc, đó liền là cách giải tỏa trong giải tỏa.
“Nói vị trí.”
“Nhân giới, Thiên Tây Châu, Tiên thành Tiểu Kiếm.” Nữ tử chín đuôi mở miệng nói.
Nàng vừa nhận được thông tin này, đã bắt đầu cực kỳ xem trọng, vì để không xảy ra bất kỳ sai sót nào cho nên nàng tới tìm Tử Ngọc Giao Long ra tay.
Một là để hoàn thành nhiệm vụ, hai là vì để cho vị chiến lực đỉnh cao của Yêu tộc này thư giãn tâm trạng một chút.
“Cái này có thể có đấy.” Tử Ngọc Giao Long hài lòng gật đầu, ngay sau đó thân rồng vọt đi lao vào bên trong không gian loạn lạc.
Ẩn Linh đảo, Từ Phàm lúc này đang bế quan cũng nhận được tin tức của Hội trưởng lão.
Muốn Từ Phàm nắm bắt thời gian dời tông môn tới tổng bộ Hội trưởng lão, nếu không sẽ phải đối mặt với sự truy giết của Yêu tộc.
Từ Phàm viết trả lời lại qua loa rằng không sao, rồi bắt đầu bế quan tiêu hóa chiến lực tăng trưởng lên Đại Thừa Kỳ.
Kể từ sau khi Từ Phàm trở thành Đại Thừa tôn giả, trong mắt của hắn Tu Tiên giới này trở nên không còn bất kỳ độ khó nào, chỉ cần qua khoảng thời gian tầm vài chục năm tới trăm năm, hắn dám xưng là vô địch tại giới này.
Đối với việc Yêu tộc qua đây gây sự, vậy quả thực là tự đi tìm đường chết.
Phòng tu luyện, vô số kinh văn đại đạo đang trôi nổi xung quanh người Từ Phàm
kinh văn đại đạo nọ giống như con cá, tự do thoải mái lượn lờ xung quanh Từ Phàm
Chính vào lúc này, Từ Phàm thoải mái mở mắt ra, trong ánh mắt ẩn chứa vạn đạo vạn vật ấy xuất hiện một tia dị thường.
Hắn nhìn lên bầu trời, lờ mờ nhìn thấy được một vài đôi mắt đang chú ý vào hắn.
Toàn bộ chủ nhân của những đôi mắt này đều đến từ bên ngoài Tu Tiên giới.
“Ngại quá, ta không quen bị nhiều người nhìn chòng chọc vào mình như vậy.” Từ Phàm bắn ra một đại đạo kinh, dung hòa vào trong đại trận thủ hộ của Ẩn Linh đảo.
Vào lúc này, bên ngoài Tu Tiên giới, trên mặt những tiên nhân trên người mặc đạo phục, xung quanh tiên quang như dòng nước chảy toàn bộ đều lộ ra thần sắc chấn động.
“Vừa tiến vào Đại Thừa Kỳ mà đã có thể ngăn chặn chúng ta lại, tên tiểu bối này quả thực không hề đơn giản!” một Đạo nhân bụ bẫm cười ha ha nói
“Không đơn giản là đúng rồi, bằng không chúng ta cũng sẽ gặp nhau ở đây.” một có thân hình vạm vỡ nói.
“Các người có phát hiện ra không, kiểu thiên tài này vậy mà lại không phải là người thiên mệnh của giới này, liệu có khả năng là đại năng chuyển thế không?” một đạo nhân nói ra nghi hoặc của mình.
“Đại năng chuyển thế hay vừa sinh đã giỏi cũng được, chỉ cần gia nhập chúng ta, những thứ này đều không thành vấn đề.” Bởi vì một nữ tử áo đỏ xinh đẹp tuyệt trần cười nói, mấy người còn lại mắt liền trợn trắng.
“Thiên Hương cung các người qua đây góp vui làm gì, chẳng lẽ muốn phá lệ chiêu mộ nam đệ tử rồi ư?” Đạo nhân mập mạp nọ nói.
“Quy tắc của bọn ta là không thể phá, các người muốn chiêu dụ bọn họ vào trong Tiên môn, còn ta muốn tuyển chồng cho đệ tử của ta, hai phương diện này vốn dĩ không chung đụng nhau.” Đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ liếc nhìn về chúng tiên trong tinh không nói.
“Chuyện này có gì khác biệt ư? Thiên Hương cung các người những năm nay đã hơi quá đáng rồi đó, vốn dĩ tưởng rằng các người đã nghĩ thoáng rồi, không hạn chế việc sắc dục của các đệ tử dưới trướng, nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới Thiên Hương cung các người lại muốn đào cả tổ phần của chúng ta.”
“Bao nhiêu đệ tử thiên tài yêu nghiệt của chúng ta đều bị các người đào khoét đi mất.” Vị thân hình vạm vỡ nọ hậm hực nói, hắn sớm đã thấy khó chịu với vị sứ giả của Thiên Hương cung này rồi.
“Các ngươi nói như vậy thì oan uổng cho nô gia quá, những vị đệ tử thiên tài kia của các ngươi không phải là đã quay về rồi hay sao? Bọn ta cũng không hề hạn chế tự do của bọn họ.” Nữ tử tươi cười nói.
Mấy vị Chân Tiên xung quanh nữ tử nọ đều trợn trừng mắt.
“Không nói chuyện này nữa, tiểu yêu nghiệt mà chúng ta muốn chiêu mộ này dường như có chút phiền phức, có cần nhắc nhở một tiếng không?” Trong ánh mắt của nữ tử ẩn chứa ánh sáng huyền ảo, quét qua một lượt khu vực Ẩn Linh đảo cư ngụ nói.
“Đừng lo chuyện bao đồng, ý chí thiên đạo hai giới này đang vào lúc hỗn loạn, ngươi tự ý nhúng tay vào chuyện này, cẩn thận lợi bất cập hại.” Một Chân Tiên nhắc nhở nói.
Chính vào lúc này, một luồng khí tức đột nhiên quét qua chúng tiên nhân.
Sắc mặt chúng Chân Tiên hơi thay đổi, ngay sau đó nhìn nhau một cái, tự mình biến mất trong hư không.
Không lâu sau, một con Kim Sí Đại Bàng cánh dang rộng ngàn vạn dặm từ bên cạnh Tu Tiên giới bay qua.
Vốn dĩ Kim Sí Đại Bàng kia đối với thế giới Trung Thiên này cũng không để ý lắm, nhưng hắn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc từ trong thế giới Trung Thiên này.
Đôi cánh khổng lồ vẫy lên, bắn một Tiên quang cắm vào trong thế giới Trung Thiên, ngay sau đó dang cánh bay đi.
Thấm thoắt thoi đưa, thời gian ba tháng đã qua.
Vào ngày này, Từ Phàm bước ra từ trong phòng tu luyện
Toàn bộ người và Yêu tộc trên Ẩn Linh đảo đều đã đi vào trong Đạo Trường lớn nhất ở đỉnh núi chính.
“Chúc mừng Đại trưởng lão đã tiến vào Đại Thừa Kỳ.”
Toàn bộ người và chúng yêu chúc mừng nói.
Từ Phàm cũng cười lên, ngầm than thở đúng là không dễ dàng gì.
Bao nhiêu năm nay, xét về tài nguyên của hắn mà nói, đạt tới Đại Thừa Kỳ vốn dĩ là chuyện mà đáng lẽ ra phải nên thuận buồm xuôi gió.
Kết quả lại cứ bởi vì sự hạn chế này, khiến cho mọi thứ khó khăn như vậy.
Nhưng may thay kết quả vẫn là tốt đẹp.
“Bắt đầu giảng đạo.”
Từng đóa hoa sen vàng trên bầu trời đạo trường nở rộ, từng kinh văn đại đạo trôi nổi phía trên đạo trường.
Từ Phàm sử dụng uy lực tối cao kéo tất cả mọi người vào bên trong huyễn cảnh ngộ đạo.