Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 725 - Chương 725: Vạn Dị Tượng

Chương 725: Vạn dị tượng Chương 725: Vạn dị tượng

Từ Phàm thánh mẫu nhìn theo hướng Từ Phàm đang xông tới hắn, hùng hồn nói: “Chỉ tiếc là ta không thể thay thế ngươi, ngươi chỉ biết dựa vào việc hút máu trên người Nhân tộc, đúng là con sâu lãng phí tài nguyên.”

Nghe nói như thế, Từ Phàm đầu tiên là nhịn một chút, sau đó vẫn không nhịn được giải thích.

“Sau khi ta thăng cấp thành Đại Thừa tôn giả, có thể trấn áp Yêu tộc, trợ giúp Nhân tộc giành được thắng lợi, ngươi dùng hai chữ con sâu để hình dung ta không phải là quá đáng lắm sao?”

Nói xong một tay của ảo ảnh ngàn tay hóa thành cự chưởng che trời, vỗ xuống Từ Phàm thánh mẫu.

“Làm vậy cũng vô dụng, với tính cách của ngươi chắc chắn sẽ không hoàn toàn diệt sạch Yêu tộc. Sau khi ngươi phi thăng, Yêu tộc sẽ mất bao lâu để quật khởi lại?” Từ Phàm thánh mẫu trực tiếp bước trên không trung, tránh thoát khỏi cự chưởng che trời kia.

“Vậy ngươi nói xem làm sao bây giờ? Đuổi tận giết tuyệt Yêu tộc, không giữ lại một ai sao?” Trong mắt Từ Phàm xuất hiện một tia châm biếm.

“Chẳng lẽ không phải sao? Chỉ có Yêu tộc chết rồi mới là Yêu tộc tốt.” Từ Phàm thánh mẫu nói như lẽ đương nhiên, cuối cùng còn chỉ một ngón tay vào Từ Phàm.

Một chùm tia sáng trực tiếp xuyên qua giữa mi tâm ảo ảnh ngàn tay của Từ Phàm.

Nhưng mà ảo ảnh ngàn tay không biến mất, vẫn bị Từ Phàm điều khiển từ xa.

“Ha ha, cho dù là người hay là yêu, bản tính phức tạp, không có kẻ địch bên ngoài thì chắc chắn cũng vẫn có mâu thuẫn xảy ra bên trong, đến lúc đó sẽ còn gây ra tình cảnh bi thảm hơn cả chiến tranh giữa các chủng tộc, ngươi không biết rõ chuyện đó hay sao?” Giọng nói của Từ Phàm vang lên trong không gian kỳ dị.

“Cho nên người phải trấn thủ Tu Tiên giới trọn đời, chuyện này hẳn là không khó với ngươi, đến khi thống nhất Tu Tiên giới, dùng tài nguyên ở ngoài Tu Tiến giới để thăng cấp xây dựng cho quê hương thứ hai của ngươi.” Từ Phàm thánh mẫu nói xong, trong mắt hiện lên linh quang.

Đúng lúc này, đột nhiên Từ Phàm biết mình đang làm cái gì.

Hắn lại đi tranh luận chuyện này với một thánh mẫu.

“Ta cũng rảnh quá rồi!” Từ Phàm thầm mắng một tiếng, hết sức tập trung đối phó với Từ Phàm thánh mẫu.

Tuy rằng Từ Phàm không đáp trả lại nữa, nhưng Từ Phàm thánh mẫu vẫn còn đang lải nhải.

Vẫn tuyền truyền lý tưởng thánh mẫu kia của hắn, Từ Phàm thật sự không nhịn được phản bác vài câu, cuối cùng cảm thấy quá phiền, bèn tự phong ấn thính giác của mình.

Từ Phàm thánh mẫu lại trực tiếp truyền âm khiến cho hắn không thể không nghe.

“Ngươi làm đến mức này, là ngươi ép ta đó nha.” Hai tay Từ Phàm kết ấn, trên bầu trời xuất hiện một âm hưởng.

Sau đó, bài hát Đôi cánh vô hình phiên bản Đằng đại gia vang lên trong không gian kỳ dị này.

Âm thanh có thể đi vào linh hồn này, không ai cản lại được.

Phải dùng ma pháp đánh bại ma pháp, đây là lý niệm nhất quán của Từ Phàm.

Nghe bài hát này, Từ Phàm thánh mẫu lại có biểu cảm nhíu mày hiếm thấy.

Hắn đánh lui Từ Phàm bằng một chưởng rồi hỏi: “Ngươi không thể đổi bài hát khác sao?”

“Vậy ngươi đừng có cằn nhằn nữa, chúng ta tập trung chiến đấu.” Từ Phàm nhìn Từ Phàm thánh mẫu nói.

Nghe được lời của Từ Phàm, Từ Phàm thánh mẫu nổi giận.

“Lời cảnh cáo như vậy, ngươi nói cũng vô dụng thôi!”

Sau đó âm nhạc không dừng lại, chiến đấu càng thêm cuồng bạo.

Cứ như vậy hai người đánh nhau khoảng ba ngày ba đêm, kiếm đạo, âm dương đạo pháp, đạo pháp ngũ hành, tinh thần nhất đạo, linh hồn nhất đạo...

Trong mọt thời gian dài như vậy mà lại chưa từng dùng lặp lại một phép nào.

Âm nhạc phía trên bầu trời dị thường kia vẫn còn vang lên, Từ Phàm thánh mẫu bất chấp âm nhạc phía trên tiếp tục truyền thụ cho Từ Phàm lý tưởng của hắn.

“Con mẹ nó khi nào thì mới xong?”

Từ Phàm biết, khi hai bên không ai làm gì được ai thì chỉ có thể ở trong này kiên trì chiến đấu.

Hiện tại hy vọng duy nhất chính là hạn chế được thiên kiếp này, không thể nào để hắn phải đối diện với phiên bản thánh mẫu của mình mãi mãi được.

Từ Phàm đang chiến đấu thì đột nhiên cảm giác tinh thần bị đơ ra.

Hắn lập tức bị Từ Phàm thánh mẫu kéo vào bên trong ảo ảnh.

Từ Phàm nhìn thấy ảo cảnh này, hắn cười.

Nếu ảo cảnh này thật sự giữ hắn lại được, vậy hắn vĩnh viễn khó có thể trở mình rồi.

“Ta khuyên ngươi nên câm miệng lại, ảo thuật thật sự là phải để thưởng thức, đây chỉ là trò chơi bóc củ hành thôi.”

“Ngươi đoán hiện tại ta không định vào trong ảo cảnh mà ngươi đã thả ra trong ảo cảnh của ta.” Từ Phàm cười nói.

“Không sao cả.” Từ Phàm thánh mẫu vỗ tay một cái, hai người lại tới không gian kỳ dị.

Cứ như vậy vẫn chiến đấu giằng co một tháng.

Ngay lúc Từ Phàm quyết tâm, muốn chơi với thánh mẫu tới cùng.

Đột nhiên cả không gian kỳ dị bị hỏng, năng lượng có được từ thần hồn chi kiếp không chống nổi.

Sau khi trở lại Tu Tiên giới, Từ Phàm nhìn không trung có chút cảm khái.

“Có đôi khi ngươi nói rằng, ta không nên băn khoăn nhiều như vậy, nhưng ta tình nguyện làm việc dựa theo bản tâm của ta, làm được tới đâu thì tính tới đó.” Từ Phàm không biết những lời này là đang nói với mình hay nói với người khác.

Từ Phàm nói xong lập tức cảm giác một giới hạn trong cơ thể bị mở ra.

Giờ phút này, Từ Phàm trở thành Đại Thừa tôn giả mà hắn đã mong ước từ lâu.

Cũng từ giờ phút này, Tu Tiên giới đã thay đổi thành bộ dạng khác trong mắt hắn.

Một khí thế nghiêm nghị hào hùng, khiến kẻ khác phải thần phục phát ra từ trên người Từ Phàm.

Trên bầu trời lại xuất hiện vạn dị tượng. Tất cả những dị tượng xuất hiện trên bầu trời vào lúc này, không phải là ăn mừng.

Mà là giống nghênh đón chủ nhân của bọn họ trở về hơn.

Dị tượng trên bầu trời cúi đầu xưng thần với Từ Phàm.

Nhạc tiên vang lên trên bầu trời, có thánh thú hạ xuống bên cạnh Từ Phàm, tình nguyện cúi đầu để hắn cưỡi lên.

Có tiên vệ Tiên giới tình nguyện hộ tống cho Từ Phàm.

Cũng có tứ đại thần thú mở đường, chân long, phượng hoàng hộ vệ hai bên.

Tiếng rồng ngâm, phượng hót bên tai không dứt, giống như đang kể về sức mạnh to lớn của Từ Phàm với trời đất.

Trên bầu trời, có dị tượng ngũ hành hóa thành một hoa phục rơi xuống trên người Từ Phàm.

Sấm gió mưa chớp hóa thành mũ áo giáp Thánh thú mặc lên người Từ Phàm, trông thật uy nghiêm.

Khí giới chi đạo hóa thành các loại Tiên khí trong truyền thuyết, rơi xuống trong tay tiên vệ dẫn đường.

Nhạc khí chi đạo hóa thành các loại nhạc khí, thay thế tiên nhạc, soạn ra một khúc sớ tiên văn chi đạo.

Sao Thái Dương và sao Thái Âm cùng xuất hiện trên bầu trời, biến hóa diễn biến ngày đêm của bốn mùa.

Lúc này dị tượng trong không trung đã bao trùm phạm vi mười vạn dặm.

Ngoại trừ Ẩn Linh môn, tất cả tu sĩ đều nhìn thấy dị tượng trên trời, tất cả không nhịn được mà quỳ xuống đất thần phục.

“Sao dị tượng lần này có gì đó không giống với trước kia?”

Ẩn Linh đảo vừa mới nhìn thấy dị tượng hội tụ ở phương hướng Từ Phàm độ kiếp nên hỏi.

“Xem ra sư phụ đã thăng cấp thành Đại Thừa tôn giả rồi, mấy ngày này dị tượng như thế xuất hiện không phải là ăn mừng mà giống như đang thần phục hơn.” Lý Tinh Từ nhìn trên không trung và trả lời, ánh mắt không che giấu được sự sợ hãi lẫn vui mừng.

“Rốt cuộc sư phụ cũng thăng cấp thành Đại Thừa tôn giả rồi, theo lời của sư phụ, hắn xem như vượt ải rồi.” Từ Nguyệt Tiên cười nói, có đôi khi nàng sẽ nghe theo Từ Phàm nói ra một vài câu tương tự.

“Sau này mà gặp phải Tử Ngọc Giao Long kia, chúng ta cũng không cần sợ nữa.” Vương Hướng Trì vừa cười vừa nói.

Lúc này, Vương Vũ Luân và Tinh cũng đã nhìn thấy dị tượng trên bầu trời.

“Cha, Từ bá bá thật là lợi hại. Sau này chúng ta sẽ học tập bá bá thật tốt, như vậy sau này sẽ có thể ăn ngon uống say tung hoành trong đại thế giới mà không ai dám trêu chọc.” Tinh vừa cười vừa nói, lúc nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, trong mắt hắn lại càng không thể tin được.
Bình Luận (0)
Comment