Chương 730: Yêu tôn Ám Xà
Chương 730: Yêu tôn Ám Xà
Tổng bộ Hội trưởng lão, Minh Không đang nhìn Từ Phàm với ánh mắt đầy kinh ngạc thán phục.
Vừa rồi hắn nhận được tin tức, vị Đại trưởng lão của Ẩn Linh môn nổi danh với việc luyện khí này vậy mà lại cứng đối cứng với Tử Ngọc Giao Long ở khu vực Tiên thành Tiểu Kiếm.
Hắn liên tục xác thực tin tình báo này ba lần, sau cùng cũng phản ánh tin tức hoàn toàn là sự thật.
“Đại trưởng lão, ngươi là vị đại năng nào trên thượng giới tới đây lịch kiếp vậy?” Minh Không hỏi với biểu cảm vô cùng nghiêm trang, không giống như đang đùa.
“Sao ta có thể là đại năng chuyển thế chứ, chỉ là nhờ phúc của thiên đạo với một chút tư chất tạm được mà thôi.” Từ Phàm lắc đầu cười, chuyển thế thì đúng là chuyển thật, còn đại năng thì nào có phải.
Do vậy Từ Phàm sẽ không thừa nhận.
“Đại Tông Sư, ngươi đã có chiến lực như này thì chuyện còn lại dễ làm rồi.”
Giờ đây giọng điệu của Minh Không khi nói chuyện với Từ Phàm cũng đã thay đổi.
Trước kia khi nói chuyện với Từ Phàm, giọng điệu Minh Không ít nhiều đều mang chút tự phụ của đệ nhất Đại Hội trưởng lão trưởng lão.
Hiện tại sau khi biết Từ Phàm có thể đánh ngang tay với Tử Ngọc Giao Long, giọng điệu đã trở nên tôn trọng hơn nhiều.
“Mời trưởng lão Minh Không nói.”
Cầm tiền làm việc, chưa kể đối phương đã thanh toán đầy đủ rồi, Từ Phàm cảm thấy mình nên tích cực hơn chút.
Trên tay Minh Không xuất hiện một pháp bảo định vị.
“Đại Tông Sư, căn cứ theo tin tức truyền từ bên kia Yêu giới, có khả năng Truyền tống trận vượt giới ở chỗ này, bị bởi hộ bởi tầng tầng lớp lớp đại quân Yêu tộc.”
“Không biết Đại Tông Sư có thể cảm ứng được hơi thở của Truyền tống trận từ khoảng cách xa hay không?” Minh Không hỏi.
Từ Phàm nhìn vị trí trong pháp bảo định vị, nằm ở vực Cực Không Yêu giới, nơi cách Nhân tộc xa nhất.
Dù có dùng Tinh chu gấp rút lên đường thì cũng phải mất ba năm.
“Đơn giản, không cần áp sát quá gần, có khoảng cách giữa Tiên thành bình thường là được rồi.” Từ Phàm ngẫm nghĩ rồi nói.
Từ Phàm cảm giác, nhiệm vụ nhận lần này phải đi một chuyến đến Yêu giới.
“Vậy làm phiền Đại trưởng lão rồi, có chỗ nào cần giúp đỡ thì cứ trực tiếp nói.” Minh Không nói.
“Việc này không nên gióng trống khua chiêng, ta nguỵ trang một chút đi Yêu giới là được rồi.”
Như loại Truyền tống trận vượt giới siêu lớn này, Từ Phàm chỉ cần dùng pháp trận thăm dò cảm ứng hơi thở của nó là được.
Chỉ cần ở gần khu vực đặt Truyền tống trận vượt giới một chút là có thể dễ dàng cảm nhận được.
Mà cái gọi là gần ở trong mắt Từ Phàm cũng tương đương với vượt qua nửa cái đại lục trung tâm.
“Ngày sau Nhân tộc thắng lợi, công lao lớn nhất thuộc về Đại Tông Sư.” Minh Không nói.
“Tuyệt đối đừng nói vậy, có thể chiến thắng Yêu tộc là do sự tồn tại của Hội trưởng lão, ta chỉ là góp một phần sức lực mà thôi.” Từ Phàm vội vàng xua tay nói, sắp sửa hành sự mà nói kiểu này thật không may mắn.
Từ Phàm rời khỏi tổng bộ Hội trưởng lão, gặp được Bàng Phúc ở Tiên thành Thượng Tôn.
“Bái kiến Đại trưởng lão.” Bàng Phúc vui mừng nói.
“Dạo này ngươi vất vả rồi, có gặp phải khó khăn gì ở Tiên thành Thượng Tôn không?” Từ Phàm hỏi han.
“Dạ không, hết thảy đều rất thuận lợi.” Bàng Phúc đáp.
“Ngươi cử một chiếc Tinh chu phổ thông, chở ta đi dạo vực Cực Không một vòng, tốt nhất là đi đến chỗ nhiều chiến hạm cự thú Yêu tộc.” Từ Phàm dặn.
Việc này đương nhiên không thể đi bằng chân thân, Từ Phàm dự định điều khiển một kẻ xui xẻo đi tới đó xem thử.
“Đại trưởng lão cần chiến hạm cự thú hả, trong kho hàng có ba chiếc, Đại trưởng lão cần thì cứ lấy.” Bàng Phúc đáp.
“Không cần, ta muốn xem chiến hạm cự thú chưa bị phá huỷ một chút.” Từ Phàm nói.
“Ta hiểu rồi thưa Đại trưởng lão.”
Không lâu sau, một chiếc Tinh chu cất cánh từ chỗ đỗ Tinh chu ở vòng ngoài bay về phía sâu vực Cực Không.
Từ Phàm đứng trên boong tàu Tinh chu, thưởng thức phong cảnh bên ngoài vực Cực Không.
Nhìn thấy tinh hà khắp trời,, thần niệm Từ Phàm đột nhiên khẽ rung động.
Vẫy tay với tinh hà đó một cái, một luồng năng lượng tinh quang ngưng tụ trong tay Từ Phàm.
“Hoá ra mỗi một ngôi sao trong tinh hà này đều đại diện cho một thế giới, giống với phỏng đoán trước kia của ta.” Từ Phàm cười nói.
Ngay vào lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.
“Chủ nhân, ở nơi cách tinh chu bốn vạn km có một chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc tàng hình đang mai phục, định đánh lén Tinh chu này.”
“Cứ tưởng còn phải đợi ở vực Cực Không một khoảng thời gian, không ngờ là nhanh như thế đã gặp rồi, không phải nói là dạo này Yêu tộc đều rất an phận hay sao?”
Một cánh cửa truyền tống hư ảo xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
Bước ra một phát là tiến vào trong phòng điều khiển chính của chiến hạm cự thú Yêu tộc.
Dường như tất cả Yêu tộc bên trong phòng điều khiển chính đều không nhìn thấy Từ Phàm, vẫn tán gẫu và làm việc như thường.
“Xà thống lĩnh, bây giờ chúng ta đánh lén Tinh chu của Nhân tộc, cấp trên mà biết liệu có trách tội chúng ta không?” Một Xà yêu hoá thành hình người hỏi.
“Không phải lo, Yêu tộc chúng ta giờ đang ở thế bất bại, ta cũng vừa mới nhận được mệnh lệnh của cấp trên, hết thảy khôi phục lại bình thường.”
“Trước vốn như nào thì giờ vẫn cứ như thế.” Yêu tôn Xà tộc ngồi ở vị trí điều khiển chính nói.
“Theo như lời đại nhân phía trên nói, chỉ cần hơn mười năm nữa thôi, thời kỳ Yêu tộc thượng cổ chúng ta sẽ lại lần nữa phồn vinh huy hoàng ở thế giới này.”
“Đến lúc đó tộc Ám Xà chúng ta sẽ hùng mạnh hơn hiện tại gấp hàng chục hàng trăm lần.” Yêu tôn Ám Xà ngồi ở vị trí điều khiển chính nói.
Từ Phàm đi đến sau lưng Yêu tôn Ám Xà, một bàn tay ẩn chứa linh quang nhẹ nhàng phủ trên cái đầu da rắn vô cùng bóng loáng kia.
“Tộc Ám Xà, hình như là con boss nhỏ tương đối khó xơi đầu tiên mà ta gặp phải.” Từ Phàm nhớ đến con Ám Xà Hợp Thể Kỳ trước kia.
Lúc này Yêu tôn Ám Xà đang suy nghĩ xem bước tiếp theo nên hành động như nào thì đột nhiên trong mắt loé qua một tia linh quang, sau đó lại khôi phục như bình thường.
Tiếp tục chỉ huy những Yêu tộc khác bên trong phòng điều khiển chính.
“Nhiệm vụ hoàn thành, trở về khống chế từ xa là được rồi.” Bóng dáng Từ Phàm giống như chưa từng xuất hiện bên trong phòng điều khiển chính của chiến hạm cự thú.
Vừa quay về Tinh chu, Từ Phàm liền hờ hững ra lệnh: “Quay đầu~”
Từ Phàm vừa nói, vừa xem ký ức của Yêu tôn Ám Xà kia.
“Quả nhiên có thể đạt đến cảnh giới Yêu tôn đều không phải nhân vật đơn giản mà.”
“Lần này vậy mà lại tìm được một Ám Xà dựa vào thủ đoạn để trở thành Yêu tôn.” Từ Phàm xem ký ức của Yêu tôn Ám Xà mà không ngừng cảm thán.
Một con Ám Xà mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ, bị người cùng tộc bắt nạt, lợi thế duy nhất chắc là được sinh ra ở trong Thành thành của bộ tộc, nơi tương đối an ổn.
Từ nhỏ dựa vào tư chất tàm tạm, dùng hết mọi loại thủ đoạn để leo lên, sau cùng chịu trăm ngàn đắng cay khổ nhục, rốt cục mới có được thành tựu như ngày hôm nay.
“Đúng là trâu bò thật, nếu như ngươi có thể sống tiếp, ta sẽ để ngươi làm thuộc hạ của ta.” Từ Phàm nói rồi nhắm mắt lại, chuyển ý thức lên người Yêu tôn Ám Xà.
Yêu tôn Ám Xà mở con ngươi thẳng đứng lạnh lùng, sau khi lia mắt nhìn phòng điều khiển chính một vòng rồi mở miệng nói: “Trước tiên về Thiên Xà tinh.”
“Tuân lệnh.” Một Ngũ Hoa Xà hoá hình người tiếp nhận quyền lái chiến hạm cự thú, điều khiển nó bay về phía Thiên Xà tinh.
Thiên Xà tinh là Thánh thành của toàn bộ Xà tộc, nằm ở khu vực phồn hoa của vực Cực Không Yêu tộc.
Trên đường chiến hạm cự thú quay về, tất cả Yêu tộc trong phòng điều khiển chính đều vô cùng tiếc nuối
“Nếu như không phải là Tinh chu của Nhân tộc kia chạy nhanh, thì một chiếc Tinh chu đã có thể được thêm vào công trạng của Xà thống lĩnh rồi.”