Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 729 - Chương 729: Tiên Khí Phẩm Chất Cao

Chương 729: Tiên khí phẩm chất cao Chương 729: Tiên khí phẩm chất cao

Hai năm trôi qua, người và yêu trong đạo trường của chủ phong lục đục tỉnh dậy.

Người đã tỉnh dậy tuy rằng trên phương diện cảnh giới vẫn chưa có tiến bộ, nhưng khí chất trên người càng mang theo đạo vận tiên linh.

Hàn Phi Vũ tỉnh lại, quanh người có ảo ảnh của kiếm trận hóa thành hình ngay sau đó quay trở vào bên trong thân thể của hắn.

Trong mắt có kiếm đạo huyền ảo lưu động, rất nhiều chỗ trước đây không hiểu rõ hiện nay đều trở nên thấu đáo cặn kẽ.

Hàn Phi Vũ cảm thấy đạo Kiếm Trận của bản thân mình lại tăng thêm một cảnh giới.

Thế nhưng hắn ta quay đầu lại nhìn một cái, mới phát hiện ra đa số sư huynh sư đệ vẫn chưa tỉnh lại, niềm vui sướng vì cảnh giới đã tiến bộ kia hơi nhạt đi một chút.

Việc giống như là ngộ đạo này, tuy rằng có liên quan tới ngộ tính, nhưng khi tiến vào trong đạo ngộ, đương nhiên là thời gian càng dài thì càng tốt.

“Nếu như cứ mãi ở trong tông môn, việc này so với không có ngộ đạo thì khác gì nhau.”

Hàn Phi Vũ lúc rời đi hiện ra một suy nghĩ này.

“Phi Vũ, ngươi tới tiểu viện của ta một chuyến.” Giọng nói của Từ Phàm vang lên bên tai Hàn Phi Vũ.

Trong tiểu viện, Từ Phàm đang tự do nhàn nhã phơi nắng.

“Sư tổ.” Hàn Phi Vũ hành lễ nói.

“Kêu ngươi đến cũng không có việc gì khác, chỉ là muốn hỏi ngươi thử xem trong tay ngươi có linh khoáng cấp bậc Tiên khí phẩm chất cao nào hay không.”

“Ngươi vận khí dồi dào, có rất nhiều đồ vật, sư tổ đều không so được với ngươi.” Từ Phàm cười nói.

Hàn Phi Vũ nghệt người, đây lại còn là Từ Phàm chủ động xin đồ từ chỗ hắn.

“Đương nhiên sư tổ cũng không lấy không của ngươi, đổi cho ngươi thành tích phân cống hiến.”

“linh khoáng cấp bậc Tiên khí mà tông môn thu thập được toàn bộ đều là cơ bản, luyện chế thì cũng chỉ có thể luyện ra những Tiên khí cơ bản nhất mà thôi.”

“Như vậy thì làm sao có thể xứng với thân phận Luyện Khí Đại Tông Sư của sư tổ, cho nên muốn xem thử chỗ ngươi có đồ tốt hay không.” Từ Phàm cười hì hì nói.

Lời hắn nói đều là thật, trong bảo khố của Ẩn Linh môn, phần lớn là linh khoáng cơ bản cấp bậc Tiên khí, luyện chế những Tiên khí đơn giản còn được, nhưng luyện lên cao thì phải cần linh khoáng có phẩm chất cao hơn nữa.

Ước tính toàn bộ Tu Tiên giới, có thể lấy ra được những thứ đồ này cũng chỉ có người đồ tôn tốt này của hắn.

“Sư tổ không phải ý đó đâu.” Hàn Phi Vũ vội vàng lấy ra vô vàn linh khoáng cấp bậc Tiên khí để Từ Phàm chọn lựa.

“Thiên Ô Kim, Thực Nhật Thánh Sa, Long Tâm Thạch, Huyền Viêm Thần Hỏa,…” Trong phút chốc Từ Phàm chọn tới hoa cả mắt, trong lòng không kìm được hiện ra một suy nghĩ, Bích Ngọc Hồ Lô kia trên người của đồ tôn ngoan giá mà là của mình thì tốt biết bao.

Suy nghĩ nọ vừa xuất hiện, trong khoảnh khắc lãnh ý trong tim xuất hiện lan ra toàn thân khiến cho Từ Phàm bình tĩnh lại.

Cái thiên đạo rách kia lại gài bẫy mình rồi.

Từ Phàm từ bên trong chọn được ra được vài linh khoáng Tiên khí thuộc tính hỏa, vừa hay có thể thu thập đủ một bộ Tiên khí.

“Ta để cho Bồ Đào chuyển tích phân cho ngươi, khi nào cần Tiên khí hay là đặt luyện Tiên khí cứ trực tiếp tới bảo khố hoặc nói với Bồ Đào là được.” Từ Phàm cười nói.

“Sư tổ, nếu như không còn việc gì ta xin phép cáo lui.” Hàn Phi Vũ nói.

Từ Phàm gật đầu, thuận tiện để Bồ Đào thông báo số một số hai qua đây một chuyến.

Sau khi Hàn Phi Vũ rời đi, số một số hai thông qua truyền tống của Bồ Đào đi tới.

Xếp những linh khoáng cấp bậc Tiên khí vừa có được vào bên trong

“Luyện chế một thanh tiên kiếm thuộc tính hỏa hoặc thần hỏa hồ lô đều là lựa chọn không tồi.” Phân thân số một nhìn số linh khoáng cấp bậc Tiên khí đó nói.

“Thuộc tính hỏa rất bá đạo, luyện chế một thanh đao cũng là một lựa chọn tuyệt vời.” Phân thân số hai nói.

“Luyện chế thần hỏa hồ lô đi, chơi đao hay chơi kiếm đều chẳng có gì hay ho cả.” Từ Phàm nghĩ rồi nói.

“Vậy được, ta cùng với số hai hợp tác luyện ra cho ngươi trong thời gian ba ngày.”

Phân thân số một nói xong liền đem linh khoáng rời đi cùng với phân thân số hai.

“Loại cảm giác này đã lâu lắm không xuất hiện rồi, có phân thân chính là vui vẻ như vậy.” Từ Phàm cười nói.

Chính vào lúc này, Bồ Đào hồi báo Lý Sơ Phàm muốn gặp hắn.

“Cho hắn qua đây.”

Không lâu sau, độn quang đáp xuống tiểu viện

“Bái kiến sư tổ.” Lý Sơ Phàm trước tiên hành lễ rồi nói.

“Không tồi, tâm tư trầm ổn, đạo pháp phóng khoáng, xem ra ngươi đã dần bước vào tu hành rồi.” Từ Phàm khen ngợi nói.

Có nỗ lực tu luyện hay là âm thầm giở trò mánh lới hay không, hắn nhìn một cái là liền biết được.

“Còn phải đa tạ sư tổ, nếu không phải sư phụ kịp thời nhắc nhở cha ta, đồ tôn suýt chút nữa đã lầm đường lạc lối.” Lý Sơ Phàm nghĩ lại mà vẫn còn chút sợ hãi.

“Đây là điều nên làm thôi, thiên phú của ngươi rất tốt, tự lập lại rất chăm chỉ, sư tổ và cha mẹ ngươi sao có thể để loại chuyện này làm lỡ dở tới cuộc đời của ngươi?” Từ Phàm cười nói.

“Sư tổ, lần này ta đến là có chuyện muốn xin giúp.” Lý Sơ Phàm nói rồi lấy ra Tiên khí Trọng Thủy Nguyên Đao.

Từ Phàm vừa nhìn thấy Trọng Thủy Nguyên Đa trong mắt liền xuất hiện một tia hoài niệm.

Hồi đó tông môn còn nghèo, ngay cả món Tiên khí duy nhất cũng là do đồ đệ đi bầu bạn với phú bà mà có.

Tông môn mỗi khi có đại sự gì gấp gáp, đều phải lần lượt phân nhau sử dụng Trọng Thủy Nguyên Đao.

“Có phải bây giờ Trọng Thủy Nguyên Đao và đạo tu luyện của bản thân ngươi không còn tương xứng với nhau đúng không?” Từ Phàm cười hỏi.

Lý Sơ Phàm gật đầu.

“Vốn dĩ ta đang nghĩ về chuyện này, kết quả lại xảy ra ngoài ý muốn nằm nguyên cả ngàn năm.”

“Trước tiên thì cứ để Trọng Thủy Nguyên Đao ở chỗ ta, đợi sư tổ số một số hai có thời gian thì để bọn họ nâng cấp cho Trọng Thủy Nguyên Đao một chút.” Từ Phàm nói.

“Đa tạ sư tổ.”

“Tạ gì mà tạ, đều là nên làm cả.” Từ Phàm vẫy vẫy tay nói, hắn thật sự đã quên béng đi mất chuyện này rồi.

“Sư tổ, có thể cho ta thêm hai danh ngạch đi Thánh địa tu luyện đỉnh núi Ngũ Sắc hay không?”

“Ta cảm giác ta sắp đột phá Độ Kiếp Kỳ” Lý Sơ Phàm nói.

“Danh sách thì cứ đi đòi ở chỗ cha ngươi, hắn không dùng tới, nhưng ngươi muốn đột phá Độ Kiếp Kỳ, cứ tu luyện ngàn năm nữa rồi nói.”

“Bây giờ nội tình của ngươi bình thường, tích lũy lại không đủ lại tùy tiện đi đột phá, sau khi tới Đại Thừa Kỳ, cũng sẽ là mất đi cơ hội tấn cấp lên cảnh giới vô địch.”

“Đạo mà tự thân ngươi tu luyện vẫn còn chưa đạt tới trình độ cao nhất, phẩm chất chân khí mà chân linh nuôi dưỡng vẫn còn chưa đủ cao, càng quan trọng hơn đó là chiến lực này đây.”

“Ở trong tông môn khác cũng được xem như thiên tài, nhưng trong mắt sư tổ ngươi cũng chỉ là bình thường tàm tạm mà thôi, ngươi nhìn những sư huynh đệ cùng lứa mà xem, bọn họ đều đang nhẫn nhịn ở đó.”

“Tới lúc đó qua hơn ngàn năm nữa, ai ai cũng mạnh mẽ hơn ngươi, rồi tới lúc đó chỉ có mình ngươi là hối hận.” Từ Phàm nói.

Nghe thấy lời Từ Phàm nói, Lý Sơ Phàm không biết phải làm thế nào đứng đó gãi đầu, càng nói thì càng gãi mạnh hơn.

“An tâm tu luyện phẩm chất cao, tông môn hiện nay không còn khó khăn gì cần ngươi phải đột phá để đi giải quyết cả.” Từ Phàm xua xua tay, đuổi Lý Sơ Phàm rời đi.

“Cái thứ như cảnh giới này ấy à, chưa cần thiết thì tốt nhất là nhịn lại, đợi tới lúc đột phá một cái thu hoạch mới lớn được.” Từ Phàm cười nói.

“Bồ Đào, dạo gần đây bên chỗ Bàng Phúc có tin tức gì không?” Từ Phàm hỏi.

“Tất cả đều bình thường, có hai chiếc tinh chu của Thải Khoáng Sư trong nội khu bị Yêu tộc tập kích, chịu một chút thương tổn nhỏ, hiện tại đã sửa chữa xong xuôi.” Bồ Đào trả lời

“Không sao là tốt.”

Chính vào lúc Từ Phàm đang nghĩ xem tiếp theo Doãn lãnh đạo muốn đi đâu, Bồ Đào nhận được một tin tức.

“Chủ nhân, Minh Không trưởng lão nói vị trí của Truyền tống trận vượt giới kia đã được tìm thấy rồi, mời người đi tới tổng bộ Hội trưởng lão bàn bạc một chút chi tiết cụ thể.” Bồ Đào nói.

“Thôi được rồi, còn chưa rảnh rỗi được bao lâu liền đã có việc để làm rồi.” Từ Phàm đứng dậy nói.

“Bồ Đào, truyền tống quay về Tiên thành Lâm Sâm trước đã.”
Bình Luận (0)
Comment