Chương 738: Lắm tai nhiều nạn
Chương 738: Lắm tai nhiều nạn
Yêu giới, Trảm Linh mới vừa tiêu diệt một đại tộc Thánh Thành.
Nhận được tin tức Bồ Đào truyền đến, nói là Tiên thành Lâm Sâm bị tộc Thánh Sư xâm lấn.
Nhìn thấy tin tức này, Trảm Linh tức thì cười như điên.
Bởi vì rốt cuộc hắn đã có cơ hội báo thù.
Hình ảnh lúc đầu Thánh Sư Yêu tôn kia trấn áp hắn, tất cả đều như hiện rõ mồn một ngay trước mắt.
Bây giờ hắn đã có thực lực mạnh mẽ, lại có lý do chính đáng, tất nhiên phải về báo thù rồi.
“Bồ Đào, truyền tống trở về Tiên thành Lâm Sâm, ta muốn san bằng Thánh Thành của tộc Thánh Sư.” Trong mắt Trảm Linh tỏa ra ánh lửa, nói.
“Nhận được, cần thời gian ngưng tụ pháp trận truyền tống cự ly xa, xin hãy tìm vị trí an toàn cố định điểm xuất phát truyền tống.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.
Trảm Linh vung tay lên, trong nháy mắt tất cả con rối đều trở về vị trí cũ, ngồi trên một chiếc linh châu cỡ lớn bay về phía xa xa.
Lúc này Yêu tộc đang chiến đấu ở Nhân giới đột nhiên phát hiện, hậu phương của rất nhiều đại tộc bốc cháy, tất cả kẻ địch đều là con rối, tới vô ảnh đi vô tung, hành tung suy nghĩ vô chừng.
Thường xuyên sau khi tiêu diệt đi một Thánh Thành của Yêu tộc, nhanh chóng lẩn trốn, sau đó lại đột nhiên xuất hiện trong một Thánh Thành Yêu tộc cách đó mấy chục đến mấy trăm vạn dặm.
Làm cho không ít Yêu tôn đang chiến đấu ở Nhân giới phải về nhà trấn thủ bản tộc.
Bất tri bất giác ba tháng cứ thế trôi qua.
Trong ba tháng này, Hội trưởng lão lại tổn thất bốn vị tôn giả có đánh số.
Tất cả đều là do Thái thượng Đại trưởng lão của tộc Phệ Kim Hổ cùng với Tử Ngọc Giao Long ra tay.
Hai người bọn họ vốn là chiến lực cao cấp nhất trong Yêu tộc, bây giờ chỉ chuyên môn đi săn các trưởng lão ở hàng số thứ tự trong Hội trưởng lão của Nhân tộc.
Bọn họ đã tiện tay giết hơn mười vị tôn giả như vậy trong Nhân tộc.
Bên trong một tòa Tiên thành vừa bị hủy diệt của Nhân tộc, Tử Ngọc Giao Long, đang quanh quẩn trên bầu trời Tiên thành đã trở thành phế tích.
“Đại Tông Sư Nhân tộc, một ngày nào đó ta sẽ tìm được ngươi.” Tử Ngọc Giao Long nói, khoảng thời gian này hắn phát động hết thảy lực lượng tình báo cũng không tìm được Ẩn Linh đảo.
Mặc dù hắn đã hủy diệt mấy tòa Tiên thành của Nhân tộc, nhưng chỉ bấy nhiêu hoàn toàn không đủ để hóa giải thù hận trong lòng hắn đối với Đại Tông Sư Nhân tộc kia.
Ẩn Linh đảo bên trong Vô Tận hải, Từ Phàm đang bế quan trong tiểu thế giới.
Từ Phàm từ từ mở mắt ra, gia tốc thời gian chợt dừng lại.
“Bồ Đào thế cục bên ngoài hiện ra sao?” Từ Phàm hỏi.
“Căn cứ tin tức, cho đến bây giờ, Hội trưởng lão của Nhân tộc đã tổn thất 7 vị tôn giả ở hàng số thứ tự, Vô Địch tôn giả còn lại cũng có ba vị bỏ mình, về phần những vị ở cấp bậc tôn giả, tổn thất thì lại đạt tới 20 vị.”
“Kim Sí Đại Bàng nhìn chằm chằm Tổng bộ của Hội trưởng lão, làm cho Kỳ Lân thuần huyết cùng với Minh Không không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể ở trong Tổng bộ của Hội trưởng lão phòng ngự Kim Sí Đại Bàng đánh bất ngờ.”
“Yêu tộc và Nhân tộc đã bắt đầu chiến tranh toàn diện, không gian phong ấn cũng đã giải trừ, bây giờ dường như khắp mọi nơi trong Tu Tiên giới đều có thể nhìn thấy bóng dáng Yêu tộc.” Bồ Đào lên tiếng báo cáo.
Nghe đến đây, Từ Phàm chỉ có thể than thở một tiếng.
“Nhân tộc thật lắm tai nhiều nạn.”
“Đúng rồi, có tin tức của Khai Linh hay không?” Từ Phàm hỏi.
“Hắn ở trong Vạn Yêu Thành của Yêu giới, cũng chính là thế lực do con nhện đồ đệ kia của chủ nhân ngài thành lập, trước mắt đã trở thành thế lực đứng đầu Yêu tộc.” Bồ Đào báo cáo.
“Vạn Yêu Thành của hắn có xâm lược Nhân tộc hay không?” Từ Phàm cau mày hỏi.
“Không có, thậm chí còn che chở Nhân tộc bên trong phạm vi thế lực của bọn họ nữa.” Bồ Đào trả lời.
“Thật là một con nhện nhỏ có ý tứ.” Từ Phàm cười lên.
Ban đầu hắn đồng ý để cho Địa Tinh Tri Chu kia làm đồ đệ của mình, cũng chính là căn cứ vào lý niệm này của hắn.
Nếu như Địa Tinh Tri Chu dám can đảm động vào Nhân tộc dù chỉ là một chút ít thì Từ Phàm cũng sẽ tự tay tiêu diệt nó.
Đáng tiếc Địa Tinh Tri Chu kia không cho Từ Phàm cơ hội này.
“Vậy thì tốt rồi, phát tin tức cho nó để cho nó đợi ở Vạn Yêu Thành bốn tháng thời gian, sau đó lại đổi chỗ khác.”
“Bốn tháng sau, đại chiến giữa hai tộc Nhân Yêu sẽ lắng xuống.” Từ Phàm nói xong bèn nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.
Lúc này, bên ngoài Tổng bộ của Hội trưởng lão.
Kỳ Lân thuần huyết cùng với mấy vị trưởng lão có số thứ tự trước mười của Hội Trưởng Lão, tất cả đều là mặt đầy ngưng trọng nhìn Kim Sí Đại Bàng, trên người hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo thương tích.
Mà đây chẳng qua chỉ là Kim Sí Đại Bàng hoạt động thân thể một chút.
“Đám người các ngươi quả thật không hổ là được Thiên Đạo thế giới Đại Thiên yêu quý, những tôn giả đỉnh thiên của Nhân tộc các ngươi, một khi thả vào Tiên giới ắt hẳn đều sẽ trở thành đối tượng tranh đoạt của các đại Tiên môn.”
“Suy tính một chút, gia nhập vào tộc Kim Sí Đại Bàng ta, nhìn trên mặt mũi của các ngươi, nói không chừng ta sẽ thả cho Nhân tộc một con ngựa.” Kim Sí Đại Bàng vừa cười vừa nói, thông qua mấy lần giao thủ, để cho hắn không khỏi nhìn mấy vị kia Nhân tộc cấp bậc Yêu tôn Vô Địch này với cặp mắt khác xưa.
Mặc dù thực lực yếu, nhưng sau khi phi thăng Tiên giới bồi dưỡng một chút, cũng đủ tư cách làm hộ vệ cho mình.
“Muốn đánh thì đánh, không cần phải nói nhảm nhiều như vậy.” Minh Không lên tiếng.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần thời hạn ước định nửa năm sau, Từ Phàm không thể ngăn cản được phân thân của Kim Sí Đại Bàng, vậy thì hắn chỉ có thể mang theo toàn bộ Tổng bộ của Hội trưởng lão chạy trốn.
“Hôm nay không có hứng thú gì, ngày mai lại chiến vậy.” Kim Sí Đại Bàng vừa dứt lời thì lập tức trở lại trong cung điện của mình.
Hắn không nóng nảy, Yêu tộc đang từng chút từng chút xâm chiếm các thế lực Nhân tộc như tằm ăn rỗi, mình chỉ cần ở chỗ này nhìn chăm chú vào tồn tại đứng đầu nhất Nhân tộc, vậy là Yêu tộc có thể dùng một cái giá cực nhỏ bắt lấy Nhân tộc.
Minh Không mang theo Kỳ Lân thuần huyết cùng với những tôn giả có số thứ tự còn lại trở về Tổng bộ của Hội trưởng lão.
“Lại là một ngày trôi qua, còn dư lại ba tháng không biết ta có thể tiếp tục chống đỡ được hay không.” Minh Không nói.
“Minh Không trưởng lão, lần sau Kim Sí Đại Bàng toàn lực xuất thủ, cứ để cho ta lên đi.”
“Để cho chân thân của ta liều mạng vẫn lạc với Kim Sí Đại Bàng kia, như vậy chắc là có thể ổn định Kim Sí Đại Bàng hơn nửa tháng.”
“Từ từ làm hao mòn lực lượng Nhân tộc ta, đây là điều mà hắn muốn nhìn thấy.” Trưởng lão số thứ tự bên cạnh Minh Không lên tiếng.
“Ngươi không được, ngươi phải xếp phía sau Đoạn Sơn trưởng lão.” Minh Không suy nghĩ một chút rồi nói.
“Đúng vậy, không nên gấp gáp, cũng không cần tranh, từng bước từng bước từ từ rồi sẽ đến thôi.” Đoạn Sơn trưởng lão cười ha hả nói, như thể đây là chuyện tốt vậy.
Hội trưởng lão Nhân tộc cũng có thế lực ở Tiên giới, dù cho chân thân vẫn lạc, chỉ dựa vào phân thân còn dư lại cũng có thể phi thăng Tiên giới.
Ở trong Tiên giới chút tổn thất này đều có thể bù đắp lại, cho nên trong lòng bọn họ cũng không hoảng loạn gì.
“Ta chỉ sợ sau khi Đoạn Sơn kết thúc, chưa tới phiên ta thì đã đến kỳ hạn nửa năm rồi.” Vị trưởng lão số thứ tự kia bĩu môi nói.
“Mấy người các ngươi từng người từng người đều cảm thấy không có việc gì, vạn nhất sau khi Đại Tông Sư xuất quan không địch lại Kim Sí Đại Bàng thì phải làm thế nào bây giờ?” Minh Không lên tiếng.
“Lúc Thượng Tôn độ kiếp thì kiếp vân chỉ có sáu vạn dặm, thế nhưng Đại Tông Sư lại cả chục vạn dặm, đã đạt tới cực hạn của giới này.”
“Hơn nữa căn cứ tình báo trước đó, Đại trưởng lão của Ẩn Linh môn kia chưa từng thất bại một lần nào, đệ tử dạy dỗ ra từng người đều mang chiến lực vô song.”
“Đối với loại người như vậy mà nói, chúng ta nên đánh cược một lần, dù sao chúng ta vẫn còn có chuẩn bị ở sau, coi như cược thua thì thế nào, dù sao cũng đã đến cục diện này rồi.” Đoạn Sơn trưởng lão nói.
Lúc này, trong một tòa Tiên thành bên trong Tổng bộ của Hội trưởng lão.
Diệp Tiêu Dao đang thương lượng bước tiếp theo trong kế hoạch với Lão Kiếm.
“Tiểu tử, hiện tại Tổng bộ của Hội trưởng lão tuyệt đối không phải là chỗ có thể ở lâu.”
“Chiến lực của phân thân Kim Sí Đại Bàng đã tiếp cận cực hạn của Tu Tiên giới, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, khoảng thời gian tiếp theo Nhân tộc sẽ phải gặp lắm tai nhiều nạn.”
“Trước khi người thiên mệnh còn chưa xuất đầu, Nhân tộc không có phần thắng.” Lão Kiếm ở trong đầu Diệp Tiêu Dao nói.