Chương 745: Tiệc Long Hổ
Chương 745: Tiệc Long Hổ
“Cũng phải, sức chứa của Tu Tiên giới cũng có giới hạn, nếu như người tu tiên quá nhiều, sẽ có sự hao tổn căn nguyên của thiên đạo.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Thực ra sau khi Nhân tộc xưng bá hai giới, dân số tu tiên toàn bách tính của Vương triều Cửu Phượng thực ra cũng không tính là gì, nhưng nếu kéo dài thêm về sau ngàn năm, chắc chắn sẽ nảy sinh vấn đề, cho nên phải khống chế sớm, phòng ngừa trước vẫn hơn.” Minh Không cười nói.
“Đại Tông Sư, ngài xem bao giờ có thời gian, cầu mong ngài sửa lại Vạn tinh chu một lần nữa.”
Sắp tới thời gian kết thúc trò chuyện, Minh Không khẩn cầu nói.
“Qua vài năm nữa lại phái phân thân của ta qua sửa Vạn tinh chu.” Hai phân thân đang luyện chế Tiên khí cùng hắn, trước mắt không thể rời thân.
Minh Không gật đầu, vẻ mặt có chút lưỡng lự, phảng phất như vẫn còn lời muốn nói.
“Minh Không trưởng lão có gì nói thẳng.” Từ Phàm biết vẻ mặt này là cố ý để cho hắn xem, nhưng hiện tại tâm trạng hắn đang tốt, chuyện nhỏ thì thuận tiện giúp thôi.
“Ta muốn mượn một món Tiên khí uy năng tương đối lớn từ trong tay Đại Tông Sư, để đối kháng với Tứ Tượng thành và Thiên Lục Quy của Yêu tộc.
“Ta còn tưởng là chuyện gì.”
Trong tay Từ Phàm xuất hiện chiếc lưỡi gươm có hình dáng một đôi cánh và một chiếc bình ngọc.
“Đây là Tiên khí trên người của Kim Sí Đại Bàng, các ngươi cầm lấy sử dụng là được, phá giải phòng ngự của thành Tứ Tương và Thiên Lục Quy đó có lẽ không thành vấn đề.”
Từ Phàm tính toán, Hội trưởng lão có hai món Tiên khí này, vậy trang sách nhỏ liên quan tới thành Tứ Tương đó có thể xóa bỏ rồi.
“Đa tạ Đại Tông Sư.”
Minh Không mang theo khuôn mặt thu hoạch trọn vẹn rời đi.
Từ Phàm lại quay trở về nơi vừa câu cá, bắt đầu lười nhác trở lại.
Lúc này, bên ngoài Tu Tiên giới và yêu giới, một đội Chân Tiên phụ trách tiếp dẫn, đều đang cố định nhìn về phương hướng nơi Từ Phàm ở.
Tuy rằng chỉ là một mảnh mơ hồ, nhưng cũng có thể cảm nhận tổng thể được Từ Phàm đang làm gì.
“Đây chắc chắn là đại năng chuyển thế, chỉ cần làm rõ xem là vị đại năng nào, sau khi mang về nhất định sẽ là công lao to lớn.” Một nữ tử thân mang váy dài màu đỏ thẫm nói.
“Đại năng chuyển thế này, xưa nay vốn là họa nhiều mà phúc thì ít, nếu kẻ địch mà quá đỗi mạnh mẽ, nghiệp quật về cho Tiên môn thì rất dễ lợi bất cập hại.”
“Có điều Từ Phàm này quả thực là một yêu nghiệt, dù sao Mộc Nguyên Tiên giới chúng ta và các Tiên giới xung quanh đều từng nghe nói có một đại năng như vậy đã tạ thế.”
Một người thân hình vạm vỡ nói.
“Chư vị, các ngươi ai muốn xuống tự mình chiêu mộ, không ai đi là ta xuống đây.”
“Ta đã đi xin chỉ thị Tiên môn, nhận được hồi đáp để cho ta tới chiêu mộ tên Từ Phàm tựa như đại năng chuyển thế này rồi.” một nam tử có dáng vẻ thư sinh nói.
“Đừng lãng phí lực khí nữa, trước đó sớm đã từng có người chiêu mộ rồi, toàn bộ đều bị từ chối hết.”
“Chúng ta tụ tập ở chỗ này cũng chỉ là để xem náo nhiệt, ngươi lại tưởng thật là không đúng rồi.”
Nói xong mọi người đều cười cả lên.
Nam tử có dáng vẻ thư sinh vô cùng khinh miệt mà quét mắt một vòng.
“Chỉ cần dùng đúng phương pháp, không có nơi nào mà không đào được người cả.” Nam tử có dáng vẻ như thư sinh nói, quanh người tiên quang như nở rộ bay về hướng Tu Tiên giới.
Từ Phàm đang câu cá, đột nhiên trong lòng có phản ứng nhìn về phương hướng nam tử thư sinh đang bay tới chỗ hắn.
“Vẫn chưa hết hy vọng.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Có cần ta giúp Từ bá bá đánh cho bọn họ chạy đi không.” Tinh chạy tới bên Từ Phàm, tựa như nịnh nọt mà hỏi.
“Không cần, người ta xuyên giới tới đây, nói thế nào thì cũng được coi là khách.” Từ Phàm cười nói.
“Từ bá bá, nghe nói người mở tiệc Long Hổ, vậy đầu rồng với đầu hổ không thể đều để cho ta ăn hết.” Tinh nhỏ dãi nói.
“Tinh, thứ đồ quan trọng như đầu rồng đầu hổ ngươi có thể ăn sao, đó đều là dùng để chiêu đãi khách khứa đó.” Vương Vũ Luân nghiêm nghị nói.
“Ta biết rồi, cha.” Tinh cúi đầu nói.
“Sao ngươi lại thích ăn đầu rồng đầu hổ như vậy.” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Trong ký ức cha mẹ kia nói với ta, ăn nhiều đào có thể trở nên thông minh.” Tinh ngẩng đầu nhìn Từ Phàm nói.
“Tới lúc đó chia cho ngươi một ít não rồng não hổ, ăn cái này rồi cũng sẽ trở nên thông minh.” Từ Phàm cười nói.
Chính vào lúc này, phía xa vụt tới một tia sáng trắng.
Hung Bạch ổn định đáp xuống trên vai Từ Phàm.
“Tiểu gia hỏa, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi.”
Kể từ sau khi Từ Phàm bế quan, Hung Bạch cũng chìm vào trạng thái ngủ say, tới bây giờ mới tỉnh dậy.
“Ô ô ~”
Một tiếng kêu bé xíu vang lên, phảng phất như đang muốn nói lên niềm vui sướng của mình khi nhìn thấy chủ nhân vậy.
Hung Bạch ngủ sâu nửa năm, hiện tại đã lớn bằng kích cỡ bàn tay trẻ em.
“Từ bá bá, nếu không có chuyện gì có thể bón cho con rùa nhỏ này một chút não, như vậy sẽ lớn nhanh hơn.” Tinh đề xuất nói.
“Vậy ư, sau này ta sẽ chú ý.” Từ Phàm gật đầu nói.
Ba tháng sau, ba người quen của Vương triều Cửu Phượng, ba vị thái thượng trưởng lão Thiên Linh tông và chúng trưởng lão thứ tự của Hội trưởng lão đều nhận được thiệp mời.
Mời bọn họ tới Ẩn Linh môn tham gia bữa tiệc Long Hổ.
Rồng là Tử Ngọc Giao Long, hổ là Phệ Kim Hổ.
Những tông môn đỉnh cấp khác của Tu Tiên giới, nghe được tin tức này, toàn bộ đều muốn tham gia tiệc Long Hổ này.
Nhưng tiếc là không có thiệp mời, có muốn đi chăng nữa cũng không có cách nào.
Từ Phàm đang nằm bên cạnh Linh Dịch hồ phơi nắng, bỗng dưng cảm thấy ánh nắng bị che đi mất.
Từ Phàm mở mắt ra nhìn, phát hiện ra là khuôn mặt nọ của Trảm Linh
“Đại trưởng lão, khà khà khà khà.” Trảm Linh vừa cười vừa gãi đầu.
“Ta đây vừa mới phong bế ngũ giác, chuẩn bị ngâm mình phơi nắng, ngươi liền qua đây quấy nhiễu ta.”
Tiếng khì khì của Trảm Linh rước lấy một cái trợn mắt của Từ Phàm.
“Có chuyện gì thì nói, rảnh rỗi không có việc gì thì tới yêu giới dạo vài vòng.” Từ Phàm khua khua tay nói.
“Đại trưởng lão, Thiên Ma tôn giả tìm ta để xin một tấm thiệp mời của tiệc Long Hổ, ban đầu hắn có ơn chỉ điểm cho ta, cho nên Đại trưởng lão có thể nể mặt ta mà ....” Trảm Linh có chút ngại ngùng nói.
“Ngươi cảm thấy mặt mũi của ngươi có thể đáng giá mấy tấm thiệp mời.” Từ Phàm lười nhác nhìn Trảm Linh nói.
“Một tấm ít nhất cũng phải có chứ nhỉ.” Trảm Linh có chút không xác định được.
“Ngươi quá coi thường bản thân mình rồi.” Từ Phàm dùng linh lực ngưng tụ lại ba tấm thiệp mời, vỗ lên người Trảm Linh, bày tỏ hắn đừng có làm phiền mình phơi nắng.
Đến nay đã không còn phong ấn không gian, toàn bộ Tu Tiên giới một lần nữa lưu thông lại, tất cả Truyền tống trận được xây dựng ở Tiên thành lại bắt đầu khôi phục vận hành.
Sau khi Trảm Linh rời đi, Lý Tinh Từ cũng đi qua.
“Ngươi cũng tới đây đòi thiệp mời à, mời bằng hữu nào qua đây.” Từ Phàm mắt cũng không mở ra liền hỏi.
“Là ba người Đỉnh Lương Yêu tôn thủ hạ của ta, những năm nay cũng coi như vì Ẩn Linh môn ta mà lập được công lao hiển hách, rất nhiều tình báo quan trọng đều là do bọn họ đưa tới.”
Năm tấm thiệp mời vỗ lên trên người Lý Tinh Từ.
“Đừng làm phiền vi sư phơi nắng.”
Đối với việc số người tham gia yến hội, Từ Phàm không hề để ý.
Bởi vì cường giả đỉnh cấp yêu giới như Tử Ngọc Giao Long, Phệ Kim Hổ đây.
Chân thân của bọn họ đều khổng lồ vô đối, thật sự làm thành mỹ thực, đủ cho trăm vạn người ăn một bữa
Lúc này, Hung Bạch đang nằm bò trên ngực Từ Phàm dùng sức lật người lại.
Lộ chiếc bụng trắng muốt như ngọc ra ngoài, tận hưởng ánh sáng chiếu rọi của mặt trời.
“Tuyệt lắm, sau này hai người chúng ta cùng nhau phơi nắng nhiều hơn.” Từ Phàm dùng tay gãi mai rùa của Hung Bạch nói.
Chính vào lúc này, Từ Phàm duỗi tay ra, trực tiếp khống chế được luồng thần thức xâm phạm Ẩn Linh môn vào trong tay.
“Loại hành vi này rất không lịch sự.” Từ Phàm thản nhiên mở miệng nói.