Chương 749: Nửa thông gia
Chương 749: Nửa thông gia
Một ngày trước khi tiệc Long Hổ được tổ chức, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn đều rất phấn khích.
Kẻ bế quan thì xuất quan trước thời hạn, đệ tử thường ngày vô cùng kỷ luật tự giác, trong ngày này cũng trở nên rảnh rỗi.
Cả tông môn tràn ngập không khí của lễ mừng năm mới.
Từ mấy tháng trước, các đệ tử của Ẩn Linh môn đã bắt đầu mong chờ tiệc Long Hổ.
Dựa theo lời của Chước chủ trù chưởng quản thực đường, người làm ra tiệc Long Hổ, có thể ăn được một bữa tiệc Long Hổ, ít nhất có thể có tác dụng bằng việc khổ khu mười năm.
Phải biết rằng trong tiệc Long Hổ, chẳng những có món ngon được làm thành từ máu và thịt.
Mà còn có cả món ngon được làm thành từ chân linh của hai Yêu tôn Vô Địch đứng đầu Yêu giới!
Đây mới là món đặc biệt của đệ tử chủ tu đạo Mỹ Thực kia.
Dùng chân linh của hai Yêu tôn Vô Địch kia, căn nguyên linh khí ngũ hành phụ trợ, lại cộng thêm các loại điều chế linh khí hiếm có.
Tạo ra linh thực có kết cấu như kem, lại tô điểm thêm một số Tiên Linh chi khí ở mặt trên.
Đây không chỉ là món ngon cho vị giác, mà còn là món ngon không gì sánh bằng đối với linh khí của bản thân.
Lúc này, tất cả những kẻ tham ăn có tiếng trong tông môn, đều canh ở ngoài cửa phòng bếp, nơi làm tiệc Long Hổ.
Bọn họ chỉ cần ngửi chút mùi thơm bay ra từ bên trong, thì đã rất thỏa mãn rồi.
“Nhị Viễn, không phải là ngươi quen với đệ tử của đạo Mỹ Thực à, sao không cho ngươi vào.” Một đệ tử béo nói.
“Linh thực kia cần phải được làm ra dưới áp lực linh khí tinh thuần tuyệt đối, không thể có ngoại nhân quấy nhiễu.” Nhị Viễn bất đắc dĩ nói.
Bọn họ ngồi chồm hổm ở cửa nhà bếp lâu như vậy, tuy không nếm được linh thực.
Nhưng món ăn bình thường được làm từ thịt hổ thịt rồng, thì đã nếm một chút.
Đúng lúc này, cửa chính của phòng bếp mở ra.
một đệ tử của đạo Mỹ Thực đi ra, trong tay cầm một bát vật chất giống như thạch.
“Đại ca, có phải muốn để ta thử món ăn không.” Nhị Viễn kích động nói.
Mấy người bên cạnh Nhị Viễn không lên tiếng, đều tự lấy đĩa nhỏ và đũa của mình ra.
“Về cơ bản là xong rồi, nhưng mùi vị cần phải điều chỉnh một chút, cho nên để các ngươi nếm thử, xem vừa hay chưa.”
Đệ tử đạo Mỹ Thực nói xong, thì dùng thìa nhỏ chia thạch linh thực kia cho từng người.
“Đi ra ngoài đừng nói lung tung, thấy các ngươi canh ở đây lâu như vậy, cho nên mới cho các ngươi một chút phúc lợi nhỏ.” Đệ tử của đạo Mỹ Thực nhỏ giọng nói.
Đám tham ăn canh ở ngoài cửa cầm đĩa nhanh chóng gật đầu.
“Linh thực này các ngươi ăn ba miếng, sau khi ăn xong thì miêu tả hương vị cho ta.”
Mọi người gật đầu, bắt đầu nếm thử thạch linh thực trong đĩa kia.
Sau miếng thứ nhất, mấy kẻ tham ăn mới có thể lộ ta vẻ mặt phấn khích.
Sau miếng thứ hai, mấy kẻ tham ăn im lặng không nói, nhưng toàn thân lộ ra cảm giác thông thấu.
Sau miếng thứ ba, mấy kẻ tham ăn rưng rưng nước mắt.
Đệ tử của đạo Mỹ Thực rất hài lòng với phản ứng của mấy kẻ tham ăn này.
“Miếng thứ nhất, giống như khi ta đói nhất, được ăn một cái đùi gà thật to, và ca ta không tranh với ta.” Nhị Viễn nói.
“Miếng thứ hai, giống như một cốc nước đá trong thời điểm nóng nhất.”
“Miếng thứ ba, ta giống như nhìn thấy căn nguyên đại đạo.”
Đệ tử của đạo Mỹ Thực rất hài lòng với sự miêu tả của Nhị Viễn.
Sau đó lại nghe miêu tả của những kẻ tham ăn khác, hắn lấy một cuốn sổ nhỏ ra, và ghi lại một số điều lên đó.
“Đại ca, linh thực này đã rất hoàn mỹ, sao còn phải thay đổi?” Nhị Viễn nghi ngờ hỏi.
“Ta cảm thấy hương vị của miếng đầu tiên nên được điều chỉnh lại một chút, chỉ thỏa mãn ham muốn của miệng lưỡi là chưa đủ.” Đệ tử của đạo Mỹ Thực nói xong thì trở lại phòng bếp.
“Chờ sau này sau khi tu vi của ta cao, chắc chắn sẽ có một ngày ta bắt được một con Yêu tôn Vô Địch, để đại ca làm linh thực cho ta.” Nhị Viễn si ngốc nói, đang chờ sự hùa theo của mọi người, đột nhiên phát hiện những kẻ tham ăn khác đang tĩnh tọa tiêu hóa.
Nhìn thấy cảnh này, Nhị Viễn đột nhiên cảm thấy chân linh trong cơ thể hơi loạn vì bị kìm nén, có cảm giác sắp đột phá, vì thế nhanh chóng tĩnh tọa tu luyện.
Bây giờ Tiên thành Lâm Sâm đã kín người hết chỗ, tất cả tu sĩ đều muốn tìm cơ hội tham gia tiệc Long Hổ.
Trong số đó, có rất nhiều Đại Thừa tôn giả.
Không biết ai đã đưa tin về tiệc Long Hổ này, bây giờ cả Tu Tiên giới đều biết.
Ẩn Linh môn kia tổ chức tiệc Long Hổ với nguyên liệu nấu ăn chính là Tử Ngọc Giao Long và Phệ Kim Hổ.
Cả Tu Tiên giới đều kinh ngạc!
Sau đó lại lan truyền tin tức, hai Yêu tôn Vô Địch đứng đầu Yêu giới, đều do Đại trưởng lão của Ẩn Linh môn trấn áp, rồi mang cả về để nấu ăn.
Từ Phàm vốn khiêm tốn, ngay lập tức đã nổi danh ở Tu Tiên giới.
Tất cả tu sĩ đều xem Từ Phàm là sự tồn tại cứu vớt Tu Tiên giới!
Từ Phàm biết được điều này nhưng hắn không quan tâm, trước kia khiêm tốn, đó là vì không đủ thực lực, khiêm tốn mới có thể giảm bớt nhiều chuyện phiền phức.
Nhưng bây giờ không sao rồi, cũng đã tự xưng là đệ nhất cường giả Tu Tiên giới rồi, nổi danh một tí thì sao nào?
Trong nhà trọ Động phủ xa hoa nhất của Tiên thành Lâm Sâm.
Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan kia, có phần mong đợi khi nhìn thấy trưởng lão vừa trở về.
“Thế nào, có kiếm được thiệp mời không?”
“Khi đó đã có một nửa đệ tử nhất mạch của Tướng Quân Mộ chúng ta, bị Ẩn Linh môn này lấy đi.”
“Xét về tình và lý, giữa hai phái cũng xem như là nửa thông gia.” Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan nói.
“Ta đã liên hệ với những đệ tử gả tới Ẩn Linh môn khi đó, bọn họ đều nói, đang xin bên trên.”
“Có thể thành công hay không, còn cần sự đồng ý của Đại trưởng lão trong truyền thuyết kia.” Trưởng lão của Tướng Quân Mộ nhất mạch nói.
“Tráng Linh, lần này tới chính là để tụ họp với các tỷ muội kia của ngươi, ôn lại tình cảm đồng môn.”
“Tiệc Long Hổ này, cho dù chúng ta không tham gia, cũng coi như là đáng giá.” Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan nói.
Đúng lúc này, ngoài cửa có đệ tử tới báo, nói là có đệ tử Ẩn Linh môn tới thăm hỏi.
“Mau mời vào ~” Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan vội vàng nói.
Cửa chính mở ra, một nam tử cường tráng lưng hùm vai gấu, cơ thể giống như sắt thép đi đến.
Nam tử vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Tráng Linh bên cạnh Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan.
Tráng Linh cũng nhìn thấy nam tử.
“Phong Linh Nguyệt Ảnh Tông, Vạn Thạch.” Tráng Linh nhìn Hùng Lực nói.
“Khi đệ tử tông môn bọn ta ra ngoài ngao du, đều dùng tên giả.” Hùng Lực hơi sợ hãi khi nhìn thấy Tráng Linh, dù sao khi đó nữ tu sĩ luyện thể này, cũng theo đuổi hắn không đơn giản.
“Bây giờ ngươi có thể nói ra tên thật rồi chứ.” Tráng Linh nghiến răng nói.
“Hùng Lực, đại sư huynh Ẩn Linh môn.” Hùng Lực mở miệng nói.
“Ta biết rồi.”
“Bái kiến Thánh chủ, đây là thiệp mời tiệc Long Hổ của tông môn ta, khi đó tông môn không cân nhắc tới ngươi, xin thứ lỗi.” Hùng Lực khách sáo nói.
Thánh chủ của Thánh địa Hợp Hoan nhìn ba tấm thiệp mời trong tay Hùng Lực, nhất thời cười, vội vàng nói không để ý.
“Ba tấm thiệp mời.” Tráng Linh ở bên cạnh hơi thất vọng nói.
Thánh chủ dẫn theo hai vị trưởng lão, ba tấm thiệp mời này chắc chắn không tới lượt nàng.
Hùng Lực nhìn Tráng Linh, ngẫm nghĩ rồi hỏi Bồ Đào: “Quyền hạn của ta có thể xin một tấm thiệp mời không?”
“Được, nhưng chỉ một tấm thôi.” Giọng của Bồ Đào vang lên trong tâm trí của Hùng Lực.
“Vậy là đủ rồi.”
Một Truyền tống trận nhỏ bé xuất hiện trước mặt Hùng Lực, cuối cùng một linh quang hiện lên, một tấm thiệp mời xuất hiện trên tay Hùng Lực.
“Đây là thiệp mời ta tặng cho ngươi.”