Chương 75: Lý Tinh Từ
Chương 75: Lý Tinh Từ
Lúc Từ Phàm nhìn thấy cậu bé này, đã quyết định nhận hắn làm đồ đệ, cho dù không có mối quan hệ này với Vương Vũ Luân.
Bởi vì sau khi Từ Phàm nhìn thấy cậu bé này, bỗng chốc tâm trạng tốt lên rất nhiều, hắn được khí chất trong trẻo trên người cậu bé cảm nhiễm.
“Ngươi tên là gì.” Từ Phàm nhìn cậu bé tràn đầy phúc khí này nói.
“Lý Tinh Từ, năm nay sáu tuổi, hiện giờ ta có thể nhận ra một nghìn chữ.” Nụ cười của cậu bé rất có thể cảm nhiễm người khác.
“Ngươi đồng ý bái ta làm thầy không.”
“Đồng ý, Vương thúc thúc nói rồi, bái ngươi làm thầy là có thể trở thành Tiên nhân bay qua bay lại trên trời.”
“Vậy ngươi có thể nói cho ta, tu tiên là gì không.” Từ Phàm lại hỏi.
“Tu luyện thành công, khiến cha ta xin lỗi trước mộ mẫu thân ta.”
Ngón tay Từ Phàm lấp loé linh quang, nhẹ nhàng điểm vào chỗ ấn đường của cậu bé, tiến hành màn thử thách tiếp theo.
“Thực ra, cha ngươi cũng là người bị hại, nhưng ta vẫn ủng hộ cách nghĩ của ngươi.”
Nói rồi, Từ Phàm bế cậu bé lên giường của phòng khách.
Từ Phàm nhận đồ đệ, có một điều kiện trước tiên, bắt buộc phải trải qua thử thách linh hồn cuối cùng của hắn, đây là đề phòng sau này hắn dạy ra đồ đệ vô ơn.
Có một lần Từ Phàm ra ngoài tông môn đi giải khuây, gặp được thôn dân ở một nơi thôn trang ngoài Tiên thành.
Sau khi thôn dân biết Từ Phàm là Tiên nhân, lũ lượt dẫn theo con của mình đến muốn bái Từ Phàm làm thầy, để cầu tiên duyên, kết quả lúc trải qua của thử thách linh hồn cuối cùng, lại không có người nào có thể qua cửa thử thách linh hồn cuối cùng, trong thế giới linh hồn, sau khi những đứa trẻ thôn dân này tu đạo thành công, dường như đều vứt bỏ người sư phụ tu vi không cao này của mình.
Cho dù đã qua, Từ Phàm cùng lắm là dẫn người vào trong Thiên Khuyết môn, chứ không định nhận làm đồ đệ.
Buổi tối, trong ngọn núi nhỏ của Từ Phàm, sư phụ bốn người đang cùng nhau ăn cơm tối.
Đây là thói quen của Từ Phàm, cho dù bây giờ hắn có thể không ăn một tháng, nhưng bữa sáng, trưa, tối hàng ngày đều không bỏ.
“Hướng Trì, sau này không có việc thì về nhà thăm cha mẹ ngươi nhiều chút, để đại sư huynh ngươi đưa ngươi đi nội môn.” Từ Phàm nói, đứa trẻ này rõ ràng xem mình là cha hắn rồi.
“Biết rồi, sư phụ.” Vương Hướng Trì đang làm cơm ngẩng đầu nói, về nhà nào có vui như học kiếm đạo với sư phụ, nếu như sư phụ là cha mình thì tốt rồi.
Lúc này, Từ Cương vui mừng nói với Từ Phàm: “Sư phụ, hôm nay ta cuối cùng cũng luyện thành công Hạch Bộc thuật.”
Từ Phàm nhìn đại đệ tử của mình, cứ cảm thán không dễ dàng, cuối cùng đã nắm được bí pháp thứ hai.
Từ Cương đã hơn hai mươi tuổi, bây giờ đã là chiến lực Trúc Cơ kỳ cao nhất của Giáp Tự đường, chiến tích chói mắt nhất là trong một nhiệm vụ, một mình cản đường thú triều cấp bậc Trúc Cơ kỳ, lúc đó suýt nữa làm cho sư huynh đệ đi cùng sụp đổ tam quan.
“Ừ, rất tốt, lúc rảnh lĩnh ngộ thêm, không cần gấp gáp học bí pháp mới.”
“Thuật lợi hại nhất, không chắc thích hợp với mình.” Từ Phàm nói, đại đồ đệ này của mình có mục tiêu rất rõ ràng, biết đầu óc mình không được tốt, nên chủ công theo một hướng, chuyên tâm vào thuật pháp công sát.
Một Hoả Cầu thuật nhỏ bé, qua tay của hắn phóng ra, uy lực đã không yếu như thuật pháp thần thông của Trúc Cơ kỳ.
“Vâng, ta hiểu.” Từ Cương gật đầu nói, tuy rằng hắn vô cùng khát khao thuật pháp bên trên thuật pháp thần thông của Trúc Cơ kỳ, nhưng với Từ Phàm mà nói, hắn tin tưởng tuyệt đối.
“Biết rằng ngươi muốn luyện thuật pháp thần thông Trúc Cơ có thể nắm giữ, nhưng bây giờ không gấp, các ngươi vừa mới Trúc Cơ, trước mắt đang là lúc ổn định tu vi, cho nên các ngươi không cần sốt ruột.”
“Còn nữa, nếu như các ngươi đã Trúc Cơ rồi, ta tuyên bố một chút, các ngươi ít nhất phải tu hành sáu mươi năm ở Trúc Cơ kỳ mới có thể đột phá đến Kim Đan kỳ.” Từ Phàm nói.
Đối với Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên đã Trúc Cơ, Từ Phàm vẫn khá tiếc, bọn họ đều là Trúc Cơ nhị phẩm, điều này khiến Từ Phàm hơi không vui, tài nguyên đỉnh cao nhất, công pháp đỉnh cao nhất, cộng thêm sư phụ đỉnh cao nhất, đến cuối cùng vẫn là một Trúc Cơ nhị phẩm, rơi vào cùng một cấp bậc với Vương Vũ Luân.
“Sư phụ, đại sư huynh và sư tỷ đều có bí thuật, vậy ta có không.” Vương Hướng Trì kì vọng nhìn về phía Từ Phàm nói, hắn đã khao khát rất lâu bí thuật sư phụ truyền thụ cho sư huynh sư tỷ của mình.
Nghe nói những bí thuật này đều là sư phụ thiết kế riêng cho bọn họ, không biết bao giờ có thể đến lượt mình.
Từ Phàm nhìn về phía Vương Hướng Trì.
“Hướng Trì, kiếm đạo của ngươi chắc chắn chưa.”
“Kiếm Trận chi đạo, Tâm Kiếm chi đạo, Bá Kiếm chi đạo, Thủ Kiếm chi đạo, Sát Kiếm chi đạo…”
“Những kiếm đạo này, ngươi chọn loại nào.” Từ Phàm hỏi.
“Vạn đạo duy tâm, Tâm Kiếm chi đạo.” Vương Hướng Trì kiên định nói, kiếm đạo duy tâm, sức mạnh của Tâm là vô hạn.
“Vậy được, sau ba ngày tu tâm, duy trì trạng thái đỉnh phong, đến đây tìm ta.”
“Sau khi thông qua ảo cảnh linh hồn của ta, ta truyền bí pháp cho ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ sư phụ.” Vương Hướng Trì vui mừng nói.
Lúc này, một gian phòng ngủ của phòng khách mở ra, một cậu bé sáu tuổi trong trẻo đến mức khiến lòng người cảm thấy thoải mái bước ra.
“Sư phụ, ta đói rồi.” Cậu bé nói.
Vương Hướng Trì nhìn cậu bé, đột nhiên cảm thấy cậu bé này rất quen thuộc, dường như giống đệ đệ của chính mình.
“Được rồi, đây là tứ sư đệ của các ngươi, Lý Tinh Từ.” Từ Phàm giới thiệu với ba vị đồ đệ.
Từ Nguyệt Tiên đứng dậy lấy thêm một bộ bát đũa cho vị tiểu sư đệ này.
“Chào tiểu sư đệ.” Ba người nói lời chào hỏi, ấn tượng đầu tiên của bọn họ với vị tiểu sư đệ này vẫn là rất hài lòng.
“Chào sư huynh sư tỷ.” Lý Tinh Từ mỉm cười nói, nụ cười của hắn rất có lực cảm nhiễm.
Nhìn bốn đồ đệ chung sống hòa hợp, Từ Phàm thỏa mãn gật đầu, đều rất hài lòng với mấy đồ đệ này, không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi thu nhận vài đệ tử có thiên phú luyện khí và luyện đan, kế hoạch nhận đệ tử của hắn đã hoàn thành, việc còn lại chính là bồi dưỡng thật tốt.
Đợi sau khi mấy đồ đệ này đều biến thành đại năng, hắn sẽ có thể bình chân như vại, trải qua cuộc sống về hưu không có gì làm thì luyện khí, mở vài lò linh đan, đến lúc đó lại lấy mạng xã hội ra, ở nhà mấy ngàn năm không thành vấn đề.
Ăn cơm xong, Từ Phàm sau khi sắp xếp phòng cho Lý Tinh Từ, thì trở về trong phòng của mình.
“Công pháp Luyện Khí tầng hai mươi trở lên, đã có manh mối nghiên cứu rồi, rốt cuộc có muốn tu luyện không.” Từ Phàm nói chuyện một mình.
Khi tu vi của hai đồ đệ Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên tăng cấp, về ý tưởng tu luyện Luyện Khí tầng hai mươi trở lên, Từ Phàm đã thờ ơ rất nhiều.
“Bất kì BUG thiêu đốt tuổi thọ nào, đều không thể lợi dụng kẽ hở để chuộc lợi, như vậy sẽ xảy ra án mạng.”
“Bây giờ hi vọng duy nhất chính là xác định định nghĩa của hệ thống này về thời gian, đáng tiếc bây giờ vẫn chưa tìm được hai nơi tốc độ dòng chảy thời gian khác nhau.”
“Lẽ nào là cấp bậc của ta quá thấp.” Từ Phàm nghĩ.
Từ Phàm quả thực cực kỳ hận hệ thống đại hạn đáng chết trên người này, theo thời gian trôi đi, Từ Phàm ý thức được nỗi đau không thể tăng cấp.
Tu vi bị đồ đệ vượt qua, quả thực là một chuyện không dễ chịu, cho nên gần đây Từ Phàm bắt đầu nghiên cứu định nghĩa về thời gian của hệ thống.