Chương 751: Hạn chế của Vương triều Cửu Phượng
Chương 751: Hạn chế của Vương triều Cửu Phượng
Theo lời Từ Phàm vừa dứt, mọi người bắt đầu vội vàng thưởng thức lên.
Một đoàn linh thực nhỏ giống như món đông kia bị mọi người dùng cái thìa do linh khí ngưng tụ cẩn thận múc lên, đưa vào trong miệng.
Một ngụm linh thực, phảng phất khiến mọi người như mở ra cánh cổng đến thế giới mới.
“Thế gian này lại có mỹ vị đến thế.”
Tất cả mọi người đều say mê lên, một thìa nhỏ linh thực giống như món đông kia, trong nháy mắt mở ra vị giác của tất cả mọi người.
Trong nháy mắt cũng buff cho đám người thêm một tầng linh khí thượng hạn.
Có buff này thì có thể ăn thêm càng nhiều mỹ vị sau đó.
“Yến tiệc ngon sao có thể không có rượu ngon.” Từ Phàm cũng phất tay, mỗi bàn rơi xuống một bình rượu Thánh Cốt.
“Linh tửu ngàn năm, lại thêm vào long cốt hổ cốt, qua gia tốc thời gian mấy trăm năm thì có được rượu Thánh Cốt hiện tại, có thể tăng cường nhục thể gân cốt.” Từ Phàm giới thiệu.
Lúc này, Trương Vi Vân nhìn rượu Thánh Cốt có chút đỏ mặt, bởi vì nàng nghĩ đến một loại rượu khác.
“Tiểu Vân, ngươi đỏ mặt cái gì?” Huyền Thanh tôn giả truyền âm hỏi.
“Sáng nay mê rượu uống lên một chén rượu Thánh Cốt, linh khí trong loại rượu này quá mức dồi dào, cho nên sắc mặt đồ nhi lộ ra có chút đỏ lên.”
Lời nói dối do người thiện lương nói ra cũng là lời của người lương thiện, Trương Vi Vân làm vậy hoàn toàn là xuất phát từ tấm lòng quan tâm người sư phụ độc thân mấy ngàn năm này.
Huyền Thanh tôn giả không để ý, ngược lại chờ mong những món ăn tiếp theo.
Lúc này trong con sông dài do Tiên Linh chi khí tạo thành trên bầu trời xuất hiện mấy trăm bàn món ăn Tiên phẩm.
Thông qua con sông dài do Tiên Linh chi khí tạo thành, một bàn món ăn rơi xuống trên mặt bàn của mỗi người.
Tiệc Long Hổ chính thức bắt đầu.
Lúc này, tại nơi cử hành tiệc Long Hổ trong Ẩn Linh Môn, tất cả mọi người đều đã ăn điên rồi.
Bọn họ không có quy củ gì, toàn bộ món ăn Tiên phẩm được chuẩn bị đảm bảo lên đủ cho mọi người.
Lúc này bên bàn của Nhị Viễn, Nhị Thiết vừa bụm mặt vừa lôi kéo người muội muội ăn điên cuồng đến sắp mất lý trí này của chính mình.
“Nhị Viễn, đừng có như vậy, không ai giành với ngươi đâu. Chúng ta bên này còn có rất nhiều, ngươi có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.” Nhị Thiết có chút bất đắc dĩ nói, nhưng lại không gọi tỉnh được người muội muội tham ăn đến mất lý trí của chính mình.
Nhị Viễn thìa trái một miếng Long não hấp, thìa phải một miếng Não nấu hoa, một tay khác vẫn không quên dùng đũa kẹp lấy Gan rồng xào.
Một bộ dáng như đói bụng ba ngày được rớt vào tiệc đứng sảnh.
“Nhị Thiết, tiểu muội thích ăn thì cứ để nàng ăn đi, hiếm khi thấy được lúc nàng vui vẻ như thế.” Hạng Vân ngồi cùng bàn cười nói.
Hơn nữa hiện tại rất hối hận mang theo tiểu muội mình tới bàn này ăn cơm.
Sau khi bỏ vào trong miệng một đũa thịt xốp nhỏ, Nhị Viễn cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
“Không uổng công ta không hấp thu linh khí bỏ bụng đói ba ngày, một bữa này quá đáng giá.” Nhị Viễn thật thà nói.
Lúc này, tiệc Long Hổ vừa mới mở màn không bao lâu, nhưng cũng vì linh khí ẩn chứa quá mức dồi dào mà liên tiếp có đệ tử đột phá tại chỗ.
Hùng Lực áp chế tu vi của chính mình, cố uống ba bình rượu Thánh Cốt.
“Mỗi bàn nhất định phải ăn hết, nếu có đồ ăn thừa, sẽ có nghiêm trị đến điểm tích lũy.” Giọng Bồ Đào vang lên bên tai mỗi đệ tử Ẩn Linh Môn.
Lúc này Trương Học Linh rất có tính dự đoán lấy ra một thần thông phát đến trong khung trò chuyện trong nhóm trò chuyện của tông môn.
“Thao Thiết Thôn Thiên thuật, Học Linh sư huynh, ta yêu ngươi chết luôn!!”
“Hiện tại chính là cần loại thần thông này!”
Lúc này, Trương Học Linh lại phát một thần thông.
“Kình Thôn Vạn Vật Đoán Linh thuật, thần thông này cũng không tệ, ân tình của Học Linh sư huynh ngươi, ta đã ghi lại.”
Trong phút chốc, toàn bộ tiệc Long Hổ đều là những lời ca ngợi đối với Trương Học Linh.
Đương nhiên chỉ ngoại trừ mấy kẻ tham ăn, bởi vì bọn họ đã sớm chuẩn bị xong.
Thần thông tăng lớn sức ăn chính là thứ cần thiết cho loại người này như bọn họ.
Lúc này một mình Nhị Viễn ăn nửa bàn đồ ăn, khiến ca ca nàng ở bên cạnh càng nhìn càng lo lắng.
“Ngươi chớ ăn bể bụng đó.” Nhị Thiết lo lắng nói.
“Ca, thứ ta sở trường nhất chính là gì ngươi còn không biết sao?”
“Ta đã luyện đến cảnh giới chí cao, vậy nên ngươi không cần lo lắng cho ta.” Nhị Viễn nói, lại gắp lên một cái bánh bao hấp thịt rồng nhét vào trong miệng.
Nước thịt ngon lành kia trong nháy mắt làm nổ tung vị giác Nhị Viễn, thơm ngon đến mức xém chút làm nàng ngu người.
Lúc này bầu không khí tiệc Long Hổ trên đảo nhỏ đã đạt đến đỉnh điểm.
Các trưởng lão số thứ tự do Minh Không dẫn đầu, lần lượt mời rượu Từ Phàm.
Một chén kính ân cứu mạng.
Hai chén kính ân cứu vớt Nhân tộc Tu Tiên giới.
Ba chén kính lòng hờ hững sau khi đạt thành Vô Địch.
Mọi người còn chưa rõ nguyên do, nhìn ba chén kính rượu này của Hội trưởng lão, tất cả đều lâm vào kinh ngạc.
Sau đó Hội trưởng lão nói cho mọi người, là Từ Phàm trấn áp phân thân Kim Sí Đại Bàng.
Mắt Trương Vi Vân lấp lánh đầy ánh sao nhìn phu quân tốt của nàng, sao có thể lợi hại đến vậy chứ.
tiệc Long Hổ kéo dài liên tục một ngày một đêm, mỹ thực liên tục không ngừng kia cuối cùng lấp đầy những tôn giả này, linh khí không cầm được toả ra ngoài.
Trước khi rời đi, những người khác còn được tặng mỗi người hai hũ rượu.
Một là rượu Thánh Cốt, hai là rượu Thiên Dương.
Tất cả lộ ra khó chịu lúc liếc mắt nhìn nhau đều lộ ra nụ cười ngầm hiểu.
Nhìn ra được bọn họ rất hài lòng với rượu Thiên Dương, dù là một chén đều chua uống.
Theo ba vị Thái thượng Đại trưởng lão Thiên Linh Tông cuối cùng rời đi, toàn bộ tiệc Long Hổ xem như kết thúc.
“Chủ nhân, Phượng Trường Ninh và Quốc sư của vương triều Cửu Phượng đã đợi ngươi thật lâu.” Giọng Bồ Đào vang lên.
Sau khi tiệc Long Hổ kết thúc, ba người Vương triều Cửu Phượng khiêm tốn ở tại Nghênh Khách Điện đợi Từ Phàm.
Từ Phàm vừa đến Nghênh Khách Điện thì đã thấy được Sư Triển canh trước cửa.
“Sao không vào cùng nhau?” Từ Phàm cười hỏi.
“Đại trưởng lão vào đi, đừng để ý đến ta, chuyện quốc sự ta không có hứng thú.” Sư Triển cười nói.
Từ Phàm gật đầu, sau đó đi vào.
“Bái kiến Đại trưởng lão.”
Phượng Trường Ninh và Quốc sư đứng dậy chào hỏi.
“Khi đó ta đang bế quan, lúc ấy không thể gặp hai vị, thật sự quá đáng tiếc.” Từ Phàm nói.
Trước đây Ẩn Linh đảo đáp xuống biển Vô Tận, bị Vương triều Cửu Phượng phát giác.
Phượng Trường Ninh cùng Quốc sư cực kỳ kích động tới thăm hỏi, kết quả lại đóng cửa không tiếp.
Nhưng lúc đó cũng không có cách nào, Từ Phàm nhất định phải dốc hết sức tu luyện, không thể phân tâm dù chỉ một chút.
Phượng Trường Ninh và Quốc sư đều cười, tỏ vẻ không thèm để ý.
“Ta biết các ngươi muốn hỏi gì, cũng không vòng vo với các ngươi nữa.”
“Thái độ của Hội trưởng lão đối với các ngươi còn coi là ôn hoà, chỉ cần các ngươi không làm toàn dân tu tiên là được.” Từ Phàm nói.
Nghe được lời Từ Phàm nói, chân mày Phượng Trường Ninh cau lại, nếu như không cho toàn dân tu tiên, việc này lại vướng vào điểm mấu chốt trên đường quật khởi của Vương triều Cửu Phượng.
“Vậy ta đề nghị với Hội trưởng lão, chúng ta từ ngoại giới kiếm tài nguyên kéo về Tu Tiên giới, như vậy có thể cho phép chúng ta toàn dân tu tiên hay không?” Quốc sư sớm có chuẩn bị, kết quả này cũng giống với hắn đã đoán trước.
“Ngươi nói là từ bên ngoài Tu Tiên giới kéo về tài nguyên, trả lại cho Tu Tiên giới sao?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Đúng vậy, việc này giống như đi vực Cực Không khai khoáng, chỉ có điều khu vực tinh hải bên ngoài Tu Tiên giới nguy hiểm hơn.” Quốc sư nói.
“Chuyện này thì phải do các ngươi thương lượng với Hội trưởng lão rồi.”
Từ Phàm quyết định không can dự vào chuyện rắc rối này.