Chương 752: Vợ lại đi rồi
Chương 752: Vợ lại đi rồi
Phượng Trường Ninh mang theo phụ tá đắc lực rời đi.
Từ Phàm ở bên trong Nghênh Khách Điện bắt đầu suy tư.
“Nhân tộc và Yêu tộc chinh phạt lẫn nhau, những người mang thiên mệnh do thiên đạo sắp đặt thừa nước đục thả câu, yên lặng chờ đợi quật khởi.”
“Vốn dĩ là kịch bản hay lại dường như bị ta lật ngược thế cờ, không biết bước tiếp theo đây ông trời phải diễn thế nào?” Ngay lúc Từ Phàm đang suy tư.
Trên không Ẩn Linh Môn lại xuất hiện Tiên Môn và bậc thang tiên ngọc.
Từ Phàm chỉ qua loa nhìn lướt qua liền phất tay kéo một đợt lông dê.
Vốn cho rằng Tiên Môn sẽ xuất hiện lần nữa, nhưng sau đó đợi càng thêm lâu cũng chỉ lấy được một tin tức tương đối mơ hồ.
“Hạn cho ta trong vòng ngàn năm rời khỏi giới này?” Từ Phàm nhìn lên bầu trời có chút nghi hoặc nói.
Hắn biết đây là kỳ hạn cuối cùng thiên đạo hạ cho hắn.
“Ngươi định đuổi ta đi, sau đó lại tiếp diễn kịch bản của ngươi à?”
“Thời gian ngàn năm vừa đến, ta lại không muốn đi, ngươi có thể làm gì được ta?”
Hắn mới không muốn đi Tiên Giới lập nghiệp lần nữa.
Lúc này Từ Phàm lại nhận được một tin tức mơ hồ.
Ý đại khái là, hắn nói với lão đại hắn, là lão đại cho ngươi thời gian ngàn năm, đến lúc đó ngươi có đi hay không thì cũng không liên quan gì đến hắn.
“…”
Chiêu gọi gia trưởng này, ngươi học ai vậy?
Từ Phàm có chút bất đắc dĩ, bởi vì hắn cảm giác được, thời gian ngàn năm vừa đến, chính mình nhất định phải rời đi.
“Một ngàn năm, gần như cũng đủ rồi.” Từ Phàm nghĩ một lát nói.
Sau khi tiệc Long Hổ kết thúc, Từ Phàm rốt cuộc cũng qua đi cuộc sống cá mặn.
Ở bên tức phụ, phơi nắng, câu cá, ngẩn người, ngẫu nhiên lại thôi diễn một công pháp.
Thỉnh thoảng khai đàn giảng đạo trong Ẩn Linh Môn.
Cuộc sống như vậy, Từ Phàm phát hiện đó mới là cuộc sống hắn thực sự muốn.
Tiên khí do Từ Phàm định chế cũng được số một, số hai luyện chế thành.
Nhìn thanh đại đao như tinh thạch đỏ tạo thành, Từ Phàm hài lòng khẽ gật đầu.
Sau khi tấn cấp đến Đại Thừa tôn giả, trình độ luyện khí của hai phân thân cũng có đề cao rõ ràng.
“Đặt cái tên đi, dù sao cũng được xem là Tiên khí trung phẩm.” Từ Phàm nói.
Luyện chế thành Tiên khí trung phẩm, đã là cực hạn luyện chế linh khoáng Tiên khí, mà không phải đại biểu cho trình độ của số một, số hai.
“Vậy kêu Trảm Long đi. Hy vọng có một ngày dùng cây đao này chém chết Ngũ Trảo Kim Long trên trang bìa sách nhỏ của ngươi.” số một suy nghĩ nói.
“Cây đao này còn có chút chưa được hoàn hảo nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nhìn Trảm Long nói.
“Không sao cả, sau này không đủ dùng còn có thể chậm rãi thăng cấp, cái tên này cũng có thể truyền thừa xuống.” Số hai cười nói.
“Vậy cũng được, về sau cây đao này tên là Trảm Long.” Từ Phàm khẽ gật đầu.
“Số hai, sau khi nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi Tổng bộ Hội trưởng lão, lại sửa chữa thuyền Vạn Tinh kia một chút.” Từ Phàm nói.
“Được, ta nghỉ ngơi mấy tháng rồi đi.” Phân thân số hai nói, sau đó bóng dáng biến mất không thấy.
“Vậy nhiệm vụ của ta là gì?” Phân thân số một nhìn Từ Phàm hỏi.
“Tiếp tục hoàn thiện toàn bộ Ẩn Linh đảo đi, sau ngàn năm chúng ta liền phải rời đi.” Sau đó Từ Phàm nói chuyện thiên đạo truyền tin tức cho hắn lại một lần.
“Nếu không ngươi lại uy hiếp một lần thử xem, dù sao sự phát triển sau này của chúng ta cũng không có giới hạn.” Phân thân số một không ngại làm lớn chuyện nói.
“Ngươi cũng biết cũng là phát triển sau này, vậy nên nói hảo hán không chịu thiệt trước mắt, nên đi thì đi.” Từ Phàm nói.
“Ngươi cứ tự nhiên, thời gian ngàn năm ta phải hoàn thiện tốt toàn bộ Ẩn Linh đảo, có thể cần ngươi tự thân xuất mã, nếu không đến ngàn năm sau vẫn là nửa thành phẩm.” Phân thân số một nói, hắn biết ngày lành của bản thể không còn lại bao lâu.
“Việc này ngươi cứ giao cho ta, không sao cả, ta sẽ đến nơi trung tâm vực Cực Không chạy mấy chuyến.” Từ Phàm khẽ gật đầu nói.
Sau khi trở thành người mạnh nhất giới này, chỉ cần không phải qua nơi đặc biệt xa, hắn có thể mượn nhờ trận pháp đi thẳng đến đó.
Dù là từ Ẩn Linh đảo đến khu vực trung tâm vực Cực Không cũng không cần dùng nhiều thời gian.
Trong tiểu viện, Từ Phàm có chút luyến tiếc kéo tay tức phụ nhà mình.
Huyền Thanh tôn giả ở bên cạnh mặt đầy bất đắc dĩ nhìn một màn này.
“Vi Vân, ta ở Ẩn Linh đảo chờ ngươi.” Từ Phàm có chút luyến tiếc nói.
Trải qua khoảng thời gian chung sống này, Từ Phàm càng hiểu ra sự đau khổ khi độc thân.
“Phu quân yên tâm, chỉ cần tìm được món đồ sư phụ cần kia, ta sẽ lập tức trở về bên cạnh phu quân.” Trương Vi Vân cũng có chút luyến tiếc nói.
“Nơi các ngươi đến, phần lớn đều là một vài bí cảnh ta thăm dò không đến, cho nên cái này cho ngươi.” Trong tay Từ Phàm xuất hiện hai ngọc phù phân thân, đây là hắn tăng ca tăng giờ làm ngưng tụ ra trong khoảng thời gian gần đây, có thể phát huy ra bảy phần chiến lực của bản thân.
“Phu quân, chúng ta không cần đến, ta và sư phụ đều là Thiên Phúc linh thể, gặp dữ hóa lành, tránh họa gặp bảo, những thứ này đều là cơ bản thao tác, căn bản không cần đến ngọc phù phân thân của phu quân.”
Trương Vi Vân đẩy ngọc phù phân thân trở về, dẫn đến Huyền Thanh tôn giả khinh bỉ một trận.
“Nhận lấy đi, lại không nhận, ngươi xem sư phụ ngươi sắp lườm chết ngươi luôn rồi.” Từ Phàm cười, trực tiếp đem hai ngọc phù phân thân bỏ vào trong nhẫn không gian của Trương Vi Vân.
“Ngọc phù phu quân cho, ta nhất định sẽ quý trọng thật tốt.” Trương Vi Vân đầy mặt cảm động nói.
“Nên dùng thì cứ dùng, hết rồi ta sẽ lại cho ngươi, ngươi đừng xảy ra chuyện gì là được.” Từ Phàm nói.
Ngay sau khi tiễn tức phụ đi, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức từ đồ đệ Chu Khai Linh.
“Sư phụ, cứu mạng!!!”
Từ Phàm nhìn thấy tin tức này cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp triệu hồi ra cánh cửa truyền tống hư không lập tức bước vào trong đó.
Lúc này, Chu Khai Linh mượn nhờ tất cả Đạo khí trên người đang liều chết bỏ chạy.
Thạch Cự Nhân kết đội đuổi theo sát phía sau, giống như Chu Khai Linh đã giết phụ mẫu bọn họ, dù luôn đuổi không kịp cũng muốn liều mạng đuổi.
Từng viên cự thạch lớn như căn nhà phá bỏ âm chướng đập tới Chu Khai Linh.
Chu Khai Linh nhờ vào thần thông tốc độ chính mình tu tập nhiều năm qua, lần lượt tránh thoát những cự thạch này.
Lúc này tất cả con rối Đại Thừa Kỳ thủ hộ bên cạnh hắn đều bị đám Thạch Cự Nhân phẫn nộ phía sau kia nghiền nát.
Đuổi kịp Chu Khai Linh nhanh nhất là một Thạch Cự Nhân cao hơn ba mươi trượng, quanh thân tản ra khí thế khổng lồ, cực kỳ nguy hiểm.
Khuôn mặt vốn dĩ nhìn tương đối hiền lành lúc này cũng đầy sát ý nhìn Chu Khai Linh phía trước.
Cự thạch trong tay một lần lại một lần đập tới Chu Khai Linh.
“Có thể tha cho ta một mạng hay không, ta biết sai rồi ~” Chu Khai Linh hô lớn.
“Ngươi nhất định phải chết, ở trên đầu chúng ta phóng thích loại thần thông kia, hôm nay ai tới đều cứu không được ngươi.” Thạch Cự Nhân dẫn đầu gầm thét nói.
Tộc Thạch Linh bọn họ, lúc đầu không tranh quyền thế, dù là đại chiến hai giới Nhân Yêu bọn họ cũng không tham gia.
Vẫn luôn trông coi mảnh đất một mẫu ba phân đất này sinh hoạt, thế nhưng chính là có người không hy vọng tộc bọn họ dễ chịu.
Vậy mà lại vô duyên vô cớ dùng loại thần thông buồn nôn phạm vi lớn kia đối phó với bọn họ.
Tộc Thạch Linh bọn họ trêu ai ghẹo ai.
“Sư phụ ta rất lợi hại, các ngươi nếu lại chọc ta, ta gọi sư phụ ta đó.” Chu Khai Linh lấy ra một tờ phù chú thiếp trên người mình, tốc độ lại nhanh hơn mấy phần.
Thế nhưng sau đó lại bị thần thông trọng lực do Thạch Cự Nhân thi triển làm tốc độ chậm lại.