Chương 761: Không đủ tôn kính
Chương 761: Không đủ tôn kính
“Đón hắn về, thả hắn đến Yêu Bộ để hắn nghỉ ngơi.” Từ Phàm nói. Dù sao thì cũng là yêu của hắn, hắn nên chăm sóc.
“Đợi đến khi hắn lành lặn, ngươi để cho hắn làm Sử quan giám sát của Yêu Bộ.” Từ Phàm vừa nghĩ đến điệu bộ ban đầu của Xuyên Sơn Giáp vừa nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Một chiếc linh chu cỡ nhỏ chờ Xuyên Sơn Giáp vết thương chồng chất, xuyên qua thông đạo hai giới, bay đến Ẩn Linh đảo.
Trên linh chu, Xuyên Sơn Giáp yếu ớt nhìn bầy trời, nước mắt ngập tràn trong đôi mắt hắn.
“Chủ nhân, trước đây ta đã phụ sự mong đợi của ngươi.”
“Vốn dĩ ta nên lấy cái chết để tạ tội, nhưng ta muốn gặp ngươi lần cuối trước khi chết.”
“Lúc trước ngươi cho ta nhiều đồ như vậy, để cho ta đến Yêu Giới kiến công lập nghiệp, nhưng ta trở lại với dáng vẻ như thế này khiến ngươi mất mặt.” Xuyên Sơn Giáp vừa nói vừa rơi nước mắt.
Ngay lúc này, có độn quang màu hồng bay đến linh chu.
Một thiếu nữ có tai thỏ xuất hiện trên linh chu.
Sau đó nàng dùng thần thông trị liệu để chữa thương cho Xuyên Sơn Giáp.
“Là chủ nhân phái ngươi đến cứu ta sao?” Xuyên Sơn Giáp cảm động hỏi.
“Chủ nhân? Ngươi nói Đại trưởng lão sao?”
“Ta nhận được nhiệm vụ của Yêu Bộ mới đến chữa thương cho ngươi, loại tiểu yêu như ta làm gì có tư cách nhìn thấy Đại trưởng lão.” Thiếu nữ tai thỏ vừa chữa thương cho Xuyên Sơn Giáp vừa nói.
Xuyên Sơn Giáp thấy thái độ của thiếu nữ tai thỏ thì nhíu mày.
Ở trong mắt hắn, người khác nên dùng thái độ tôn kính nhất bất cứ lúc nào nhắc đến chủ nhân.
Khi nhắc đến chủ nhân, vẻ mặt của thiếu nữ tai thỏ không có chút kính trọng nào, điều này làm cho Xuyên Sơn Giáp rất bất mãn.
Chẳng lẽ sau khi ta đi, Yêu tộc dựa vào Ẩn Linh môn đã đạt đến trình độ này sao?
Thiếu nữ tai thỏ thấy vẻ mặt nghiêm túc của Xuyên Sơn Giáp, nàng nghi ngờ hỏi: “Sao vậy? Là thần thông trị liệu ta dùng không thích hợp với loại thương tích này sao?”
Thiếu nữ tai thỏ vừa nói vừa đổi sang thần thông trị liệu nội thương.
“Không có chuyện gì.” Xuyên Sơn Giáp lắc đầu.
Bây giờ hắn đang mang tội, hắn không làm được chuyện tốt gì cho chủ nhận thì không có tư cách đề nghị.
“Ta có thể thấy Đại trưởng lão sao?” Xuyên Sơn Giáp cung kính nói.
“Ngươi cần xin Bồ Đào đại nhân.” Thiếu nữ tai thỏ nói.
“Ta đang nói với Bồ Đào đại nhân.” Xuyên Sơn Giáp nhìn bầu trời.
“Có thể, chủ nhân đang câu cá, sau khi ngươi chữa thương xong thì ta sẽ phái người đến đón ngươi.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Đa tạ Bồ Đào đại nhân.”
Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Xuyên Sơn Giáp vẫn quỳ gối cách Từ Phàm không xa.
“Chủ nhân, ta đã làm ngươi mất mặt.”
“Đứng lên đi, điều này không thể trách ngươi, ngươi đi đúng hướng nhưng tiếc là số ngươi không tốt.” Từ Phàm an ủi.
“Ngươi cứ trở về Yêu Bộ nghỉ ngơi, sau khi vết thương lành lại thì đến Yêu Bộ làm Sử quan giám sát.” Từ Phàm nói.
Mặc dù bây giờ Yêu Bộ không có vấn đề gì, nhưng Từ Phàm luôn cảm thấy nó thiếu cái gì.
Sau khi nhìn thấy Xuyên Sơn Giáp, hắn chợt nghĩ đến một phần thiếu thốn kia.
“Đa tạ chủ nhân.” Xuyên Sơn Giáp dập đầu thật mạnh xuống đất.
“Grào…”
Một tiếng động rất nhỏ truyền ra từ tiểu đảo dưới chân Từ Phàm.
“Lúc ngươi dập đầu thì đừng dùng sức như vậy, dưới chân là một con linh quy Nguyên Anh Kỳ, nó không chịu đựng được sức mạnh này đâu.” Từ Phàm nói.
“Chủ nhân, ta sai rồi.” Xuyên Sơn Giáp vội vàng xin lỗi, hắn nhìn thấy Từ Phàm nên kích động, quên mất tiểu đảo dưới chân là con rùa.
“Trách nhiệm của Sử quan giám sát Yêu Bộ là giám sát tất cả Yêu tộc đang dựa vào tông môn, ngươi cũng có thể quản lý những việc lớn như phản bội tông môn, hay nhỏ như lười làm.”
“Hơn nữa, ngươi phải làm tất cả Yêu tộc trong Yêu Bộ có quan niệm đặt lợi ích của tông môn lên hàng đầu.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
“Tiểu yêu biết mình nên làm thế nào rồi.” Ánh mắt Xuyên Sơn Giáp lóe ra kim quang, hắn nói.
Lúc này, thiếu nữ tai thỏ vừa dùng điểm tích lũy thu được từ nhiệm vụ chữa bệnh cho Xuyên Sơn Giáp mua đủ thứ đang vui vẻ bay vào hang của mình.
“Gom góp thêm chút là có thể đổi công pháp Bạch Ngọc Băng Tâm quyết rồi, đến khi ta thăng cấp lên Hợp Thể Kỳ thì có thể làm càng nhiều nhiệm vụ lấy điểm tích lũy, mua càng nhiều đồ ăn.” Thiếu nữ tai thỏ nói.
“Dựa vào tông môn là lựa chọn chính xác nhất của Yêu tôn.” Thiếu nữ tai thỏ vừa gặm vừa nói.
Nhiệm vụ dễ dàng, còn có thể dùng điểm tích lũy đổi những thứ trước đây nàng không dám nghĩ, điều này làm cho thiếu nữ tai thỏ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nhưng nàng không biết rằng, qua một khoảng thời gian ngắn nữa, sự vui vẻ của nàng sẽ biến mất.
Còn nàng thì trở thành kẻ có tội của Yêu Bộ, cũng là bởi vì nàng chữa bệnh tốt làm cho cả Yêu Bộ hận thấu xương.
Một tháng sau, bầu không khí của Yêu Bộ vốn dĩ đang tự do đột nhiên trở nên bồn chồn.
Tất cả pháp khí truyền tin của Yêu tộc nhận được thông báo, đó là Yêu Bộ có thêm một Sử quan giám sát.
Sau đó, trừ Yêu tôn ra, tất cả Yêu tộc đều nhận được thông báo của Sử quan giám sát, bọn họ cần tập hợp trên vùng đất lớn nhất của tiểu đảo Yêu Bộ.
Bọn hắn thấy Xuyên Sơn Giáp đứng trên một đài cao, hắn nghiêm mặt nhìn Yêu tộc đang tập hợp chậm chạp ở phía dưới.
Hơn hai tiếng sau, tất cả Yêu tộc ở Ẩn Linh đảo mới tập hợp xong.
Tất cả Yêu tộc nhìn Sử quan giám sát ở trên đài cao, bọn hắn bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
“Sử quan giám sát đang làm gì vậy, là phát đồ ăn cho chúng ta sao?”
“Thoạt nhìn Sử quan giám sát này rất nghiêm túc, là chúng ta đã làm sai điều gì sao?”
“Sử quan giám sát này muốn đưa nhiệm vụ cho chúng ta ư?”
Lũ yêu bắt đầu đoán.
Sử quan giám sát chậm rãi lên tiếng: “Sử quan giám sát ta đây có vấn đề cần hỏi các ngươi.”
“Khi Yêu Giới rung chuyển, tất cả đại tộc đứng đầu rơi vào tình thế bị Nhân tộc đuổi giết.”
“Là ai cho các ngươi cuộc sống yên bình, Thánh địa tu luyện dư thừa linh khí, điểm tích lũy để đổi những bảo vật trước kia các ngươi cũng không dám nghĩ?”
Tiếng nói của Xuyên Sơn Giáp càng lúc càng lớn, lời nói đầy đanh thép.
Những lời này của Xuyên Sơn Giáp khiến cho tất cả Yêu tộc ở dưới đài mơ màng.
“Tất nhiên là Đại trưởng lão của tông môn rồi.”
“Đại trưởng lão của tông môn.”
“Không có Đại trưởng lão, làm sao chúng ta có ngày hôm nay?”
Yêu tộc dưới đài nói.
Xuyên Sơn Giáp nghe lời nói của Yêu tộc, hắn bắt đầu tức giận.
“Đây là thái độ với Đại trưởng lão, người mang đến tất cả phước lành cho các ngươi sao?” Xuyên Sơn Giáp rống giận nói.
“Mặc dù ta cảm nhận được sự tôn kính đối với Đại trưởng lão trong lời nói của các ngươi.”
“Nhưng ta nói cho các ngươi biết, tôn kính như thế này là chưa đủ.”
Trong khoảng thời gian ngắn, khí thế của Xuyên Sơn Giáp lấn át tất cả Yêu tộc.
Dưới đài, tất cả Yêu tộc đều im lặng, bọn hắn nhìn Xuyên Sơn Giáp với ánh mắt ngươi có bệnh à.
Những năm này, Yêu tộc ở Yêu Bộ đều như vậy, bọn họ không cảm thấy có gì không ổn.
Họ đối xử với Đại trưởng lão giống như những Tộc trưởng đứng đầu đại tộc.
“Tất cả Yêu tộc chú ý, hôm nay Sử quan giám sát ta đây sẽ dạy cho các ngươi một khóa cao cấp.”
“Lợi ích của tông môn là trên hết, Đại trưởng lão là chí cao.” Xuyên Sơn Giáp quát lớn.