Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 767 - Chương 767: Nam Sơn Giới

Chương 767: Nam Sơn giới Chương 767: Nam Sơn giới

Để Thiên Cơ trưởng lão nghỉ ngơi một chút đi ~” Từ Phàm cũng không biết nói cái gì.

“Đúng rồi, đại tông sư, bên trong Vạn Bảo Giới lại tích lũy một lô trọng bảo ẩn chứ thời gian đại đạo, trên đường vẫn còn có một lô, qua một thời gian ngắn ta bảo người ta đưa đến Ẩn Linh môn.” Minh Không nói.

Từ Phàm tranh thủ thời gian khua khua tay, biểu thị vô công bất hưởng lợi.

“Đại tông sư ngươi nhận nó đi, đại tông sư số hai có thể rút ngắn thời gian sửa chữa thuyền Vạn Tinh đến năm năm, so với chuyện này, tặng cho những trọng bảo này không đáng giá nhắc tới.”

Nghe được lời của Minh Không, Từ Phàm nhẹ gật đầu, không cần đôi co nữa. Loại đồ vật này với hắn mà nói bao nhiêu cũng không đủ.

Minh Không đang nói chuyện phiếm cùng Từ Phàm đột nhiên ngừng lại...

“Đại tông sư thật ngại quá, bản thể bên kia gặp phải cường địch, phân thân này của ta cần tự giải quyết.” Minh Không nói.

“Cần ta hỗ trợ không?” Từ Phàm quan tâm hỏi.

“Không cần làm phiền đại tông sư ra tay.” Minh Không đang nói thân thể biến hóa thành một đám sương mù rồi biến mất.

“Chăm chỉ làm đi, đến lúc đó chúng ta đi tới nơi ở bên ngoài Tu Tiên Giới nhìn một chút.”

Từ Phàm nói xong với phân thân số hai bèn truyền tống về Ẩn Linh đảo.

Vừa về tới Ẩn Linh đảo, thì nhìn thấy Tinh đang chém giết với một con cự thú trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.

Cự thú như con tinh tinh lớn, to cao mười trượng.

Mặc dù nhìn như hùng tráng uy vũ, nhưng bị Tinh đánh cho liên tục bại lui, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

Từ Phàm xuất hiện ở bên cạnh Vương Vũ Luân.

“Cự thú này là bị ngươi câu được?” Từ Phàm hỏi.

“Lúc đầu muốn để Tinh đánh lại, nhưng mà Tinh nói cần một cái tọa kỵ, vừa vặn thì cự thú này thích hợp.”

“Cự thú của cảnh giới Vô Địch, dùng để làm tọa kỵ, có thể có thể.” Từ Phàm nhìn cự thú vừa cười vừa nói.

“Bịch!!”

Cự thú như con tinh tinh lớn đó lại bị nắm đấm nhỏ của Tinh đánh bay ra xa mấy chục nghìn mét.

Khi Tinh đang muốn nhảy lên thật cao, cho cự thú một đòn cuối cùng.

Chỉ thấy nơi sâu của Thập Vạn Lý Cự Hồ chợt hiện một lực hút, hút cự thú vào.

“Đây là tình huống gì vậy.” Vương Vũ Luân hơi nghi ngờ một chút hỏi.

“Đây là bị ý chí thiên đạo của người ta cho gọi về rồi.” Từ Phàm đang chỉ vào vị trí của lưỡi câu chìm vào trong Thập Vạn Lý Cự Hồ.

“Hai giới vẫn được kết lối, cho nên nói được cứu trở về rất bình thường.” Từ Phàm nói.

“Được rồi, xem ra tọa kỵ của Tinh mất rồi.” Vương Vũ Luân nở nụ cười.

Tinh thì lộ ra vẻ mặt mặt không vui, đến bên cạnh hai người.

Từ Phàm cười rồi lấy ra một đống đồ ăn vặt để an ủi Tinh.

“Nếu ngươi cần tọa kỵ, có thể đi Yêu giới xem xem, ta thấy những con hổ ánh vàng rực rỡ kia thật phù hợp.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Những con hổ kia đều quá yếu, thích hợp làm tọa kỵ cũng bị Từ bá bá ăn rồi.” Tinh lắc đầu nói.

“Được rồi.”

Lúc này ở bên trong thế giới Trung Thiên một nơi khác, cái con đại tinh tinh cự thú vừa rồi đó, vẻ mặt chưa tỉnh hồn đã ngồi lên vương vị của mình.

Trên cái trán không ngừng toát mồ hôi lạnh.

“Vì sao lại có chủng tộc đáng sợ như vậy.” Đại Tinh tinh nói.

Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm đang nhìn Vương Vũ Luân, sắc mặt có chút nghiêm trọng.

“Sức mạnh nhân quả quấn quanh trên người ngươi có chút nhiều nha.” Từ Phàm cảm thán nói.

“Đều là bởi vì câu cá tạo thành sao?” Vương Vũ Luân hỏi.

Từ Phàm nhẹ gật đầu.

“Vậy sau này không bằng ít câu cá?”

“Không câu cá ngươi tu luyện thế nào, nên câu cá thì câu cá, nhân quả dây dưa nhiều rồi cũng không phải điều xấu xa.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Vương Vũ Luân đột nhiên nghĩ đến cái gì giống như, lấy ra một cái la bàn bằng đá đưa cho Từ Phàm.

“Đây là thứ khoảng thời gian trước ta câu được, cảm giác chắc chắn hữu dụng với ngươi.” Vương Vũ Luân nói.

Từ Phàm nhận lấy la bàn, nhìn ngắm tiên văn cùng đường cong trận pháp điêu khắc phía trên, nhẹ nhàng thả một chút linh khí vào bên trong, kết quả không có một lần phản ứng.

“Đây chắc là cái truyền tống trận, cấp bậc rất cao.” Từ Phàm quan sát nói.

“Thứ này ta trước hết cầm về nghiên cứu, nếu như hữu dụng, ta trả lại cho ngươi.”

Hẳn là huê hồng nhận được của hảo huynh đệ, đây là ý niệm đầu tiên của Từ Phàm.

“Từ đại ca và ta còn khách khí làm gì, lấy đi là được.” Vương Vũ Luân phất phất tay nói.

bên trong Nguyên giới, Từ Phàm đang nhìn la bàn đang điên cuồng hấp thu Tiên Linh chi khí, mặt có chút tối sầm.

“Hóa ra là một cái Truyền tống trận vượt giới, kia cao cấp hơn nhiều so với con Kim Sí Đại Bàng đó, rất có ý nghĩa tham khảo.” Từ Phàm đang nhìn truyền tống trận đã hóa thành hình thái hoàn toàn nói.

Phảng phất như đã đạt tới một điểm ranh giới.

Toàn bộ truyền tống trận sáng lên linh quang.

Một tấm bản đồ hư không xuất hiện tại trên mặt của truyền tống trận mặt có điểm sáng chi chít khắp nơi.

“Một điểm sáng này chắc là đại diện cho một địa điểm truyền tống sao.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Có muốn thử một chút hay không, xem xem có thể truyền tống đi đâu.” Từ Phàm có chút kích động.

Một phân thân xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm.

“Đi xem một chút đối diện là nơi nào, an toàn hay không.” Từ Phàm dặn dò nói.

Phân thân nhẹ gật đầu, bước vào bên trong truyền tống trận.

Từ Phàm tiện tay thắp sáng lên một cái, điểm sáng ảm đạm trong tinh đồ trên bầu trời truyền tống trận.

Truyền tống trận khởi động, phân thân biến mất ở trong truyền tống trận.

Sau khi truyền tống, Từ Phàm hơi cảm ứng một chút.

“Quả nhiên là Truyền tống trận vượt giới.” Ngữ khí của Từ Phàm có chút kinh hỉ.

“Nếu như đối diện an toàn, có thể đi bên kia xem một chút.”

Ba ngày sau, truyền tống trận sáng lên, phân thân đó mang theo sự chờ đợi của Từ Phàm trở về.

Phân thân biến mất, một đoạn ký ức truyền vào bên trong đầu của Từ Phàm.

“Nam Sơn giới, Bắc Hải giới, Linh Nguyên giới, cách cục này có thể đã lớn hơn nhiều so với hai giới Nhân Yêu.” Từ Phàm nói.

Trong trí nhớ mà phân thân mang về, đối diện là Nam Sơn giới lấy Nhân tộc làm chủ đạo.

Đồng thời nơi cách Nam Sơn giới không xa còn có hai cái thế giới Trung Thiên, tam giới hiện lên hình tam giác.

Bắc Hải giới lấy Hải tộc làm chủ, Linh Nguyên giới lấy Tinh La tộc làm chủ.

Ba cái thế giới Trung Thiên này đã đánh mấy trăm nghìn năm rồi, hiện tại Nhân tộc bên đó là mạnh nhất.

“Thú vị, quả nhiên là thú vị.” Từ Phàm nói rồi gọiTừ Nguyệt Tiên đến.

“Sư phụ, ngươi muốn dẫn ta ra ngoài sao!” Từ Nguyệt Tiên vừa tới đã thấy được Truyền tống trận vượt giới kia.

“Đây là Truyền tống trận vượt giới, thông tới các thế giới Trung Thiên khác, trông thấy ngươi gần đây nhàm chán trong tông môn, muốn dẫn ngươi đi giải sầu một chút.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Sư phụ thật tốt ~”

Từ Phàm làm xong mọi công tác chuẩn bị, thuận tiện cũng đã ngưng tụ một phân thân cho Từ Nguyệt Tiên, để nàng để bản thể lại ở trong Tu Tiên Giới, phòng tránh xảy ra tình huống gì ngoài ý muốn.

Sau khi làm xong mọi thứ, hai người bước vào bên trong giới truyền tống.

Nam Sơn giới, đại lục Trung Châu.

Từ Phàm và Từ Nguyệt Tiên vừa ra tới, thì được tu sĩ trấn thủ Truyền tống trận bên cạnh mời xuống.

Hai vị đạo hữu thế mà từ Phi Vũ giới đến?” Tu sĩ kia hỏi.

Từ Phàm nhẹ gật đầu, khi phân thân tới cũng được hỏi thăm như thế một lần.

“Hai vị đạo hữu, hoan nghênh đén với Nam Sơn giới, hãy nhận lấy thứ này.” Tu sĩ nói đưa đến hai cái pháp bảo truyền tin.

“Mạo muội hỏi hai vị đạo hữu một vấn đề.”

“Yêu tộc ở Phi Vũ giới có phải là bị Nhân tộc diệt rồi.” Tu sĩ kia mong chờ hỏi thăm.

“Hiện tại Phi Vũ giới đã lấy Nhân tộc làm chủ.” Từ Phàm nói.

“Để chúc mừng Nhân tộc chỗ đạo hữu thành công lật đổ Yêu tộc, hai vị hãy du ngoạn nhiều một khoảng thời gian ở Nam Sơn giới, đến lúc đó sẽ có người liên hệ với hai vị đạo hữu, trao đổi một vài công việc liên quan tới việc liên minh giao dịch hai giới.” Tu sĩ kia khách khí nói.
Bình Luận (0)
Comment