Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 768 - Chương 768: Huyền Quân

Chương 768: Huyền Quân Chương 768: Huyền Quân

Đại lục Trung Châu, chủ thành Thanh Huyền tông.

Từ Phàm và Từ Nguyệt Tiên dạo bức trên đường phố phồn hoa nhất chủ thành.

“Sư phụ, ta cảm giác nơi này phồn hoa hơn nhiều so với chỗ chúng ta.” Từ Nguyệt Tiên xuyên qua một cửa chính thương hội, nhìn thấy Đạo khí bày ở bên trên vị trí cửa chính.

Hơn nữa tu vi của tu sĩ gặp được ở trong chủ thành đều không kém.

“Vừa chiến đấu vừa phát triển mấy trăn nghìn năm, bây giờ chiếm thế thượng phong, đã hút máu hai cái thế giới Trung Thiên nhiều năm như vậy, đương nhiên phải tốt hơn đôi chút so với chỗ của chúng ta.” Từ Phàm gật đầu nói, có đôi thứ phải thừa nhận.

Từ Phàm hơi cảm giác một chút, chỉ là toàn bộ chủ thành đã có sáu vị Đại Thừa tôn giả...

Chỉ là trình độ dày đặc của Đại Thừa tôn giả, thì mạnh hơn nhiều so với Tu Tiên Giới.

“Đi, chúng ta đi tới thương hội bên này nhìn một chút có đồ vật khá thú vị gì hay không.”

Từ Phàm dẫn theo Từ Nguyệt Tiên đi về hướng thương hội có cửa chính được trang trí xa hoa nhất.

Hắn từ chỗ thương hội đã cảm nhận được đồ vật có một chút thú vị.

“Hoan nghênh hai vị khách quý, không biết hai vị khách quý cần gì.” tiểu nhị trực ban ở cổng cười hỏi.

“Tới xem một chút, đều lấy ra hết pháp bảo và đan dược tốt nhất ở chỗ thương hội các ngươi cho ta.” Từ Nguyệt Tiên mở miệng hào phóng nói, dù sao có người trả tiền.

“Hai vị kia mời theo ta đi tới phòng riêng.” tiểu nhị vừa nghe là biết khách có tiền.

Bên trong phòng riêng, một tiểu trà nữ chỉ có Kim Đan kỳ đang pha trà cho hai người Từ Phàm và Từ Nguyệt Tiên.

Động tác thành thạo đó làm nổi bật lên vóc người xinh đẹp, còn có hương trà trên người phát ra, khiến cho Từ Phàm hài lòng nhẹ gật đầu.

Hoa văn pha trà càng nhiều, mặc dù không thể đại diện cho bản thân trà như thế nào.

Nhưng khẳng định sẽ khiến cho người ta cảm giác trà này ngâm rất tuyệt.

Sau khi trải qua biểu diễn như nghệ thuật của tiểu trà nữ, hai người Từ Phàm và Từ Nguyệt Tiên rốt cục đã uống được ngụm trà đầu tiên.

“Một bộ này, cảm giác không mua ít đồ thì thật sai lầm.” Từ Nguyệt Tiên cất tiếng châm biếm nói.

“Ta từ bên trong thương hội này cảm nhận được khí tức của Tiên khí, cho nên mới mang ngươi đến.”

“Trông thấy thứ thích thì mua lại, những năm nay vi sư không phải đã cho ngươi rất nhiều đồ tốt sao? Có thể lấy ra đổi tiền của Nam Sơn giới.”

Từ Phàm đáp lại nói.

Nhưng vào lúc này, tiểu nhị vừa rồi chiêu đãi hai người, đang bưng dâng lên một cái khay đảy cửa vào.

“Hai vị đạo hữu, đây là mấy món pháp bảo đỉnh tiêm nhất của thương hội chúng ta, cho phép ta giới thiệu với các ngươi.”

tiểu nhị nói, từ trong khay lấy ra một thanh linh kiếm.

“Tiên khí thành danh của Luyện Khí Đại Tông Sư Thanh Huyền tông, Tiên kiếm Thanh Huyền.”

“Là thứ mà thương hội ta đã tốn rất nhiều công sức mới tranh mua được.”

“Chủ tiên kiếm này thuộc tính là phong, dùng...” tiểu nhị chính là một tràng cạp cạp giới thiệu, giọng nói đó tựa như là đang luyện tập thoại thuật.

Khiến cho Từ Phàm nghe không có chút nào dục vọng mua.

“Tiên kiếm này giá bán bao nhiêu”? Từ Phàm hỏi, đang nghĩ đến mua về tặng cho Vương Hướng Trì, thanh tiên kiếm này rất thích hợp với hắn.

“Chín trăm tiên ngọc.” tiểu nhị vừa cười vừa nói.

“Linh thạch không thể mua sao.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

tiểu nhị rất áy náy lắc đầu.

“Thanh tiên kiếm này ta đã mua, tiếp theo giới thiệu sau đó.”

“Trọng thiên chùy, cùng là một trong hai món pháp bảo trấn điếm của thương hội chúng ta, áp dụng Bổ Thiên thạch, Trọng Lôi Thần Thiết...”

“Mua.”

Khóe miệng của tiểu nhị vểnh lên.

“Trấn Long Đỉnh, chính là...”

“Mua.”

tiểu nhị này trong nháy mắt kích động, hắn biết hôm nay mình gặp thần hào.

Từ Nguyệt Tiên lặng lẽ kéo Từ Phàm một chút.

“Sư phụ, ngươi là Luyện Khí Đại Tông Sư, làm sao còn mua Tiên khí của người ta.”

“Không sao, chính là cảm giác Tiên khí nơi này rất tiện nghi, mua nhiều chút trở về bổ sung nhà kho bảo vật.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Hắn không nghĩ tới từ nơi này mua Tiên khí lại là lấy tiên ngọc thanh toán.

Nhờ vào thói quen tốt kiếm hời của hắn, hiện tại trong nhà kho báu vật có hai mươi vạn tiên ngọc.

Từ Phàm một năm đã mua tám món Tiên khí, để tiểu nhị giới thiệu Tiên khí kích động đến mức có chút nói không thành lời.

“Đạo...... Đạo hữu, Tiên khí hàng trăm năm của thương hội chúng ta tồn kho, tất cả đều đã được đạo hữu mua hết.”

“Vậy gửi cho ta một bản danh sách linh khoáng Tiên khí bên trong thương hội các ngươi, xem xem chỗ ta có cần thứ gì hay không.” Từ Phàm có chút sung sướng nói.

Lúc này, chân thân của Từ Phàm đã từ truyền tống trận truyền tống tới, hợp làm một với phân thân này đang ngồi bên trong thương hội.

“Được, hai vị đạo hữu xin chờ một chút, chưởng quỹ chúng ta lập tức tới ngay.” tiểu nhị nói rồi lui xuống phía dưới.

“Mời hai vị dùng trà.” Tiểu trà nữ đó lại bắt đầu biểu diễn.

Nhưng mà còn chưa bắt đầu, thì bị một cô gái Hợp Thể kỳ tu vi cao hơn, tướng mạo càng thêm tú mỹ thay thế.

“Đây là phục vụ thăng cấp rồi.” Từ Phàm nở nụ cười.

Từ Phàm và Từ Nguyệt Tiên từ thương hội đi tới, đã qua ba canh giờ.

Lúc này sắc trời đã tối, ba mặt trăng sáng từ trên bầu trời dâng lên.

Tinh hà hằng ở trên bầu trời, phát ra những điểm tinh quang.

Từ Phàm nhìn lên tinh hà trên bầu trời, hơi tính toán một chút.

Khoảng cách ở giữa hai giới nếu như không có truyền tống trận, đoán chừng cả đời cũng không đến được Nam Sơn giới.

“Trước tiên tìm khách sạn, ngày mai hỏi thăm một chút Nam Sơn giới đều có cường giả gì.” Từ Phàm nói.

“Hai vị khách quý còn cần nghe ngóng thứ gì, muốn biết cái gì ta trực tiếp nói cho hai vị.”

Một chàng trai anh tuấn người mặc đạo bào màu trắng xuất hiện ở nơi cách hai người không xa.

Ôn nhuận mà nhã, có phong thái của quân tử.

“Đạo hữu là?” Từ Phàm đang nhìn chàng trai đột nhiên xuất hiện, híp mắt lại.

Hắn đã cảm nhận được khí tức của Nhật Nguyệt Tinh Thần từ trên thân chàng trai, hơn nữa từ khí thế của nó phán đoán, chiến lực của nó chí ít có thể xếp số thứ tự 30 trước Hội trưởng lão.

“Thanh Huyền tông chưởng giáo, Huyền Quân, xin hỏi tôn hiệu đạo hữu.” Huyền Quân khách khí hỏi.

Khí thế chỉ cảm nhận được từ trên người Từ Phàm, thì hắn không dám thất lễ.

“Đại trưởng lão Ẩn Linh môn, Vạn Đạo.”

Từ Phàm tùy tiện suy nghĩ một cái đạo hiệu.

“Nhị đệ tử của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn, Nguyệt Tiên.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Vạn Đạo đạo hữu, xin theo ta về Thanh Huyền tông một lần.” Huyền Quân khách khí nói.

Từ Phàm nhẹ gật đầu.

Trong một tòa cung điện khí thế bàng bạc, Từ Phàm gặp được năm vị Thái thượng Đại trưởng lão cùng Huyền Quân chưởng giáo của Thanh Huyền tông.

Một tông môn sáu Vô Địch tôn giả, trong đó Thái thượng Đại trưởng lão có thể sánh ngang Hội trưởng lão Minh Không.

“Hoan nghênh Vạn Đạo đạo hữu đến Thanh Huyền tông ta.” Thái thượng Đại trưởng lão dẫn đầu khách khí nói.

“Ta và đồ nhi tới đây cũng là khéo lúc gặp gỡ, không nghĩ tới Nam Sơn giới này vậy mà phồn thịnh như thế.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Nam Sơn giới đã phát triển mấy trăm nghìn năm, đã cường thịnh hàng chục nghìn năm, mới có cảnh tượng như này, đều bắt nguồn từ sự cố gắng của các tiền bối.” Thái thượng Đại trưởng lão khách khí nói.

Từ Phàm nhẹ gật đầu, có một số việc sớm muộn cũng phải có người làm.

Thái thượng Đại trưởng lão Thanh Huyền tông đó đang nhìn Từ Phàm, mặt mũi tràn đầy sự nhiệt tình.

Bởi vì hắn đã cảm nhận được khí tức không kém gì ba vị chí cường tôn giả ở Nam Sơn giới bọn họ từ trên người Từ Phàm.

Đây là thứ Từ Phàm cố ý thả ra cho bọn họ nhìn, mục đích chính là giảm bớt phiền phức, tránh khỏi có một vài người không mở mắt biểu diễn kịch bản cũ rích.

“Hai vị đạo hữu nếu như cảm thấy hứng thú đối với cường giả và lịch sử của Nam Sơn giới, ta để Huyền Quân kỹ càng giới thiệu cho các ngươi một chút.” Thái thượng Đại trưởng lão vừa cười vừa nói.

“Vậy thì phiền toái rồi.”
Bình Luận (0)
Comment