Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 769 - Chương 769: Lựa Chọn

Chương 769: Lựa chọn Chương 769: Lựa chọn

Từ Phàm lại tán gẫu một lúc với mấy cao tầng của Thanh Huyền Tông.

Sau đó mục đích của bọn họ mới từ từ lộ ra.

Là giao dịch và liên minh.

Trải qua tìm hiểu về Nam Sơn giới, Từ Phàm càng thêm thán phục.

Nếu như nói Tu Tiên giới mà Từ Phàm ở thuộc giai đoạn phát triển trong giới.

Thì Nam Sơn giới đã đột phá thế giới Trung Thiên của mình, tiến hành thương mại đẳng cấp thế giới.

“Tiền bối Luyện Khí Đại Tông Sư Huyền Cơ quả nhiên lợi hại.” Từ Phàm nghe lịch sử của Nam Sơn giới thán phục nói...

Có thể nói sự phát triển của Nhân tộc Nam Sơn giới được chia thành hai giai đoạn.

Trước Luyện Khí Đại Tông Sư Huyền Cơ là giai đoạn Nhân tộc bị áp bách.

Cho đến Luyện Khí Đại Tông Sư Huyền Cơ vì một lần cơ duyên ngẫu nhiên mà có được phương pháp luyện chế vũ chu có thể vượt qua thế giới Đại Thiên.

Sau đó ngưng tụ toàn sức mạnh Nhân tộc luyện ra mười chiếc, rồi trong lúc tuyệt vọng đã tìm được một thế giới Đại Thiên.

Từ đó Nhân tộc ở Nam Sơn giới đã trở thành tồn tại mạnh mẽ nhất.

“Hiện tại Luyện Khí Đại Tông Sư Huyền Cơ thỉnh thoảng còn phái phân thân chỉ điểm hậu bối Luyện Khí Tông Sư.” Huyền Quân cười nói.

“Quả nhiên là một người vĩ đại.” Từ Phàm nói.

“Dùng tu vi cảnh giới của Vạn Đạo đạo hữu, chắc chắn cũng là người đứng trên đỉnh cao ở thế giới Trung Thiên của các ngươi đúng không.” Huyền Quân cười nói.

Từ Phàm gật đầu, cũng đại khái như vậy.

“Xem như là trùng hợp, cục diện Nhân tộc phía bên bọn ta vừa mới ổn định, ta đã chiếm được la bàn truyền tống xuyên biên giới.” Từ Phàm cười nói.

“Nói đến đây, ta muốn hỏi đạo hữu, sao các ngươi có được la bàn vậy.”

“Mặc dù vị trí của các ngươi hiển thị là Phi Vũ giới, nhưng thông tin mà la bàn truyền tống hiển thị lại là La Hồng giới.”

“Giữa hai giới này chênh lệch rất nhiều, vốn không thể có liên hệ.” Huyền Quân hơi nghi ngờ nói.

“La bàn này được huynh đệ tốt của ta câu được, tình hình cụ thể gì đó thì ta cũng không rõ lắm.” Từ Phàm nói.

Vẻ ngoài của thứ này kỳ diệu, dùng lẽ thường nhất định giải thích không thông.

“Thôi vậy.”

Huyền Quân nói xong lấy ra một món Đạo khí không gian.

“Bên trong thứ này có ghi chép tất cả mẫu linh khoáng và linh dược linh đan có thể giao dịch.”

Từ Phàm thu hồi Đạo khí không gian đó, gật đầu nói: “Sau khi trở về ta cũng sẽ chuẩn bị mẫu vật giống vậy cho các ngươi, thuận tiện để sau này chúng ta giao dịch.”

Ba ngày sau, Từ Phàm xuyên biên giới thông qua Truyền Tống Trận của Thanh Huyền tông để trở lại Ẩn Linh môn.

“Bồ Đào, quy nạp những mẫu này vào bộ sưu tập, tìm ra thứ hữu ích cho chúng ta.” Từ Phàm giao Đạo khí không gian cho Bồ Đào.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

“Tiện thể gọi Bàng Phúc đến đây cho ta, chuyện chuyên môn giao cho người chuyên nghiệp xử lý đi.” Từ Phàm lại nói.

“Tuân mệnh.”

Trong tiểu viện, Từ Phàm ngồi trên ghế dài nhìn về phía tinh hà trên bầu trời.

“Nam Sơn giới, tam đại chí cường tôn giả, mỗi một người đều có thể đánh thắng Thượng Tôn và Kim Sí Đại Bàng, quả nhiên là khủng bố.” Từ Phàm vuốt cằm nói.

Trên bầu trời hiện lên hai độn quang, Từ Cương và Lý Tinh Từ xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Nghe nói sư phụ vừa trở về, nên lập tức đến bái kiến sư phụ.” Từ Cương và Lý Tinh Từ hành lễ nói.

“Sao vậy, chưa du ngoạn xong Tu Tiên giới đã muốn đến thế giới khác xem sao.” Từ Phàm cười nói.

“Chủ yếu là đồ nhi muốn đi qua đó mở rộng kiến thức.”

“Xem xem thế giới khác có gì khác với Tu Tiên giới chúng ta.” Từ Cương cười hì hì nói.

“Qua một thời gian nữa hẵng đi, đến lúc đó đi với Bàng Phúc, dù sao Truyền Tống Trận xuyên biên giới mở một lần cũng tiêu hao không ít Tiên ngọc.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.

Hắn tính toán, nếu như đổi Tiên Linh chi khí thành Tiên ngọc.

Mở Truyền Tống Trận xuyên biên giới một lần cần tiêu hao hai trăm Tiên ngọc, lúc đó nửa món Tiên khí này sẽ không còn nữa.

“Đa tạ sư phụ đã thành toàn.” Từ Cương và Lý Tinh Từ cười nói.

“Nam Sơn giới đó như ngọa hổ tàng long, lúc các ngươi đi cẩn thận một chút, cách nhau hai giới, nếu xảy ra nguy hiểm gì vi sư cũng không cách nào cứu các ngươi ngay đâu.” Từ Phàm dặn dò.

“Ví dụ như hiện tại.”

Vẻ mặt Từ Phàm khẽ động, cửa truyền tống hư không xuất hiện.

Yêu Giới, một khu vực núi lửa dung nham.

Vương Hướng Trì đang đối chiến với một Yêu tôn.

Chỉ thấy toàn thân Yêu tôn khoác chiến giáp dung nham, tay cầm trường kiếm dung nham, phía sau còn có một mảng lớn nham thạch nóng chảy làm sức mạnh dự bị cho Yêu tôn.

Trên ngực Vương Hướng Trì có vết thương sâu có thể nhìn thấy xương, nhưng máu thịt xung quanh vết thương đã bị trường kiếm nham thạch nóng chảy nung chín, không để lại giọt máu tươi nào cả.

Vương Hướng Trì vây quanh Yêu tôn chém ra từng luồng kiếm quang, thỉnh thoảng còn thi triển thần thông bổn mạng ngăn chặn Yêu tôn công kích.

“Ngươi chỉ là một con sâu Hợp Thể kỳ nho nhỏ, dám quấy rầy bổn Yêu tôn nghỉ ngơi, còn cướp Hỏa linh châu của bổn Yêu tôn.”

“Hôm nay bổn Yêu tôn sẽ khiến ngươi chết trong biển dung nham của ta!” Yêu tôn mặc chiến giáp dung nham giận dữ gầm lên.

Lúc này, Từ Phàm dẫn theo Từ Cương, Lý Tinh Từ đi xem cuộc chiến.

“Giống như tình hình này, chủ động khiêu khích đối thủ bản thân không ứng phó được, có ý đồ phá vỡ cực hạn của bản thân.”

“Cách làm này nếu là người ngoài thì ta có thể nói là dũng khí đáng khen.”

“Nhưng thân là đồ đệ của vi sư, quả thực là thẹn nhiều năm vất vả dạy dỗ của ta.” Từ Phàm dùng giọng điệu tức giận nói.

“Yêu tôn này mạnh hơn Trảm Linh lúc trước một chút, chỉ cần Yêu tôn này nguyện ý thì có thể lấy mạng nhỏ của Hướng Trì bất cứ lúc nào.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên linh quang nói.

“Không phải trên người sư đệ có rất nhiều pháp bảo hộ mệnh sao?” Từ Cương hỏi.

“Vô dụng, trừ khi hắn dùng con rối kiếm khách mà cha hắn cho, nếu không hoàn toàn không có cơ hội thoát thân.” Từ Phàm nói.

Đúng lúc này, tình thế trên chiến trường thay đổi.

Một cánh tay của Vương Hướng Trì bị một kiếm của Yêu tôn Dung Nham chém xuống.

Cánh tay rơi xuống biển dung nham, trong chốc lát mùi thịt tươi bay đến.

Yêu tôn Dung Nham cười điên cuồng, đưa tay nắm lấy cánh tay vẫn chưa chín hoàn toàn, đặt bên miệng cắn mấy cái nhai rồi nuốt xuống.

“Nhân tộc, ngươi là thiên tài của Thánh địa tông môn nào vậy, có thể liều mạng với ta đến mức độ này đã là không tồi.”

“Ta không tham gia hai tộc Nhân Yêu đấu tranh, nhưng ngươi chủ động gây chuyện thì đừng trách ta.”

Yêu tôn Dung Nham cầm kiếm, lần nữa chém về phía Vương Hướng Trì.

“Sư phụ, hiện tại cần ra tay không.” Từ Cương hơi lo lắng nói, hắn sợ sư đệ của mình không cẩn thận sẽ bị giết chết.

Lúc này ánh mắt Vương Hướng Trì nhìn chằm Yêu tôn Dung Nham, tay cầm linh kiếm, tâm thần đặt vào con rối kiếm khách trong nhẫn không gian.

“Dùng hay không dùng.”

Vương Hướng Trì cảm giác bản thân đã đạt đến cực hạn, bình cảnh làm phiền hắn cũng trở nên hơi buông lỏng.

Hắn cảm giác chỉ cần bản thân chịu được, chém giết Yêu tôn Dung Nham thì hắn có thể đột phá được bình cảnh này.

“Bây giờ là lúc quan trọng, đợi sư đệ ngươi đưa ra quyết định sau đó ra tay cũng không muộn.” Từ Phàm nói.

Hắn nhìn ra phương hướng là điểm then chốt, chỉ cần vượt qua cảnh giới Kiếm Đạo thì sẽ triển khai được thiên chương.

Vương Hướng Trì trong chiến trường dường như đã hạ quyết tâm, trong tay hắn xuất hiện một chiếc nhẫn không gian và Đạo khí hành cung, trực tiếp ném vào biển dung nham.
Bình Luận (0)
Comment