Chương 783: Liên thủ
Chương 783: Liên thủ
Một đạo linh bùa xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Tùy thân mang theo.” Từ Phàm nói.
Linh bùa này là do hắn rút một sợi Đại La chi lực ở trong Giới Châu ngưng tụ thành, nhân quả không dính vào người.
Dù sao thì người cùng cấp bậc chắc chắn không thăm dò được người mang linh bùa đang ở đâu?
“Sư phụ, linh bùa này có tác dụng gì ạ?” Từ Nguyệt Tiên tò mò hỏi.
“Chắn nhân quả, mọi việc đều không thể dự liệu trước được, như vậy ngươi ở Nam Sơn giới sẽ không có mấy thứ đến từ Thượng Giới đến làm phiền ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ sư phụ.” Sau khi Từ Nguyệt Tiên nói xong thì rời đi.
Trong lúc Từ Phàm muốn tiếp tục nựng gấu trúc thì đệ tử luyện khí của hắn là Trương Đại Khí lại muốn gặp Từ Phàm.
“Sao vậy?” Từ Phàm nhìn vị đệ tử hời này hỏi.
“Sư phụ, lúc nãy gia tộc gửi thư đến, muốn ta quay về một chuyến.” Trương Đại Khí nói.
Bởi vì tên tuổi của Ẩn Linh Môn ở Tu Tiên giới càng ngày càng lớn, vị luyện khí tông sư nho nhỏ này của hắn cũng bị đào ra, truyền đến trong tai của gia tộc.
“Đi đi, phú quý không hồi hương, như áo gấm đi trong đêm, lúc quay về đừng làm xấu tên tuổi tông môn là được.” Từ Phàm gãi cằm gấu trúc nhỏ nói.
“Đa tạ sư phụ.”
Trương Đại Khí đi rồi, Từ Phàm nhìn lên bầu trời cười nói.
“Phú quý không hồi hương, như áo gấm đi trong đêm.”
Kiếp trước hắn từng ảo tưởng, bản thân làm nên việc lớn, để người nhà và tất cả thân thích đều phải xem trọng mình một chút.
Nhưng đây chỉ là một trong những mộng ảo đẹp đẽ của kiếp trước.
Ngay lúc Từ Phàm đang cảm khái, Truyền tống trận vượt giới trong không gian ngầm sáng lên linh quang.
“Bồ Đào, dẫn người đến Nghênh Khách điện.” Từ Phàm nói.
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Từ Phàm ôm gấu trúc nhỏ xuất hiện trực tiếp trong Nghênh Khách điện.
Không lâu sau, một nữ tử tuyệt sắc mặc váy dài màu đỏ tươi từ trong hư không đi ra.
“Không hổ là tôn giả chí cao của Nam Sơn giới, phá được cả Truyền tống trận vượt giới đã bị ta phong ấn mà xông vào đây.” Từ Phàm nhìn Hồng Liên tôn giả nói.
“Truyền tống trận vượt giới là cả hai hướng, ngươi có thể đến thì ta cũng có thể đến.” Hồng Liên tôn giả cười đáp.
“Không biết lần này đạo hữu đến có việc gì.” Từ Phàm mở miệng nói.
Chiến lực của Hồng Liên tôn giả và hắn cùng một cấp nhưng điều kiện tiên quyết là không phá hủy toàn bộ Tu Tiên giới.
“Thì đến xem thử, Tu Tiên giới là cái dạng gì mà có thể thai nghén ra cường giả như vậy.” Hồng Liên tôn giả cười nói, cuối cùng hơi hứng thú nhìn Nghên Khách điện.
“Đây là trời sinh, không có cách nào.”
Một con rối Đại Thừa kỳ bê trà đã pha đi vào.
“Lần này ta đến chủ yếu là muốn biết thế giới mà đạo hữu đang ở, thứ hai là có một việc muốn bàn bạc với đạo hữu.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Đạo hữu muốn thương lượng với ta chuyện gì?” Từ Phàm thản nhiên hỏi lại, dáng vẻ không hứng thú lắm.
“Đạo hữu hẳn đã biết, khu vực Nam Sơn giới bọn ta ở còn có hai giới khác, Bắc Hải giới và Linh Nguyên giới.”
“Mặc dù Nhân tộc Nam Sơn giới mạnh nhất, nhưng hai giới khác có một cường giả Đại Thừa đỉnh tiêm.”
“Ba giới đã tranh đấu gay gắt mấy chục vạn năm, lên lên xuống xuống cho nên ta muốn thống nhất ba giới, để Nam Sơn giới thôn tính hai giới khác.”
“Bọn ta cần sự trợ giúp của đạo hữu.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Lợi ích là gì?” Từ Phàm vào thẳng chủ đề.
“Đạo hữu muốn gì, chỉ cần Nam Sơn giới bọn ta có, nhất định sẽ lấy ra.” Hồng Liên tôn giả nói.
Điều này khiến Từ Phàm cân nhắc sau đó ngẫm nghĩ, có vẻ như bản thân mình cũng chẳng thiếu gì nhưng đệ tử tông môn thì lại rất thiếu đấy!
“Việc này quá hệ trọng để ta suy nghĩ thêm.” Từ Phàm quyết định thận trọng, nghĩ cho xong mình cần gì trước đã.
“Đương nhiên có thể, thôn tính hai giới cũng không phải chuyện một sớm một chiều, bọn ta có thể đợi được.” Hồng Liên tôn giả cười nói.
Lúc này Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất thú vị.
“Lúc trước các ngươi có tìm cách thôn tính hai giới phải không.” Từ Phàm cười hỏi.
“Từ sau khi Nam Sơn giới bọn ta có ba vị tôn giả chí cao, thì Tiểu Bạch cả ngày chuồn bọn ta đi tấn công hai giới khác.”
“Nhưng hai giới khác đã liên thủ với nhau để đối phó Nhân tộc, mặc dù có thể chiếm được chút tiện nghi, nhưng đại thế trước mắt cũng không có biện pháp gì hay.” Hồng Liên tôn giả thở dài nói.
“Nếu Nam Sơn giới thôn tính hai giới khác, có thể dung nạp sự tồn tại của Chân Tiên không?” Từ Phàm hỏi, hắn biết thế giới Trung Thiên thôn tính nhau thì có thể thăng cấp.
Thậm chí có thể từ thế giới Trung Thiên thăng cấp lên thế giới Đại Thiên.
Đương nhiên không thể, chẳng qua là nếu như thôn tính mấy thế giới trung gian, theo cách nói của Tiểu Bạch, có thể thăng cấp ra một cái tiểu tiên giới, có thể dung nạp được sự tồn tại của cấp Chân Tiên, nhưng số lượng như vậy cũng không thể quá nhiều.” Hồng Liên tôn giả nói.
Lời của Hồng Liên tôn giả lập tức mở ra một mạch suy nghĩ của Từ Phàm.
“Nhưng tiểu tiên giới có một cái tai hại chính là tuyệt đối không thể xuất hiện trong phạm vi phóng xạ của thế giới Đại Thiên.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Đây là ý gì?” Từ Phàm hơi ngờ vực.
“Ý là chỉ cần thế giới Trung Thiên có đường thăng cấp lên thế giới Đại Thiên, đó chính là ở trong phạm vi phóng xạ.”
Được, mạch suy nghĩ vừa rồi đã bị dập tắt.
“Nếu không thì thế nào?” Từ Phàm lại hỏi.
“Vậy chính là nhập cư trái phép, gan lớn chút thì làm chiếc tinh chu, trực tiếp đi tinh vực thử vận may xem sao.”
“Nếu giàu có thì làm chiếc Vũ Thuyền, đi tìm Tiên Giới.” Hồng Liên tôn giả nói.
Nam Sơn giới vì muốn mở rộng mậu dịch cấp thế giới cho nên đối với những tình huống này biết rất rõ.
“Đa tạ đạo hữu đã cho biết.” Hôm nay Từ Phàm lại mở mang thêm một chút kiến thức nho nhỏ.
“Được rồi, chuyện nên nói với đạo hữu cũng đã nói rồi, nếu đạo hữu cho phép, ta muốn đến Tu Tiên giới mà đạo hữu đang sống xem thử.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Đi thôi, thấy đạo hữu là người quang minh lỗi lạc, không thì sự tồn tại như ngươi dạo chơi ở Tu Tiên giới, người thường không thể nào yên tâm.” Từ Phàm cười nói.
Nghe thấy lời này của Từ Phàm, Hồng Liên tôn giả liếc mắt xem thường rõ ràng.
Trước đây ta cũng nghĩ như ngươi vậy, nhưng nhìn xem ngươi đã làm gì đi?
Tiểu Bạch nhà bọn ta giờ vẫn còn yếu ớt.
Từ Phàm không đếm xỉa đến sự xem thường của Hồng Liên tôn giả, bưng trà tiễn khách.
Hồng Linh tôn giả vừa ra khỏi Ẩn Linh đảo, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức của ý chí Thiên Đạo.
Ý là hy vọng hắn có thể để mắt đến Hồng Liên tôn giả, đừng để nàng làm ra những chuyện quá đáng.
“Yên tâm đi, nàng không dám.” Từ Phàm nhìn bầu trời nói.
“Ta cam đoan với ngươi, vậy ta có lợi gì không.”
Hắn với ý chí Thiên Đạo không thân cũng chẳng quen làm việc đương nhiên phải lấy thù lao.
Một đạo Ngũ Thải Hà Quang chiếu xuống trên đại trận hộ tông Ẩn Linh Môn.
Từ Phàm lờ mờ cảm nhận được khí vận của Ẩn Linh Môn đã mạnh lên một phần.
“Còn được đấy, dù sao vẫn hơn không có.” Từ Phàm nói.
Vực Cực Bắc, dưới một mảng băng nguyên cực lớn mấy ngàn vạn kilomet.
Một đạo kiếm quang từ dưới băng nguyên không biết đã vọt ra bên ngoài mấy dặm.
Chỉ thấy một nam tử mặc đạo bào Ẩn Linh Môn xuất hiện.
Nhìn bình nguyên hoang vu mênh mông vô bờ, nam tử phát ra một tiếng rống dài.
“Cuối cùng cũng thành công, có mấy món bảo vật này, sau khi phi thăng tiên giới, ta có thể cấp tốc thành Chân Tiên, sau đó chuyển thế tới kiếp cuối cùng.”