Chương 784: ngũ hành quyết
Chương 784: ngũ hành quyết
Vực Cực Bắc, tiên thành Linh Băng.
Sau khi Băng tộc bị trấn áp, tiên thành Linh Băng trở thành chủ tiên thành của vực Cực Bắc.
Trải qua một phen trắc trở, cuối cùng Lý Huyền Đạo cũng đến được cổng lớn của tiên thành Linh Băng.
“Không nghĩ đến phong ấn không gian bị giải trừ, nếu không cũng không thể nhanh như vậy, không biết thế cục hiện tại của Nhân tộc và Yêu tộc thế nào rồi.”
“Bây giờ sư phụ ra sao.”
Lý Huyền Đạo vừa nghĩ vừa đi vào tiên thành Linh Băng.
Nếu là lúc phong ấn không gian vẫn còn, vực Cực Bắc rời xa trung tâm đại lục, chắc chắn không nhận được tin tức bên đó.
Hiện giời phong ấn không gian bị giải trừ, một số tin tức rời rạc vẫn có thể nhận được …
Trong một quán trà, Lý Huyền Đạo đã đặt một gian phòng nhỏ.
“Quan khách, ngươi muốn uống trà nào.” Tiểu nhị cung kính hỏi.
“Một ấm trà băng tâm, thêm mấy đĩa điểm tâm.”
“Tiện thể gọi một người thạo chuyện đến.” Lý Huyền Đạo nhìn dòng người trên đường ngoài cửa sổ nói.
Lúc nãy trên đường hắn loáng thoáng nghe được mấy chữ Ẩn Linh Môn, tiệc Long Hổ.
Tiểu nhị nghe thấy lời này của Lý Huyền Đạo liền mỉm cười, càng hêm cung kính nói: “Ta là người thạo chuyện.”
Ở Tu Tiên giới có một số tán tu tu vi cao, thường bế quan trên trăm năm.
Sau khi ra ngoài muốn nhanh chóng hiểu biết những chuyện lớn đã xảy ra hiện nay của Tu Tiên giới, biện pháp nhanh nhất là đến quán trà quán rượu tìm một người thạo chuyện dò hỏi một phen.
Trong quán trà quán rượu chắc chắn có người như vậy, nhàn rỗi không có việc gì thì ngâm mình ở trong này nghe tin tức đủ thể loại.
Lúc có tán tu bế quan thời gian dài đi ra, sẽ tìm bọn họ để biết một số chuyện lớn phát sinh ở Tu Tiên giới, kiếm tiền gọi trà nước.
“Đưa trà lên trước, sau đó qua đây nói chuyện.” Ngươi đến thảy ra hai linh thạch trung phẩm.
Hai tay tiểu nhị thuần thục tiếp được, hành lễ lui xuống.
Một ấm trà băng tâm, hai đĩa điểm tâm, tiểu nhị cung kính đứng trước mặt Lý Huyền Đạo.
“Quan khách muốn nghe chuyện năm nào?” Tiểu nhị hỏi.
“Nói chuyện gần trăm năm nay đi.”
Thử một ngụm trà băng tâm trước.
Một trận cảm giác mát lạnh ấm áp dâng lên trong lòng, cảm giác này rất thần kỳ.
“Chuyện lớn xảy ra gần trăm năm nay, một là trưởng lão hiệu U Minh tôn giả của Hội trưởng lão lấy sức mạnh của một người trấn áp được tất cả tôn giả Băng tộc, dẫn theo tu sĩ của vực Cực Bắc tiêu diệt toàn bộ Băng tộc.”
“Hai là phong ấn không gian bị hủy bỏ, mở ra trận đại chiến toàn diện của Nhân tộc và Yêu tộc, phân thân Kim Sí Đại Bàng đến Tu Tiên giới, đoạn thời gian đó con người đều chìm vào hoàn cảnh khó khăn.
“Sau có Đại trưởng lão Ẩn Linh Môn ra tay, trước là trấn áp phân thân Kim Sí Đại Bàng, sau đó lại bắt sống Tử Ngọc Giao Long và Phệ Kim Hổ.”
“Trực tiếp lấy hai vị Yêu tộc đỉnh tiêm nhất làm đồ ăn, tạo thành tiệc Long Hổ nổi tiếng khắp Tu Tiên giới.”
“Hầu như tu sĩ Đại Năng tham gia tiệc Long Hổ, cảnh giới tu vi đều tinh tiến, thậm chí có người sau khi tham gia hết tiệc Long Hổ thì trực tiếp phi thăng thành tiên.” Tiểu nhị hâm mộ nói.
“Đợi đã.” Lý Huyền Đạo khoát tay nói, trà đưa đến bên miệng cũng buông xuống.
“Đại trưởng lão Ẩn Linh Môn trấn áp phân thân Kim Sí Đại Bàng!”
“Đúng.”
“Bắt sống Tử Ngọc Giao Long và Phệ Kim Hổ làm đồ ăn!”
Tiểu nhị gật đầu, hơi ngờ vực, hắn nói còn không được rõ sao?
“Hiện giờ Yêu tộc không có cường giả đỉnh tiêm, không thể cứu vãn, tất cả tông môn Thánh địa đỉnh tiêm và Hội trưởng lão đều đang dốc toàn lực bao vây tiêu diệt Yêu tộc.” Tiểu nhị lại bổ sung thêm.
“Ẩn Linh Môn này là cái Ẩn Linh Môn nào?” Lý Huyền Đạo xác định lại.
Kim Sí Đại Bàng đó chính là nhân vật đứng đầu Yêu giới và Tu Tiên giới, cho dù phân thân sau khi phi thăng đến, chiến lực của nó cũng là hơn chín thành của thời kỳ đỉnh phong.
Mặc dù sư phụ hắn rất yêu nghiệt, vạn đạo thông thần, nhưng cũng cần phải có thời gian trưởng thành, hắn không nghi ngờ sư phụ có thể trở thành cường giả đỉnh phong một giới, nhưng thế này cũng nhanh quá đi.
Lý Huyền Đạo đã tu thành Chân Tiên bảy kiếp trước, hắn cũng không nắm chắc sẽ lần nữa trở thành cường giả mạnh nhất Tu Tiên giới.
Nghe nói có lúc cả thế giới Trung Thiên đều không thể nào sinh ra được một cường giả như thế.
Mỗi một cường giả đỉnh phong một giới, sau khi phi thăng tiên giới, là đối tượng được các đại tiên môn tranh giành nhau.
“Đương nhiên là Ẩn Linh Môn của tiên thành Lâm Sâm trung tâm đại lục, chẳng lẽ còn có cái khác nữa sao?” Tiểu nhị tò mò hỏi.
“Cái chân này của sư phị xem ra thô hơn so với tưởng tượng.”
Năm miếng linh thạch trung phẩm xẹt qua một đường cong đẹp đẽ trong không trung, rơi xuống trong tay tiểu nhị.
“Đa tạ quan khách đã thưởng.” Giọng tiểu nhị vang dội cả quán trà.
Tu sĩ thường uống trà trong đại sảnh đều biết tiểu nhị này đã gặp được khách hào phóng.
Lúc này, Từ Phàm đang ở Thôi Diễn ngũ hành quyết, nhìn về hướng vực Cực Bắc.
“Nếu ngươi vẫn không xuất quan ta cũng quên luôn mình còn có một đồ đệ là ngươi.” Từ Phàm cười nói.
Lại nhìn ngũ hành quyết do kinh văn đại đạo hình thành giữa trời.
“Cứ như vậy đi, có thể phi thăng là được, đến tiên giới lại thôi diễn một bộ phận khác.
Nòng cốt công pháp ngũ hành quyết của Ẩn Linh Môn đã bị Từ Phàm thần bí đổi thành công pháp cấp Kim Tiên, hơn nữa mức độ lớn nhất kích phát tiềm lực của mỗi một đệ tử tu luyện ngũ hành quyết.
Linh lực dung nạp lớn, tốc độ tu luyện nhanh, ôn hòa vững chãi ít bình cảnh, có tĩnh tâm dưỡng tính, cường hồn cố thần, đề cao thần hiệu nhận thức.
Sức bật mạnh mẽ hơn nữa linh lực kéo dài ổn định.
Có thể nói bộ ngũ hành bí quyết này đã được Từ Phàm sửa đến cực hạn.
Người toàn bộ tông môn trên dưới 99% đều tu luyện ngũ hành quyết, giảm bớt cho Từ Phàm rất nhiều phiền phức.
Về công pháp khắc chế, Từ Phàm có thể thản nhiên nói: “Ngươi tưởng ngũ hành quyết chỉ là một công pháp sao?”
ngũ hành quyết của kinh văn đại đạo hợp thành dần biến mất.
Từ Phàm cũng đứng dậy chuẩn bị hoạt động gân cốt.
Trong hoa viên trước ngọn núi chính, Từ Phàm nhìn thấy Hung Bạch đang trò chuyện với Thiên Cát Quy.
Hung Bạch lúc bày đã lớn cỡ bàn tay.
Hai con rùa một trắng một vàng đang lười biếng phơi nắng trên Ngọc Đài.
Còn nội dung mà bọn họ nói chuyện thì đa số đều là Thiên Cát Quy nói.
Từ Phàm lặng lẽ đi đến ngồi xuống bên cạnh bọn họ.
“Ô.” Thiên Cát Quy nhìn thấy Từ Phàm thì gầm nhẹ một tiếng.
“Hung Bạch không tệ nhỉ, hắn chắc chắn là dị chủng thượng cổ trong Quy tộc các ngươi.” Từ Phàm cười đáp lại.
Thiên Cát Quy chậm chạp gật đầu, tỏ ý đồng ý với suy nghĩ của Từ Phàm.
Hung Bạch thấy Từ Phàm đến, trực tiếp nhảy lên vai Từ Phàm.
“Qua hơn 900 năm nữa, ta sẽ mang các ngươi đến tiên giới, như này có tính là một người đắc đạo gà chó rùa thỏ thăng thiên không nhỉ.”Từ Phàm cười nói.
Thiên Cát Quy nghiêm túc nghĩ một hồi, sau đó gầm nhẹ một tiếng.
Đại khái chính là sau khi đến tiên giới, có phải còn phiêu bạt bốn phương hay không?
Mặt Từ Phàm tối sầm, lời này hơi đâm tim.
“Có thể, cường giả cũng là từng chút từng chút tu luyện mà thành, những điều này đều là quá trình.”
“Chỉ cần thời gian đủ dài, cho dù kẻ thù như thế nào, ta cũng sẽ giẫm nó dưới chân.” Từ Phàm tự tin nói.
“Gào.” (vậy ngươi cố lên)
Từ trong miệng Thiên Cát Quy nhổ ra một cái bong bóng nhỏ bốn màu, vỡ tung trên đỉnh đầu Từ Phàm, thêm một tầng buff may mắn cho Từ Phàm.
Từ Phàm cảm nhận được bong bóng bốn màu gia tăng thêm sức mạnh thần bí trên người mình thì hài lòng gật đầu.
“Huyết mạch rất thuần khiết, mới mấy năm, vậy mà ngươi đã có thể phun ra bong bóng bốn màu.”
“Hôm nào cho ngươi ít linh đan tiến hóa huyết mạch, để ngươi tiến hóa thành Thiên Phúc Quy.” Từ Phàm vuốt đầu rùa của Thiên Cát Quy nói.