Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 798 - Chương 798: Chiến Đấu

Chương 798: Chiến đấu Chương 798: Chiến đấu

Nhìn con rối Chân Tiên nửa tàn phế trong tay của đồ đề, Từ Phàm sau cùng thở dài.

Đứng trên một góc độ bình thường mà nói, côn con rối Chân Tiên hoàn chỉnh bị khuyết một nửa hạch tâm, với cái già này cũng coi như bình thường, nếu như hắn không có mua.

Từ Phàm vung tay lên, thu con rối vào trong nhẫn không gian.

“Khai Linh, ngươi có lòng rồi.” Từ Phàm nhẹ gật đầu.

“Đa tạ sư phụ, đây đều là điều đồ nhi phải làm.” Chu Khai Linh vừa cười vừa nói, chuyện đáng vui vẻ nhất trong nhân sinh chính là nhận được sự khen thưởng của sư phụ.

“Bồ Đào, về sau lắp đặt một trợ thủ phản nửa đảo bên người Khai Linh.” Từ Phàm dặn dò trong lòng.

“Đã hiểu thưa chủ nhân, sau này sẽ có một tia phân thân bản nguyên bám lên trên người Chu Khai Linh.” Bồ Đào đáp lại.

“Đồ đệ hơi ngốc, ngươi phải để ý nhiều một chút.” Từ Phàm nói.

“Minh Không trưởng lão, hiện tại lên đường đi Cổ Thương giới đi, mấy đệ tử còn chưa đến đó, đợi khi chúng ta đi thuận đường đón bọn chúng là được rồi.” Từ Phàm nhìn Minh Không xem trò vui ở bên cạnh nói.

Hố thì hố rồi, nhưng tấm lòng hiếu thảo của đệ tử không thể cự tuyệt.

“Được, Đại trưởng lão, chúng ta bây giờ liền lên đường đi Cổ Thương giới.” Minh Không nhẹ gật đầu.

Thuyền Vạn Tinh khởi hành từ bên ngoài bức tường bảo vệ của thuyền lâu, bay về phía Cổ Thương giới.

Chu Khai Linh nhìn biểu cảm trầm mặc của sư phụ trầm mặc, không khỏi lo lắng hỏi: “Sư phụ, nhìn ngươi tâm sự nặng nề, có chuyện gì mà đồ nhi có thể giải quyết giúp ngài không.”

“Cũng không phải chuyện lớn gì, sư phụ ở trong một thương hội trong một tòa nhà bị một nhà thương hội lừa hơn chín trăm tiên ngọc, hiện đang suy nghĩ làm sao để lấy lại được đống đấy.” Từ Phàm nhìn Chu Khai Linh đang lo lắng cười rồi nói.

“Không phải chỉ là chím trăm tiên ngọc thôi sao, đợi đồ nhi bán được chút thần thông nữa là có thể góp đủ, mong rằng sư phụ đừng buồn bã vì điều này.” Chu Khai Linh nói.

“Ngươi là đứa trẻ tốt.” Từ Phàm nhìn Chu Khai Linh nói.

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nhìn thấy một vật thể dài như một con rồng lớn đang di động ở phía xa xa trên bầu trời.

Phán đoán khoảng cách của hai bên dựa trên các ngôi sao, đây là một con Tinh thú như cự long, lớn hơn nhiều so với con kim thạch linh gặp được khi vừa đến Tinh vực.

“Thương Long Tinh Thú, nghe nói mỗi qua một vạn năm sẽ đi ngang qua Cổ Thương giới một lần, căn cứ tư liệu ghi chép, chỉ cần không chủ động công kích sẽ không xảy ra chuyện gì.” Giọng nói của Minh Không vang lên từ khu chữ Thiên.

“Vận khí không tệ ha, lần đầu tiên tới Tinh vực đã có thể đụng phải kỳ cảnh kiểu này.” Từ Phàm nhìn Thương Long phía xa cười rồi nói.

Trong lòng thầm nghĩ không biết con hàng này có được tính là Long tộc hay không, sau này có thực lực rồi có nên coi như là một xử lý nó không?

“Thương Long Tinh Thú này có được tính là Long tộc không?” Từ Phàm hiếu kì hỏi.

“Chắc là được, nghe nói Thương Long Tinh Thú này, được ấp bởi ý chí thiên đạo của thế giới Trung thiên mà long châm chiếm giữ.”

“Sau khi trứng nở, thì gánh chịu ý chí thiên đạo trốn thoát khỏi thế giới kia.” Minh Không nói.

“Miễn cưỡng xem như cùng tộc.” Từ Phàm sờ lên cằm nhìn Thương Long Tinh Thú phía xa.

Nghĩ thầm, sau này vạn nhất tông môn vạn nhất tự thành một giới, đặt tông môn lên trên người con Thương Long Tinh Thú này nhất định rất tuyệt vời.

Khi thuyền Vạn Tinh cách Cổ Thương giới càng ngày càng gần, bóng dáng Thương Long Tinh Thú kia cũng càng lúc càng lớn.

Chỉ thấy bên trong Tinh vực có một con Thương Long Tinh Thú không biết dài bao nhiêu vạn mét đang đu đang trong Tinh vực với tốc độ chậm rãi.

Sau khi đến gần mới phát hiện trên thân Thương Long có chứa đến hàng nghìn điểm sáng.

Từ Phàm vận chuyển linh mục quan sát, vậy mà phát hiện mỗi một điểm sáng đều đại biểu cho một tòa thành lớn.

Mà điểm sáng đó là vòng bảo vệ linh quang trên tòa thành lớn đó.

“Trên đó thế mà lại có thành lớn, không hổ là Tinh vực, đương nhiên là kì lạ.” Từ Phàm nhìn những tòa thành lớn phía dưới vòng bảo vệ linh quang nói.

Vào lúc này Từ Phàm nhận được một tin tức, là tất cả tư liệu liên quan tới Tinh Không Thương giới.

“Tinh Thú du dân, thú vị.”

“Mạnh thì giao dịch, yếu thì cướp đoạt.”

“Một tòa thành lớn có ít nhất một Vô Địch tôn giả trấn thủ, mạnh nhất còn có Chân Tiên.” Từ Phàm nhìn mấy điểm sáng nhất trên thân Thương Long Tinh nói.

“Này cùng quá trùng hợp, Thương Long Tinh Thú vặn năm một lần và thương hội ngẫu nhiên đến Tiên giới đụng mặt nhau rồi.

“Hai cái này là có quan hệ gì sao?”

Ở một khu chữ Thiên, trong một phòng điều khiển chính, hai người cứ nói chuyện phiếm với nhau cách không như thế.

“Ai biết được, có khả năng thương hội Xuân Hoa kia nghĩ nhân dịp Thương Long Tinh Thú lướt qua Cổ Thương giới để đến đây giao dịch đi.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Đại trưởng lão, ngươi nói thương hội kia có phải muốn thu phụ con Thương Long Tinh Thú này hay không.” Minh Không nói.

“Mọi thứ đều có khả năng, ngươi thường xuyên đến Tinh vực, cũng đừng có hỏi loạn một người mới như ta chứ.” Từ Phàm ha ha nói.

Lúc này, một tiên hạm nhở hơn lâu chu một chút bay về phía Thương Long Tinh Thú.

“Nhìn bộ dáng khí thế hung hăng của tiên hạm này, hẳn là qua đấy kiếm chuyện rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, bộ dáng muốn hóng hớt kịch hay.

Vào lúc này, trên thân Thương Long Tinh Thú bộc phát từng điểm linh quang, đó là dao động bộc phát ra do chiến đấu.

Từ Phàm vung tay lên, một quầng sáng loại lớn xuất hiện giữa không trung.

Chỉ thấy htrong quần sáng có hai cỗ thế lực đang bắt đầu đánh nhau.

Một bên là người mặc chế phục của thương hội Xuân Hoa, một bên thế lực khác thống nhất mặc trường bào màu đen.

Trận chiến đấu này hai bên chí ít đưa vào vào hơn một nghìn tôn giả, hơn một trăm Chân Tiên, hơn mười Chân Tiên.

Theo sự dao động càng ngày càng kịch liệt của trận chiến, Minh Không điều khiển thuyền Vạn Tinh ngừng tại chỗ, mở ra linh trận phòng hộ, bắt đầu chuyên tâm xem náo nhiệt.

Từ Phàm cùng một đám đệ tử nhìn trận chiến trong quầng sáng, không khỏi móc ra linh quả hạt dưa đường, phân cho các đệ tử đang xem trận đấu.

“Trước mắt bên thương hội Xuân Hoa, đưa một nghìn ba trăm hai mươi tôn giả ra chiến đấu, trong đó Vô Địch tôn giả có một trăm hai mươi người.”

“Chuẩn Tiên một trăm hai mươi bốn vị, Chân Tiên mười ba vị.”

“Bên Thương Long Tinh Thú, đưa ra một nghìn chín trăm năm mươi sáu tôn giả, chín mươi hai Vô Địch tôn giả, một trăm năm mươi Chuẩn Tiên, mười lăm Chân Tiên.”

“Có điều trước mắt số lượng nhân viên bên Thương Long Tinh Thú vẫn đang gia tăng, nhưng rõ ràng không theo kịp số lượng hao tổn.”

Nhìn vào quầng sáng, Từ Phàm giải thích với nhóm đệ tử.

“Xét về mặt chất lượng, rõ ràng thương hội Xuân Hoa chiếm ưu thế.”

“Tất cả tu sĩ của bọn hộ đều là được bồi dưỡng có hệ thống, công pháp thần thông pháp bảo chiến trận tất cả đều thích hợp vớ trận chiến quy mô lớn.”

“Ngược lại về phần bên Thương Long Tinh Thú với nhân số nhiều này, thực lực của tu sĩ cao thấp không đều, chiến đấu rời rạc, quân lính tản mạn không có chỉ huy.”

“Chẳng qua ưu thế duy nhất, chính là lực lượng tu sĩ cá thể đặc biệt nổi bật.”

Từ Phàm vừa nói vừa thấu ảnh ra một vài quầng sáng nhỏ.

Bên trong màn phản quang nhỏ, khóa chặt toàn bộ những tu sĩ có chiến lực vượt trội, có Vô Địch tôn giả, có Chuẩn Tiên.

Theo sự giảng giải của Từ Phàm, các đệ tử đều ngơ ngác nhìn cuộc chiến này.

“Hóa ra đây chính là cảnh tượng chiến đấu quy mô lớn.” Thiên Vạn Binh như có điều suy nghĩ nhìn trận chiến trong quầng sáng.

“Sau khi trở về nhất định phải luyện tốt trận pháp tác chiến, trong quy mô chiến đấu liểu này, trận pháp tác chiến thật sự quá quan trọng.”

“Đây chính là Chân Tiên sao, thực lực quá mạnh.”

Có đệ tử sợ hãi thán phục, có đệ tử như có điều suy nghĩ, thậm chí còn có đệ tử xuất thần nhìn qua những người với chiến lực siêu quần, một người chống cự hơn mười Vô Địch tôn giả tiến công.
Bình Luận (0)
Comment