Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 80 - Chương 80: Cự Linh Trọng Giáp

Chương 80: Cự Linh Trọng Giáp Chương 80: Cự Linh Trọng Giáp

Thân là môn phái hạng nhất của Tượng châu, Thiên Khuyết môn phụ trách một chỗ phòng tuyến gần bắc ba trăm dặm.

 

Chiến hạm đáp xuống, Từ Phàm lại nhận tin tức Pháp khí truyền tin truyền tới, hắn và Từ Cương, Từ Nguyệt Tiên cùng được phân đến đại doanh số năm.

 

“Từ sư đệ, ngươi đến đại doanh phân phối cho mình báo cáo trước, sau đó Luyện Khí Tông sư đến ta sẽ thông báo cho ngươi.” Sa Điêu vẫy tay nói với Từ Phàm.

 

Lúc này, trong cấm địa truyền tới tiếng vang lạ, vài nghìn con yêu thú xuất hiện từ trong cấm địa, phía sau yêu thú có mười mấy Yêu tộc Nguyên Anh kỳ trở lên xua đuổi.

 

Giữa lối vào của cấm địa và phòng tuyến có ba mươi dặm vùng hoà hoãn.

 

Tốc độ của mấy nghìn con yêu thú xuất hiện từ trong cấm địa vô cùng nhanh, trong nháy mắt, đã xông qua một nửa khu vực hoà hoãn, theo mắt thấy chính là đánh vào đại doanh của Thiên Khuyết môn.

 

Rầm!

 

Chỉ thấy chiến hạm trên trời vẫn chưa khởi động, vừa bắn phá một cái, một lỗ lớn đường kính bốn dặm xuất hiện.

 

Trong chốc lát, hố to đã chứa đầy nước ngầm, một hồ nhỏ trong vắt xuất hiện ở một nơi không xa của đại doanh.

 

“Pháo này đánh hay lắm, nhưng mà pháo này có thể hoàn lại không.” Từ Phàm nhìn hồ nhỏ nói, một pháo kia đánh cái gì cũng mất luôn, tài liệu của yêu thú không còn gì.

 

“Nếu như ta có một thuật pháp có thể có uy lực này thì tốt.” Tâm trí Từ Cương ngưỡng mộ nhìn về phía hồ nhỏ bị nổ tung nói, một pháo kia đánh thẳng vào nội tâm của hắn.

 

“Sau này tu luyện thật tốt, nỗ lực một nghìn năm tới thì cũng tạm ổn.” Từ Phàm vỗ vai của Từ Cương cổ vũ.

 

“Còn phải một nghìn năm, thời gian thật dài.” Từ Nguyệt Tiên ở bên cạnh cảm khái, cảm thấy một nghìn năm cách mình thật xa.

 

“Thời gian dài sao, đây mới chỉ là bắt đầu thôi.” Từ Phàm cảm khái, vừa nghĩ đến mình lúc đó mới đột phá Nguyên Anh kỳ, thì cảm thấy hơi bi thương.

 

Sau khi xem xong đánh pháo, Từ Phàm dẫn theo hai đồ đệ đến đại doanh thứ năm.

 

Thành thực mà nói, ra khỏi phạm vi địa bàn của bản thân, Từ Phàm cứ cảm thấy thiếu gì đó.

 

Vừa tiến vào đại doanh, Từ Phàm đã vinh hạnh gặp được tu sĩ Luyện Hư kỳ trấn thủ đại doanh.

 

“Ngươi là Luyện Khí sư mà Bách Luyện trưởng lão giới thiệu, có thể tu bổ Bảo khí ngũ giai sao.” Một vị tu sĩ luyện thể người cao gần hai mét nhìn Từ Phàm hỏi, đại doanh này chỉ phái đến ba vị Luyện Khí sư, còn đều là Luyện Khí sư vừa vào cấp một, tu bổ một cái Bảo khí tam giai cũng tốn sức.

 

“Tiền bối có Hỏa Linh chi viêm không, nếu như có, trợ giúp ta thì có thể tu bổ Bảo khí ngũ giai.” Từ Phàm gật đầu nói, hiện nay hắn chỉ còn cách Luyện Khí sư đỉnh cao về tu vi, tu vi quá thấp, không điều khiển được linh hoả cấp cao.

 

“Có, bây giờ có thể luyện chế giúp ta không.”

 

“Có thể.” Từ Phàm gật đầu nói, mẹ nhà nó, ta cũng không dám nói không.

 

Thế là, Từ Phàm vẫn chưa thưởng thức cả đại doanh một cách tử tế, đã bị vị tu sĩ luyện thể cấp bậc Luyện Hư kia kéo đến khu vực chuyên môn luyện khí.

 

Trong một gian phòng luyện khí dùng thuật pháp thuộc tính Thổ tạo nên, Từ Phàm đang cau mày nhìn một bộ trọng giáp Bảo khí cự linh, trên đó đã thủng trăm ngàn lỗ, có chỗ yếu đã bị rách toạc ra.

 

“Tiền bối e là có gì đó hiểu lầm với từ tu bổ này, bộ trọng giáp Bảo khí này đã coi như là báo hỏng rồi.”

 

“Nhìn vết rách trên đó, tiền bối là đại chiến với cự yêu một trận sao.” Từ Phàm nói, bộ trọng giáp này nếu như thực sự cần tu bổ, thì không khác gì với luyện chế một bộ mới.

 

“Ngươi cứ nói có thể sửa hay không.”

 

“Tiền bối có Thiết Mẫu Vân Tinh và Thiên Lân Thạch không.” Từ Phàm hỏi, lúc này lợi ích của Luyện Khí sư phải thể hiện ta, nguyên liệu quý giá thế nào qua tay của Luyện Khí sư, đều giữ lại một hai phần thừa.

 

“Có thì có thể sửa được bộ trọng giáp cự linh này của ta sao.” Trong mắt của tu sĩ luyện thể lộ ra một tia vui mừng, bộ trọng giáp Bảo khí này là bộ Bảo khí quan trọng nhất trên người, nếu như hỏng mất, chiến lực của hắn ít nhất giảm đi ba phần.

 

“Không những có thể sửa được, thậm chí còn có thể tăng cường hai phần uy năng.” Hai mắt Từ Phàm lấp lánh linh quang, dùng phương pháp chỉ Luyện Khí sư có quan sát trận pháp phù văn của bộ trọng giáp Bảo khí này.

 

Theo như lời của Từ Phàm, trận pháp phù văn của bộ trọng giáp Bảo khí này, có hơi lãng phí nguyên liệu của bộ trọng giáp Bảo khí này, nhân tiện nói một chút, bộ trọng giáp Bảo khí này tuy rằng linh khoáng rất cao cấp, nhưng mà thủ pháp tôi luyện cũng bình thường.

 

“Thật sao!” Biểu cảm của tu sĩ luyện thể giống như nhìn thấy sửa trang bị tặng cường hoá.

 

“Ngươi đợi ta.” Tu sĩ luyện thể biến mất ngay tại chỗ.

 

“Đây là thuấn di sao?” Trong mắt Từ Phàm loé lên vẻ suy tư, đồng thời trong lòng có thêm một kiến thức cơ bản tu sĩ Luyện Hư có thể di chuyển tức thời.

 

Từ Phàm không ở nguyên tại chỗ đợi vị tu sĩ luyện thể Luyện Hư kỳ kia.

 

Hắn dẫn theo hai đồ đệ của mình đi trong đại doanh số năm, nói là đại doanh, thực ra không bằng nói là một toà thành trì.

 

Một Tu Tiên giả chỉ cần tinh thông thuật pháp thuộc tính Thổ, xây dựng một căn phòng chỉ là chuyện vung tay ra, thậm chí Từ Phàm nhìn thấy trong đại doanh những nhà ăn, quán trà và các thương lâu được xây dựng bởi một số đại thương hội.

 

“Tương lai phòng tuyến cấm địa ba nghìn dặm này có thể khiến một nhóm thương hội lớn phát triển mạnh mẽ.” Từ Phàm nói, chỉ riêng một toà đại doanh này, đã có hơn mười vạn tu sĩ.

 

Trong đại doanh không chỉ có đệ tử Thiên Khuyết môn, tuyệt đại đa số đều là người của các môn phái và thế lực phụ thuộc Thiên Khuyết môn phái tới.

 

“Sư phụ, chúng ta cũng tìm chỗ trú đi, vừa rồi Pháp khí truyền tin của môn phái thông báo ta và đại ca đi tập hợp.” Từ Nguyệt Tiên nói.

 

“Được.”

 

Ba người lập tức xây một tiểu viện ở chỗ xa xôi của đại doanh, vừa đủ ba người ở.

 

Tiểu viện vừa mới xây xong, bên người Từ Phàm truyền đến sóng không gian, một bàn tay lớn cứng cáp kéo Từ Phàm xuyên qua không gian đến phòng Luyện Khí ban đầu.

 

“Đây là Thiết Mẫu Vân Tinh và Thiên Lân Thạch, việc còn lại ngươi nói ta nên phối hợp với ngươi làm sao.”

 

“Nhờ tiền bối bảo vệ ta, để ta tiếp quản hoả linh của ngươi.” Từ Phàm nói, dựa vào kết của trọng giáp Bảo khí, luyện chế lại từ đầu một bộ Bảo khí cấp năm vẫn là không thành vấn đề.

 

“Được.”

 

Một luồng viêm hoả màu xanh toả ra hàn khí xuất hiện trước mặt Từ Phàm, trong mắt Từ Phàm loé lên vẻ kì lạ, linh hoả thuộc tính băng, trước kia chỉ từng nghe nói.

 

Từ Phàm dưới sự giúp đỡ của tu sĩ Luyện Hư, nhẹ nhàng khống chế được viêm hoả màu xanh.

 

Thiết Mẫu Vân Tinh đổ thẳng vào trong viêm hoả màu xanh, còn Thiên Lân Thạch bị Từ Phàm dùng linh lực nghiền thành bột, thêm vào từng chút từng chút trên Thiết Mẫu Vân Tinh của viêm hoả màu xanh đang tôi luyện.

 

Dưới sự giúp đỡ của người khác, Từ Phàm luyện chế Bảo khí rất nhẹ nhàng, buồn chán không có chuyện gì sẽ nói chuyện với vi đại lão ở bên cạnh này.

 

“Đã gặp mặt tiền bối được mấy lần, vẫn chưa biết danh húy của tiền bối.” Từ Phàm nói, tuy rằng hắn khiêm nhường, nhưng nếu đã gặp được đại lão, luôn phải kết giao một lượt.

 

“Ta tên Sơn Thần.”

 

“Tiểu tử, Bách Luyện trưởng lão đề cử ngươi với ta rất đúng, ngươi là một thiên tài.”

 

“Nếu như lần này ngươi tu bổ trọng giáp cự linh làm ta vừa ý, ta tặng ngươi một khối Vạn Tinh Viên Thiết.” Sơn Thần mỉm cười nói, một chàng trai Luyện Khí tầng mười hai bây giờ đã có trình độ Luyện Khí cao như vậy, sau này nói không chừng còn phải nương nhờ hắn.

 

“Vậy đa tạ tiền bối.” Từ Phàm không ngờ rằng còn có niềm vui ngoài ý muốn, Vạn Tinh Viên Thiết đó chính là linh khoáng có thể luyện chế Đạo khí.

 

Dưới sự so sánh, Từ Phàm cảm thấy tầm nhìn của mình hơi nhỏ, chút Thiết Mẫu Vân Tinh và Thiên Lân Thạch kia xem là gì chứ.
Bình Luận (0)
Comment