Chương 801: Thời Châu Huyễn Giới
Chương 801: Thời Châu Huyễn Giới
Cổ Thương giới vẫn còn, có một tòa sân thượng bến đỗ vũ chu to lớn siêu khổng lồ, dài rộng không biết bao nhiêu vạn dặm.
Toàn bộ bến đỗ ra ra vào vào, chí ít có nghìn chiếc vũ chu.
“Thật lớn ~” Thiên Vạn Binh nhìn bến đỗ của vũ trụ đó, sợ hãi thán phục nói.
“Còn lớn hơn so với toàn bộ Ẩn Linh đảo chúng ta.” Một đệ tử bên cạnh Thiên Vạn Binh nói.
“Thiên sư huynh, từ khi nào con rối Đạo khí doanh đó của ngươi có thể có lớn nhỏ như thế, chuyện đó thật lợi hại.” Vị đệ tử đó cười nói.
Ở trong hàng đệ tử đời đầu tông môn, Thiên Vạn Binh đã trở thành cao thủ quần chiến.
Mỗi khi chấp hành nhiệm vụ đối chiến, thì Thiên Vạn Binh sẽ lấy ra một tòa cung điện Đạo khí.
Sẽ có đến hàng chục nghìn con rối chiến đấu đi ra từ trong cung điện.
“Một vài thứ cần để ý tinh chất mà không phải số lượng, con rối quân doanh thật sự có lớn nhỏ như thế, vậy thì cần con rối làm gì, trực tiếp đi lên nện bằng doanh trại binh lính là được rồi.” Thiên Vạn Binh vừa cười vừa nói.
Hắn đã từng non trẻ không hiểu chuyện, cho rằng chỉ cần con rối đủ nhiều là có thể chiến thắng tất cả mọi người.
Nhưng mãi cho đến một lần khi luận bàn với Hùng Lực, Hùng Lực cưỡng bức đột phá vòng vây của một trăm nghìn con rối, xém chút đánh nát con rối Đạo khí doanh của hắn, lúc này hắn mới thay đổi ý nghĩ này.
Thuyền Vạn Tinh được phép tiến vào, chậm rãi bay về hướng một nơi phi trường.
Dưới sự chỉ dẫn của một tu sĩ Kim Đan mặc bảo y đặc biệt, cập bến đến một chỗ trống.
Nhìn tu sĩ Kim Đan mặc bảo y như trang phục phi hành vũ trụ, Từ Phàm đột nhiên có loại ảo giác tiến vào thời đại vũ trụ.
“Phí cập bến một ngày 10 Tiên ngọc, cả một tháng ưu đãi 50 Tiên ngọc.” Tu sĩ Kim Đan thuần thục nói.
Một đám trưởng lão Minh Không dẫn theo và Từ Phàm Trảm Linh xuất hiện ở trên sân thượng.
Một trang giấy tinh thạch mỏng như cánh ve xuất hiện ở trong tay một trưởng lão ở phía sau Minh Không.
“Đây là hợp đồng thương hội đã định của ta và Cổ Thương giới, hàng hóa đều ở trong vũ chu, ngươi xem thời gian nào có thể tháo dỡ xuống.” Trưởng lão khách khí nói.
Tu sĩ Kim Đan tiếp nhận tấm giấy linh thạch kia, sau khi giám định một phen thật giả, móc ra một cái la bàn cỡ nhỏ tạo thành truyền tống trận, truyền tống giấy linh thạch đi.
“Các vị tiền bối chờ một lát, một lúc nữa tổng bộ sẽ phái người tương ứng tới nhận hàng hóa.”
Tu sĩ Kim Đan khách khí nói.
“Tiểu hữu vất vả rồi.” Trưởng lão kia móc ra một viên tiên ngọc, bỏ vào trong tay tu sĩ Kim Đan.
Trên gương mặt vốn còn bình thản trong nháy mắt cười tươi, hắn vắt óc tìm mưu kế, đã van cầu tất cả trưởng bối có danh vọng Đại Thừa kỳ của toàn bộ gia tộc, mới mưu cầu được chức vụ này.
Không phải vì một ít tiền thưởng này sao?
“Các vị tiền bối chờ một lát, nhân viên tương ứng lập tức tới ngay.” Ngữ khí của tu sĩ Kim Đan càng thêm cung kính.
Không lâu sau, một tôn giả mặc đạo phục Cổ Thương giới xuất hiện ở trước mặt mọi người.
“Minh Không đạo hữu, cuối cùng cũng đợi được ngươi tới rồi!” Vị tôn giả đó vui vẻ nói.
“Mấy loại tiên linh khoáng đặc cung cho Phi Vũ giới các ngươi, lập tức sắp hết hàng.”
“Ta tới còn rất kịp thời, gần đây Tống Minh đạo hữu như thế nào, đã vào cảnh giới Vô Địch rồi chứ.” Minh Không vừa cười vừa nói.
“Nhờ phúc chỉ điểm của đạo hữu, đã vào cảnh giới Vô Địch, chức vị của ta cũng đã thăng tiến lên.” Hai đầu lông mày của Tống Minh tôn giả mang theo ý cười.
“Song hỉ lâm môn, chúc mừng chúc mừng.” Minh Không nói lấy ra một chiếc nhẫn không gian bỏ vào trong tay Tống Minh tôn giả.
Từ Phàm thấy cảnh này không khỏi nhẹ gật đầu, loại cảnh tượng khói lửa nồng đậm này, hắn vô cùng thích xem.
“Đạo hữu, ta giới thiệu một chút cho ngươi.” Minh Không làm cử chỉ giới thiệu với Từ Phàm.
“Vị này là chí cao mới của Phi Vũ giới chúng ta.”
Nghe thấy cái từ chí cao, ánh mắt Tống Minh tôn giả lập tức phát sáng lên.
“Thất kính thất kính, Tống Minh bái kiến chí cao.” Tống Minh tôn giả hành lễ như vậy, thì bị một cỗ sức mạnh nhu hòa ngăn lại.
“Đạo hữu bạn bè chúng ta xưng hô lẫn nhau, gánh không nổi đại lễ như vậy.” Từ Phàm khách khí nói.
Tống Minh tôn giả cảm nhận được cỗ sức mạnh kia khống chế bản thân, ánh mắt nhìn về phía Từ Phàm, có chút tôn kính.
“Là ta khách khí rồi.”
Lúc này một cửa khoang to lớn bên sườn của thuyền Vạn Tinh mở ra, từ đó bay ra từng cái Đạo khí dung nạp không gian cỡ lớn đựng hàng như thùng.
Loại Đạo khí này chuyên môn dùng để chuyên chở hàng hóa với số lượng lớn, rắn chắc dùng bền chi phí thấp, không gian lớn, là Đạo khí không gian thống nhất Cổ Thương giới.
Cùng với xuất hiện Đạo khí không gian chuyên chở hàng hóa, bên cạnh sớm có người bắt đầu kiểm tra thẩm tra đối chiếu hàng hóa trong đó.
Bến đỗ vũ chu, phía trên có một tòa Tiên thành, có trận pháp đặc biệt bao phủ, làm tu sĩ thông thường cũng có thể sinh hoạt ở trong đó.
Trong một khách sạn Tiên Lâu, Tống Minh tôn giả mời đám người ăn cơm.
“Minh Không đạo hữu, đấu tranh của các ngươi và Yêu tộc thế nào rồi.” Tống Minh tôn giả quan tâm hỏi.
“chí cao Nhân tộc Phi Vũ giới ta đều đi ra rồi, đương nhiên là đã thắng.” Trên mặt Minh Không tươi cười.
Nói đến đây hắn không thể không cảm tạ vị Hồng Liên tôn giả ở Nam Sơn giới kia.
Nàng một mạch bắt một lần Yêu tôn Vô Địch có thành kiến nhất trong Yêu tộc đối với Nhân tộc, hiện tại tất cả đều bị phong ấn ở Hội trưởng lão.
Đây là bởi vì những Yêu tộc này, sau khi chào thuyền Vạn Tinh, Minh Không mới dám đến Cổ Thương giới.
Đúng vào lúc này, hai mắt Tống Minh tôn giả tỏa ra ánh sáng nhìn một chút Từ Phàm.
“Công đức khí Nhân tộc trên người đạo hữu nhất định không ít rồi, có từng nghĩ tới bán một chút hay không.” Tống Minh tôn giả hỏi.
“Thứ này còn có thể bán?” Từ Phàm ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên có thể, Cổ Thương giới chúng ta có liên quan tới thuật thần thông chúc phúc của khí vận công đức.”
“Chỉ cần sử dụng thần thông này, chúc phúc lên trên người mua cũng có thể.” Tống Minh nói.
“Thì ra là thế, nhưng mà loại chuyện này thì thôi đi” Từ Phàm lắc đầu nói.
Nói đùa, hiện tại hắn là chủ đại tài người mang mấy trăm nghìn tiên ngọc, làm sao lại vì điều này cực nhỏ lợi nhỏ bán đi khí vận công đức của mình.
“Đạo hữu không muốn nghe qua giá cả sao?” Tống Minh tôn giả nói.
“Đơn giản là một vài loại Pháp Bảo Tiên Ngọc, tạm thời ta còn không thiếu.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Đạo hữu trước tiên không cần vội vàng nói lời đầy như vậy, vạn vật thế gian đều có giá cả, sinh linh thế gian dù nhiều dù ít đều có thứ hắn muốn.” Tống Minh tôn giả nói một câu rất có triết lý.
Lúc này Từ Phàm hứng thú, hiện tại hắn đã đứng ở đỉnh phong nhất của Đại Thừa kỳ, cách đại nạn còn có hơn chín trăm năm.
Cho nên nếu như thức sự có cần, vậy chính là có thể gia tốc Chân Tiên, Linh Bảo thời gian cấp bậc Chân Tiên.
“Các ngươi có thể gia tốc Linh Bảo thời gian cấp bậc Chân Tiên sao.” Từ Phàm hỏi.
“Được, trong nhà kho báu vật ở Cổ Thương giới có một Thời Châu Huyễn Giới, thuộc đỉnh cấp Tiên Khí, chỉ cần tung ra Trọng Bảo linh khoáng đại đạo ẩn chứa thời gian vào bên trong, thì có thể gia tốc thời gian cấp bậc Chân Tiên.” Tống Minh tôn giả gật đầu nói.
Từ Phàm ngoài ý muốn, thật sự có.
“Đây coi như là Tiên Khí Trấn Giới ở Cổ Thương giới, trong tình huống thông thường là không bán.
Vậy ngươi còn cằn nhàn cái gì ~ “Vậy thì hết cách rồi, hiện tại thứ ta thiếu chính là món đồ chơi này.”
“Nhưng mà để cho ta quan sát món Thời Châu Huyễn Giới này một khoảng thời gian, một chút công đức khí Nhân tộc, ta vẫn là không lỡ.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Nghe thấy lời nói của Từ Phàm, Tống Minh tôn giả nhíu mày.
Sau hi ăn xong bữa cơm, Tống Minh tôn giả mới nói với Từ Phàm.
“Việc này có chút khó làm, vận dụng tiên khí ấy, dù chỉ là quan sát, cũng cần có được sự đồng ý của Chân Tiên thượng giới.”
“Việc này không nóng vội, đuộc thì được không được thì thôi.” Từ Phàm thuận miệng nói.
Không phải liền là một món Tiên Khí đỉnh tiêm sao? Đợi đến sau khi trở thành Chân Tiên, còn sợ không thể luyện chế?