Chương 802: Vạn Đạo Cốc
Chương 802: Vạn Đạo Cốc
Trong Tiên thành vũ chu cập bến trên sân thượng, một đám người đang đi dạo.
“Sao mà cảm giác tòa Tiên thành này có chút tiêu điều, chẳng lẽ là nguyên nhân của thương hội Xuân Hoa.” Từ Phàm nhìn tu sĩ đi dạo trên đường lớn nói.
“Đúng, sau mỗi lần thương hội Xuân Hoa đến Cổ Thương giới, thì sẽ tiêu điều một khoảng thời gian, nhưng mà mười nghìn năm thì có một lần, đối với Cổ Thương giới mà nói vấn đề không lớn.” Minh Không nhìn cửa hàng hai bên không buôn bán nói.
“Trong Cổ Thương giới có nơi vui chơi hay không.” Từ Phàm hỏi.
“Muốn nói nơi tương đối thú vị, khả năng thuộc về Vạn Đạo Cốc, nhưng mà vé vào cửa vô cùng đắt, hai nghìn Tiên ngọc một người..” Minh Không giới thiệu nói.
Từ Phàm vừa nghe xong thấy hứng thú, cái tên này vừa nghe đã rất hợp với hắn.
“Vạn Đạo Cốc này là từ đâu đến.”
“Một vài pháp tắc đại đạo mà thế giới Trung Thiên có khả năng dung nạp có hạn, bình thường không phải rất hoàn chỉnh.”
“Cho nên muốn chứng kiến tất cả pháp tắc đại đạo, một là ở thế giới Đại Thiên, hoặc là ngay ở trong tinh vực.”
“Nhưng mà ở trong tinh vực lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo dị thường khó khăn.” Minh Không nói, còn nhìn Từ Phàm một chút.
Cho nên sẽ có tu sĩ đại năng ở trong tinh vực ngưng tụ mảnh vỡ pháp tắc đại đạo, để đổi lấy tiên ngọc.”
“Vạn Đạo Cốc này, thì ngưng tụ rất nhiều sự tồn tại mảnh vỡ pháp tắc đại đạo.”
Nghe thấy giới thiệu của Minh Không, Từ Phàm quyết định đi một chuyến đến Vạn Đạo Cốc.
“Đại trưởng lão đi Vạn Đạo Cốc, hẳn là có thể trở về bản.” Minh Không nghĩ đến thời khắc này, bị Từ Phàm dầy xéo lòng cường giả mấy lần.
“Có thể trở về vốn là chả quan trọng, pháp tắc đại đạo còn có thể hấp thu sạch sẽ?” Từ Phàm cười hỏi.
“Trước kia có người nói có thể hấp thu sạch sẽ ta không tin, nhưng sau khi sống cùng Đại trưởng lão khoảng thời gian này, tầm nhìn của ta dã rộng hơn, cách cục cũng lớn.
“Thiên phú yêu nghiệt của Đại trưởng lão, hút khô một cái Vạn Đạo Cốc không phải một chuyện rất bình thường sao ~” Minh Không quyết định trước tiên phán đoán một chút, tránh khỏi đằng sau lộ ra loại biểu cảm kinh ngạc chưa từng va chạm xã hội kia.
“Vậy trước tiên ở bên trong tòa Tiên thành đi dạo một vòng, sau đó chúng ta đi Vạn Đạo Cốc.”
Đám người gật đầu.
Ỏ bên trong tòa Tiên thành đi dạo trong chốc lát, phát hiện còn không thú vị như trong thương hội Xuân Hoa.
Thế là mấy người Từ Phàm bèn ngồi thuyền tinh đi giữa sân thượng và Cổ Thương giới ở giữa đi tới Vạn Đạo Cốc.
Trên thuyền tinh, Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ vẫn luôn đang lĩnh hội thần thông thủ nghệ truyền cho hắn của mình, không khỏi vui mừng nở nụ cười.
Khi một người đàn ông bắt đầu kiếm tiền, điều đó chứng minh đã cách thành thục không xa.
Câu nói này áp dụng giống như đặt vào Tu TIên giới.
Lý Tinh Từ cũng chú ý tới ánh mắt Từ Phàm, có chút ngượng ngùng thu một đóa hoa còn yêu diễm luân hồi hơn so với hoa Bỉ Ngạn đó trong tay.
“Sư phụ, môn thần thông này làm sao ngươi nghĩ ra được, đương nhiên là quá mức ly kỳ không thể tưởng tượng nổi.” Lý Tinh Từ kinh ngạc thán phục nói.
Khi hắn đòi hỏi có thể kiếm lấy thần thông tiên ngọc với sư phụ, thì có được một môn tiên thuật độ luân hồi.
Chỉ cần nắm chắc môn thần thông này, thì có thể ngược dòng tìm hiểu luân hồi chi giới hư vô mờ mịt kia, nơi đó sẽ sắp xếp một khoảng nhân sinh đến Chân Tiên bởi phàm nhân.
“Không phải là nằm mơ bay lên đạt được Chân Tiên à, có thứ ly kỳ không thể tưởng tượng nổi tốt như này.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Nằm mơ thành Chân Tiên không kỳ quái, nhưng pháp tắc đại đạo đạt được Chân Tiên nắm trong tay, thế mà thật sự pháp tắc đại đạo.”
“Dù là sau khi rời khỏi mộng cảnh, cũng có một chút cảm ngộ mơ hồ.”
Môn thần thông này mặc dù Lý Tinh Từ không có học được, nhưng đã có thể cảm nhận được bác đại tinh thâm của môn thần thông này.
Dựa vào cảnh giới nhất đạo luân hồi hiện tại của hắn, có vài chỗ lại còn xem không hiểu.
“Không cần để ý những chi tiết này, bây giờ ngươi cần chính là kiếm tiền nuôi gia đình, vứt bỏ ảo tưởng ăn bám sau này.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Sư phụ, đừng trêu đệ tử, cơm chùa đệ tử không ăn đâu.” Lý Tinh Từ giải thích.
“Không lâu sao ~”
Từ Phàm tính một cái, trước khi hắn chưa trở thành Luyện Khí Đại Tông Sư, đồ nhi hắn ngoan giống như vẫn luôn đang gặm cơm chùa.
“Sư phụ không cần để ý những chi tiết này, tiên thuật độ luân hồi đột nhiên còn có một số nơi không hiểu.”
Lý Tinh Từ tranh thủ thời gian chuyển chủ đề, bắt đầu thỉnh giáo Từ Phàm.
thuyền tinh rất nhanh, không mất quá lâu thì tiến vào Cổ Thương giới.
Tiến vào Cổ Thương giới trong nháy mắt, đám người trên thuyền tinh cảm giác được một trận nhẹ nhõm, phảng phất người bơi lên bờ.
“Vẫn là ở trong Tu Tiên giới dễ chịu, ở trong tinh vực dù nhiều dù ít cảm giác nhận mọt vài hạn chế.” Trảm Linh nói.
“Sự khác nhau của Tinh vực và thế giới Trung Thiên chính là khó dễ kiểm soát đại đạo.” Minh Không nói.
“Điều động linh khí trong tinh vực cũng có chút tốn sức.” Từ Phàm ở bên cạnh giải thích nói.
Khi Từ Phàm ở trong tinh vực khắc hoạ phù chú bản gốc, điều động linh khí rõ ràng có chút phí sức.
Minh Không nhìn Từ Phàm giống vậy, nhớ tới cảnh đồng thời khắc hoạ 1000 Lá phù chú bằng Thiên Thủ Hư Tượng.
Cũng chính là ở trong tinh vực, nếu ở thế giới Trung Thiên đồng thời khắc hoạ nhiều phù chú cấp đỉnh như thế, còn không phải rút linh khí xung quanh thành chân không.
“Hoàn toàn chính xác có chút tốn sức...”
Cách gọi của Cổ Thương giới đối với Vực Cực Không khác nhau, cái này tên là Vực Hư Không.
thuyền tinh tiến vào Cổ Thương giới không bao lâu, một tòa Tinh môn to lớn xuất hiện trong hư không.
“Cái này gọi là Truyền Tống môn Hư Không, có thể truyền tống đến bất kỳ khu vực có tiết điểm truyền tống môn.”
“Bây giờ loại tiết điểm này đã trải rộng toàn bộ Cổ Thương giới.” một tu sĩ chiêu đãi đám người giới thiệu nói.
Đám người vượt qua vũ chu khổng lồ vô cùng kia để cập bến sân thượng, lại nhìn thấy Truyền Tống môn Hư Không to lớn như thế, có chút miễn dịch.
“Đây coi như là cả nước đều thông tàu điện ngầm rồi.” Từ Phàm thầm nghĩ nói.
thuyền tinh lái vào Truyền Tống môn Hư Không chuẩn bị bắt đầu xếp hàng trong đường thuỷ.
“Cũng không biết Phi Vũ giới chúng ta lúc nào có thể trở thành như này.” Trảm Linh cảm khái nói.
“E rằng còn phải chờ mấy trăm nghìn năm, Cổ Thương giới đã giao dịch mấy triệu năm với rất nhiều thế giới Trung Thiên, mới có cảnh tượng to lớn này như bây giờ.” Minh Không nhìn Tinh môn khổng lồ phía xa đó nói.
Chỉ là trải rộng Truyền Tống môn Hư Không của hư không, Hội trưởng lão luyện chế không được mấy cái thì đã phá sản.
“Nếu Bàng Phúc ở đây, nhất định sẽ rất hưng phấn.” Lý Tinh Từ nói.
“Hiện tại hắn đã đủ hưng phấn, hưng phấn nữa còn không phải thăng thiên.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Lúc này thuyền tinh đã tiến vào bên trong Truyền Tống môn Hư Không.
Sau đó tựa như xuyên qua không gian, trong nháy mắt xuất hiện tại một khu vực hư không khác.
“Các quý khách, sau nửa canh giờ sẽ đáp xuống bên ngoài Vạn Đạo Cốc.”
Từ Phàm nghe được thanh âm này, không hiểu sao nhớ tới đường cao tốc của kiếp trước, đều là mau lẹ thuận tiện như thế.
Sau nửa canh giờ, thuyền tinh đáp xuống bên ngoài Tiên thành cách Vạn Đạo Cốc gần nhất.
“Đại trưởng lão, ta còn có chuyện khác nên không đi cùng được nữa.” Minh Không nói, hắn sợ đi Vạn Đạo Cốc với Từ Phàm lại phải chịu sự đả kích lần nữa.
“Đi đi, không cần ở đây cùng ta.” Từ Phàm cười phất phất tay nói.
“Nếu như không có gì ngoài ý muốn, sau một năm chúng ta tập hợp ở trên thuyền Vạn Tinh.” Minh Không hứa hẹn nói.
Từ Phàm nhẹ gật đầu, hai nhóm người tách ra.
Vung tay lên thả tất cả đệ tử trong Đạo khí hành cung ra.
“Hoạt động tự do, sau mười một tháng tập hợp ở đây, có chuyện gìgọi Bồ Đào.”