Chương 803: Diệp Hành Ca
Chương 803: Diệp Hành Ca
“Các ngươi cũng không cần bồi ta nữa, muốn làm gì thì đi làm cái đó đi.” Từ Phàm nhìn hai vị đồ đệ còn canh giữ ở bên cạnh mình nói...
“Sư phụ, vậy ta đi bồi Thiên Nhi.” Sau khi Lý Tinh chào từ biệt xong thì cùng Tô Nhiễm Thiên rời đi.
“Sư phụ, vậy ta ra ngoài tìm linh cảm ~” Chu Khải Linh nói cũng muốn rời đi, nhưng bị Từ Phàm ngăn cản.
“Nhớ kỹ, có chuyện gọi Bồ Đào, Bồ Đào có thể giải quyết thì Bồ Đào giải quyết, Bồ Đào không giải quyết được thì ta ra mặt, ngươi nhất định không thể ra tay.” Từ Phàm căn dặn nói.
“Sư phụ, đồ nhi luôn luôn an phận thủ thường, sẽ không gây chuyện thị phi cho sư phụ.” Chu Khải Linh trịnh trọng đáp lại nói.
“Đi đi ~”
Vạn Đạo Cốc cách Tiên thành Vạn Đạo những mấy nghìn dặm, Từ Phàm quyết định bay thẳng qua đó.
Thành hình của một con Vân Tước do thuộc tính Phong ngưng tụ thành, Từ Phàm ngồi trên người Vân Tước bay hướng về Vạn Đạo Cốc.
Trên không trung, Từ Phàm nhìn về phía phong cảnh phía xa, không khỏi hơi xúc động.
“Không hổ là thế giới Trung Thiên đã phát triển mấy triệu năm, nội tình quả nhiên là thâm hậu.” Từ Phàm nhìn về phía quốc gia phàm nhân phía dưới.
Phát hiện tu tiên đã bình dân hóa, hơn nữa nơi này trải qua mấy triệu năm phát triển, phàm nhân của 9 thành trở lên dù nhiều dù ít đều có linh căn.
Đúng vào lúc này, một cậu thiếu niên ngự kiếm từ phía sau Từ Phàm gia tốc đi tới bên cạnh Từ Phàm.
“Tiền bối là đi Vạn Đạo Cốc.”
Trên phi kiếm là một thiếu niên tuấn lãng, chỉ có tu vi Kim Đan.
Từ Phàm nhìn thiếu niên một chút nhẹ gật đầu.
Tư chất có thể, căn cơ an tâm, hẳn là một gia tộc nào đó hoặc là đệ tử ưu tú tông môn.
“Tiền bối là từ Tu Tiên giới khác đến.”
“Nếu như đi Vạn Đạo Cốc, tiền bối có thể đi theo ta, có thể tiết kiệm không ít tiên ngọc.” Thiếu niên vừa cười nói.
“Nghe nói Vạn Đạo Cốc do chưởng quản Vạn Đao môn, tiểu hữu không phải là đệ tử Vạn Đao môn.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Từ cốt linh của thiếu niên nhìn không quá 50, trong mắt của Từ Phàm giống như đứa bé.
“Vạn Đao môn,
Kiếm đạo Nhất Mạch, đệ tử thân truyền đã gặp qua tiền bối.”
Thiếu niên hắn ở trên tiên kiếm cung kính hành lễ với Từ Phàm, thân hình vững vàng, biểu cảm rõ ràng.
Trong mắt Từ Phàm không khỏi xuất hiện một tia tán thưởng, tiểu tử này không tệ.
Ánh nắng tuấn lãng, nói chuyện hành động thẳng thắn, nhất cử nhất động đều có một loại phong thái danh môn đại phái.
“Đi lên nói chuyện.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Thiếu niên cũng không làm, trực tiếp từ phi kiếm nhảy lên một cái, rơi xuống trên lưng Vân Tước Điểu.
“Ngươi dẫn ta đi Vạn Đạo Cốc, có thể tiết kiệm bao nhiêu tiên ngọc, ngươi lại muốn bao nhiêu tiên ngọc.” Từ Phàm gọn gàng dứt khoát nói.
“Cảm giác có duyên với tiền bối, ta dẫn đi Vạn Đạo Cốc tiền bối chỉ cần bỏ 1800 Tiên ngọc thì có thể.”
“Về phần còn lại, tiền bối ban thưởng ta năm tiên ngọc cũng có thể.” Thiếu niên nói, sớm đã có người dạy cho hắn, ở trước mặt tiền bối loại người tu vi cao thâm này, tốt nhất đừng quá mức che giấu tâm tư bản thân.
Hắn ở trong thi đấu tông môn mười năm một lần của Vạn Đạo Cốc, lấy được tư cách tiến vào Vạn Đạo Cốc.
Tư cách này cũng có thể chuyển cho người ngoài, nhưng cái đó cũng cần giao 1800 Tiên ngọc.
Đây cũng là phúc lợi ẩn giấu cho đệ tử môn hạ của Vạn Đao môn.
“Ngươi cũng không có lòng tham, giúp ta tiết kiệm 200 Tiên ngọc, ngươi chính là muốn năm mươi Tiên ngọc cũng không quá đáng.”
Một con cự điểu giương cánh dài trăm trượng từ trên bầu trời bay qua, ở trên lưng bằng phẳng của cự điểu, trên mặt Từ Phàm ý cười nhìn vị thiếu kiếm đạo niên này.
Nếu như tư chất tốt chút, phúc duyên lại thâm hậu một chút, vậy đủ là lại một nhân vật chính.
“Vãn bối không dám có lòng tham, năm viên tiên ngọc đủ để vãn bối dùng rồi.” Thiếu niên vừa cười vừa nói.
“Ngươi tên là gì.
“Diệp Hành Ca”
Nghe thấy cái tên này, Từ Phàm trầm tư thật lâu, cuối cùng gật đầu chậm rãi nói: “Tên rất hay ~”
Đại thế gia đệ nhất Huyền huyễn tiên hiệp, tên tất nhiên không tệ.
Từ Phàm quyết định kết một đoạn thiện duyên với thiếu niên Diệp Hành Ca.
Tốc độ của Vân Tước Điểu cực nhanh, không mất thời gian quá lâu, một sơn cốc khổng lồ xuất hiện ở trước mặt hai người.
“Tiền bối, phía trước chính là Vạn Đạo Cốc.”
“Tiền bối là muốn tiến vào bây giờ, hay là chuẩn bị một chút rồi tính.” Diệp Hành Ca hỏi.
“Phải chuẩn bị từ sớm sao?”
“Tiền bối đi Vạn Đạo Cốc khẳng định là bởi vì nào đó một đại đạo nào đó lâm vào bình cảnh, muốn đi vào Vạn Đạo Cốc đột phá.”
“Trước khi vào cốc, tĩnh tọa ba ngày, thả lỏng tâm thần, linh lực đạt tới viên mãn chi cảnh chu thiên, như vậy trong cốc lại càng dễ cảm ngộ được pháp tắc đại đạo cấp độ càng sâu.” Diệp Hành Ca giới thiệu nói.
“A, hóa ra là như vậy.”
“Vậy ta không cần, trực tiếp dẫn ta đi là được.” Từ Phàm nói.
“...”Làm sao tiền bối này không nghe khuyên bảo?
Tiến vào Vạn Đạo Cốc là một đại đạo rộng trăm mét.
Toàn bộ đại đạo do bậc thang tinh thạch lưu ly tạo thành, mặc dù rất phổ thông, phía trên tinh thạch lưu ly, có phù văn đại đạo Thiên Nhiên trải qua vài chục nghìn năm thành hình lại trân quý dị thường.
Đoạn đường này đi xuống, thời gian ngắn có thể thêm sâu sắc cảm ngộ đối với đại đạo.
Hiện tại người trên con đường lớn này rất ít, chỉ có một ít đệ tử Vạn Đao môn.
“Trước kia nười bên đây rất nhiều, từ lúc sau khi thương hội tiên giới kia đến, người đến Vạn Đạo Cốc ít hơn rất nhiều, có đôi khi một ngày cũng không gặp được mấy người đến.”
“Đây là phù văn đại đạo Thiên Nhiên được ngưng tụ từ pháp tắc đại đạo tràn ra của Vạn Đạo Cốc.” Diệp Hành Ca giới thiệu nói.
“Đệ tử Vạn Đao môn các ngươi có phải là mỗi ngày đều phải đi mấy lần.” Từ Phàm nói đùa nói.
“Tông môn quy định, một năm nhiều nhất có thể đi một lần, lần này ta có thể đi vào cũng là dính phúc của tiền bối.” Diệp Hành Ca Tiếu nói.
Con đường tinh thạch lưu ly này đi xong, thì hai người tới bên ngoài cổng chính của Vạn Đạo Cốc.
Diệp Hành Ca lấy ra một tấm lệnh bài, Từ Phàm giao 1800 Tiên ngọc.
“Vãn bối ở ngoài cửa chờ tiền bối trở về, sớm chúc tiền bối ngộ được đại đạo đăm chiêu trong lòng.” Diệp Hành Ca hành lễ nói.
Vốn giá tiền tiêu chuẩn danh ngạch bán ra như này giống với hắn là 50 Tiên ngọc, lại tham một chút có thể thu 100 Tiên ngọc.
Khi người dĩ vãng nhiều, loại danh ngạch này không cần hắn nói, sẽ có người giúp hắn chi tiêu ở giữa.
Vốn định giữ danh ngạch đợi sau này ra tay, nhưng ở trên đường gặp Từ Phàm, lòng có cảm giác, cho nên tiến lên kết giao.
Sau đó lại bị phong độ Từ Phàm thuyết phục, muốn kết thiện duyên.
Một túi trữ vật hóa thành lưu quang bay về phía Diệp Hành Ca.
“Không cần canh gác, nên làm gì thì làm cái đó đi, hôm sau có duyên gặp lại.”
Ngữ khí Từ Phàm tùy tính thoải mái, cứ như vậy trực tiếp tiến vạn đạo trong cốc.
Diệp Hành Ca nhìn túi trữ vật trong tay, vừa mở ra thì phát hiện trong đó có hai trăm tiên ngọc cùng một thanh linh kiếm Đạo khí, thuộc tính vừa vặn phù hợp với Kiếm đạo của hắn.
Nhìn tiên ngọc cùng Đạo khí trong túi trữ vật, Diệp Hành Ca thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.
Một chấp sự công việc canh gác Vạn Đạo Cốc đi tới, nhìn túi trữ vật trong tay Diệp Hành Ca vừa cười vừa nói: “Vị tiền bối kia ta nhìn không thấu, phàm là ta nhìn không thấu, nhất định không kém tiên ngọc.”
“Tiểu tử lòng tốt của ngươi có báo đáp, lần này pháp bảo cũng không buồn rồi chứ.” Chấp sự vừa cười vừa nói, hắn từng có vài lần duyên phận với Diệp Hành Ca, biết một chút tình cảnh của hắn.
“Nhưng làm chuyện tốt, chớ có hỏi tiền đồ, tâm chi không thẹn, kiếm ý không hối hận.” Diệp Tiêu Dao nhìn túi trữ vật trong tay lặng lẽ đọc lời của sự phụ nói với hắn sau khi nhập môn.