Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 804 - Chương 804: Còn Có Thể Trách Tội Chí Cao Sao?

Chương 804: Còn có thể trách tội chí cao sao? Chương 804: Còn có thể trách tội chí cao sao?

Từ Phàm vừa đi vào Vạn Đạo cốc đột nhiên có một cảm giác rất mới lạ

Vô số pháp tắc đại đạo, ngăn không được mà thâm nhập vào thần trí hắn, kiểu như ngươi không lĩnh ngộ cũng phải lĩnh ngộ.

Nếu như so sánh việc tu hành như ăn cơm thì trước đây Từ Phàm đi vào đã là nhà hàng búp-phê sang trọng rồi.

Bay trên trời, đi dưới đất, bơi trong nước những gì nên có đều có cả, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó.

Bây giờ Từ Phàm cũng đã đi vào một nhà hàng tự động cho ăn cực kỳ hào hoa, đồ thì toàn là đồ tốt, đi vào chính là ăn hết sạch cho ta.

Từ Phàm cảm nhận được hàng trăm loại pháp tắc đại đạo, có một đạo cắt đứt màn chắn pháp tắc đại đạo xuất hiện ở bên người Từ Phàm.

“Đừng có vội, từ từ đến.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này Vạn Đạo cốc trong mắt Từ Phàm lại biến đổi lần nữa, các loại Đại Ngư với nhiều màu sắc và hình thái khác nhau xuất hiện trong Vạn Đạo cốc, lấy Từ Phàm làm trung tâm bắt đầu quay xung quanh.

Mỗi một con cá đều đại biểu cho một loại pháp tắc đại đạo, Từ Phàm đại khái lướt qua, ít nhất cũng có đến hơn 800 con Đại Ngư.

Mỗi một con Đại Ngư đều khao khát nhìn Từ Phàm, muốn để Từ Phàm hấp thu chúng.

Nếu không phải có màn chắn kia của Từ Phàm chặn lại thì chắc có lẽ những con cá kia đã tự động chui vào trong miệng Từ Phàm rồi.

Bên trong Vạn Đạo cốc có đạo trường chuyên hỗ trợ tu sĩ luyện tập và lĩnh hội.

Từ Phàm tìm thấy một đạo trường, khởi động phòng hộ trận pháp rồi lặng lẽ ngồi khoanh chân trong đạo trường.

“Không hổ danh với cái tên Vạn Đạo cốc, nơi pháp tắc đại đạo ngưng tụ đã có đến chín trăm loại.” Từ Phàm thán phục nói.

Rất nhiều đại đạo trước đây chưa từng nghe tới.

Cũng giống như đại đạo sinh dục trong đó, tu hành so với đạo giả tuy lực chiến đấu của bản thân không mạnh, nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể trả lại cho ngươi một đế quốc to lớn.

Xác suất đời sau sinh ra người tài là cực lớn, mỗi người đều là sự tồn tại sáng chói cả đời.

Thời gian ở Vạn Đạo cốc dài nhất là một tháng, nếu vượt qua thời gian này sẽ tự động bị đưa ra ngoài cốc.

Từ Phàm đi vào trạng thái ngộ đạo, màn chắn vây quanh thân kia đã mở ra.

Trong tức khắc dưới đáy hồ phảng phất nhiều thêm một động vô đáy cỡ lớn, vô số nước sông bắt đầu chảy ngược vào.

Chỉ thấy bầu trời Vạn Đạo cốc, toàn bộ đại đạo ngưng tụ thành Đại Ngư với hình thái màu sắc khác nhau bắt đầu lượn vòng về phía Từ Phàm.

Vô địch tôn giả canh giữ ở Vạn Đạo cốc, phát hiện dị thường ở chỗ Từ Phàm đầu tiên.

Một thân hình xuất hiện bên ngoài đạo trường của Từ Phàm, khoé miệng hắn bắt đầu co giật khi nhìn thấy những mảnh vỡ pháp tắc đại đạo bình thường vốn đều rất lười biếng hiện ra.

“Làm sao thế này, bình thường ai cũng đều lười hiện ra, sao hôm nay tranh nhau chui vào miệng người khác thế.”

Biểu cảm của vô địch tôn giả rất là đau lòng, Vạn Đạo cốc tuy rằng có pháp tắc đại đạo ngưng tụ rất nhiều nhưng cũng có số lượng thôi.

Nếu như bị chí cao hấp thụ một tháng như vậy thì Vạn Đạo cốc sẽ phải mất thời gian cả trăm năm để hồi phục mới có thể tiếp tục kinh doanh mất.

Lúc này vô địch tôn giả nhìn ánh mắt của Từ Phàm, giống như ông chủ nhà hàng tự phục vụ nhìn thấy một vua bụng bự, một người mà sẽ ăn sạch thực phẩm của mấy mươi năm tới.

Hắn muốn mở miệng ngăn cản nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Người từ thế giới bên ngoài đi vào Cổ Thương giới đều có ghi chép, hắn biết người đang lĩnh hội đại đạo ở bên trong là một tôn giả chí cao.

Nhân vật cấp bậc này không phải là người mà hắn có thể quấy rầy.

Có thể chọc giận vị chí cao này ra đây tuỳ tiện nhìn bản thân một cái thôi, bản thân làm sao chết còn không biết ý chứ.

Năm loại pháp bảo truyền tin bồng bềnh xung quanh vô địch tôn giả.

“Rốt cuộc nên gọi vị chí cao nào ra đây, có vẻ như gọi vị nào ra ta cũng đều không có quả ngon ăn rồi.”

“Nhưng không gọi thì cái giá phải đóng cửa phục hồi Vạn Đạo cốc mấy trăm năm ta gánh vác không nổi.” Vô địch tôn giả một mặt xoắn xuýt.

Xuân hoa thương hội mỗi vạn năm một lần đến Cổ Thương giới, hắn vốn cho rằng có thể thả lỏng một đoạn thời gian rồi.

Thậm chí đã lên sẵn kế hoạch nên đi đâu để thư dãn, nhưng toàn bộ những điều này.

Nhưng mà mọi thứ vốn đẹp đẽ ban đầu, toàn bộ đều đã bị vị chí cao này huỷ mất rồi.

Đối với chuyện này hắn chỉ có thể cảm khái một câu, nhân sinh vô thường……

Nếu không còn có thể thế nào, trách tội chí cao sao?

Vô địch tôn giả chọn một chí cao có khả năng trách mắng hắn nhẹ nhất rồi bắt đầu liên hệ.

Không bao lâu, một nam tử thân mặc áo bào trắng xuất hiện bên cạnh vô địch tôn giả.

“Bái kiến Tước Vân chí cao.” Vị vô địch tôn giả kia cẩn thận từng li từng tí hành lễ nói.

Tước Vân chí cao nhìn các loại Đại Ngư hiển hoá thành hình trên bầu trời hội tụ đến vị trí Từ Phàm đang ở, không kìm được lông mày khẽ cau.

Sau đó bộ mặt tức giận nhìn vô địch tôn giả một cái.

“Trước khi đến ta được biết, ngươi sớm đã nhận được tin chí cao sẽ đến Vạn Đạo cốc, tại sao không có dự phòng cho chuyện này.”

“Xem ra để ngươi trấn thủ Vạn Đạo cốc nhiều năm như vậy đã khiến cả người ngươi trở nên thoái hoá rồi.” Tước Vân chí cao nói.

“Ta xin nhận tội, chỉ mong chí cao nhanh chóng ngăn chặn lại, cái giá phải trả là Vạn Đạo cốc phải đóng cửa hàng trăm năm này ta gánh vác không nổi.” Vô địch tôn giả có chút hổ thẹn nói.

Phải biết rằng Vạn Đạo cốc một khi niêm phong hàng trăm năm thì tổn hại không phải chỉ là chuyện mười mấy vạn tiên ngọc nữa.

Tước Vân chí cao gật đầu, nhìn pháp trận phong ấn bên ngoài đạo trường của Từ Phàm có chút đau đầu.

Đến cả là cương pháp trận cũng cần dựa vào năng lực vô thượng mới có thể phá trận.

Nhưng nếu một khi hắn toàn lực ra tay, ngộ nhỡ khống chế không tốt, để lộ ra chút không ổn định thì toàn bộ Vạn Đạo cốc đều giữ không được mất.

“Đạo hữu, có thể dừng tu luyện lại hay không, chúng ta đi ra thương lượng chút đi.” Tước Vân chí cao thái độ hữu nghị, ngữ khí ôn hoà.

Từ Phàm đang lĩnh hội đại đạo từ từ mở mắt ra

“Đây chỉ là mới bắt đầu thôi mà, ít nhất để ta tu luyện mấy ngày trước đã rồi hẵng nói chứ.”

Ngay từ khi mới bắt đầu lĩnh hội đại đạo, Từ Phàm sớm đã có cảm giác sẽ có người đến ngăn cản hắn rồi.

Từ Phàm tạm dừng lĩnh hội đại đạo lại, vòng xoáy hiện hoá của pháp tắc đại đạo lấy hắn làm trung tâm trong không trung cũng dừng lại.

Những Đại Ngư mà pháp tắc đại đạo hiện hoá ra kia không cảm nhận được sự tồn tại của Từ Phàm liền tiêu tán vào trong toàn bộ Vạn Đạo cốc.

“Đạo hữu, nếu như dùng tốc độ vừa nãy của ngươi hấp thụ toàn bộ pháp tắc đại đạo của Vạn Đạo cốc thì sau một tháng Vạn Đạo cốc ít nhất cũng cần phải niêm phong thời gian mấy trăm năm để phục hồi mất.”

“Niêm phong Vạn Đạo cốc mấy trăm năm, cái giá phải trả này quá lớn, xin đạo hữu thủ hạ lưu tình.”

“Đây là hai mươi vạn tiên ngọc, xem như là bồi thường cho đạo hữu.” Một chiếc nhẫn không gian có chứa cả tiên ngọc xuất hiện trong tay Tước Vân chí cao.

“Nếu như ta cứ muốn hấp thu ở Vạn Đạo cốc thì các ngươi sẽ làm thế nào?”

Từ Phàm đi ra khỏi đạo trường, nhìn vị nam tử mặc áo bào trắng trước mặt này.

“Cũng đều là lĩnh hội đại đạo, vậy thì chỉ có thể mời đạo hưu đổi sang chỗ khác vậy.”

Câu nói này nghe thì có vẻ rất là khiêu khích, nhưng từ ngữ khí của Tước Vân chí cao Từ Phàm không hề cảm thấy có ý khiêu khích đó.

“Đổi chỗ là đổi sang chỗ nào vậy?”

Từ Phàm vung tay nhận lấy chiếc nhẫn không gian có chứa tiên ngọc kia.

Thực ra hấp thu những pháp tắc đại đạo này đối với hắn mà nói không có ích lợi nhiều lắm.

Lĩnh hội đại đạo đối với hắn mà nói vốn dĩ rất là nhẹ nhàng, chẳng qua là bây giờ đã đến một nơi càng thoải mái hơn.

Tước Vân chí cao thấy Từ Phàm đã nhận lấy tiên ngọc, trên mặt nở một nụ cười, chuyện này coi như đã giải quyết được một nửa rồi.

Khi một chí cao thân ở tu tiên giới thì chẳng khác gì một viên hạt nhân, muốn nổ cũng phải chơi cho xong đã.

Cho nên Cổ Thương giới vô cùng cẩn thận điều tiết mâu thuẫn giữa bọn họ với chí cao.

Cái đế của mình, chỉ có thể tự mình cẩn thận thôi~
Bình Luận (0)
Comment