Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 807 - Chương 807: Gan To Thật Đấy!

Chương 807: Gan to thật đấy! Chương 807: Gan to thật đấy!

Từ Phàm muốn để cho Đào Yểu Chân Tiên cảm thấy một trăm vạn tiên ngọc của mình đã không tiêu uổng phí.

Nên chăm chỉ dùng hẳn hai tháng công sức, biểu hiện một dáng vẻ kiểu vô cùng dốc sức, vô cùng phức tạp.

Mới đem mảnh vỡ sinh dục pháp tắc đại đạo hòa vào trong cơ thể vô địch tôn giả kia.

Sau đó lại dùng thời gian một tháng bố trí chuyển linh trọng sinh đại trận.

Sau khi chuyển linh trọng sinh vận hành xong, một đứa bé sơ sinh đáng yêu bò ra từ trung tâm đại trận.

Đào Yểu trân tiên nhìn đứa trẻ sơ sinh trắng nõn, không ngừng mãn nguyện gật đầu.

Cảm thấy một trăm vạn tiên ngọc này của mình không tiêu uổng phí.

“Ký ức hiện tại của hắn đang trong trạng thái bị phong ấn, đợi đến sau khi thành niên thân thể dậy thì hoàn toàn thì sẽ thức tỉnh toàn bộ ký ức.

Từ Phàm lấy ra một bình sữa linh thú, còn chuyên tâm gắn một núm vú, đưa đến bên cạnh em bé.

Em bé dùng mũi ngửi ngửi núm sữa, sau đó cắn lên theo bản năng.

Bốn vị giai nhân bên cạnh Đào Yểu Chân Tiên nhìn đứa bé sơ sinh trong mắt tràn đầy sự thương yêu.

“Làm phiền đạo hữu rồi.”

Một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trước mắt Từ Phàm.

“Bên trong này là một trăm vạn tiên ngọc, còn có một số đặc sản của Cổ Thương giới nữa, đoạn thời gian này đạo hữu hao tâm tổn trí rồi.’ Đào Yểu Chân Tiên cười nói.

“Đâu có đâu có, những chuyện này đều là bổn phận của ta.”

Nếu ngươi đã tốt như thế vậy ta cũng làm một người thoải mái vậy.

Một miếng truyền thừa ngọc điệp xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Đây là một loại công pháp ta dựa vào sinh dục và song tu đại đạo suy diễn ra, tên là Vạn Tử Tề Tiên thuật.” Từ Phàm nói.

Đào Yểu Chân Tiên nhìn ngọc điệp trong tay Từ Phàm nở nụ cười.

Sau khi chuyện này kết thúc, Từ Phàm đi đến một nơi thánh địa tu luyện mà hắn chuyên tâm sắp xếp, bắt đầu yên tâm lĩnh hội đại đạo.

Tám tháng sau, Từ Phàm từ từ mở mắt ra.

“Cũng kha khá rồi.”

“Trong tám tháng này, Từ Phàm đã lĩnh hội toàn bộ pháp tắc đại đạo mà hắn cảm thấy có ích trong tương lai.

Đúng lúc hắn muốn cáo từ với Đào Yểu Chân Tiên rời khỏi Tiểu Tiên giới này thì.

Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức của Bồ đào, có người muốn đoạt xá đệ tử đời thứ ba Lý Lôi Hổ.

“Gan to thật đấy, dám đoạt xá đệ tử của Ẩn Linh Môn chúng ta sao!”

Từ Phàm trực tiếp gửi một tin tức cho Đào Yểu Chân Tiên sau đó liền rời khỏi Tiểu Tiên giới.

Cổ Thương giới, trong một bí cảnh Lôi Hải.

Lý Lôi Hổ tay giữ Lôi Linh đao, nhìn dị thú trước mắt do lôi hải bí cảnh thai nghén thành.

Một con lôi thú đầu có móng rồng, lưng mọc hai cánh đang thèm thuồng nhìn chăm chăm Lý Lôi Hổ.

Trong sự nhận biết của lôi thú, chỉ cần có thể đoạt xá vị tu sĩ Hợp Thế Kỷ trước mắt này trở thành hoá thân của mình.

Thì hắn liền có cơ hội trở thành cảnh giới vô thượng, thậm chí còn có thể thay thế địa vị lôi điện đại đạo của giới này, thay trời trừng phạt.

Lý Lôi Hổ lúc này đang chống lại áp lực vô tận của bí cảnh, đồng thời vừa phải canh phòng lôi thú đang thèm thuồng nhìn hắn trước mắt.

“Bồ… Đào, Đại trưởng lão…có nhận được tin tức chưa, ta sắp… trụ không nổi nữa rồi.” Lý Lôi Hổ cắn chặt răng nói, cảm thấy bản thân sau một giây nữa thôi sẽ bị bí cảnh này áp chặt xuống.

“Xin ngươi kiên trì thêm một chút nữa, Đại trưởng lão đang trên đường đến rồi.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

“Đại trưởng lão có một câu nói, ngươi có nghe qua chưa?” Bồ Đào đột nhiên hỏi.

Lý Lôi Hổ không nói gì, chỉ trợn mắt một cái.

“Trong nguy hiểm cũng kèm theo cơ hội, trước mắt chỉ là Lôi thú do bí cảnh thai nghén ra, trí thông minh cũng chỉ tương đương với đứa trẻ mười tuổi mà thôi.”

“Nếu như ngươi dám liều một phen đưa thần chí đi vào trong ý thức của Lôi Thú này, trong không gian ý thức tàn sát.”

“Thắng rồi liền có thể thông qua con Lôi thú này nắm chắc toàn bộ bí cảnh Lôi Hải.”

“Đến lúc đó hấp thụ năng lượng nguyên bản của bí cảnh có thể trực tiếp thăng cấp độ kiếp.” giọng của Bồ đào có chút mê hoặc.

“Vậy nếu ta thua thì sao~” Lý Lôi Hổ hít sâu một hơi vội vàng nói.

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm, dựa vào tốc độ của chủ nhân, ngươi chỉ cần kiên trì một khắc nữa là chủ nhân có thể đến đây giúp ngươi hộ pháp.” Bồ Đào vội vàng nói, bởi vì hắn cảm thấy Lý Lôi Hổ sắp trụ không nổi nữa rồi.

“Ta có thể giúp thần chí của ngươi đi vào trong ý thức lôi thú.

Nếu như ngươi đồng ý thì gật đầu đi.” Bồ Đào nói.

Lý Lôi Hổ khó khăn gật đầu.

Trong tức khắc Bồ Đào đưa ý thức của Lôi thú và Lý Lôi Hổ liên kết lại.

Trong một mảng thế giới hỗn độn mang chút ý thức lôi điện.

Lý Lôi Hổ và Lôi thú đối diện với nhau.

Tại đây một người một thú khí thế tăng cao, đúng lúc sắp đánh nhau đến nơi.

Một ảo ảnh ở phía sau Lý Lôi Hổ thản nhiên nhìn Lôi thú một cái.

Chỉ một ánh mắt này thôi, loại áp chế đến từ vĩ độ cao đó lập tức khiến lôi thú nằm rạp xuống đất run rẩy cầm cập giống như gặp phải thứ gì đó cực kỳ khủng bố.

Cơ thể Lôi thú càng ngày càng run rẩy ác liệt hơn, vô số lôi điện trong cơ thể Lôi thú cuộn trào mãnh liệt biểu hiện cực kỳ hấp tấp. Trong lúc Lý Lôi Hổ đang nghi hoặc thì Lôi thú đột nhiên nổ tan, trời đất trở lại yên tĩnh.

Thần chí trở lại cơ thể, Lý Lôi Hổ mở mắt ra mặt mang sự hoài nghi nhìn Lôi thú bại liệt phía trước.

“Đây là làm sao thế, còn chưa kịp đánh mà đã tự nổ rồi?”

“Không tự nổ mới kỳ lạ đấy, dựa vào thân phận của ngươi mà nói, ngươi có khi còn là lão tổ tông của hắn đấy.” Giọng nói của Từ Phàm mang theo ý cười vang lên.

Một con Lôi thú Trung Thiên tiểu thế giới, mà dám đoạt xá con của Lôi Đạo Đại Năng thượng giới chuyển thế, vậy không phải là muốn tìm cái chết sao?

Bái kiến Đại trưởng lão, cảm tạ Đại trưởng lão đã bảo vệ cho đệ tử! Lý Lôi Hổ gấp gáp hành lễ cảm kích nói.

“Đứng dậy đi, ta cũng mới đến thôi.” Từ Phàm nhìn Lý Lôi Hổ an ủi nói.

“Đại trưởng lão sau đó phải làm thế nào?” Lý Lôi Hổ nhìn bí cảnh Lôi Hải đã trở nên yên tĩnh nói.

“Vừa nãy Bồ Đào nói như thế nào thì làm như thế.” Từ Phàm nói xong nhẹ nhàng vung tay một cái.

Bên trên Lôi Hải bí cảnh xuất hiện một bàn tay khổng lồ che trời chụp chặt lấy bí cảnh.

Trên tay khổng lồ lập loè kinh văn đại đạo bắt đầu phong ấn, nén toàn bộ Lôi Hải bí cảnh lại.

Sau đó biến thành một viên Lôi Nguyên Châu xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Còn chưa tới một tháng nữa là đến thời gian hẹn rồi, cho nên giúp ngươi phong ấn lại, trở về từ từ mà hấp thu.” Từ Phàm đưa Lôi Nguyên châu giao cho Lý Lôi Hổ.

“Đa tạ Đại trưởng lão~”

Từ Phàm gật đầu, cửa truyền tống hư không xuất hiện trước mặt hai người.

vũ chu cập bến trên sân thượng, sau đó một thùng đựng hàng không gian dưới sự chỉ huy của Trưởng lão của Hội trưởng lão được đưa vào trong thuyền Vạn Tinh, chuyện của Cổ Thương giới coi như đã kết thúc.

Trong phòng điều khiển Minh Không vui mừng phấn khởi mà điều khiển thuyền Vạn Tinh bắt đầu hướng phía lâu chu bay đi.

“Xem ra lần này Minh Không trưởng lão thu thập được không ít nhỉ!” Từ Phàm cười nói.

“Lần này thật sự là thu thập được rất nhiều, nhưng mà so với Đại trưởng lão có lẽ còn chưa bằng số lẻ nữa.” Minh Không khiêm tốn nói.

Lúc này hắn đã thông suốt rồi, giống như lúc đầu vậy.

“Thiên phú vẫn tốt hơn một chút.”

Một cây kim vô hình lại cắm một nhát vào trái tim lỗ chỗ đầy vết thương của hắn, nhưng mà nhiều lỗ quá cũng trở nên miễn dịch rồi.

“Đại trưởng lão, trở về bằng đường cũ hay thế nào vậy?” Minh Không đột nhiên hỏi.

“Không về bằng đường cũ thì đi kiểu gì?”

Từ Phàm biết, nếu Minh Không đã hỏi chắc chắn là đã muốn đi một con đường khác.

“Con đường khác khá là xa cũng nguy hiểm hơn chút, nhưng chỗ đó có nhiều đồ tốt.” Minh Không mong chờ nói.

“Có Đại trưởng lão ở đây, nguy hiểm sẽ không còn là nguy hiểm nữa rồi.”
Bình Luận (0)
Comment