Chương 816: Luận đạo
Chương 816: Luận đạo
Từ Phàm híp mắt nhìn các tôn giả dị tộc đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
“Hình như trong này còn có một tôn giả chí cao?” Từ Phàm cảm thụ hơi thở của các tôn giả dị tộc nói.
“Sư phụ, có phải sắp đánh nhau hay không!” Chu Khai Linh hưng phấn nói.
“Có lẽ không phải, nhìn khí thế lúc bọn họ chạy tới, chắc là tới thăm viếng.” Từ Phàm thu hồi ánh mắt, chuẩn bị tiếp tục đi dạo về hướng Tiên thành.
Nhưng vào lúc này, dường như một tôn giả dị tộc trên bầu trời cảm nhận được ánh mắt của Từ Phàm, một bước bước ra đã xuất hiện ở chỗ cách Từ Phàm không xa.
“Nhân tộc chí cao? Tới Tinh vực?” Tôn giả chí cao dị tộc kia nói.
tôn giả dị tộc kia, mặt người có nhiều lông, hình dạng giống như vượn, mọc ra bốn tay.
“Đúng, không biết muốn làm gì?” Từ Phàm gật đầu nói.
“Không có chuyện gì, thật lâu rồi chưa từng thấy qua tôn giả chí cao mới, thế nên tới đây làm quen một chút.” Tôn giả chí cao dị tộc kia cười nói.
“Đạo hữu có hứng thú đi tinh vực theo ta để luận đạo một phen không.” Tôn giả chí cao dị tộc kia mời nói..
Ở trong mắt tôn giả chí cao dị tộc luận đạo chính là tỷ thí, lấy phương thức chân thật nhất thể nghiệm trình độ sâu cạn khống chế đại đạo trong tay của đối phương.
“Không có hứng thú, đạo hữu nên làm gì thì làm cái đó đi.” Từ Phàm lắc đầu nói.
chí cao cũng có phân chia cấp bậc, vị trước mắt Từ Phàm chính là chí cao cấp thấp nhất.
Từ Phàm không có hứng thú ra tay.
Lúc này, một Vô Địch tôn giả xuất hiện ở bên cạnh hai người, là Vô Địch tôn giả trấn thủ tiểu thế giới này.
“Hai vị đại nhân, chúng ta có làm chỗ nào không tốt, ngài cứ việc nói ra, nhưng nhất định không nên luận đạo ở tiểu thế giới này.” Vô Địch tôn giả đi tới khẩn trương nói.
Hai vị này chỉ cần ra tay nhẹ nhàng, tiểu thế giới này của hắn không hỏng mất thì cũng không chênh lệch gì nhiều.
“Luận đạo, cũng không phải là không được, chúng ta thêm một chút tiền cược thì như thế nào?” Từ Phàm nhìn chí cao dị tộc bốn tay kia cười nói.
“Tiền cược, mỗi người đưa ra một vạn Tiên ngọc thì như thế nào.” chí cao dị tộc sửng sốt một chút nói.
“Ngươi không cảm thấy một vạn Tiên ngọc này có chút không xứng với thân phận chí cao của ngươi sao?” Từ Phàm hỏi.
“Vậy thì 10 vạn Tiên ngọc, nhiều hơn nữa thì ta cũng không có rồi.” Chí cao dị tộc suy nghĩ một lúc nói, hiếm khi được gặp với tu sĩ cùng cấp khác, nhất định phải xin chỉ bảo một phen thật tốt.
Từ Phàm gật đầu, vung tay làm cái tư thế xin mời.
“Ta đợi đạo hữu ở tinh vực trung đẳng.” Từ Phàm nói xong liền biến mất không thấy gì nữa.
Chí cao dị tộc cũng đi theo Từ Phàm để lại không gian dao động.
Chỉ để lại Chu Khai Linh và Vô Địch tôn giả trấn thủ tiểu thế giới.
“Sư phụ, ngươi phải cho ta xem náo nhiệt với chứ!” Chu Khai Linh không cam lòng nói.
Chu Khai Linh vừa mới nói xong, một cái tay vươn ra từ trong hư không, bắt được bả vai Chu Khai Linh, kéo hắn vào trong không gian kia.
Ở bên trong lãnh thổ tinh vực cách tiểu thế giới không xa, Từ Phàm và vị chí cao dị tộc kia nhìn nhau cách không.
“Tộc Ma Viên Nhiều Tay, Cương Sơn, chủ tu đạo Kim Thân Hỗn Độn.” chí cao dị tộc tự báo tên tuổi.
“Nhân tộc, Từ Phàm, chủ tu ngũ hành đại đạo.” Từ Phàm trả lời.
Khí thế của hai người bắt đầu tăng lên, khiến cho Chu Khai Linh đang xem cuộc chiến ở phía xa phải lui về phía sau một khoảng cách không nhỏ.
“Đạo hữu, vậy chúng ta bắt đầu luận đạo.”
Một Kim Thân Hỗn Độn khổng lồ xuất hiện ở phía sau Cương Sơn, bốn cánh tay đồng thời nắm tay đánh về phía Từ Phàm.
“Nhất lực phá vạn pháp, chiêu này không tệ.” Từ Phàm than thở nói.
Đồng thời linh lực ngũ hành trong tinh vực hội tụ, ngũ hành Pháp tắc đại đạo ngưng tụ ở sau thân Từ Phàm.
Một pháp tướng ngũ hành Kim Thân to ngang hàng với chí cao Cương Sơn xuất hiện.
Một Cự Thuẫn ngưng tụ từ ngũ hành phép xuất hiện ở trong tay ngũ hành Kim Thân.
“Ầm!”
Chu Khai Linh chỉ cảm thấy cả tinh vực cũng đang chấn động, nếu không có Từ Phàm tạo ra khiên bảo vệ cho hắn thì hắn sớm đã bị dao động từ cuộc chiến này bóp thành bụi phấn.
Từ Phàm cầm lá chắn chặn lại chiêu thức toàn lực từ Kim Thân Hỗn Độn của Cương Sơn.
Lực lượng từ Kim Thân Hỗn Độn tiêu tan, lá chắn bảo vệ do ngũ hành Kim Thân ngưng tụ ra cũng vỡ tan tành theo.
“Ha ha ha ha, rốt cuộc cũng có kẻ cùng cấp bậc có thể đỡ được một đấm toàn lực của ta!” cương núi hưng phấn rống to nói.
Nhưng ngay sau đó triển khai tiến công mãnh liệt hơn.
Một đấm lại một đấm, mỗi một đấm đều ẩn chứa lực lượng thuần túy nhất.
Ở trước mặt Cương Sơn, tất cả đại đạo đều phải mất đi dưới nắm đấm của hắn.
Ngũ hành Kim Thân của Từ Phàm trực tiếp bị Kim Thân Hỗn Độn của Cương Sơn đè ép đánh.
“Chỉ mình ngươi có lực tay lớn sao!” Từ Phàm khống chế ngũ hành Kim Thân toàn lực chặn lại Kim Thân Hỗn Độn của Cương Sơn.
“Dù sao là ở trong tinh vực, không có hạn chế từ thế giới Trung Thiên, chiêu trước kia không thể dùng hiện tại cũng có thể sử dụng rồi.”
Từ Phàm thi triển ra thần thông ba đầu sáu tay, cũng lấy lực lượng tinh thuần nhất giống vậy để đánh trả.
“Như vậy mới sảng khoái, đạo hữu, lực lượng lớn hơn một chút nữa!” Cương Sơn hưng phấn hét lớn, Kim Thân Hỗn Độn cũng lớn hơn một đoạn, cường tráng hơn nữa so với vừa rồi.
Chu Khai Linh đang quan sát hai chí cao đang tiến hành chiến đấu bằng đại đạo huyền ảo dã man nhất ở phía xa.
Từng chiêu từng thức đều có được uy lực lớn lao, bất kỳ một chiêu nào của hai Kim Thân đánh vào cách đó tiểu thế giới không xa, làm chúng không hỏng mất cũng bị lưu lại vết thương vĩnh cửu.
Ngoài Tiểu thế giới, Vô Địch tôn giả trấn thủ ở chỗ này đang mang vẻ mặt toát mồ hôi lạnh nhìn hai quái vật lớn kia chiến đấu phía xa.
Giống như ở bên trong một tòa thành thị, một người bình thường nhìn Kong và Godzilla chiến đấu, vừa cảm thấy kích thích, vừa lo lắng cho ngôi nhà mãi mới mua được ở phía sau mình bị phá hủy.
Chiến đấu ở ngoài tiểu thế giới cũng làm kinh động đến những tôn giả khác trong thế giới.
Nếu không đạt đến cảnh giới Vô Địch tôn giả, nhìn thoáng qua lập tức đi trở về, bởi vì chiến đấu dao động lan đến bọn hắn không chịu được.
Minh Không nhìn thoáng qua cũng đi trở về, bởi vì hắn đang nhớ lại trận chiến cùng Chuẩn Tiên kia.
So sánh với trận chiến giữa Từ Phàm và Cương Sơn, một trận chiến kia như trẻ con đánh nhau, vừa mất thể diện vừa đau tim.
Hai cái Kim Thân cao ngàn trượng càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hưng phấn.
Kỳ phùng địch thủ, hạn hán đã lâu gặp mưa ngọt, củi khô lửa bốc.
Dù sao càng đánh càng kích thích, chiến ý của Từ Phàm cũng bị lôi kéo ra.
Vẻ mặt của hắn cũng bắt đầu nghiêm túc, trong lòng cũng dập tắt ý nghĩ sử dụng lực lượng siêu cương.
Cũng ví dụ như dùng Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực đập hắn.
Đang lúc hai người đánh sảng khoái, Vô Địch tôn giả trấn thủ tiểu thế giới kia cầu xin nói.
“Hai vị chí cao đại nhân, có thể cách tiểu thế giới xa hơn một chút nữa hay không, đánh như thế nữa tiểu thế giới sẽ hỏng mất.”
Hai người đang chiến đấu dừng lại một chút, trực tiếp bay đến hướng lãnh thổ tinh vực xa hơn.
Thấy hai vị chí cao rời đi, đám Vô Địch tôn giả thở phào nhẹ nhõm, tiểu thế giới mà bọn họ dựa vào để sinh tồn coi như là được bảo vệ.
Trong lãnh thổ tinh vực xa hơn, chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
Mỗi một lần hai người ra tay cũng vượt qua cực hạn mà thế giới Trung Thiên có thể thừa nhận.
Kim Thân Hỗn Độn của Cương Sơn tung một đấm lên ngũ hành Kim Thân ba đầu sáu tay của Từ Phàm.
Hai người tách ra, đối lập nhau cách không.
“Đã bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên sau khi ta trở thành chí cao được đánh sảng khoái như vậy!”
“Đạo hữu, ta có thể dùng tiên khí không!” Kim Thân Hỗn Độn của Cương Sơn hỏi.
“Ngươi tùy tiện đi, ngươi có tiên khí thì ta cũng có.”
“Đây cũng là một phần trong thực lực.”
Trong tay Ngũ hành Kim Thân xuất hiện một thanh Trảm Long Cự Đao, cánh tay của Cương Sơn chia ra mang lên bao tay Xích Kim.
Từ Phàm và Cương Sơn nhìn lẫn nhau lần nữa, thấy tiên khí trong tay đối phương cũng lộ ra vẻ hài lòng.