Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 819 - Chương 819: Phúc Lợi

Chương 819: Phúc lợi Chương 819: Phúc lợi

Sau khi giao nộp phí bảo hộ xong xuôi, Minh Không tỏ ra nhẹ nhõm đến lạ thường.

Một bên vừa khống chế thuyền Vạn Tinh, vừa tán gẫu với Từ Phàm.

“Lần này đi ra ngoài cùng Đại trưởng lão, chính là lần đi tới Cổ Thương giới nhẹ nhõm nhất của ta, thu hoạch cũng là lớn nhất.”

“Trước đây lúc ta một mình điều khiển thuyền Vạn Tinh đi ra ngoài, có lần nào mà không phải cửu tử nhất sinh, trải qua muôn vàn khổ nạn mới có thể trở về.” Minh Không cảm khái nói.

“Bên trong Tinh Vực rất nguy hiểm, trước đây ngươi có thể tự một mình đi lại giữa hai thế giới, cũng là rất lợi hại.” Từ Phàm khen ngợi.

Từ Phàm đưa bản thân mình dung nhập vào góc độ quan sát của Minh Không để cảm nhận thử một chút, quả thực là rất nguy hiểm.

“Trước đây ta đã từng hỏi Thượng Tôn, hỏi hắn tại sao lại có thể yên tâm như vậy, để ta một mình đi tới Cổ Thương giới.”

“Thượng Tôn nói vận khí của ta tốt, hóa hiểm nguy thành lợi, cửu tử nhất sinh cũng chỉ là quy trình bình thường thôi.”

“Cho dù phải đối mặt với tình cảnh tuyệt vọng hơn nữa, đều vẫn sẽ có một tia sống sót vãn hồi.”

“Trước đây ta không hiểu tại sao Thượng Tôn lại nói như vậy, nhưng cho đến bây giờ quen biết được Đại trưởng lão, ta coi như cũng đã hiểu ra được một chút rồi.” Minh Không nhìn Từ Phàm, ánh mắt vô cùng thân thiết.

“Lại chưa kể, ngươi có lẽ thật sự có bản chất như vậy.” Từ Phàm bỗng dưng cười lên.

Nếu như lần này bản thân hắn không đi theo, ngay từ lúc gặp phải hạm đội thứ nhất do Chân Tiên lĩnh đội kia thì đã toi rồi.

Lúc này nhìn từ phương xa, đã có thể tờ mờ nhìn thấy ánh sáng ảnh xạ phát ra của sao Thái Dương trong Phi Vũ giới.

“Đi đi về về chưa tới thời gian bố năm, chuyến đi lần này tốc độ thật là nhanh.”

“Đại trưởng lão, lần sau có còn đi cùng chúng ta nữa không?” Minh Không hỏi.

“Thôi ta không đi nữa, ta sẽ dặn Tống Minh đệ tử dưới trướng của ta dẫn dắt vũ chu đi cùng tổ đội của các ngươi.” Từ Phàm nghĩ rồi nói.

Sau khi trở về nhà, ngoại trừ chút chuyện của Nam Sơn giới, những việc khác chính là chuyên tâm thăng cấp Ẩn Linh đảo là được rồi.

“Vậy cũng được, có hai vị Chân Tiên mà Đại trưởng lão kiểm soát kia, vậy tuyến đường sẽ an toàn hơn nhiều so với trước đây rồi.” Minh Không cười nói.

Nơi không xa có hai tia lưu quang, không qua bao lâu sau liền tiến tới phía trước thuyền Vạn Tinh.

Hai vị Chuẩn Tiên dị tộc mà Từ Phàm kiểm soát kia, trước tiên là truyền âm thành tới hỏi, sau đó liền điều khiển hai chiếc vũ chu theo sát phía sau của thuyền Vạn Tinh.

Các trưởng lão và đệ tử của khu chữ Thiên cũng đều bắt đầu thu thập đồ vật của mình, chuẩn bị trở về Ẩn Linh môn.

“Mỗi người các người phân ra một phân thân Đại Thừa Kỳ, điều khiển vũ chu, cùng ta quay trở về Ẩn Linh môn chờ lệnh.” Từ Phàm phân phó cho hai vị Chuẩn Tiên dị tộc nọ nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Thuyền Vạn Tinh đột phá lớp màng giới quay trở về Phi Vũ giới, toàn bộ những người trên thuyền đều cảm thấy như bản thân mình bước vào bên trong suối nước nóng.

Cảm giác mệt mỏi khi lăn lộn cả một quãng đường dài đã đem tới, trong tích tắc liền biến mất tăm.

Từ Phàm cũng có cùng một loại cảm giác như vậy, hơn nữa hắn còn âm ỉ cảm giác được ý chí thiên đạo của Phi Vũ giới đang chào hỏi với hắn.

Đồng thời còn hỏi hạt lưu ly treo giữa lưng hắn kia có bán hay không?

“Nghĩ cũng hay thật, không bán.” Từ Phàm âm thầm đáp lời nói.

Đừng tưởng là ý chí thiên đạo thì có thể trắng trợn cưỡng mua cưỡng bán.

“Mỗi lần quay trở về, đều phải tận hưởng hết một lượt.”

“Nhẹ nhõm giống như đi du lịch phương xa trở về nhà vậy.” Từ Phàm cười nói.

Thuyền Vạn Tinh thực hiện vài cú nhảy vọt quay về tổng bộ Hội trưởng lão.

Từ Phàm dẫn theo đệ tử trưởng lão ngồi vào một trong số những chiếc vũ chu quay trở về Ẩn Linh môn.

Ẩn Linh môn vẫn trước sau như một, khung cảnh bình yên như mọi khi, dòng thác nước to lớn trộn lẫn cùng khí tiên linh cứ ngỡ như dải Ngân Hà rơi tự chín tầng mây kia khiến cho đôi mắt của chúng đệ tử mấy năm không trở về nhà có chút ẩm ướt.

Dù sao đi du lịch trong nước so với đi du lịch nước ngoài cũng vẫn có sự khác biệt.

Từ Cương, Từ Nguyệt Tiên, Vương Hướng Trì, Lý Huyền Đạo đều đứng ở bên ngoài cánh cổng lớn của Ẩn Linh môn chờ đợi Từ Phàm quay trở về.

Những đệ tử còn lại ở tông môn đều rất tự giác xếp thành hàng lối chỉnh tề.

Từ Cương, Vương Hướng Trì, Lý Huyền Đạo đều đang tản phát ra khí tức của Đại Thừa tôn giả.

“Cung nghênh Đại trưởng lão (sư phụ) trở về.”

Âm thanh đồng loạt chỉnh tề, trong ngữ khí mang theo một tia cuồng nhiệt.

“Đứng dậy cả đi, ta chỉ là phân thân ra ngoài một chuyến, không cần phải quy mô rầm rộ như vậy mà đón tiếp ta.” Từ Phàm cười nói.

“Lần này đi xa Phi Vũ giới có thu hoạch lớn, tiếp theo ta sẽ bảo Bồ Đảo phát cho các ngươi một ít phúc lợi.” Từ Phàm nhìn chúng đệ tử do chính mình bồi dưỡng bao năm cười nói.

“Tạ ơn Đại trưởng lão ban thưởng!!” Tất cả các đệ tử đều trở nên hưng phấn, bọn hắn biết Đại trưởng lão trước giờ một khi đã ra tay thì luôn luôn phi thường.

“Quay trở về cả đi, nên làm cái gì thì đi làm cái đó.”

Trong tiểu viện của Từ Phàm, toàn bộ đồ đệ đều đã có mặt.

“Vi sư ở Cổ Thương giới có thu hoạch lớn, những thứ này đều là phần quà đem về cho các ngươi.”

Từ Phàm nói rồi phát cho mỗi đệ tử một bộ tiên khí có tính phòng ngự.

“Lão đại, lão tam, lão tứ, còn có Huyền Đạo, các ngươi đều đã tiến cấp vào Đại Thừa Kỳ rồi.”

“Tuy rằng đã đạt tới cảnh giới đỉnh phong của giới này, nhưng vi sư hy vọng các ngươi đừng nên tu luyện hời hợt.”

“Yêu cầu thấp nhất của vi sư dành cho các ngươi chính là Vô Địch chi Linh, chỉ có căn cơ như vậy đạt tới tiên cảnh, tương lai mới có khả năng đạt tới cảnh giới Vô Thượng.” Từ Phàm răn dạy nói.

“Đã hiểu thưa sư phụ.” Chúng đệ tử hành lễ nói.

“Vi sư ở trong Tinh Vực, ngộ ra được rất nhiều đại đạo mà thế giới này không có, cho nên công pháp của các ngươi cần phải được cải tiến lại từ đầu.” Từ Phàm cười nói, chuyện này coi như là thu hoạch thứ ba của hắn ở trong Tinh Vực đi.

Lúc này Từ Phàm trông thấy vẻ mặt của Từ Nguyệt Tiên có chút hiu quạnh.

“Nguyệt Tiên, ngươi tản công lực tu luyện lại từ đầu, vi sư tìm thấy một đại đạo công pháp thích hợp để cho ngươi tu luyện.” Từ Phàm nói.

“Thật ư sư phụ!!” Từ Nguyệt Tiên hưng phấn nói.

“Sư phụ đã từng lừa ngươi bảo giờ chưa, nhiều nhất là mất thời gian một năm làm quen liền có thể suy giải ra bộ công pháp hoàn chỉnh.”

“Đồ nhi bất hiếu, khiến sư phụ nhọc lòng rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói.

Từ Phàm gật đầu, cũng không nói thêm nhiều lời.

Trong không gian dưới lòng đất, phân thân số một và số hai đều bao quanh trước mặt một hạt lưu ly, vẻ mặt đem theo thần sắc say mê.

“Nếu như sử dụng mảnh vỡ tiểu tiên giới này luyện chế một bộ tiên khí không gian, cấp bậc tiên khí nhất định sẽ đạt tới gần trên trung phẩm.” Phân thân số một nói.

“Có điều nói tới việc tối đa hóa giá trị, vẫn là phải để cho Bồ Đào hấp thu.” Phân thân số hai nhìn bản thể Bồ Đào nói.

Bồ Đào âm thầm giơ ngón tay cái.

“Sau khi hấp thu những mảnh vỡ tiểu tiên giới này, nguyên giới của Bồ Đào gần như là có thể hình thành rồi.” Từ Phàm sờ cằm nói.

“Sau khi hình thành thì sẽ như thế nào?” Phân thân số hai nghi hoặc nói.

“Vậy thì liền có thể thêm một ít những thứ khác vào bên trong Ngũ Hành Quyết.” Từ Phàm cười nói.

Sau khi trở về Ẩn Linh môn, Từ Phàm liền muốn biến đổi Ngũ Hành Quyết một lượt.

“Chẳng lẽ ngươi không thể suy giải công pháp đặc sắc một chút sao, cứ chỉ gắt gao bám lấy Ngũ Hành Quyết không.”

“Ngũ Hành Quyết bây giờ nào có dáng vẻ như ban đầu, ngoại trừ ba từ Ngũ Hành Quyết, còn lại ngươi gần như đã thay đổi hết rồi.” Phân thân số một nói.

“Ta không muốn khiến cho công pháp chủ yếu của tông môn trở nên lòe loẹt sặc sỡ, trực tiếp một đạo công pháp thông thiên, còn lại cộng thêm một ít công pháp nhánh bên phụ trợ.”

“Như vậy vừa gọn gàng lại hiệu quả biết bao.”

Từ Phàm nói, đặt hạt lưu ly nọ ở trong tay vào trên bản thể của Bồ Đào.

“Hấp thu cho tốt.” Từ Phàm vỗ vỗ bản thể của Bồ Đào.

“Tuân mệnh, chủ nhân!!” Bồ Đào kích động nói.

Sau khi Từ Phàm trở về, sự thay đổi duy nhất đem đến cho tông môn đó là pháp bảo lưu tồn trong tông môn của chúng đệ tử đều được thay thế lại toàn bộ một lượt.
Bình Luận (0)
Comment