Chương 833: Hai người đó lúc nào cũng đi những nơi kỳ lạ
Chương 833: Hai người đó lúc nào cũng đi những nơi kỳ lạ
Quả cầu lửa ném trúng con sói hoang, trong chốc lát nổ tung thành mấy quả hỏa cầu nhỏ, dưới sự điều khiển của thiếu niên, nó đã ném trúng được mấy con sói hoang khác.
Từ Phàm vẫn nhớ, đây là Hỏa Cầu thuật mà hắn đã chế tạo ra khi vẫn còn là Luyện Khí kỳ.
Sau đó có rất nhiều phiên bản, nhưng không biết để ở đâu rồi.
Khi nhìn thấy hình ảnh Hỏa Cầu thuật hiển thị trên vách tường ngọc, khóe miệng của Từ Phàm hé ra một nụ cười hiểu ngầm.
Lúc đó còn nhỏ, lần đầu biết đến Tu Tiên giới, tư chất nổi bật, hăng hái hăm hở.
Sau khi Hỏa Cầu thuật kết thúc, trên màn hình hình thành nên một diễn đàn giống như trang mạng vậy.
Bài viết được ghim trên cùng là sự mở rộng sau này của Hỏa Cầu thuật.
Từ Phàm tò mò mở ra xem.
“Liên Châu Hỏa Cầu thuật, Bạo Liệt Hỏa Cầu thuật, Truy Tung Hỏa Cầu thuật, Phá Giáp Hỏa Cầu thuật, Nhiên Thiêu Hỏa Cầu thuật, Hỏa Vũ thuật…”
Chỉ riêng mở rộng Hỏa Cầu thuật thôi mà Từ Phàm đã thấy hơn một vạn loại.
“Những cái này đều là do các sư huynh đệ mở rộng Hỏa Cầu thaujat ra sau khi đạt đến cảnh giới cao, ta thu thập tất cả rồi lưu giữ nó vào bên trong.” Trương Học Linh giới thiệu.
“Khá lắm, có lòng rồi.”
Từ Phàm nhìn những bình luận phía dưới diễn đàn, tất cả đều là những dòng chữ như cái gì mà Hỏa Cầu thuật mãi mãi là Thần, thần thông Hỏa Cầu thuật treo đánh tất cả.
Xem đến cuối cùng, không ngờ có người đã mở rộng Hỏa Cầu thuật ra đạt đến cấp độ thần thông, uy lực có thể uy hiếp tới những tu sĩ Luyện Hư kỳ.
Từ Phàm lại liếc nhìn những thần thông khác trong Tàng Kinh các, phát hiện thấy có rất nhiều thần thông đều do Trương Học Linh sáng tạo.
Mặc dù nó không phải là chủ đạo nhưng vào thời khắc quan trọng sẽ có công dụng diệu kỳ.
“Đại trưởng lão, nếu như chúng ta công bố Ngũ Hành quyết cho cả Tu Tiên giới thì sẽ xảy ra hậu quả gì.” Trương Học Linh tò mò hỏi.
Khi Yêu tộc xâm lược Tu Tiên giới nghiêm trọng nhất, hắn cũng đã từng nghĩ đến vấn đề này.
Đến lúc đó cả Tu Tiên giới sẽ tu luyện Ngũ hành quyết, vậy thì toàn bộ thực lực của Nhân tộc tất yếu sẽ tăng lên mấy bậc.
“Vấn đề này rất có chiều sâu, chỉ tiếc rằng nếu thực lực của ngươi yếu, căn bản sẽ không có cách nào công bố Ngũ Hành quyết ra thế giới.”
“Có thứ sẽ khiến ngươi chết một cách vô duyên vô cớ.” Từ Phàm chỉ về hướng bầu trời.
“Nếu như do Đại trưởng lão công bố thì sẽ thế nào?” Trương Học Linh lại hỏi.
“Nếu như trong tình huống ý chí thiên đạo không can thiệp, toàn bộ Tu Tiên giới sẽ tu luyện Ngũ hành quyết.”
“Vậy thì sẽ chỉ có một tình huống, lúc đầu toàn bộ Tu Tiên giới sẽ hưng thịnh phát đạt, phát triển mạnh mẽ.”
“Sẽ là cảnh tượng tất cả con người đều như rồng, tu tiên thịnh thế.”
“Nhưng cảnh tượng này sẽ không kéo dài quá ngàn năm, thiên đạo sẽ khởi động kế hoạch tiêu diệt thế giới, thiên ma ngoại vực, hóa thân của ý chí thiên đạo tà ác.”
“Bất kể bằng cách gì, toàn bộ Tu Tiên giới sẽ đều bị xóa sổ.” Từ Phàm bình tĩnh nói.
“Nếu như Nhân tộc chiến thắng thiên ma ngoại vực, hóa thân ý chí thiên đạo tà ác thì tận thế có còn bắt đầu không?”
“Nếu chiến thắng, toàn bộ thế giới Trung Thiên sẽ sụp đổ.”
Từ Phàm vừa nhấc tay lên, trong lòng bàn tay hắn hiện ra một thế giới mini, bắt đầu diễn tả toàn bộ quá trình sụp đổ.
“Giống như linh khí vậy, không phải cứ càng đậm thì càng tốt, tất cả mọi thứ đều có giới hạn tải trọng, hao phí cũng như vậy.”
“Ngũ Hành quyết thuộc loại công pháp đỉnh phong nhất trong Phi Vũ giới, tu luyện công pháp này, thứ cần phải hao phí không đơn giản chỉ là linh khí trong thiên địa, mà còn cần một loại Pháp tắc khí vận thiên đạo kỳ lạ.”
“Về phần tại sao thế giới lại sụp đổ, đó là bởi vì linh khí tiêu hao quá độ, cường độ của toàn bộ thế giới không thể chịu đựng nổi có quá nhiều người tu luyện công pháp cấp cao như vậy.” Từ Phàm giải thích.
“Không hiểu cũng không sao, trở về từ từ suy nghĩ, dùng tâm để quan sát toàn bộ thế giới.” Từ Phàm vỗ vai Trương Học Linh, sau đó cơ thể biến thành linh quang bay mất.
Luyện Khí phong, Từ Phàm gặp được người đã rất lâu không xuất hiện - Sa Điêu.
“Sa sư huynh, nếu không phải là ta ở bên ngoài cảm nhận được huynh vẫn còn sống, thân thể ổn định, ta sớm đã phá quan xông vào cứu huynh rồi.” Từ Phàm nhìn Sa Điêu, nói.
“Tìm hiểu đạo linh khoáng dung hợp, suýt chút nữa ta đã sa chân vào ngã rẽ sai lầm, nếu không phải do nội công thâm hậu, chắc ta đã phải chôn thân ở nơi này rồi.” Sa Điêu lộ ra vẻ tiều tụy, nói.
“Nhiều năm như thế, Sa sư huynh vất vả rồi.”
Từ Phàm nhẹ nhàng nhấc tay lên, một chùm linh quang màu xanh nhạt phóng ra.
Chùm linh quang màu xanh nhạt đó xẹt theo hình vòng cung trên không trung rồi giáng xuống người Sa Điêu.
Trong chốc lát, linh quang màu xanh nhạt đã bổ sung toàn bộ tinh thần cho Sa Điêu.
Tuy sắc mặt vẫn có chút mệt mỏi, nhưng so với lúc mới xuất quan thì trạng thái tốt hơn nhiều.
“Đa tạ Đại trưởng lão.”
“Đáng tiếc, ta vẫn chưa nghiên cứu ra cách điều chế hợp kim vạn năng hoàn hảo nhất.” Sa Điêu thở dài, nói.
“Không sao, mấy năm nay Tông môn phát triển khá nhanh, đã không còn thiếu linh khoáng Tiên khí giống như lúc trước nữa.” Từ Phàm an ủi.
“Có thể nhìn ra, khi ta xuất quan ta đã nhìn thấy một số đệ tử Luyện Khí phong dùng linh khoáng Đạo khí để tập luyện.” Sa Điêu hơi mỉm cười.
“Khoảng thời gian này, Sa sư huynh cứ thoải mái nghỉ ngơi, bế quan lâu như thế rồi, tâm trạng khó tránh có chút khổ sở bực mình, huynh cứ yên tâm tĩnh dưỡng.” Từ Phàm nói.
“Cha và muội muội của ta như thế nào rồi, không xảy ra chuyện gì chứ.” Sa Điêu quan tâm hỏi.
“Sa sư thúc và Sa sư muội ở Linh Dược phong đều rất tốt, Sa sư muội sắp thăng chức Luyện Đan Tông sư rồi.” Từ Phàm cười nói.
Lúc đầu cũng khá có duyên với gia đình nhà họ, nếu như không phải bọn họ gia nhập vào Linh Dược cốc, bây giờ có lẽ đang ở trong một Tông môn.
“Vậy thì tốt, đa tạ Đại trưởng lão đã chăm sóc giúp.” Sa Điêu cảm kích, nói.
“Đều là những đồng môn năm xưa, chăm sóc lẫn nhau là điều nên làm.” Từ Phàm mỉm cười.
“Đại trưởng lão~”
Giọng của Sa Điêu đột nhiên có chút kỳ lạ.
“Sa sư huynh có chuyện gì cứ nói, chúng ta là huynh đệ, không cần khách sáo.” Từ Phàm nhanh chóng nói.
“Ta muốn đi Linh Dược cốc tu dưỡng, nên t a đích thân đến để xin Đại trưởng lão cho nghỉ.” Biểu cảm của Sa Điêu có chút ngại ngùng.
“Đi đi, không có gì phải ngại cả.” Từ Phàm lập tức ra nhiệm vụ hộ tống Sa sư huynh đi Linh Dược cốc, phần thưởng là hai vò rượu Thánh Cốt.
Quả nhiên ít lâu sau, Hùng Lực đã đi đến Luyện Khí phong.
Ở bên ngoài đợi Sa Điêu xuất phát.
“Ta kêu Hùng Lực hộ tống huynh đi Linh Dược cốc, đi đường cẩn thận.” Từ Phàm nói.
Lúc Sa Điêu và Hùng Lực rời đi, họ đột nhiên nghe thấy truyền âm của Từ Phàm.
“Ta đã kêu Hùng Lực chuẩn bị một phần quà mọn, huynh cứ lấy tặng người trong lòng ấy đi.”
Bước chân của Sa Điêu dừng lại, quay đầu nhìn về phía bọn họ, sau đó vẫy tay cáo biệt Từ Phàm.
“Làm cẩu độc thân 2000 năm, cây vạn tuế cuối cùng cũng đã nở hoa.” Từ Phàm cười nói.
Bên cạnh Sa Yến – muội muội của Sa Điêu, có một sư muội Linh Dược cốc, tướng mạo rất ngọt ngào đáng yêu, cũng thíc Sa Điêu nữa.
Lúc Sa Điêu bế quan, nàng đến thăm tận mấy lần.
Sau khi Sa Điêu đi, Từ Phàm chính tay bố trí thuật toán bốc thiên.
Hắn muốn xem xem vợ hắn đang ở đâu, kết quả tính toán cả buổi cũng không có kết quả.
“Cũng thật thần kỳ, đã chí cao rồi mà vẫn không tìm được vợ của mình.”
Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
“Thiên đạo, vợ của ta chạy đâu mất rồi?”
Bây giờ, chí cao trong Phi Vũ giới có một cảm giác sợ hãi không tên đối với Từ Phàm.
Nhất là từ khi hắn dùng sức của một người nhưng lại trấn áp được hai chí cao ở tinh vực, bọn họ liền coi Từ Phàm là khách quý VIP.
Đó là đãi ngộ mà trước đây ngay cả Kim Sí Đại Bàng và Thượng Tôn cũng không có được.
Gần như đáp lại trong nháy mắt, Từ Phàm nhìn thấy tin nhắn mà thiên đạo gửi đến, không khỏi cười phá lên.
“Hai người đó lúc nào cũng đi những nơi kỳ lạ, những nơi đó không thuộc quyền quản lý của nó.”