Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 836 - Chương 836: Tộc Phong Thần

Chương 836: Tộc Phong Thần Chương 836: Tộc Phong Thần

“Lúc sau đánh lên, có thể sẽ cần một mình đạo hữu đối mặt với ba chí cao.”

“Về phần thù lao, chỉ cần để lại bản nguyên ý chí thiên đạo một giới cho bọn ta, còn lại đạo hữu có thể tuỳ ý lấy.” Sau khi truyền tống đến Nam Sơn giới, Hồng Liên tôn giả nói.

“Vậy ta muốn tất cả linh khoáng Tiên khí trong Bắc Hải giới.” Từ Phàm nghĩ một lát nói.

Đối với hiện tại mà nói, cũng chỉ có linh khoáng Tiên khí là có chút tác dụng với hắn.

“Có thể. Vậy làm phiền đạo hữu.” Hồng Liên tôn giả khoác tay lên vai Từ Phàm, trực tiếp nhảy vào trong tinh vực.

Vừa đến trong tinh vực, Từ Phàm đã thấy được hai giới khác và Nam Sơn giới hiện lên thế trận tam giác, đồng thời cũng cảm nhận được bốn khí tức chí cao.

“Thánh Hồn Sơn Hải chí cao bọn họ bị phong ấn tới nơi nào?” Từ Phàm mở miệng hỏi.

“Hẳn là không gian trong Tiên khí.” Hồng Liên tôn giả cảnh giác nhìn về hướng phát ra khí tức chí cao.

Nhưng vào lúc này, một cự tiễn vượt qua không gian, mang theo khí tức phá diệt tất cả bắn về phía Từ Phàm.

“Thật đúng là không tiếc hạ tử thủ.” Từ Phàm nhìn cự tiễn, thản nhiên nói.

Ảo ảnh ngàn tay xuất hiện phía sau, một cự thuẫn ngăn lại trước mặt Từ Phàm và Hồng Liên tôn giả.

Cự tiễn vượt qua không gian đâm thẳng lên trên cự thuẫn.

Lập tức, một luồng khí tức hủy diệt bao phủ ảo ảnh ngàn tay, bắt đầu ăn mòn nó.

Cách đó không xa, một ánh kiếm chém tới vượt qua ngàn vạn dặm.

Tựa quang tựa ám, như hủy diệt lại như tân sinh, ánh kiếm mang theo loại lực lượng kỳ dị chém về phía Từ Phàm.

Phía dưới hai người lại đột nhiên xuất hiện một vực sâu lớn, muốn nuốt sạch hai người.

“Thật sự là có chút phiền phức.” Từ Phàm cau mày nói.

Hắn thừa nhận, công kích của ba chí cao này có tạo thành một chút phiền phức với hắn.

Nhưng cũng chỉ chỉ là một chút mà thôi.

Ảo ảnh ngàn tay phía sau nhanh chóng kết ấn.

Bỗng nhiên, tinh vực sâu như khoảng không vũ trụ đột ngột sáng lên.

Một vầng mặt trời bay lên từ phía sau ảo ảnh ngàn tay, chiếu sáng toàn bộ mảnh tinh vực này.

Một luồng Thánh Dương chi lực phủ kín toàn bộ tinh vực.

Ánh kiếm và vực sâu lớn công kích về phía hai người trực tiếp bị Thánh Dương chi lực đập tan.

“Không phải ngươi thích bắn tên sao, lần này ta cho ngươi thích đủ.”

Lại một vầng trăng sáng xuất hiện, hóa thành một cây cung lớn rơi xuống trong tay ảo ảnh ngàn tay.

Vòng mặt trời phía sau lại hóa thành một cự tiễn.

Cung kéo căng, mũi tên Thánh Nhật mang theo khí thế huy hoàng bay về phía chí cao bắn tên.

Mũi tên Thánh Nhật bay vượt qua không gian.

Sau đó ở phía xa lập tức nổ ra một vầng sáng vô cùng to lớn.

Trong lúc này, Thánh Dương chi lực cuồng bạo vô tận đang tàn phá bừa bãi.

Hồng Liên tôn giả đứng cạnh Từ Phàm khiếp sợ mà há hốc miệng nhỏ.

Nàng trở thành chí cao cũng coi là như là đỉnh phong của giới này, dù có chút thua kém nhưng cũng sẽ không bị người trên cùng một cảnh giới giết chết.

Nhưng hiện tại nàng lại phát hiện, hiểu biết của nàng quá hạn hẹp. Nếu như mũi tên kia bắn tới trên người nàng, phỏng chừng ngay cả một chút bản nguyên cũng không sót lại.

“Đạo hữu, thần thông này của ngươi có uy lực quá lớn, có thể cứu Thánh Hồn Sơn Hải ra rồi lại đại triển thần uy được không?” Trong giọng Hồng Liên tôn giả mang ý khẩn cầu, nàng sợ hai hảo hữu bị trấn áp kia cũng bị đùa chết cùng.

“Không sao đâu, bọn họ không chết được.” Từ Phàm nhìn về phương xa bình thản nói.

Phía sau ảo ảnh ngàn tay lại có thêm ba mũi tên Thánh Nhật.

Trực tiếp kéo căng cung, một phát bắn ra ba mũi tên cực kỳ trơn tru.

“Vị chí cao tới cuối cùng có chút khó trị, nhưng vận khí của các ngươi rất tốt, gặp được ta.” Từ Phàm nhìn Hồng Liên tôn giả cười nói.

Nhưng vào lúc này, nơi xa truyền đến tiếng gầm giận dữ.

Trong tinh vực hiện lên Pháp Tướng dị tộc.

Hình người, lưng có hai cánh Phong Thần, cầm trong tay một cây thần cung xuất hiện trong tinh vực.

Pháp Tướng cao không biết bao nhiêu vạn trượng, đôi mắt trợn trừng lớn nhìn chằm chằm hai người Từ Phàm và Hồng Liên tôn giả.

“Chí cao Nhân tộc, nơi này không có việc của ngươi, tranh thủ thời gian trở về trong thế giới của ngươi, nếu không ta thuận tay cũng sẽ phá huỷ cả thế giới của ngươi.”

Một âm thanh thô kệch dã man vang lên trong tinh vực.

“Vị này chính là chí cao cuối cùng được mời tới kia.” Hồng Liên tôn giả cắn răng nói.

“Tên này cũng không dễ chọc.” Từ Phàm thản nhiên nói, trong lòng đã phán tử hình cho hắn.

Dựa theo phân cấp của Từ Phàm, vị chí cao vừa lộ diện kia coi như vừa bước vào tầng lớp của hắn.

“Ngươi có tư liệu về dị tộc của bọn họ không?” Từ Phàm hỏi.

“Không có, chỉ biết hắn tới từ trong tinh vực nằm ngoài thế giới Trung Thiên mà Nam Sơn giới biết.” Hồng Liên tôn giả lắc đầu nói.

Pháp Tướng dị tộc đứng trong tinh vực phía xa thấy Từ Phàm không trả lời mình, lập tức giận dữ.

Cầm thần công trong tay, bắn ra một mũi tên Phong Thần.

Ảo ảnh sau lưng Từ Phàm cũng đời thời bắn ra một mũi tên Thánh Nhật.

Mũi nhọn đấu với đao sắc, hai mũi tên chạm vào nhau rồi trực tiếp nổ tung.

“Xem ra hôm nay cuối cùng cũng có thể hoạt động gân cốt đàng hoàng một phen.”

“Ngươi không cần ra tay, ở bên cạnh xem là được. Xem ta hôm nay một người trấn áp bốn chí cao.”

Trong mắt Từ Phàm dấy lên chiến ý, lần này cuối cùng cũng có thể bộc phát ra toàn sức chiến đấu.

“Tiểu nhân mọc cánh kia, nói thử xem ngươi là tộc nào, trước kia sao chưa từng thấy qua?” Từ Phàm nhìn về phía Pháp Tướng dị tộc ở xa, hỏi.

“Ta là tộc Phong Thần, chí cao Nhân tộc, thực lực của ngươi rất mạnh.”

“Nếu như cứ khăng khăng ở lại đây, ngươi sẽ chết dưới tên của ta.” Pháp Tướng dị tộc nhìn Từ Phàm nói.

Lúc này, lại có ba vị Pháp Tướng dị tộc hình thái khác nhau xuất hiện trong tinh vực, đứng đối diện với hai người Từ Phàm và Hồng Liên tôn giả.

“Ngươi đoán bọn họ đã phải trả cái giá thế nào mới mời được hai chí cao khác?” Từ Phàm nói đùa.

“Ta đoán hẳn là chia cắt bản nguyên ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới, còn có tất cả mọi thứ của Nam Sơn giới.” Hồng Liên tôn giả cắn răng nói.

Vũ chu trong Nam Sơn giới bọn họ tương đối nhiều, cho nên biết về rất nhiều thế giới Trung Thiên.

Có cường thịnh, có suy bại, cũng có diệt tuyệt, còn có một loại cực kì đặc thù, chính là thế giới bị cường giả cường đại trong thế giới Trung Thiên chia cắt, thảm trạng của nó làm nàng có ấn tượng sâu sắc.

“Nói như vậy, giá cả để ta ra tay hẳn là cao nhất trong đó.” Từ Phàm cười.

Sau đó liếc nhìn bốn Pháp Tướng dị tộc trong tinh vực kia.

“Một lát nữa lúc xem chiến cẩn thận một chút, đừng để bị ngộ thương.” Từ Phàm nói xong liền phong tỏa toàn bộ mảnh tinh vực này.

Bốn chí cao dị tộc đối diện kia cảm giác thấy tinh vực bị phong tỏa thì cũng không thèm để ý.

Bởi vì đã nắm chắc thắng lợi trong tay, hai chí cao Nhân tộc kia đã thành cá trong chậu.

“Hồng Liên chí cao, món nợ máu mấy chục vạn năm qua với Nhân tộc các ngươi, ta muốn trả lại từng chút một cho Nhân tộc các ngươi.” Một Pháp Tướng dị tộc toàn thân xanh đậm, lưng có vây cá cắn răng nói.

“Mạnh được yếu thua không cần nói nhiều, muốn báo thù, các ngươi thắng trước đi rồi lại nói.”

Một đóa sen đỏ chiếu rọi toàn bộ tinh vực, Hồng Liên lục phẩm xuất hiện dưới chân Hồng Liên tôn giả.

Từ Phàm vung tay lên, một luồng sức mạnh nhu hòa đẩy Hồng Liên tôn giả qua bên cạnh.

“Đừng ra tay.”

Từ Phàm nói, ảo ảnh ngàn tay phía sau đột nhiên khuếch trương thêm mấy lần.

Kích thước hơn cả mấy vị Pháp Tướng dị tộc kia.

Ảo ảnh ngàn tay duỗi ra một ngón tay, chỉ về bốn chí cao.

Sau đó lật lại ngoắc ngoắc tay.

“Các ngươi cùng lên, đừng để tới lúc đó nói ta lấy ít lấn nhiều.” Giọng Từ Phàm đầy phách lối nói.

Mảnh tinh vực này đã bị phong ấn, trong mắt Từ Phàm, bốn chí cao kia đã là miếng thịt trên thớt của hắn, muốn chặt thế nào thì chặt.
Bình Luận (0)
Comment