Chương 837: Hắc Ngư, Thần Bi
Chương 837: Hắc Ngư, Thần Bi
Bốn chí cao dị tộc cảm thấy bản thân đã bị sỉ nhục.
Ánh mắt của họ nhìn Từ Phàm đều tràn đầy sát ý.
Vốn dĩ kế hoạch của bọn họ là muốn lấy thân phận bốn chí cao để uy hiếp Từ Phàm rời khỏi cuộc chiến này.
Giờ lại hoàn toàn ngược lại, vậy mà lại khơi lên chiến ý của chí cao Nhân tộc đối diện kia.
Bây giờ thế mà lại muốn một đấu bốn.
Nhưng vào lúc này, Từ Phàm cảm giác được thời gian xung quanh bị chậm đi gấp mấy trăm lần.
Chỉ thấy một món Tiên khí kỳ dị như mỏ chim mổ tới Từ Phàm.
“Đây là một chí cao tới trợ giúp khác, chủ tu đại đạo thời gian, cực kì khó chơi.”
Thời gian bị chậm dần, giọng nói của Hồng Liên tôn giả cũng bị chậm lại.
“Đại đạo thời gian, đây chính là loại đại đạo ta để ý nhất, dám dùng trước mặt ta, nói ngươi múa rìu qua mắt thợ vẫn là nhẹ đấy.”
Ảo ảnh ngàn tay sau lưng đột nhiên có thêm một ảo ảnh đồng hồ, trực tiếp làm thời gian chậm lại nghìn lần.
Tiên khí như mỏ chim kia cũng rơi vào trong tay Từ Phàm.
Trực tiếp loại bỏ dấu vết mà chí cao dị tộc để lại trong Tiên khí, phản xạ trở lại pháp trận tự bạo bên trong nó.
Phía nơi xa truyền đến một đoàn lửa, chiến đấu cũng chính thức bắt đầu.
“Nếu các ngươi không đến vậy để ta đi qua!”
Từ Phàm điều khiển ảo ảnh ngàn tay phóng về phía bốn chí cao kia.
“Lần này ta cho ngươi triển khai toàn bộ hỏa lực này!”
Một dòng sông Tiên khí xuất hiện xung quanh ảo ảnh ngàn tay.
Bên trong dòng sông Tiên khí có một trăm sáu mươi món Tiên khí, 2840 món Đạo khí.
Đao, thương, kiếm, côn, cự chùy, pháp phiến, thần kính, bảo bình, cự thuẫn…
Trong mỗi tay của ảo ảnh ngàn tay đều có một món pháp bảo, liên hợp lại, tản ra uy năng vô hạn vô tận.
Lại có nhật nguyệt hiện ra như vây quanh trước người ảo ảnh ngàn tay.
Trong phút chốc, chỉ riêng bảo quang của ảo ảnh ngàn tay đã chiếu sáng cả mảnh tinh vực.
Trạng thái triển khai toàn bộ hỏa lực của Từ Phàm khiến cho bốn chí cao đối diện nhìn đến có chút tê cả da đầu.
Thậm chí vị có thực lực yếu nhất cũng bắt đầu kiểm tra đo lường cường độ phong ấn không gian, tính toán xem mình dùng toàn lực thì có thể phá vỡ hay không.
Hồng Liên tôn giả liếc mắt nhìn bóng lưng thần uy của Từ Phàm, trong phút chốc có chút ngây dại.
“Đây là thực lực Đại Thừa kỳ nên có!!”
Bốn chí cao dị tộc đứng thành một hàng trong tinh vực, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Từ Phàm đang xông về phía bọn họ.
“Không cần nương tay, có chút sơ sẩy thôi là chúng ta đều sẽ ngã xuống tại đây.” Chí cao Phong Thần trên lưng có hai cánh nói với vẻ mặt trầm trọng.
Nhưng vào lúc này, ảo ảnh ngàn tay huy động pháp bảo trong tay, chém ra một dòng hồng lưu thiên bảo.
“Hôm nay ai cũng đừng hòng đi, cùng ta chiến một trận thống khoái ~” Âm thanh phấn khởi của Từ Phàm vang vọng toàn bộ tinh vực.
“Ta và Thần Bi đi cuốn lấy hắn, Phong Thần chí cao chủ công, Thời Nguyên chí cao hỗ trợ.” Chí cao dị tộc có vây cá trên lưng nói.
Một mảnh linh hải lập tức bao trùm toàn bộ tinh vực, chí cao có vây cá trên lưng hóa thành một con cá đen khổng lồ, quanh thân đều là xương cá như đao.
“Thần Bi chí cao, cùng ta xông lên, ngăn không được, hai giới chúng ta đều phải xong đời!!” Hắc Ngư chí cao nói với vẻ mặt dữ tợn, chuyện đã đến bước này, không muốn liều mạng cũng phải liều mạng.
Hắc Ngư mang theo cả linh hải xông về phía dòng nước lũ phía đối diện.
“Ông bạn già chờ ta một chút.” Thần Bi chí cao trực tiếp nhảy vào bên trong linh hải.
Thêm cho cả linh hải một tầng phòng hộ.
Trong nhiều năm bị Nam Sơn giới uy áp, vì đối kháng ba chí cao Nhân tộc phách lối kia, hai chí cao bọn họ thường xuyên liên thủ đối kháng ba chí cao Nhân tộc.
Độ thuần thục khi phối hợp đã được nâng đầy, thuần thục đến mức khiến người ta đau lòng.
Nhưng hiện thực cũng không che chở hai chí cao dị tộc này, dòng hồng lưu thiên bảo kia trực tiếp đột phá linh hải, oanh tạc Hắc Ngư chí cao.
Linh hải ngưng tụ, Hắc Ngư chí cao lần nữa hiện ra thân hình, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía ảo ảnh ngàn tay.
Nếu vừa rồi không có linh hải, có khi bản nguyên của hắn cũng đã trực tiếp bị nổ thành cặn bã.
Nhưng vào lúc này, phía trên không ảo ảnh ngàn tay xuất hiện một tấm thần bi, trên nó khắc đầy tiên văn cổ xưa.
Vô số xiềng xích hư ảo từ trong thần bia phóng ra, thổi quét về phía ảo ảnh ngàn tay.
Ảo ảnh ngàn tay chỉ dửng dưng nhìn lướt qua tấm thần bia kia, tiện tay đánh ra một dòng hồng lưu thiên bảo đánh nát thần bia.
Nhìn linh hải phía trước, ảo ảnh ngàn tay trực tiếp ném thánh nhật vây quanh người tới.
Thánh nhật mang theo vầng sángvô tận hóa thành một con Tam Túc Kim Ô ở trong hư không.
Một tiếng kêu vang lên, toàn bộ linh hải trong nháy mắt đều bị bốc hơi.
Ngay lúc ảo ảnh ngàn tay dự định thừa thắng truy kích, trấn áp hai chí cao dị tộc kia.
Một mũi cự tiễn lóe lên linh quang màu xanh đột nhiên bay ra từ trong không gian phía sau ảo ảnh ngàn tay.
Bắn về phía ảo ảnh ngàn tay.
Một tấm cự thuẫn cản phía sau ảo ảnh ngàn tay, nhưng lại bị mũi cự tiễn màu xanh xuyên thủng.
Nó bắn vào trong thân ảo ảnh ngàn tay, sau đó hóa thành ma đao, bắt đầu càn quấy phá hoại bên trong ảo ảnh ngàn tay.
“Lần sau nhất định phải luyện chế một tấm Tiên thuẫn kiên cố.”
Từ Phàm vừa dứt lời thì ảo ảnh ngàn tay trực tiếp nổ tung, sau đó cự tiễn màu xanh kia lại tiếp tục bắn tới bản thể của Từ Phàm.
“Không hổ là chí cao cùng cấp với ta, thủ đoạn quả thật là bất phàm.”
Trong tinh vực vang lên lời khen ngợi của Từ Phàm.
Một bàn tay lớn xuất hiện từ hư không, trực tiếp bắt lấy cự tiễn màu xanh và bóp nát trong tay.
Ảo ảnh ngàn tay lần nữa xuất hiện sau lưng Từ Phàm, chỉ là lần này khoác lên một tầng thần thông phòng hộ thật dày.
Một cự thủ xuất hiện trong tinh vực, áp sát về phía Hắc Ngư và Thần Bi chí cao.
Từ Phàm dự định một đòn bắt lất hai con hàng này.
Nhưng vào lúc này, thần bi bị nổ nát lại xuất hiện lần nữa, đồng thời cưỡng chế phá vỡ phong ấn không gian đưa Hắc Ngư Thần Bi chí cao đi.
Một chưởng toàn lực của Từ Phàm thất bại.
“Vẫn chưa xong đâu!”
Một cánh cửa Luân Hồi xuất hiện trong tinh vực, một cự thủ có khắc tiên văn luân hồi vươn ra từ đó trực tiếp bắt lấy thần bi, kéo vào trong cánh cửa Luân Hồi.
“Đã giải quyết xong đám tôm tép, giờ tới lượt hai người các ngươi.” Từ Phàm nhìn chằm chằm hai chí cao dị tộc ở nơi xa nói.
Thuận tay phất qua, thả Thánh Hồn và Sơn Hải chí cao vốn đang bị trấn áp bên trong thần bi ra.
“Hồng Liên đạo hữu, cái giá để mời hắn xuất thủ lần này không thấp đi!” Sơn Hải tôn giả vừa may mắn lại đau lòng nói.
Sau khi đi ra hắn chỉ nhìn thoáng qua tình thế trước mặt là đã biết đại khái chân tướng.
“Cũng không có bao nhiêu, chỉ thêm tất cả linh khoáng Tiên khí trong Bắc Hải giới.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Không có cách nào, ai bảo chúng ta tài nghệ không bằng người, bị mai phục trấn áp.” Thánh Hồn chí cao có chút bất đắc dĩ nói.
Hai người chính là không phòng bị, dễ dàng bị người khác dẫn tới trong tinh vực.
“Tất cả các ngươi đều bị thương, ở lại nơi này xem Vạn Đạo đạo hữu ra tay thế nào.”
“Cùng là chí cao như nhau, chúng ta và Vạn Đạo đạo hữu chênh lệch quá xa.” Hồng Liên tôn giả cảm khái nói.
Nơi xa, hai chí cao dị tộc thấy chính chủ thuê bọn họ đều đã trấn áp, biểu cảm trên mặt bắt đầu có một chút biến hóa.
Lúc nãy bốn đối hai, hiện tại vừa vặn trái lại.
Áp lực đè lên phía bọn họ bên.
Hai chí cao dị tộc liếc mắt nhìn nhau, ăn ý gật đầu với nhau.
Mà lúc này ảo ảnh ngàn tay của Từ Phàm đã giết tới, một đại đạo hồng lưu thiên bảo chém về phía bọn họ.
“Muốn đi, phải hỏi xem đại trận Thánh Dương Nguyệt Âm Tỏa Thiên của ta có đáp ứng hay không!!”
Vịt đến miệng sao có thể để nó bay đi được.