Chương 839: Tìm kiếm thế giới Trung Thiên
Chương 839: Tìm kiếm thế giới Trung Thiên
“Bảo vật Tiên thiên có lẽ là thứ lợi hại nhất.”
Trong tiểu viện, Từ Phàm vuốt cằm nhìn lên bầu trời.
Nói đến mấy đồ đệ của mình, ngoại trừ lão tam, còn lại đều có cơ duyên của riêng mình.
Núi Ngũ Sắc của lão đại, thân thể lão nhị bị đại nhân vật thượng giới ngấp nghế, sau này chắc chắn có thể đảo khách thành chủ.
Cơ duyên của lão tứ ở trong nội giới Luân Hồi, hiện tại vẫn chưa kích hoạt.
Cơ duyên của lão ngũ trong thế giới Đại Thiên.
Còn về lão lục, cơ duyên của hắn chính là gặp được mình.
Tương đối mà nói, cơ duyên lớn nhất của lão tam Vương Hướng Trì có lẽ chính là nhận được hai đồ đệ tốt và người sư phụ như mình.
“Trong ba nghìn đại thế giới này, ai muốn tìm bốn ngọn núi không màu khác, sẽ rất khó khăn.” Từ Phàm mỉm cười.
“Tùy duyên, chỉ cần có thể ở bên cạnh sư phụ là được.” Từ Cương không thèm để ý nói, bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng thủ hộ bên cạnh sư phụ.
Tiểu viện của Từ Phàm xuất hiện một ngọn núi Ngũ Sắc thu nhỏ.
Lúc này núi Ngũ Sắc đã biến thành một món Tiên khí đỉnh cấp.
Có thần thông Ngũ Hành tăng cường, trấn áp uy năng của kẻ thù.
Mặc dù cũng có thể để người ta tu luyện dưới chân núi giống như trước đây, nhưng sẽ tiêu hao lớn gấp mấy lần so với ban đầu, lại dùng cho đệ tử tông môn tu luyện, hẳn có chút được nhiều hơn mất.
“Tiên khí đỉnh cấp, nhưng với thực lực địa vị hiện tại muốn phát huy ra toàn bộ uy năng, có lẽ phải đợi ngươi đạt đến Chân Tiên, Kim Tiên.” Từ Phàm nhìn núi Ngũ Sắc phán xét.
Dù Tiên khí lợi hại hơn nữa thì cũng phải có thực lực tương ứng để thúc giục.
Từ Phàm nhẹ nhàng đặt tay lên núi Ngũ Sắc, cố gắng giao tiếp với khí linh còn sót lại trong đó.
Bảo vật Tiên Thiên được chia làm năm phần, khí linh cũng bị phân ra tương ứng phong ấn bên trong.
“Khí linh đã bị phong ấn, nhưng vấn đề không lớn.”
Từ Phàm điểm một cái, trên bầu trời có kinh văn đại đạo vẽ một bộ thần thông đặc biệt phù hợp với núi Ngũ Sắc.
Cuối cùng nhập vào trong ngọc giản.
“Lúc trở về hãy tu luyện thần thông này, có lợi cho việc thúc giục núi Ngũ Sắc.” Từ Phàm dặn dò.
“Đa tạ sư phụ, nhưng ta muốn chuyển núi Ngũ Sắc này cho Linh Đài, sư phụ có cách gì không?” Đột nhiên Từ Cương nhớ tới mục đích gặp sư phụ.
“Loại phúc duyên nghịch thiên này, ngươi chuyển cho Linh Đài chính là hại hắn, thành thật để mình dùng đi.” Từ Phàm cười lắc đầu nói.
Đồ đệ ngốc này mặc dù hằng ngày hơi thẳng thắn, nhưng vẫn có tấm lòng của một người cha già, vẫn rất xứng chức.
Đang lúc Từ Phàm và Từ Cương nói chuyện, mấy đồ đệ khác và cấp cao của tông môn cũng tụ tập lại với nhau.
“Sư phụ, chuyện bên Nam Sơn giới xong rồi sao?” Từ Nguyệt Tiên quan tâm hỏi.
Đột nhiên Từ Phàm biến mất, Bồ Đào trả lời với bên ngoài là đã đi đến Nam Sơn giới.
“Mọi thứ đã làm xong, trấn áp bốn chí cao ở bên đó, bán cho Nam Sơn giới hai người, ta mang về hai người.” Từ Phàm mở tay, hai chùm sáng hiện lên trong lòng bàn tay.
Mỗi một chùm sáng phong ấn một chí cao dị tộc.
“Chí cao! Giống như Kim Sí Đại Bàng sao?” Lý Tinh Từ tò mò hỏi.
“Đúng, nhưng yếu hơn Kim Sí Đại Bàng thời đỉnh phong một chút.” Từ Phàm nói xong bật một chùm sáng về phía Lý Tinh Từ.
“Đây là chí cao của tộc Phong Thần, xem ngươi có bản lĩnh thu làm luân hồi nô hay không, xem như tôi luyện Luân Hồi của ngươi.” Từ Phàm nói.
“Nếu có thể thu phục hắn, thì có thể xem như là một trợ lực lớn bên cạnh ngươi, hãy bồi dưỡng đàng hoàng, sau này trở thành Kim Tiên cũng không phải là không có khả năng.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ sư phụ!” Lý Tinh Từ kích động nói.
“Đúng lúc cấp cao của Ẩn Linh môn chúng ta đều ở đây, cùng nhau thương lượng những linh khoáng Tiên này nên làm như thế nào đi.” Từ Phàm nói xong sao chép mấy danh sách linh khoáng ngọc giản phân cho mọi người.
“Nhiều linh khoáng Tiên khí như vậy, ta cảm thấy móc sạch Phi Vũ giới cũng không đủ.” Trảm Linh nhìn ngọc giản giật mình nói.
“Đại trưởng lão, đây là muốn luyện Tiên khí cho mỗi một đệ tử tông môn bọn ta sao?” Tô Nhiễm Thiên hỏi.
“Cho dù mỗi người một món Tiên khí, nhiều nhất chỉ tiêu hao một phần.” Sa Điêu nói, một tháng trước hắn trở về tông môn với khuôn mặt hồng hào đắc chí.
Trong tất cả mọi người, chỉ có Lý Tinh Từ biết tại sao đột nhiên cần nhiều linh khoáng Tiên khí như vậy.
“Ta dự định dẫn toàn bộ tông môn phi thăng Tiên giới, cho nên phải luyện toàn bộ Ẩn Linh đảo thành Tiên khí tiêu chuẩn để vượt qua tinh vực đến Tiên giới.” Từ Phàm nói.
“Còn hơn chín trăm năm nữa là phi thăng, trong thời gian này phải gom đủ những linh khoáng Tiên khí này.”
“Hiện tại ta đã giải quyết được bốn mươi phần trăm, sáu mươi phần trăm còn lại cần phải nghĩ ra cách tiếp.”
Từ Phàm nhìn mọi người chau mày, cười nói, không thể lo lắng một mình được.
“Nhiều linh khoáng Tiên khí như vậy, chỉ có thể giao dịch nhiều với thế giới Trung Thiên khác thôi.”
Đột nhiên Trảm Linh hơi vui vẻ nói.
“Nhưng bây giờ vấn đề quan trọng nhất là phải biết nhiều vị trí của thế giới Trung Thiên khác.” Tú Tâm nói.
Từ sau khi nàng đến Ẩn Linh môn, thì vẫn không có cảm giác tồn tại gì.
Hiện tại thực lực tông môn ngày càng mạnh, trưởng lão Hợp Thể kỳ như nàng ngay cả một đệ tử bình thường nhất cũng không sánh bằng.
“Tú Tâm trưởng lão nói đến trọng điểm rồi, trước mắt thứ thiếu nhất chính là tọa độ thế giới Trung Thiên.” Từ Phàm nói.
Thật ra hắn cũng không thiếu lắm, chỉ riêng hai chí cao dị tộc này thôi đã cung cấp hơn mười địa điểm, chẳng qua là hắn phát hiện những thế giới Trung Thiên đó cách Phi Vũ giới rất xa, cần lấy Nam Sơn giới làm bàn đạp, cực kỳ bất tiện.
“Tọa độ này…”
Mọi người im lặng, đây không phải là chuyện mà họ có thể giúp đỡ.
Từ Phàm vung tay lên, một bản đồ tinh vực lập thể lấy Phi Vũ giới làm trung tâm xuất hiện.
Phía trên chỉ có hai thế giới Trung Thiên, Phi Vũ giới và Cổ Thương giới.
“Đợi đến khi Tống Minh trở về, ta sẽ đặc biệt phân một chiếc vũ chu đi thăm dò thế giới Trung Thiên xung quanh Phi Vũ giới, đến lúc đó làm phiền mấy trưởng lão xuất lực nhiều hơn rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Nguyện dốc sức vì tông môn!”
Tất cả trưởng lão lập tức bày tỏ lập trường của bọn họ.
Sau khi hội nghị kết thúc, Từ Phàm muốn trở về phòng nghỉ ngơi một lát, vì trấn áp hai chí cao dị tộc đó, có thể nói là Từ Phàm đã đấu trí đấu dũng với bọn họ mới trấn áp được toàn bộ.
Tâm thần có chút tiêu hao, cho nên Từ Phàm định trở về trạng thái phàm nhân, ngủ một giấc thật ngon.
Đúng lúc này, Từ Phàm nhận được tin tức của Minh Không, nói đã liên hệ được Thượng Tôn ở thượng giới.
Thượng Tôn nói muốn làm quen với Từ Phàm.
Từ Phàm suy nghĩ, một cánh cửa truyền tống mờ ảo xuất hiện.
Trong một tiểu thế giới riêng tư bí mật ở tổng bộ Hội Trưởng lão.
Lần đầu tiên Từ Phàm gặp Thượng Tôn.
Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Thượng Tôn, Từ Phàm biết ngay sau này trong Mộc Nguyên giới sẽ có một chỗ của hắn.
“Đa tạ đạo hữu đã trấn áp phân thân của Kim Sí Đại Bàng.” Thượng Tôn cảm kích nói.
Khắp tiểu thế giới hiện đầy trận pháp tiên văn liên lạc rậm rạp chằng chịt.
Bóng dáng mờ ảo của Thượng Tôn ở trên một mảnh đất trong đại trận đó.
“Đều là người tu tiên của Phi Vũ giới, những điều này đều là nên làm.” Từ Phàm cười nói, hắn tương đối có thiện cảm với Thượng Tôn này.
Nếu như bố cục của hắn không có sai sót, thì khắp cả Yêu tộc sẽ bị hắn vững vàng giải quyết.
“Sau khi ta bị Kim Tiên của tộc Kim Sí Đại Bàng vây khốn, vốn tưởng Nhân tộc phải mất mấy ngàn năm, thậm chí là vạn năm mới có thể giải quyết được Yêu tộc.”
“Không ngờ đạo hữu xuất thế ngang trời, đã giải quyết Yêu tộc trước mấy người có Thiên mệnh mà ta đã âm thầm quan sát.”
“Đạo hữu có ơn với khắp Phi Vũ giới.”