Chương 840: Chừng mực khống chế thần thông tinh chuẩn
Chương 840: Chừng mực khống chế thần thông tinh chuẩn
Sau một hồi khách sáo, Từ Phàm và Thượng Tôn lại cùng nhau trò chuyện.
Kết quả hai người họ càng nói càng hợp ý, càng nói càng cảm thấy ưng í nhau.
“Thượng Tôn, sao ngươi lại thoát khỏi tay Kim Tiên được vậy.” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Bị nhốt trong tộc Kim Sí Đại Bàng, thật sự không còn cách nào khác nên ta đã nhận một sư phụ.”
“Tộc Kim Sí Đại Bàng thấy chọc không nổi nên chỉ có thể thả ta ra.” Thượng Tôn hơi bất đắc dĩ nói.
Hắn trời sinh thông trăm đạo, sinh ra đã biết, nếu không thực sự bất lực thì hắn cũng không muốn tìm thầy cho mình.
“Lợi hại, Thượng Tôn tùy ý tìm sư phụ cũng có thể nghiền ép được tộc Kim Sí Đại Bàng.” Từ Phàm khen ngợi nói.
“Sư phụ này của ta, một lời khó nói hết, đợi Từ đạo hữu đến thượng giới sau đó chúng ta sẽ nói chi tiết.” Thượng Tôn cười nói.
Nhưng vào lúc này, năng lượng của Tiên trận truyền tin không đủ, sau khi hai người họ nói lời tạm biệt với nhau thì ngắt liên lạc.
“Quả nhiên căn cơ của Hội Trưởng lão hùng hậu, chỉ riêng Tiên trận truyền tin này đã tốn không ít tiên ngọc.” Từ Phàm nhìn tiên trận truyền tin nói.
“Dù căn cơ có hùng hậu hơn nữa cũng không lợi hại bằng Đại trưởng lão.” Minh Không cười nói.
Hắn dẫn theo Từ Phàm đến Cổ Thương giới một chuyến, Đại trưởng lão này lập tức kiếm được số tiền tổng hợp trước kia hắn đến Cổ Thương giới.
“Đại lục có tài nguyên tốt nhất Yêu giới đã bị Nhân tộc chiếm toàn bộ, Yêu tộc ở mấy nơi cằn cỗi của đại lục, trong vòng mấy vạn năm không thể lật mình được.”
“Kế hoạch tiếp theo chính là khiến những thương hội tông môn di chuyển đến những nơi đó phát triển, làm lớn mạnh thực lực tổng thể của Nhân tộc chúng ta.”
“Sau này Nhân tộc càng mạnh mẽ thì Yêu tộc càng không trở mình được, mấy vạn năm sau nói không chừng sẽ biến thành chư hầu của Nhân tộc.” Minh Không nói.
“Cho nên ngươi muốn biểu đạt điều gì?” Từ Phàm nhìn Minh Không nói.
“Ta biết Đại trưởng lão dự định dẫn toàn bộ tông môn phi thăng, nhưng trước khi phi thăng có thể để lại truyền thừa hay không.”
“Để sau này có đệ tử Ẩn Linh môn liên tục phi thăng thượng giới trở về tông môn.”
“Như vậy cũng có lợi cho sự phát triển của Phi Vũ giới sau này, giống như Cổ Thương giới, tiến hóa ra tiểu Tiên giới của mình.” Minh Không nhìn Từ Phàm chân thành nói.
“Để lại truyền thừa cũng không phải là điều không thể, lúc phi thăng ta sẽ để lại đệ tử của một mạch để Ẩn Linh môn tiếp tục phát triển truyền thừa ở Phi Vũ giới.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, xem như để lại một đường lui nhỏ cho mình.
“Theo đề nghị của Thượng Tôn, ta đã liên lạc với thiên đạo một giới, dung hợp công đức số mệnh Nhân tộc mà Hội Trưởng lão có, làm giao dịch với thiên đạo.”
“Ngươi đây là muốn lấy thân hợp đạo, phát triển toàn bộ Phi Vũ giới thay thiên đạo sao?” Từ Phàm nhìn Minh Không có chút kính nể.
Làm như vậy chẳng khác nào ràng buộc hắn với thiên đạo lại với nhau, có lợi cùng hưởng, có thiệt cùng chịu.
Minh Không gật đầu.
“Mặc dù ta là tôn giả vô địch, đợi sau này phi thăng Tiên giới thì cũng chỉ là một tiên dân nho nhỏ của Tiên giới.”
“Tuy rằng sau này có thể nhập vào Thượng Tôn, nhưng kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là một Chân Tiên nho nhỏ.”
“Thay vì như vậy chi bằng ở lại Phi Vũ giới phát triển, nói không chừng sau này thế giới thăng cấp, ta cũng có thể thăng cấp Kim Tiên.” Minh Không bình tĩnh nói.
“Hiện giờ thế cục rất ổn định, hai giới thống nhất, không cần đến mấy ngàn năm, toàn bộ Nhân tộc Phi Vũ giới sẽ phát triển đến đỉnh phong.”
“Đến lúc đó khuếch trương ra bên ngoài dung hợp với thế giới Trung Thiên khác, tiến hóa ra tiểu Tiên giới chỉ trong tầm tay.” Minh Không hùng hồn nói.
“Không tồi không tồi, tư duy phát triển rất chuẩn.” Từ Phàm khen ngợi.
“Hy vọng sau này Đại trưởng lão nể tình đồng giới, có thể giúp Phi Vũ giới một tay.” Minh Không hành lễ nói.
“Đừng nói giúp đỡ hay không gì đó, chúng ta là bằng hữu, nếu không có sự giúp đỡ của ngươi thì ta cũng sẽ không trở thành chí cao nhanh như vậy!” Từ Phàm cười nói.
“Vừa hay ta định phái một chiếc vũ chu lục soát thế giới Trung Thiên xung quanh Phi Vũ giới, các ngươi cũng có thể phái mấy trưởng lão đi theo.” Từ Phàm mời nói.
“Ta thay mặt Hội Trưởng lão đa tạ Đại trưởng lão.” Minh Không vui mừng nói.
“Không cần cảm tạ, chẳng phải quê hương phát triển cũng có lợi cho ta sao.”
Đúng lúc này, đột nhiên Từ Phàm nghĩ đến còn có một chuyện vẫn chưa hỏi.
“Trận đấu cuối cùng là ai thắng?” Từ Phàm hỏi.
Nghe Từ Phàm hỏi, sắc mặt Minh Không quái dị.
“Cuối cùng là tông môn của Đại trưởng lão đạt được vị trí thứ nhất, Hội Trưởng lão thứ hai, Thiên Ma tông thứ ba.”
“Có chút lệch so với kết quả đã dự đoán, nhưng cũng không kém gì mấy.” Từ Phàm phất phất tay, hóa thành linh quang tiêu tán.
Vừa trở lại Ẩn Linh môn, Từ Phàm đã hóa thành phàm nhân, ngủ một giấc thật ngon trong phòng mình.
Ba ngày sau, Từ Phàm ngồi trong sân xem trận chung kết sau cùng của trận đấu.
Ẩn Linh môn đấu với Hội Trưởng lão.
Hai bên bước vào chiến trường, tất cả đều bật hết hỏa lực.
Phong Hồng chủ tu đạo Chiêm Bốc của Hội Trưởng lão trực tiếp tiêu hao tuổi thọ suy diễn bố cục với mười vạn đệ tử Ẩn Linh môn, vừa bắt đầu đã mở ra toàn bộ bản đồ trong suốt.
Lúc này trên mặt Từ Phàm lộ ra vẻ hứng thú, khoảng thời gian này đệ tử tông môn nhà mình đều điên cuồng tu luyện, mà hắn cũng nhìn thấy được những điều này.
Nhưng dù như vậy, muốn gia tăng sức mạnh chiến đấu tổng thể trong thời gian ngắn cũng là có hạn chế.
Huống hồ, đệ tử Ẩn Linh môn đang tiến bộ, mà phía bên Hội Trưởng lão cũng không phải là ăn chay.
Trận đấu bắt đầu, sức chiến đấu giữa hai bên cũng không kém nhau mấy.
“Chắc chắn có người đã nghĩ ra cách phá giải, để ta thưởng thức một chút.” Từ Phàm vuốt cằm cười.
Hắn không hỏi Bồ Đào, muốn để lại chút bí ẩn để hắn xem toàn bộ trận chiến theo cách hồi hộp.
Nào ngờ Từ Phàm vừa xem không bao lâu, tia bí ẩn đó đã lập tức biến mất.
Dưới sự chỉ huy của Tư Đồ Nam, mười vạn đệ tử liên hợp phóng thích một thần thông cỡ lớn, trực tiếp bao trùm chiến trường ảo cảnh trong phạm vi mười vạn dặm.
Chỉ thấy một sức mạnh kỳ lạ nhanh chóng tràn ngập toàn bộ chiến trường.
Không bao lâu sau đã bao trùm đến nơi ẩn náu của mười vạn đệ tử Hội Trưởng lão.
Đệ tử Hội Trưởng lão đã sử dụng đủ mọi cách nhưng vẫn không nhìn thấu được sức mạnh kỳ lạ đó.
Ngay từ đầu, đệ tử Hội Trưởng lão vẫn chưa phát hiện được sự bất thường của nó.
Nhưng không lâu sau, tất cả đệ tử Hội Trưởng lão đều có sắc mặt kỳ lạ, trên mặt đều lộ ra biểu cảm kìm nén.
Một đệ tử có tu vi yếu nhất nhịn không được, trực tiếp thả tiếng rắm lớn.
Sau đó toàn bộ không gian tràn ngập một mùi hương nồng say.
Mùi hương này giống như lời dẫn, lập tức trong trận doanh của đệ tử Hội Trưởng lão đều vang lên tiếng rắm ngập trời, xông thẳng lên mây.
Mùi vị khác nhau tràn ngập trên không trung phía trên đệ tử Hội Trưởng lão.
Từ Phàm nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười lớn.
“Không tồi không tồi, chừng mực sáng tạo thần thông của Khai Linh ngày càng tinh chuẩn rồi.”
“Không làm tổn thương hòa khí còn có thể thắng trận, ta cũng muốn thưởng hắn.”
Sau đó, phía bên Ẩn Linh môn trực tiếp dùng thần thông nguyên bộ để tìm vị trí của đệ tử Hội Trưởng lão.
“Lần sau nhất định phải kiến nghị với Ngũ sư thúc, dùng nơi khác để bài tiết mùi hương này, dùng cách này khiến ta ngửi vào cứ cảm thấy cứ kỳ quặc sao ấy.” Một đệ tử Ẩn Linh môn có khứu giác nhạy bén nói.
Phía bên Ẩn Linh môn cảm thấy kỳ lạ, nhưng phía bên Hội Trưởng lão càng quỷ dị hơn.
Cách một khoảng thời gian, khắp cả doanh địa đều truyền đến tiếng rắm liên tiếp, không thể nhịn được.
Mặc dù tràn ngập đủ mùi hương, nhưng dựa trên tình hình thực tế thì cũng rất dễ khiến người ta hiểu được.
Sâu trong lòng các đệ tử Hội Trưởng lão tham gia trận chiến đã nứt tạo ra một kẽ hở nhỏ.