Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 844 - Chương 844: Ta Rất Muốn Báo Đáp Hắn

Chương 844: Ta rất muốn báo đáp hắn Chương 844: Ta rất muốn báo đáp hắn

Cự điểu hỗn độn xuyên thẳng qua ngoại giới Luân Hồi, thỉnh thoảng còn nhìn thấy tu sĩ đang trên đường bay đến đó.

“Vẫn là dị tộc tu luyện đạo Luân Hồi nhiều hơn chút.” Lý Tinh Từ nhìn một con Mộng Long phía xa nói.

Lúc này Từ Phàm đột nhiên hỏi: “Mộng Long cũng tính là Long tộc sao?”

“Hẳn là đúng đi, dù sao cũng là sinh ra ở Long giới.” Lý Tinh Từ suy nghĩ một chút rồi nói.

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy cự điểu hỗn độn thay đổi phương hướng, bay nhanh về phía Mộng Long kia.

Lúc này Mộng Long đang đi đường cũng cảm giác được cự điểu hỗn độn đang tiếp cận về phía nàng.

Nhìn thấy trên lưng cự điểu hỗn độn chính là hai Nhân tộc, Mộng Long đặc biệt thả chậm thân hình lại chờ cự điểu hỗn độn.

“Hai vị đạo hữu tìm ta có việc gì.” Giọng nói trong trẻo vang lên.

Vậy mà lại là một con mẫu long.

“Thế giới ta ở đã rất lâu rồi chưa xuất hiện chân long, không dễ gì mới gặp được tộc Mộng Long ở nơi này, đặc biệt đến để giao lưu một chút.”Từ Phàm cười nói.

“Vậy chúng ta cùng song hành, coi như làm bạn đi.” Mộng Long thân thiện nói.

Đây là lần đầu tiên nàng một mình đến ngoại giới Luân Hồi.

Lúc đến phụ thân đã nhắc nhở nàng, có những dị tộc nào có thể nói chuyện và những chủng tộc nào không thể nói chuyện.

Nhân tộc thì ở trong phạm vi có thể giao lưu.

Từ Phàm nhìn Mộng Long này, cảm thấy giống như một cô gái nhỏ mới ra ngoài xã hội không lâu.

Mặc dù vậy nhưng tuyệt đối không dễ chọc, chỉ cần một chút uy thế thần long triển lộ ra, là cũng đủ để dọa sợ tất cả dị tộc có ý đồ xấu.

“Ta tên Vạn Đạo, đây là đồ đệ của ta Lý Tinh Từ.”Từ Phàm giới thiệu nói.

“Ta tên Mộng Hoa, con gái của tộc trưởng mạch Mộng Long.” Mộng Long ngẩng đầu kiêu ngạo nói, thuận tiện còn quay long thân hoa lệ của nàng ở trên không một cái.

Diện mạo của tộc Mộng Long vô cùng đẹp, long lân trên người tản ra ánh sáng bảy màu.

Lúc bay ở ngoại giới Luân Hồi, còn có thể kéo ra một vệt sáng bảy màu rất dài.

Đây là một con rồng hiểu lễ độ, Từ Phàm đánh giá trong lòng.

“Ta đã từng gặp một con Ngũ Trảo Kim Long, đã giúp đỡ ta rất nhiều, nhưng vị tiền bối Kim Long kia cũng không để lại tên tuổi gì cả, đã trực tiếp rời đi.”

“Ta muốn hỏi thăm ngươi một chút, ngươi có quen vị tiền bối Kim Long kia không?” Từ Phàm nói rồi lấy ra một cuốn sách nhỏ.

“Ta rất muốn báo đáp hắn~”

Lý Tinh Từ ở bên cạnh nghe thấy lời nói của sư phụ, trong ánh mắt để lộ ra ý cười.

Mộng Hoa nghe Từ Phàm vậy mà lại được một con Ngũ Trảo Kim Long giúp đỡ, trong ánh mắt cũng để lộ ra một tia nghi hoặc.

Sao Ngũ Trảo Kim Long có thể giúp đỡ một Nhân tộc được?

Khi Mộng Hoa nhìn thấy một con Ngũ Trảo Kim Long trên bìa cuốn sách nhỏ của Từ Phàm, ánh mắt lập tức trừng lớn, trên mặt rồng bày ra một vẻ đáng yêu, cũng lộ ra biểu cảm khó tin.

“Mộng Hoa đạo hữu, ngươi quen vị tiền bối Kim Long này!” Từ Phàm giả bộ kích động.

“Quen thì có quen, nghe miêu tả của ngươi chắc không phải là vị tiền bối Long tộc trong bức họa chứ.” Mộng Hoa ngờ vực nói.

“Đạo hữu đừng nghi ngờ, vị giúp đỡ ta chính là Ngũ Trảo Kim Long trong bức họa này, có ân cứu mạng với ta, ta nhất định phải báo đáp hắn.” Từ Phàm chân thành nói.

“Ngũ Trảo Kim Long trong bức họa là Không Ô tiền bối, tu vi Kim Tiên kỳ, thích thu thập các loại kỳ trân dị bảo, Tiên khí đỉnh cấp.”

“Hắn ghét nhất chính là Nhân tộc, sao hắn có thể giúp đỡ ngươi được?”

Lúc này, Không Ô Ngũ Trảo Kim Long người đang ở Thiên Long đại thế giới ngủ say tu luyện đột nhiên rùng mình một cái, giống như gặp phải một chuyện đáng sợ nào đó vậy.

“Thì ra là Không Ô tiền bối, có lẽ lúc giúp ta tâm trạng của tiền bối tốt.”

“Tên ta nhớ kỹ rồi, đa tạ Mộng Hoa đạo hữu đã cho ta biết.”

Từ Phàm nói rồi trong tay có thêm một Đạo khí tinh lọc Thủy Linh châu.

“Thủy Linh châu này tặng cho đạo hữu, đeo ở trên người có thể tinh lọc thứ không sạch sẽ đến gần đạo hữu.” Từ Phàm nói.

Mộng Hoa nhìn đạo kì trong tay mà hơi xấu hổ, muốn nó nhưng lại ngại: “Đạo hữu nhận lấy đi, ta là một Luyện Khí Đại Tông sư, thứ này đối với ta mà nói tiện tay cũng có thể luyện chế.”

“Tiền bối nhận lấy đi, sư phụ ta vì để có được tin tức của vị tiền bối kia, tốn không ít tâm huyết đó.”

“Có thể có được tin tức chính xác, nhất định phải cảm tạ tiền bối.” Lý Tinh Từ phối hợp với Từ Phàm nói.

Mộng Hoa miễn cưỡng nhận một Thủy Linh châu tinh hoa này.

Đây là lần đầu tiên nàng nhận lễ vật của dị tộc ngoài Long tộc tặng cho nàng, rất quý trọng cho vào trong pháp bảo không gian.

Bởi vì biểu hiện vừa rồi của Từ Phàm, nàng rất có thiện cảm đối với Nhân tộc.

Hai vị Nhân tộc trước mắt, biết ơn thiện báo, có thể chung sống.

Từ Phàm chân thành như vậy, Mộng Hoa cũng không thể lấy không, trực tiếp nhịn đau rút một mảnh long lân bảy màu từ trên người xuống đưa cho Từ Phàm.

“Cái này tượng trưng cho tình hữu nghị của Long tộc ta, sau này gặp được tộc nhân của ta cũng sẽ hòa nhã với đạo hữu một chút.”Mộng Hoa cười nói.

Nhìn mảnh vảy được rút ra từ trên người Mộng Hoa, Từ Phàm vội vàng lấy ra Thánh đan trị thương đưa cho Mộng Hoa.

Lần này quan hệ của hai người lại tiến thêm một bước.

Hai người một rồng đi về phía đạo trường của Kim Tiên, dọc theo đường đi có nói có cười.

Từ Phàm nói chuyện của thế giới Nhân tộc, Mộng Hoa lại nói một số chuyện của Thiên Long đại thế giới mà người ngoài không biết.

Lúc này Mộng Long khổng lồ đang ngao du ở trong Luân Hồi giới, thấy con gái kết giao với bạn mới, thì không khỏi cười.

“Đứa bé ngốc này đúng là đơn thuần, Nhân tộc kia lá gan cũng không nhỏ.”

“Nhưng cứ như vậy đi, sau này đứa nhỏ ngốc này sẽ biết thế nào là lòng người hiểm ác.”

Mộng Long khổng lồ kia lắc người một cái, thoát khỏi từ trong Luân Hồi giới trở về Thiên Long đại thế giới.

“Mấy năm gần đây, tại sao Long tộc ở bên ngoài đều trở về Thiên Long đại thế giới?” Từ Phàm tò mò hỏi, hắn thật sự tò mò.

Từ sớm trước đây, Long tộc thật sự trải rộng khắp ba ngàn đại thế giới, vô số thế giới Trung Thiên.

“Chuyện này phải giữ bí mật, trong tộc không cho nói ra ngoài.” Mộng Hoa nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn nói.

“Là ta đường đột rồi.” Từ Phàm cười.

“Không sao~” Mộng Hoa vui vẻ bay về phía trước.

Không lâu sau đó, một thế giới xuất hiện ở trước mặt hắn.

Từ Phàm biết, phía trước chính là đạo trường của vị Kim Tiên kia.

“Cha ta từng nói, trình độ của vị Kim Tiên ở đạo Luân Hồi rất sâu, đi con đường gian nan nhất.”

“Nếu không phải như vậy, thì đã có thể đi vào bên trong Luân Hồi giới thành cảnh giới Đại La từ sớm rồi.” Mộng Hoa giới thiệu nói.

“Vị Kim Tiên tiền bối đó có tên là gì vậy?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Đạo hiệu: Vãng Sinh.”

“Là một khối Vãng Sinh Thạch dựng dục suốt mấy kỷ nguyên mới hóa thành sinh linh.” Mộng Hoa nói.

“Ba ngày sau, mở đàn giảng đạo, sinh linh đến trước có thể ngồi khoanh chân cùng ta tu luyện ở trong Vãng Sinh giới này.”

Một giọng nói ấm áp dịu dàng vang lên, giống như một dòng suối trong vắt rót vào trong trái tim khô héo.

Từ Phàm nhìn một chỗ lại một chỗ ngồi ở trong đạo trường, muốn mang theo một rồng một người này ngồi ở phía trước.

Câu chuyện của Hồng Vân đạo nhân nói với hắn, loại tình huống này nên ngồi ở hàng đầu.

Đường nhiên Từ Phàm chỉ đến để giải sầu, cũng chẳng cảm thấy hứng thú gì với truyền đạo của vị Kim Tiên này.

Hắn từng bước vào cảnh giới như vậy, cũng từng nhìn thấy phong cảnh đó, cho nên Kim Tiên giảng đạo đối với hắn sức hấp dẫn không lớn.

Nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn muốn chuẩn bị một trí tốt cho đồ đệ.
Bình Luận (0)
Comment