Chương 85: Trở về
Chương 85: Trở về
Sau khi Từ Nguyệt Tiên đi, Từ Phàm lại nhìn Pháp khí hình dạng điện thoại trong tay mình này.
Công năng rất đơn giản, một là tin tức thú vị, ngoài ra chính là quảng cáo.
“Thú vị, thú vị.”
“Loại thông tin truyền đi này, là bút tích của Luyện Khí đại sư kia.”
Từ Phàm nhìn lượng tin tức của màn hình quang ảnh sắp đột phá hai triệu, Luyện Khí sư bình thường căn bản không làm ra được loại lượng truyền đi này.
Lúc này, có một tin tức thu hút Từ Phàm.
Trên đó nói, Yêu tộc trấn thủ trong cấm địa Cổ Yêu, bây giờ cần chuyển hoá tất cả đại doanh thành Tiên thành, trấn giữ vĩnh viễn nơi này, phía sau còn giải pháp thích tại sao phải như thế.
Thì ra cấm địa Cổ Yêu này thực ra chính là nơi yên nghỉ của Thượng Cổ Cự Yêu, nếu như không có đại yêu ngoại giới, nó sẽ mãi ngủ sâu.
Nhưng nếu như bị giật mình tỉnh giấc, bị phá giải phong ấn, thì sẽ tai hoạ của cả Tượng châu, còn Yêu tộc vừa hay là tộc Cự Yêu thời kỳ Thượng Cổ phong ấn, chỉ cần đạt đến cấp độ Yêu tôn, sẽ biết được phá giải phong ấn thế nào, đây cũng là nguyên nhân Nhân tộc ném chuột sợ vỡ bình.
“Ta nói làm sao chúng ta có tinh thần khế ước đến vậy, thì ra là như vậy.”
“Thượng Cổ Cự Yêu, không biết trông như thế nào.” Từ Phàm nói.
Không bao lâu, một vị Luyện Khí kỳ cầm một chiếc rương đến cửa tiệm nhỏ của Từ Phàm
“Chủ tiệm, là ngươi mua trang sức của Yên Hồng thương hội sao.” Tu sĩ Luyện Khí kỳ hỏi.
Từ Phàm gật đầu.
“Sáu món Pháp khí nữ trang, tổng cộng hai mươi vạn linh thạch, mời ngươi kiểm hàng.”
“Chiếc rương mở ra, sáu mó nữ trang tinh xảo xuất hiện trước mắt Từ Phàm.
Từ Phàm gật đầu, lấy hai túi linh thạch đưa cho vị tu sĩ Luyện Khí kỳ này.
“Vẫn may thời gian này bán linh đan kiếm được chút linh thạch, nếu không thì vẫn thực sự hơi đau lòng.”
Lúc này Từ Nguyệt Tiên cầm một Pháp khí màu hồng hình điện thoại đi vào.
“Sư phụ, ngươi xem, Pháp khí này có năm linh thạch, so với Pháp khí kia của ngươi vẫn nhiều một công năng chiếu sáng.”
Nói rồi, Từ Nguyệt Tiên mở công năng chiếu sáng của Pháp khí ra, chợt một luồng ánh sáng mạnh rọi vào mắt Từ Phàm.
“A~ Mắt của ta!”
Từ Phàm không chuẩn bị, suýt nữa bị chói mù mắt.
“Nghiệt đồ, ta phải sửa môn quy.”
Từ đó, môn hạ của Từ Phàm có thêm một điều, không được dùng ánh sáng mạnh chiếu vào mắt sư tôn.
Năm tháng sau, Từ Phàm dẫn theo hai đồ đệ, ngồi chiến hạm đường về của Thiên Khuyết môn nghe nói nhóm chiến hạm này phải trở về bảo dưỡng.
“Thời gian thật là nhanh, chớp mắt một cái, gần nửa năm đã trôi qua.”
Trở về ngọn núi nhà mình ở Thiên Khuyết môn, Từ Phàm ngồi về vị trí trước kia.
Lúc này, dao động quen thuộc lại lần nữa truyền đến, cả ngoại môn lại bị quét qua một lượt, những đệ tử vừa về được tập trung chăm sóc.
“Cũng là đủ rồi, ngày ngày tiếp tục không ngừng.” Từ Phàm châm biếm.
Hắn dám khẳng định, đây nhất định là đam mê cá nhân, nào có đại năng có thể ngày nào cũng làm cái này.
Sau khi châm biếm, Từ Phàm nhìn hai đứa trẻ bị bỏ rơi trước mắt này, không sai, từng người đều béo trắng, dinh dưỡng rất thích hợp.
“Hướng Trì, tốc độ tu luyện của ngươi có hơi nhanh, dồn nén xuống, Luyện Khí kỳ, ngươi ít nhất chờ hai mươi năm.”
“Nền tảng rất quan trọng, cái này là mấu chốt của việc thành tiên sau này.” Từ Phàm nói, tiểu tử thối này, mình vừa không ở nhà tu vi đã tăng lên rất nhiều, bây giờ đã tầng năm Luyện Khí.
“Tuân mệnh, sư phụ.” Khuôn mặt nhỏ của Vương Hướng Trì vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng vô cùng nghe lời lời của Từ Phàm.
“Còn ngươi nữa, Tiểu Tinh Từ, không được học đại sư huynh, nhị sư tỷ của ngươi, bây giờ mới bao nhiêu tuổi, đã tăng cấp đến Trúc Cơ rồi.”
“Mới có Trúc Cơ nhị phẩm, chắc chắn là nền tảng không nắm vững, ngươi đừng học bọn họ.” Từ Phàm lại nói với đồ đệ nhỏ nhất, hắn phát hiện, một mực theo đuổi tăng cao cấp bậc thực sự không phải lựa chọn tốt nhất, nên là phát triển toàn bộ đức, trí, thể.
“Tuân mệnh, sư phụ.” Lý Tinh Từ nói.
“Được rồi, đều trở về làm bài tập của mình đi.” Từ Phàm vẫy tay nói.
Trong phòng tu luyện, Từ Phàm nhìn hai mươi triệu linh thạch trong nhẫn không gian của mình, sắc mặt hơi đỏ lên, đây là tiền hoa hồng Bàng Phúc đưa.
Hắn trước giờ đều chưa từng dư dả như thế, nhìn hai mươi triệu linh thạch, Từ Phàm quyết định chơi một trận lớn.
“Mười triệu, lấy ra mua phù văn thuộc tính thời gian, còn lại đều dùng để cường hóa Tâm Rối.”
Trong thời gian hơn nửa năm ở phòng tuyến cấm địa này, Từ Phàm chủ yếu vận hành thử Tâm Rối, Tâm Rối giống như một máy tính trống rỗng, Từ Phàm thêm vào trong đó các loại trình tự mệnh lệnh. Để nó hình thành hệ thống của mình.
Bây giờ trí thông minh của Tâm Rối này đã xấp xỉ với đứa trẻ mười tuổi, nhưng chỉ trình độ này, Từ Phàm vẫn là không vừa ý, mục tiêu của hắn là khiến Tâm Rối có thể khống chế con rối luyện chế ra con rối.
Lúc này, Từ Phàm lại lấy tấm sắt phù văn lúc trước Vương Vũ Luân tặng cho hắn ra.
Trải qua vô số lần đánh bại của Từ Phàm, bây giờ khối tấm sắt này đã hoàn toàn nhận hắn làm chủ, nhưng chuyện khiến hắn ngàn lần không ngờ đến, chính là sau đó còn có thử thách, cũng chính là nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ của Từ Phàm.
Phù văn Từ Phàm có được từ khối tấm sắt này là hơn ba trăm, cộng thêm phù văn lúc trước Từ Phàm có, bây giờ phù văn hắn nắm được vừa hay đủ một nghìn, có một chút điều nền tảng nhất để trở thành Luyện Khí Tông sư rồi.
Sau khi Từ Phàm có được phù văn, tấm sắt lại ra thêm thử thách mới, đó chính là luyện chế pháp bảo quy định bên trên, bắt đầu từ Pháp khí cấp thấp nhất.
Ba mươi sáu Pháp khí, Từ Phàm nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ, có được năm mươi phù văn, còn có một bài nhận xét luyện khí do Luyện Khí Đại Tông sư viết, giúp đỡ cực lớn cho đạo Luyện Khí của hắn, nếu không thì hắn cũng không thể nhẹ nhàng thêm thần thông pháp bảo vào trọng giáp Bảo khí như vậy.
Bây giờ kiểm nghiệm của Từ Phàm bị kẹt ở cửa thứ tư, luyện chế năm Pháp khí tứ giai riêng biệt.
Không phải Từ Phàm không luyện chế ra, mà là Pháp khí thứ ba có một loại linh khoáng trong đó căn bản không làm ra được, đã tìm năm năm rồi.
“Ngươi không thể đổi Pháp khí sao, thứ này không có Thiên Tinh châu, căn bản không luyện chế ra được.”
Lai lịch của Thiên Tinh châu, Từ Phàm cũng nghe ngóng được, chính vì như vậy, trong lòng Từ Phàm mới cảm thấy hơi chán nản.
Thiên Tinh châu, chỉ có ở vực Cực Không, đây là một loại hạt ngưng tụ trong cơ thể yêu thú nhuyễn thể Cực Không, giá trị không cao nhưng rất hiếm có, tác dụng duy nhất chính là có thể bảo vệ chân thân của người mang theo trong thời gian ngắn xuất hiện ở vực Cực Không.
Có năng lực không cần thứ đồ này, không có năng lực cũng không dùng được.
Chính bởi vì tác dụng này, dẫn đến trừ đại lục trung tâm ra, ở khu vực khác, gần như không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên loé lên linh quang, cũng hơn một năm hắn chưa nài nỉ Vương Vũ Luân rồi, không biết nài nỉ một lần có thể nảy ra đòn chí mạng không.
Từ Phàm mau chóng dùng pháp bảo liên lạc đặc biệt thông báo cho Vương Vũ Luân, hắn biết tên này gần đây vẫn luôn ở tông môn chấp hành nhiệm vụ, ít khi ra ngoài đi xa.
Không mất thời gian bao lâu, Vương Vũ Luân đã cưỡi một con tiên hạc đến trước mặt Từ Phàm.
“Con tiên hạc này là con mà người và phu nhân ngươi đến gặp ta lần đầu tiên kia.” Từ Phàm nghi hoặc hỏi, đã bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa đem hầm.
“Đúng, sau khi ta và Thiến Nhi thăng cấp đến Trúc Cơ kỳ, tốc độ của con tiên hạc này đã không theo kịp, cho nên vẫn luôn để ở Ngự Thú phong bồi dưỡng, hiện nay con tiên hạc này cũng sắp đột phá Trúc Cơ kỳ, cho nên ta đưa nó tới đây, để nó làm bạn với Trì Nhi và Tinh Từ.”
Không biết tại sao, Từ Phàm đột nhiên không muốn nói chuyện với Vương Vũ Luân.