Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 857 - Chương 857: Hiệu Quả Của Nhân Duyên Châu

Chương 857: Hiệu quả của Nhân Duyên Châu Chương 857: Hiệu quả của Nhân Duyên Châu

Vương Hướng Trì rời đi, trong mắt có một chút thất vọng.

Hắn vốn cho rằng còn có thể nói mấy câu với tức phụ nhi trong mộng kia, chỉ tiếc lại nhận được một tin tức không tốt lắm.

Sau khi Vương Hướng Trì trở về động phủ của mình, chuẩn bị thu dọn một chút, bắt đầu bế quan tu luyện.

Lúc này, đồ nhi tốt của hắn là Hàn Phi Vũ đến bái kiến.

“Sư phụ, chúng ta có cần lập đội cùng đi Điểm Tinh giới tham gia thí luyện không.” Hàn Phi Vũ mời, mấy tháng trước hắn đang luyện kiếm trận bí pháp, vẫn chưa vượt qua đợt sóng thứ nhất.

“Ngươi đi đi, vi sư phải bế quan tu luyện.” Vương Hướng Trì xua tay nói.

Hàn Phi Vũ vừa nhìn thấy sắc mặt của Vương Hướng Trì, biết lúc này tâm trạng sư phụ không tốt.

“Sư phụ, nếu gặp bế tắc tu luyện, đi ra ngoài một chút đi, nói không chừng sẽ có cảm ngộ mới.” Hàn Phi Vũ khuyên nhủ.

“Nếu tâm trạng sư phụ hậm hực, vậy càng nên đi ra ngoài một chút.”

Vương Hướng Trì suy nghĩ một chút, sau đó đứng dậy bay về phía Truyền tống trận vượt giới với Hàn Phi Vũ.

Lúc phi hành hai người bắt đầu nói chuyện, Vương Hướng Trì nói chuyện này với Hàn Phi Vũ.

“Sư phụ sợ sau này không xứng với sư nương sao?”

“Ta cảm thấy hoàn toàn không cần lo lắng, có sư tổ, nhân duyên của sư phụ và sư nương tất nhiên là một kết cục hoàn mỹ.” Hàn Phi Vũ khẳng định.

Trong lòng hắn bổ sung một câu: Ngươi chẳng những có sư tổ mà còn có ta, cho dù sau này muốn kết hôn với tồn tại tối cao nhất cũng có thể.

Bởi vì có sự tồn tại cây Vạn Vật, Hàn Phi Vũ lúc này quả thực đã lột xác hoàn toàn.

Dựa vào thống kê bí mật của Bồ Đào, chỉ một mình Hàn Phi Vũ đã cung cấp hơn mười triệu Tiên ngọc cho cây Vạn Vật.

Hàn Phi Vũ bây giờ có tư chất kiếm đạo đứng đầu, công pháp thần thông đứng đầu, lại phối hợp với hơn một trăm Tiên khí linh kiếm trấn thủ, bây giờ hắn dám nói hắn là tồn tại không có đối thủ cùng cấp bậc, ngoại trừ sư tổ.

Có điều tất cả những thứ này, Hàn Phi Vũ đều không thể hiện ra.

Tuy rằng trong lòng kiêu ngạo, nhưng vẫn không quên khiêm tốn.

Theo đà phát triển này, sư phụ hắn muốn lấy ai mà không được.

“Ha ha, tiểu tử ngươi nói giống hệt như sư tổ ngươi.”

“Tâm trạng vi sư hậm hực chỉ vì không được gặp sư nương tương lai của ngươi mà thôi.” Vương Hướng Trì mỉm cười.

Đúng lúc này, một bóng người đuổi theo bọn họ.

“Vương Hướng Trì ngươi đợi đã, ngươi mang theo cái này.” Vương Vũ Luân đặt một viên Nhân Duyên Thạch vào tay Vương Hướng Trì.

“Cha, ngươi lấy đâu ra nhiều Nhân Duyên Thạch vậy?” Vương Hướng Trì nhìn Nhân Duyên Thạch trong tay nói.

“Vừa rồi ta lại lấy được một cái, nghĩ chỉ có ngươi có thể dùng được, nên nhanh chóng đưa cho ngươi.” Vương Vũ Luân cười nói.

Còn chưa đợi Vương Hướng Trì trả lời, Vương Vũ Luân đã rời đi.

“Sư phí, nếu đồ nhi không nhìn lầm, đây là Nhân Duyên Thạch cấp cao nhất, hữu duyên ngàn dặm dây buộc lại.”

“Nghe nói Nhân Duyên Thạch cấp cao nhất, cho dù cách nhau hai giới, cũng có cơ hội liên hệ được.” Hàn Phi Vũ nhìn Nhân Duyên Thạch trong tay Vương Hướng Trì nói.

“Ngươi nói không sai, chính là bởi vì Nhân Duyên Thạch này, vi sư mới gặp sư nương tương lai kia của ngươi ở trong mơ.”

“Không biết vi sư cầm Nhân Duyên Thạch này, hiệu quả có tốt hơn một chút không, có thể ước hẹn cùng sư nương tương lai của ngươi trong mơ.” Vương Hướng Trì có chút mong đợi nói.

Nghe được lời nói của Vương Hướng Trì, Hàn Phi vũ suy nghĩ một chút, sau đó lại lấy ra hai cái có kích thước tương đương với Nhân Duyên Thạch trong tay Vương Hướng Trì.

“Vậy sư phụ ngươi cùng cầm hai cái này đi, tranh thủ cho ngươi và sư nương tương lai sớm ngày gặp mặt.” Hàn Phi Vũ cười nói.

Vương Hướng Trì nhìn hai viên Nhân Duyên Thạch kia, cũng không hỏi từ đâu ra, trực tiếp cầm vào tay, bắt đầu bàn ba viên Nhân Duyên Thạch cấp cao nhất kia.

So với kỳ ngộ cái gì cũng có thể lấy được của lão cha mình, hắn vẫn cảm thấy hồ lô Bích Ngọc của đồ nhi nhà mình biến thái hơn một chút.

“Ngươi có tâm rồi ~”

“Đồ nhi hiếu kính với sư phụ là việc nên làm!”

Hai người nói xong, bước lên Truyền tống trận vượt giới, truyền tống đi về phía Điểm Tinh giới.

Ngay lúc hai người hoàn thành truyền tống, Từ Phàm đột nhiên nhìn về hướng Truyền tống trận vượt giới.

Từ Phàm nhíu mày, trong miệng lẩm bẩm: “Luôn cảm thấy có gì đó không ổn.”

Sau đó sắc mặt khẽ đổi, lập tức thi triển thuật Toán Thiên.

Lúc này, Hàn Phi Vũ đang ở Điểm Tinh giới, vòng quanh Truyền tống trận vượt giới, dạo hết vòng này lại đến vòng khác.

“Sư phụ, đừng đùa với đệ tử, ngươi mau đi ra đi.” Thần thức của Hàn Phi Vũ quét qua Truyền tống trận vượt giới hết lần này đến lần khác, nhưng đều không phát hiện bóng dáng của Vương Hướng Trì.

“Không phải là Nhân Duyên Thạch kia quá linh nghiệm, truyền tống sư phụ đến chỗ sư nương đấy chứ!” Hàn Phi Vũ đoán.

“Hàn Phi Vũ, Đại trưởng lão có việc triệu kiến, mời nhanh chóng quay về.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.

Lúc này Hàn Phi Vũ mới ý thức được chuyện có chút không đúng.

Trong tiểu viện, Hàn Phi Vũ cung kính đứng thẳng Từ Phàm Phàm không xa.

“Sư tổ, sư phụ bây giờ ở đâu?” Hàn Phi Vũ lo lắng hỏi.

“Bởi vì hiệu quả của hai viên Nhân Duyên Thạch kia của ngươi quá mạnh, có lẽ sư phụ của ngươi trực tiếp truyền tống đến chỗ của sư nương ngươi.” Từ Phàm thở dài nói.

“Sẽ không truyền đến thế giới Trung Thiên không biết tên đấy chứ?” Hàn Phi Vũ có chút thấp thỏm hỏi, nếu thật như vậy, hắn có lòng tốt nhưng lại làm sai rồi.

“Có lẽ truyền tống đến Tiên giới rồi, muốn gặp lại sư phụ của ngươi, phỏng chừng phải chờ đến ngàn năm sau.” Từ Phàm nói.

“Sư tổ, ta sai rồi, ta không nên đưa Nhân Duyên Thạch kia cho sư phụ.”

“Tiên giới nguy hiểm như vậy, sư phụ chỉ là một kiếm tu Đại Thừa kỳ.” Hàn Phi Vũ có chút tự trách.

“Không sao đâu, gen tổ truyền của sư phụ ngươi rất mạnh, cho dù đến Tiên giới cũng không xảy ra chuyện lớn.” Từ Phàm trấn an Hàn Phi Vũ, sau khi biết rõ nguyên nhân hắn cũng yên tâm.

Sau khi Hàn Phi Vũ biết sư phụ đã an toàn, cáo từ Từ Phàm rời đi.

Lúc sắp đi bị Từ Phàm gọi lại.

“Gần đây cây Vạn Vật kia bị ngươi cho ăn có hơi nhiều, sắp tới ngươi đừng đi nữa, trước tiên để hắn tiêu hóa một chút.” Sắc mặt Từ Phàm kỳ quái nói, đây là tin tức cây Vạn Vật phản hồi cho hắn khoảng thời gian gần đây.

“A… Vậy cây Vạn Vật sẽ không hỏng chứ!” Hàn Phi Vũ lo lắng nói.

“Kì vật Thượng Cổ sao có thể dễ dàng hỏng như vậy, chẳng hắn có chút tham lam, khiến tiêu hóa có hơi khó.”

“Nửa năm sau ngươi lại đi, để hắn tiêu hóa trưởng thành một thời gian.” Từ Phàm dặn dò.

“Tuân mệnh sư tổ.”

Hàn Phi Vũ rời đi, Vương Vũ Luân lại đến.

“Trì Nhi bị sao vậy!” Vương Vũ Luân lo lắng hỏi.

“Nhi tử bảo bối của ngươi đi tìm vợ của hắn rồi, có lẽ một thời gian ngắn ngươi không gặp được.” Từ Phàm nói.

“Chẳng phải con dâu tương lai của ta sắp thành Kim Tiên sao, sao Trì Nhi có thể tìm nàng được!” Vương Vũ Luân nói.

“Bởi vì ngươi cho con trai cả ngoan của ngươi một viên Nhân Duyên Thạch, đệ tử kia của hắn cũng hiếu thuận, cũng cho hai viên Nhân Duyên Thạch cùng cấp khác, ba viên này hợp lại thành uy lức quá lớn, vốn nên truyền tống đến Điểm Tinh giới, kết quả bị đưa đến chính Tiên giới chỗ con dâu kia của ngươi.” Từ Phàm cười nói.

Tuy điều này nghe có vẻ hơi nực cười, nhưng huynh đệ tốt trước mặt lại là tồn tại còn nực cười hơn.

“Sớm biết Trì Nhi phải đi, đã nhét cho hắn thêm chút Tiên ngọc rồi, đi tìm vợ phải tiêu tiền mà.” Vương Hướng Trì có chút hối hận nói.
Bình Luận (0)
Comment