Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 862 - Chương 862: Hồng Mông Thiên Kiếm Đan

Chương 862: Hồng Mông Thiên Kiếm đan Chương 862: Hồng Mông Thiên Kiếm đan

“Loại phương pháp này chỉ có thể trông cậy vào lò luyện cấp bậc Tiên khí thêm cả thần hỏa nữa mới có thể tôi luyện, nếu không hay là ta chuyển thành phẩm vào trong tay của Đại trưởng lão.” Sa Điêu nhìn hợp kim đã dung hợp được một nửa nói.

Từ Phàm nhìn hợp kim nửa thành phẩm vẫn chưa dung hợp kia hơi dùng thêm sức.

“Thần hỏa không đủ thì thần thông bù lấp, ta không tin một hợp kim bé nhỏ còn có thể làm khó được ta.”

Hai tay Từ Phàm kết ấn, đằng sau xuất hiện một vòng Thánh Nhật.

Trực tiếp lôi kéo hợp kim vẫn chưa dung hợp xong kia vào bên trong Thánh Nhật.

Ngay sau đó một tiếng phượng kêu, Từ Phàm trực tiếp mượn hạch tâm của Phượng Hoàng thần hỏa, dung hợp thẳng cùng Thánh Nhật trên bầu trời.

Một khoảnh khắc này, hai tiếng kêu hót, vang vọng khắp Ẩn Linh môn.

Toàn bộ đệ tử dưới trướng đều một sắc mặt kinh ngạc nhìn hai con thần thú hiển hóa trên đỉnh núi của Đại trưởng lão kia.

Phượng hoàng và kim điểu lất hợp kim chưa dung hợp kia làm trung tâm mà cuốn lấy nhau.

“Thiên địa đại dong lô!”

Một chiếc lò luyện khổng lồ gói trọn toàn bộ kim điều và Phượng Hoàng lại.

“Ngũ Hhành kim hỏa!”

“Thái Dương chân hỏa!”

Lò luyện giữa bầu trời dưới sự gia tăng của Từ Phàm càng lúc càng thêm sáng lạn.

Hợp kim ở giữa lò luyện cũng bắt đầu hòa tan, đạt tới loại trạng thái mà Sa Điêu đã nói.

Lúc này ở trong tay Sa Điêu xuất hiện một miếng hợp kim phổ thông, trực tiếp hướng về chiếc lò luyện trong bầu trời mà biến mất.

“Vẫn cần một chút ngòi nổ hợp kim.” Sa Điêu nhìn chiếc lò luyện trong bầu trời hưng phấn nói.

Cứ như vậy, chiếc lò luyện giữa bầu trời duy trì cả một canh giờ, Từ Phàm mới thu được một hợp kim cỡ to bằng cái thớt.

Sa Điêu hưng phấn đi đi lại lại xung quanh hợp kim.

“Không đúng nhỉ, hợp kim này thành hình, theo lý mà nói thì nên có dị tượng thiên địa.”

“Chẳng lẽ là thất bại rồi ư?” Sa Điêu nghi hoặc nói.

“Quên mất không mở lá chắn của Ẩn Linh môn.” Từ Phàm nói rồi khua tay, triệt bỏ đi hộ tráo che chắn cho sự dò thám của ý chí thiên đạo.

Trong khoảnh khắc này dị tượng thiên địa xuất hiện, một tia hồng quang trực tiếp bắn về phía hợp kim Tiên khí kia.

Sau đó trong bầu trời có ánh sáng năm màu đáp xuống, chiếu rọi lên trên người Từ Phàm.

Hành động của Từ Phàm ban nãy coi như là chiếm được lợi ích cuối cùng của Sa Điêu, cho nên dị tượng thiên địa công đức ý chỉ có thể rơi vào trên người của Từ Phàm.

Có điều vẫn may là Từ Phàm có thể trao đổi được với ý chí thiên đạo.

Sau khi ánh sáng năm màu chiếu rọi lên người của Sa Điêu, bầu trơi lại có tiên ngọc như sao băng đáp xuống.

Toàn bộ đều như tranh đoạt mà xuyên vào lòng bàn tay của Sa Điêu.

Trong bầu trời xuất hiện dị tượng thần hỏa, sau khi đáp xuống thân mình của Sa Điêu liền biến mất không thấy đâu.

Ngay sau đó lại có ảo ảnh của tiên nữ, cầm đàn xuất hiện ở trên bầu trời đàn một khúc tiên nhạc cho Sa Điêu.

Loại dị tượng này sau khi duy trì được một khắc mới có thể tiếp nhận.

Sa Điêu nhìn tiên ngọc trong lòng bàn tay, hơi có chút kích động mà nói: “Bây giờ ta đã được tính là Luyện Khí Đại Tông sư hay chưa?”

“Theo lý mà nói, đã được tính, có điều ngươi càng quan trọng hơn so với Luyện Khí Đại Tông sư.” Từ Phàm cười nói.

“Cha, người đã trông thấy chưa, con trai người đã trở thành Luyện Khí Đại Tông sư rồi, trong đạo luyện khí đã đứng ở vị trí đỉnh phong trên thế gian này.” Sa Điêu kích động nhìn trời cao gào thét.

Từ Phàm nhìn Sa Điêu không thể kìm chế lại trong thoáng chốc, hắn cầm lấy miếng hợp kim được tôi luyện xong xuất hiện ở bên trong không gian dưới mặt đất.

“Nhìn miếng hợp kim này xem, có thể trở thành nguyên liệu chính bù lấp cho Ẩn Linh đảo hay không.” Từ Phàm nhìn số một số hai nói.

Số một trước tiên làm xong việc trên tay mình rồi đi tới trước hợp kim bắt đầu tỉ mì đánh giá kiểm định.

“Nếu như giá thành thấp hơn so với Huyền Tinh Thần Thiết thì có thể thay thế.” Phân thân số một sau khi kiểm định xong tính năng của hợp kim liền nói.

“Thể tích ngang nhau, giá thành của hợp kim bằng một nửa của Huyền Tinh Thần Thiết.”

“Không chỉ như vậy, sau khi luyện chế ra lò luyện đại hình Tiên khí, tốc độ tôi luyện so với lò luyện trước đây còn nhanh hơn gấp vài lần.”

“Có điều chiếc lò luyện Tiên khí này luyện chế có hơi phiền phức, nhưng so với những ưu điểm kia, điều này chỉ là vấn đề nhỏ.” Từ Phàm cười nói.

“Nếu như là như vậy, hơn năm trăm năm là có thể luyện chế thăng cấp hoàn chỉnh Ẩn Linh đảo.” Phân thân số hai đi tới nói.

“Cho nên các người trước tiên dừng việc trên tay lại một chút, luyện chế một chiếc lò luyện Tiên khí cỡ lớn quan trọng hơn.” Từ Phàm nói.

“Ngươi có từng nghĩ tới một khả năng hay không, chính là một mình ngươi có thể luyện chế được lò luyện Tiên khí cỡ lớn này.”

“Ta thấy ngươi rất lâu rồi không luyện khí, lẽ nào không thấy ngứa tay hay sao?’ Phân thân số một nhìn bản thể lười biếng trước mặt mình nói.

Từ Phàm nghĩ thử, dường như dạo gần đây hắn cũng không có việc gì, luyện chế một chiếc lò cũng không có vấn đề gì cả.

“Được thôi, thứ này cứ giao cho ta.”

“Các ngươi tăng tốc luyện chế những bộ phận còn lại, sau khi Ẩn Linh đảo thăng cấp xong chúng ta sẽ đi Tiên giới, Hướng Trì ở Tiên giới không có chỗ nào dựa dẫm, cứ ăn nhờ ở đậu như vậy, có chút nguy hiểm.” Từ Phàm nói.

“Vậy ngươi còn không hành động mau lên.” Phân thân số một số hai đều trừng mắt nhìn từ Phàm một cái.

Thế là, bên trong luyện khí điện của không gian dưới mặt đất lại có thêm một Từ Phàm nữa.

Mộc Nguyên Tiên giới, Vân Khâu Tiên vực.

Vương Hướng Trì lúc này đang ngồi xếp bằng trên một đám mây, nhìn về tiên sơn ngọc cảnh bên dưới, trong lòng không biết là cảm xúc gì.

Lúc này có một con tiên hạc đáp xuống bên cạnh Vương Hướng Trì, trong miệng còn ngập một xuyên bồ đào tiên linh.

Tiên hạc nhẹ nhàng đặt bồ đào xuống bên cạnh Vương Hướng Trì sau đó liền bay đi mất.

một nữ tử thân mặc váy sắc màu ở đằng sau nhẹ nhàng nghiêng người ôm trọn lấy hắn.

“Phu quân, ngươi là đang nhớ tới sư phụ của ngươi và các sư huynh đệ hay sao?” Nữ tử nhẹ nhàng nói.

Vương Hướng Trì gật đầu, trước đây hắn ra ngoài lịch luyện, tuy rằng cách rất xa tông môn, nhưng ít nhiều vẫn cùng một thế giới.

Nhưng hiện tại trực tiếp là xa cách tận hai thế giới, điều này lại càng làm dấy lên nỗi niềm nhớ quê hướng của hắn.

“Thời gian vài trăm năm rất nhanh thôi rồi sẽ qua đi, tới lúc đó phu quân có thể gặp được sư phụ và các sư huynh đệ rồi.”

“Ta vẫn còn chưa cảm tạ ân cứu mạng của sư phụ ngươi.” Mộc Đại ôm lấy cánh tay của Vương Hướng Trì ngồi xuống bên cạnh hắn.

“Ta cũng biết, có thể gặp được nương tử ở Tiên giới, ta cũng rất vui mừng.” Vương Hướng Trì nhìn Mộc Đại dáng điệu người phụ nữ bé nhỏ cười nói.

“Cha ta đã biết chuyện của chúng ta, không đồng ý, cũng không phản đối, lúc gần rời đi đã cho ta một viên Hồng Mông Thiên Kiếm đan.” Mộc Đại nói.

“Hồng Mông Thiên Kiếm đan, thứ này có tác dụng gì?” Vương Hướng Trì tò mò hỏi, vốn hắn cũng đã dự tính xong làm một cuộc chiến trường kỳ với nhạc phụ Đại La này rồi.

Theo như lời sư phụ nói, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, nhất định sẽ có một ngày nhạc phụ tương lai của chính hắn sẽ nhìn nhận hắn.

“Lấy Kiếm Đạo linh thể trùng tu ~” Mộc Đại nói, trong ánh mắt còn có một tia kích động.

Ở kiếp đó, nàng vô cùng hưởng thụ cảm giác được tuyệt thế kiếm khách bảo vệ.

Giờ đây gặp được phu quân, nàng cũng hy vọng vẫn sẽ được bảo vệ như trong quá khứ.

Vương Hướng Trì nghe ra rồi, đây là đang chê tư chất của hắn quá kém.

Một chiếc hộp ngọc chạm hoa vô cùng tĩnh ảo xuất hiện trong tay Mộc Đại.

Sau khi mở ra, một viên Hồng Mông Thiên Kiếm đan ẩn chứa ảo ảnh của linh kiếm xuất hiện.

Trong khoảnh khắc một cỗ kiếm đạo chí cao tản phát ra ngoài từ bên trong linh đan, một luồng hương vị kỳ quái bao phủ trong không khí.

Chỉ toàn ngửi thấy mùi đan dược, trong lòng Vương Hướng Trì liền có một tia lãnh ngộ, nếu như tu luyện vào lúc này, chắc chắn sẽ là làm ít hưởng nhiều.

“Đại Nhi, viên linh đan này vô cùng trân quý, ngươi vẫn nên thu vào đi.”

“Con đường tu luyện của ta đã được sư phụ sắp xếp ổn thỏa cả rồi, chỉ cần cho ta thời gian, ta nhất định sẽ xứng với ngươi.” Ánh mắt Vương Hướng Trì kiên định nói.
Bình Luận (0)
Comment