Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 863 - Chương 863: Tuyên Thệ

Chương 863: Tuyên thệ Chương 863: Tuyên thệ

Trong không gian dưới đất, Từ Phàm đang khắc họa tiên văn cho một lò luyện Tiên khí đại hình.

“Đã là Luyện Khí Đại Tông sư rồi, tại sao cảm giác tiên văn này càng ngày càng không đủ dùng.” Từ Phàm vừa khắc họa tiên văn vừa nói.

“Cảnh giới của ngươi thăng tiến quá nhanh, Tiên khí luyện chế cũng quá đỗi phức tạp, đương nhiên là không đủ dùng.” Phân thân số một ở bên cạnh nói.

“Ban đầu khi ở Xuân Hoa thương hội, lẽ ra nên mua thêm một tí tiên văn về dự trữ.” Từ Phàm có chút hối hận nói.

Một tia ánh sáng tiên linh trực tiếp xông lên bầu trời, vào lúc Tiên khí thành hình, dị tượng giáng lâm.

Đệ tử Ẩn Linh môn lúc này thấy lạ nhiều cũng đã thành quen, loại linh quang này cứ mỗi một khoảng thời gian đều sẽ phải bạo phát một trận.

Trương Đại Khí đang ở đỉnh luyện khí thảo luận về luyện khí cùng với Sa Điêu nhìn về đóa linh quang nọ, trong ánh mắt toàn bộ đều là sự sùng bái đối với Từ Phàm.

“Đã nhiều năm như vậy rồi, vẫn chưa thấy quen hay sao?” Sa Điêu cười nói.

“Sa sư thúc hiện tại chính thức tiến cấp trở thành Luyện Khí Đại Tông sư rồi, trong lòng cháu trai rất là không dễ chịu.” Trương Đại Khí cười đùa nói.

“Luyện Khí Đại Tông sư này của ta thì tính là cái gì, luyện chế một cái Đạo khí thôi cũng đã khó khăn như vậy.” Sa Điêu tự giễu nói.

Trương Đại Khí nhìn Sa Điêu có chứng nhận Luyện Khí Đại Tông sư của thiên đạo, nhói lòng mà quay đầu đi.

“Khoảng thời gian trước nhiệm vụ mà sư phụ giao cho ta, dưới sự trợ giúp của sư thúc mà đã được hoàn thành, không biết tiếp theo sư phụ có còn giao cho ta nhiệm vụ gì nữa.” Trương Đại Khí mong chờ nói.

Cứ cách một khoảng thời gian, Từ Phàm đều sẽ phân bố nhiệm vụ cho Trương Đại Khí.

Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ, trong lòng hắn đều sẽ nhiều thêm một cảm ngộ đối với đạo luyện khí, tin tưởng rằng dưới sự tích lũy tháng ngày này, việc hắn trở thành Luyện Khí Đại Tông sư chỉ là vấn đề của thời gian.

“Loại hợp kim Đạo khí ngươi cần kia yêu cầu quá cao, nghĩ cách nâng cao độ nóng chảy lên một chút, ta có thể nghiên cứu ra cho ngươi.” Sa Điêu nhìn Trương Đại Khí nói.

“Sư thúc, độ nóng chảy không thể nâng cao hơn nữa, còn cao nữa linh hỏa liền không đạt tiêu chuẩn nữa rồi, thần hỏa hạch tâm mà sư phụ cho ta kia ta còn chưa hoàn toàn luyện hóa, trong lúc nhất thời không thể nào dùng.” Trương Đại Khí sắc mặt khổ sở nói.

“Đồ cho ngươi mà cũng không trọng dụng, tự mình nghĩ cách đi.”

“Lò luyện Tiên khí đại hình của sư phụ ngươi đã luyện chế xong rồi, ta phải đi giải quyết chuyện hợp Kim Tiên khí đây.” Sa Điêu khua tay, đuổi Trương Đại Khí đi.

Trong không gian dưới đất.

Sa Điêu vòng qua vòng lại chiếc lò luyện Tiên khí đại hình có đường kính gần mười trượng.

“Chính là cái này, chỉ cần tương xứng với thân hỏa hạch tâm bên trong là có thể nhanh chóng luyện chế ra hợp Kim Tiên khí.” Sa Điêu kích động nói.

Nhìn kiệt tác mà chính mình thiết kế, trong lòng chính là một niềm tự hào vô hạn.

“Sa sư huynh, khắc dấu ấn của ngươi lên chiếc lò luyện Tiên khí này đi, sau này ngươi chính là chủ nhân của Tiên khí này.” Từ Phàm nói.

“Ta lấy cái này cũng vô dụng, hơn nữa lại nói dựa vào linh lực ít ỏi của ta cũng không thể kích hoạt được.”

“Đại trưởng lão, nếu như được thì có thể luyện chế cho ta một chiếc lò luyện Tiên khí nhỏ hơn một chút, như vật sau này ta làm thực nghiệm cũng sẽ nhẹ nhõm hơn.” Sa Điêu nói.

“Không có vấn đề gì.” Từ Phàm sảng khoái đáp ứng.

Nhân tài nghiên cứu khoa học cần thêm nhiều thiết bị nghiên cứu khoa học thì có vấn đề gì không?

Từ Phàm giao lại lò luyện Tiên khí đại hình cho Bồ Đào, sắp xếp đợt sản xuất thứ hai.

Đột nhiên nhận được tin tực của vị đồ đệ ký danh mà mình thu nhận kia.

“Con nhện nhỏ này sao lại tới chỗ này?”

“Lá gan cũng lớn thật đấy.” Từ Phàm cười nói.

Trong tiểu viện, Từ Phàm nhìn thiếu nữ mái tóc màu trắng đang đứng trước mặt mình

“Những năm nay ngươi tiến bộ thật nhanh, có chút vượt ngoài dự đoán của ta.” Từ Phảm mỉm cười nói.

“Còn phải đa tạ sự dạy bảo của sư phụ năm đó.” Thiếu nữ khom lưng hành lễ nói.

“Năm đó chỉ là thấy ngươi có thiên phú dị bẩm, tiện tay dạy cho ngươi một ít thần thông mà thôi.”

Từ Phàm nhìn thiếu nữ trước mắt gật đầu, nếu như hiện tại bày hết toàn bộ đệ tử ra trước mắt.

Kẻ ưu tú nhất chính là vị thiếu nữ tóc trắng trước mặt hắn đây, tộc Địa Tinh Tri Chu.

“Nói đi, ngươi chạy từ tộc giới nơi cực hàn của các người qua đây không chỉ đơn giản là để hỏi thăm ta đâu nhỉ.”

Từ Phàm rót một ly trà, ra hiệu cho thiếu nữ tóc trắng ngồi xuống.

“Mong sư phụ hãy cho chúng ta một con đường sống!” Thiếu nữ tóc trắng lại trở mình quỳ xuống, cúi đầu thật sâu xuống đất.

“Ngươi đang chỉ là Yêu tộc, hay là thế lực của ngươi.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.

“Là những chủng tộc nhỏ yếu ớt của Yêu giới ngày trước mà ta bảo hộ, bọn họ không có thù với Nhân tộc, chỉ là một đám tiểu Yêu tộc đáng thương.” Thiếu nữ tóc trắng nói.

“Ngươi muốn đường sống gì?” Từ Phàm lại hỏi.

“Ta muốn đem theo những chủng tộc nhỏ yếu ớt kia nương nhờ dưới trướng của sư phụ, làm trâu làm ngựa, chỉ cầu xin một chốn dung thân yên ổn.”

“Yêu cầu này quá thấp, nếu thật sự muốn như vậy, những Yêu tộc mà ngươi đem qua đây ấy, có khả năng sẽ vĩnh viễn không thể trở mình.

“Chỉ cầu một nơi yên ổn để sống, có thể để cho bọn họ tiếp tục kế thừa chủng tộc là được.” Thiếu nữ tóc trắng ngẩng đầu, ánh mắt chân thành nhìn về phía Từ Phàm.

“Ngươi bảo hộ bao nhiêu Yêu tộc?” Từ Phàm hỏi.

“Hai tỷ Yêu tộc, mỗi một Yêu tộc ta đều đã kiểm kê qua, tuyệt đối không nhiễm một giọt máu tươi nào của Nhân tộc.”

Từ Phàm nhìn thiếu nữ tóc trắng, bỗng dưng lại nhìn lên bầu trời.

Hắn nhớ tới một ý chí thiên đạo, kịch bản được sắp xếp sớm nhất.

Nữ đế đối kháng cùng người của thiên mệnh Yêu tộc trước mắt này.

“Chiến lực hiện tại của ngươi đã tương đương với Tử Ngọc Giao Long của ban đầu rồi, có một nơi lại rất thích hợp với các người, không biết ngươi có tình nguyện đi tới hay không.” Từ Phàm nghĩ rồi nói.

Hắn muốn kịch bản của thiên đạo được trình diễn ở bên trong Loạn Tinh giới, không biết sẽ tạo thành một cục diện như thế nào.

“Là nơi nào?” Thiếu nữ tóc trắng tò mò hỏi.

“Khu Loạn Tinh bên trong tinh vực.” Từ Phàm nói cho thiếu nữ tóc trắng về vị trí mà khu Loạn Tinh đặt tại.

“Nơi đó được phân cách thành vô số tiểu thế giới, Nhân tộc chỉ chiến lĩnh được một phần ba địa bàn ở bên đó, còn lại đều là dị tộc của các Đại thế giới Trung Thiên.

“Nếu như ngươi tình nguyện, ta sẽ đưa các người tới nơi đó, tự bước đi trên con đường của chính mình.” Từ Phàm nói.

Nghe thấy lời Từ Phàm nói, thiếu nữ tóc trắng trở nên kích động.

Trực tiếp huyễn hóa thành nguyên hình, một con Địa Tinh Tri Chu kích cỡ to, trong suốt óng ánh, trắng bóc không tì vết.

“Không còn đáng yêu như trước nữa rồi ~” Từ Phàm nhìn Địa Tinh Tri Chu huyễn hóa thành nguyên hình nói.

“&¥#%&@~”

Ngôn ngữ cổ xưa của Yêu tộc cổ đại vang lên.

Từ Phàm biết, Địa Tinh Tri Chu đây là đang dùng linh hồn của mình trả giá để tuyên thệ.

Phiên dịch lại chính là: Sau này vĩnh viễn không làm kẻ địch của Nhân tộc.

Sau khi lời tuyên thệ kết thúc, Địa Tinh Tri Chu lại biến hóa trở thành thiếu nữ tóc trắng.

“Thực ra ngươi không cần phải làm như vậy, chỉ cần không làm tổn hại tới Nhân tộc là được.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Sư phụ là Nhân tộc, vậy đồ nhi sau này sẽ không làm kẻ địch của Nhân tộc.” Thiếu nữ tóc trắng giọng điệu kiên định nói.

“Được, ngươi nói vị trí của ngươi đi, tiếp theo ta sẽ cho vũ chu luân phiên đưa các ngươi vào bên trong khu Loạn Tinh.” Từ Phàm nói.

“Đa tạ sư phụ.” Thiếu nữ tóc trắng cuối cùng đưa cho Từ Phàm một tọa độ.

“Trước khi rời đi cũng không có gì tặng cho ngươi, vi sư đã tu bổ lại toàn bộ thần thông công pháp hậu kỳ cho ngươi rồi, ngươi theo đó mà tu luyện, có thể trở thành chân tiên.” Trong tay Từ Phàm xuất hiện một tấm ngọc điệp.

Thiếu nữ tóc trắng tiếp lấy, sau khi cúi lạy ba quỳ chín khấu với Từ Phàm liền rời đi.

“Không biết sau khi tới khu Loạn Tinh, ngươi có còn mạng nhân vật chính hay không.”
Bình Luận (0)
Comment