Chương 876: Tinh vực không rõ
Chương 876: Tinh vực không rõ
Bên trong tinh vực, một chiếc vũ chu đang bay với tốc độ vực nhanh về phía thế giới tiểu Trung Thiên kia.
Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực xếp bằng ngồi cũng nhau ở một chỗ cạnh cửa sổ trong một đạo trường nhỏ.
“Sử tổ của chúng ta đã chăm chỉ phấn đấu hơn hai mươi năm rồi.” Kiếm Vô Cực mở miệng nói.
Hàn Phi Vũ gật đầu.
Nguyên nhân bởi vì Từ Nguyệt Tiên, nhiệm vụ của bọn dời ngày ra hai mươi năm nữa, đến bây thế giới tiểu Trung Thiên đã xác định được vị trí của Thiên Dựng Thú, mới bắt đầu tiếp tục nhiệm vụ này.
Một vài tin tức trong tông môn, bọn họ cũng đã nghe nói.
“Kết hợp với, sắc mặt bình tĩnh sau khi Từ sư bá quay lại, sư tổ của chúng ta khẳng định là đã gặp phải chuyện lớn rồi.”
“Tiếc rằng, thực lực của chúng ta còn quá yếu, không giúp được gì cho sư tổ cả.” Ngữ khí của Kiếm Vô Cực có chút cô đơn.
“Đúng thế.” Hàn Phi Vũ cũng thở dài.
Vấn đề có thể khiến cho sư tổ của bọn họ nhức đầu, bọn họ khảng định không giải quyết được.
Hàn Phi Vũ xuyên thấu qua trận pháp thấu không trên vách thuyền nhìn thấy tràng cảnh bên trong tinh vực, mặc dù hắn rất muốn giupws sư tổ nhưng lại không làm gì được bởi không biết sư tổ gặp phải khó khăn gì?
Cũng không biết rõ nên đưa thứ đồ gì.
“Không cần phải nghĩ nhiều như thế, Ẩn Linh môn của chúng ta, đã nhiều năm như vậy rồi, còn chưa có chuyện gì có thể cản trở được sư tổ.” Hàn Phi Vũ nói.
Lúc này, Từ Nguyệt Tiên đang đứng trên boong tàu của phi thuyền nhìn về phương hướng của thế giới tiểu thiên, trong lòng cực kỳ phức tạp.
“Nhất định phải bắt được Thiên Dựng Thú, tu luyện thật tốt đạo uẩn dưỡng vạn thú mà sư phụ truyền lại.”
“Điều ta có thể làm cũng chỉ có như vậy.”
Từ Nguyệt Tiên nói rồi thở dài.
“Bồ Đào, toàn lực gia tốc cho vũ chu, sớm ngày đến thế giới tiểu Trung Thiên, sớm ngày tiến hành bắt Thiên Dựng Thú.” Từ Nguyệt Tiên phân phó.
“Tuân mệnh.”
“Hãy quay lại bên trong vũ chu, khi toàn lực gia tốc tốt nhất hãy ở bên trong khoang thuyền.” Thanh âm Bồ Đào vang lên.
Từ Nguyệt Tiên quay người vào trong khoang thuyền.
Sau đó cả chiếc vũ chu bắt đầu toàn lực gia tốc.
Nhưng vào lúc này, năng lượng của một không gian nào đó bên trong tinh vực bắt đầu thác loạn.
Chiếc vũ chu mà Từ Nguyệt Tiên đang ở vừa vặn bay vào bên trong, đồng thời bắt đầu chuẩn bị nhảy vượt không gian bên trong khu vực đó.
Chỉ thấy, vũ chu to lớn biến mắt trong nháy mắt, xuất hiện ở một tinh vực không biết.
“Cảnh cáo cảnh cáo, bước vào tinh vực xa lạ, dừng hoạt động thuyền, dừng di chuyển thuyền!”
Bên trong cả chiếc vũ chu đột nhiên vang lên thanh âm Bồ Đào.
“Thế nào?”
“Xảy ra vấn đề gì rồi?” Từ Nguyệt Tiên cau mày nói.
“Qũy tích tinh thần Chu Thiên không đúng, bước vào bên trong tinh vực chưa biết rõ, hiện đang thôi diễn tinh vực đang đứng, khoảng cách với Phi Vũ giới.” Bồ Đào đáp lại.
“Cần bao nhiêu thười gian.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Ba ngày, vũ chu cần quay xung quanh trung tâm của nơi đây để làm quỹ tích xoay tròn, để tiện hơn cho việc suy diễn xuất xứ khu vực đang ở.” Bồ Đào nói.
Trên người Từ Nguyệt Tiên có một sợi bản nguyên chi lực của Bồ Đào, tương đương với một phần trăm năng lực tính toán logic tự thân của Bồ Đào.
“Được.” Từ Nguyệt Tiên gật đầu nói.
Lúc này, một vài đề tự đi theo trong Ẩn Linh môn cảm thấy không đúng.
Tất cả đều đi tới bên người Từ Nguyệt Tiên.
“Từ sư bá, tại sao vũ chu lại dừng lại?” Hùng Lực dẫn đầu hỏi.
“Căn cứ theo cách nói của Bồ Đào, lúc vũ chu thực hiện bước nhảy không gian lúc vừa đúng gặp phải sự hỗn loạn của không gian, dẫn đến việc truyền tống đến bên trong tinh vực xa lạ, hiện nay đang suy diễn vị trí hiện tại, ba ngày sau sẽ có đáp án.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Các ngươi cứ quay về nghỉ ngơi trước, sau ba ngày có tin tức sẽ nói cho các ngươi biết.”
Các đệ tử của Ẩn Linh môn gật đầu rồi thì quay về căn phòng của mình.
Sau ba ngày, khi mà Bồ Đào nói lên vị trí hiện tại của vũ chu, thì Từ Nguyệt Tiên cảm thấy không còn ổn rồi.
“Muốn trở lại Phi Vũ giới, cần thời gian hai trăm năm!”
“Nói chính xác thì là là 218 năm, đây còn là trong trạng thái tốc độ cao nhất của vũ chu.”
“Trong trạng thái thông thường cần mất đến 327 năm.” Bồ Đào nói.
“Có biện pháp gì có thể tăng tốc độ của vũ chu không?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Hiện nay năng lượng di chuyển của vũ chu là dựa vào năng lượng bên trong tinh vực được trận pháp tự thân hấp thu, từ trong đó luyện ra linh lực bản nguyên ngũ hành dùng để duy trì sự di chuyển bình thường cho vũ chu.”
“Hiện nay, năng lượng của chiếc vũ chu này đang ở trong trạng thái tám mươi phần trăm, nếu như di chuyển với tốc độ cao nhất dự tính sẽ tiêu hao sạch trong vòng ba mươi năm.”
“Sau đó cần thêm năm năm thời gian vũ chu mới có thể đầy năng lượng mmotoj lần nữa, muốn tốc độ vũ chu đột phá cực hạn, cần tăng thêm tiên ngọc hoặc là năng lượng cao hơn nữa cho phòng linh năng mới có thể khiến nó gia tốc.” Bồ Đào nói.
“Tiên ngọc cần thiết cho toàn bộ hành trình là bao nhiêu?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Cần tiêu hao ba trăm sáu mươi nghìn tiên ngọc, không đề cử, bởi vì vũ chu rất có thể sụp đổ trong trường hợp tốc độ vượt qua cực hạn.” Bồ Đào đáp lại.
“Trong trạng thái tốc độ cao nhất toàn hành trình cần bao nhiêu tiên ngọc?
“Ba mươi nghìn tiên ngọc.”
Từ Nguyệt Tiên đi tới phòng năng lượng bên trong vũ chu, không chút do dự thả ba mươi nghìn tiên ngọc vào bên trong.
“Bay về phía Phi Vũ giới với tốc độ cao nhất, ven đường tránh những nơi có nguy hiểm.”
“Tuân mệnh.”
vũ chu thay đổi phương hướng, bay về phía Phi Vũ giới với tốc độ du chuyển cao nhất.
Lúc này, Từ Nguyệt Tiên gọi mấy đệ tử đi theo bọn họ đến bên người, nói rõ tình huống hiện tại một chút.
“218 năm.” Một đám đệ tử Ẩn Linh môn trầm mặc.
Chuyện này đối với họ mà nói không tính là một tin tức quá tốt.
“Từ sư bá, bên trong vũ chu có thủ đoạn phòng nự nào không?” Hàn Phi Vũ hiện tại quan tâm nhất là vấn đề này, trong một hoàn cảnh xa lạ không cách nào nắm rõ, phải đặt an toàn lên hàng đầu.
“Bên trong vũ chu có
“Bên trong vũ chu có 100 tấm phù chú đạn pháo Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực, có thể đánh lui Chân Tiên, phương diện an toàn vẫn có thể cam đoan.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Bên trên vũ chu có 100 tấm, trên người nàng còn có 500 tấm, tất cả đều là khi đi xa nhà, Từ Phàm để nàng cầm theo, phòng ngừa vạn nhất.
“Hẳn là đủ rồi.” Hàn Phi Vũ yên lòng.
Những năm này hắn đổi rất nhiều đồ vật bằng cây Vạn Vật, trong đó thứ dùng để phòng thân một lần là nhiều nhất, mạnh nhất có thể trọng thương Chân Tiên.
“Vậy bây giờ chúng ta sẽ xuất phát với tốc độ nhanh nhất, thời gian hai trăm năm rất dài, các ngươi an tâm tu luyện.” Từ Nguyệt Tiên phân phó.
“Tuân mệnh.” Đám người Hùng Lực nói.
Ẩn Linh môn, bên trong không gian dưới lòng đất.
Từ Phàm đang luyện khí thì đột nhiên nhướng mày, sau đó phân ra một phân thân, thay thế hắn luyện chế linh kiện Tiên khí.
Mình thì tới một bên khác bắt đầu tính toán bằng thuật toán bổ thiên.
“Phúc trời cao chiếu, Thần thú quyến luyến, Nguyệt Tiên đây là nghênh cơ duyên của chính mình.” Từ Phàm chậm rãi nói.
“Nguyệt Tiên sao rồi?” Phân thân số một đang luyện khí hỏi.
“Đường nhân quả nhảy lên một cái, phát hiện cơ duyên bên kia của Từ Nguyệt Tiên đến, đoán chừng nhất thời trong thời gian dài không về được tông môn.” Từ Phàm nói.
“Cũng không tệ, sau khi nha đầu đó ăn đan dược tự chơi mình đến phế, trùng tu lại cuối cùng cũng có cơ duyên của chính mình.” Phân thân số hai vừa cười vừa nói.
“Chủ nhân, sợi bản nguyên của ta trên thân Từ Nguyệt Tiên đã thoát khỏi phạm vi khống chế của ta.” Thanh âm Bồ Đào vang lên.
“Không sao, lần này vấn đề không lớn, chỉ cần đồ mà bản nguyên của ngươi cầm theo không có vấn đề.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Đồ vật chủ nhân phân phó trước đây đều ở trong không gian đó, đồng dạng cũng không ít.” Bồ Đào lập tức nói.
“Vậy là tốt rồi.”
Từ Phàm gật đầu, bắt đầu tiếp tục luyện khí.