Chương 883: Hờ hững lạnh nhạt
Chương 883: Hờ hững lạnh nhạt
Vẻ mặt của Lý Tinh Từ trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, hắn nhìn về phía vị nam tử kia hỏi: “Bên phía hắn đã xảy ra chuyện gì?”
“Ở U Minh các, có người ra giá trên trời muốn lấy mạng của vị sư huynh kia của ngươi, ra giá đến tận một trăm vạn tiên ngọc.” Nam tử kia đáp.
“Có biết được là ai treo thưởng không?”
“Cái này không cần tra cũng biết, nhất định là mấy tình địch của sư huynh ngươi rồi!”
“Ngươi cũng biết Mộc Đại tiên tử chính là con gái của Mộc Lôi thánh giả mà, ngoài sáng trong tối không biết có bao nhiêu Chân Tiên có thế lực chống đỡ sau lưng lòng mang ý đồ với nàng.”
“Loại trừ một phen, cũng chỉ còn lại mấy nhà kia.” Nam tử vừa cười vừa nói, hắn chỉ phụ trách tìm hiểu tin tức, nhân tiện còn có thể ăn dưa.
“Hai ngày sau chúng ta lại gặp nhau ở ngoại giới Luân Hồi, ngươi phải kịp thời báo cáo tin tức của hắn cho ta.” Lý Tinh Từ nói.
“Thật ra cũng không cần thiết, vị sư huynh kia của ngươi rất ít khi lộ diện, sau khi bị truy nã thì càng ít ra ngoài hơn.” Nam tử nói.
“Ta cho ngươi thêm năm trăm tiên ngọc nữa.”
“Chốt đơn.”
Nam tử cũng không nói thêm gì nữa, sau khi báo cáo tin tức trực tiếp biến mất, quay trở lại thế giới ban đầu.
Từ Phàm đang luyện khí ở Ẩn Linh môn nghe được tin tức này, không khỏi cười lên.
“Rất bình thường, một tiểu tử nghèo có thể thành chuyện tốt với thiên kim đại tiểu thư nhà giàu, tất nhiên sẽ khiến cho đám quý công tử kia không vừa mắt, nhảy ra tìm chuyện rồi.”
“Một trăm vạn tiên ngọc truy nã, không phải vấn đề gì lớn, đại sư huynh của ngươi có thể tự mình giải quyết.” Từ Phàm vừa luyện khí vừa nói.
“Vậy nhỡ đâu...” Lý Tinh Từ vẫn có hơi không yên lòng.
“Ngươi yên tâm, Chân Tiên không có thực lực để nhận nhiệm vụ như thế này, cũng sẽ chẳng có Kim Tiên nào đầu óc có vấn đề đi đắc tội với một thánh giả Đại La cả.” Từ Phàm không chút lo lắng đáp.
“Thế nhưng lại dám treo thưởng đồ đệ của ta, quả thật ta phải đi tìm bọn họ trò chuyện một chút mới được.”
“Chừng nào ngươi liên lạc với người tiếp đầu ở ngoại giới Luân Hồi kia? Ta cũng muốn đi Tiên giới xem một chút.” Từ Phàm luyện chế xong Tiên khí trong tay nói.
“Hai ngày sau.” Lý Tinh Từ đáp.
“Được, đến lúc đó ta sẽ đi với ngươi một chuyến.”
Hai ngày sau, trong ngoại giới Luân Hồi, Lý Tinh Từ lại gặp mặt nam tử tướng mạo phổ thông kia.
“Không có tin tức đặc biệt gì, vị sư huynh kia của ngươi không có ra khỏi nhà.”
Lúc nam tử nói chuyện không hề chú ý, có một cái hạt giống nho nhỏ đang chui vào gáy của hắn từ phía sau.
Lý Tinh Từ gật đầu một cái.
Sau khi nam tử cáo từ với Lý Tinh Từ, lập tức trở về Mộc Nguyên Tiên giới.
Đột nhiên, hạt giống giấu ở bên trong thần hồn của vị nam tử kia chợt nảy mầm.
“Thì ra nơi này chính là Tiên giới sao? Cũng không khác mấy với tưởng tượng của ta.” Nam tử kia trông như thể chưa từng tới Tiên giới vậy, bắt đầu tò mò thả cảm giác ra dò xét bốn phía.
Ngay vào lúc này, nam tử cảm thấy trong thần hồn có một tia dị động, thế nhưng sau đó hắn đã bị người ta ung dung áp chế.
“Không nên phản kháng, chờ sau khi ta làm xong chuyện sẽ trả thân thể lại cho ngươi.” Nam tử lầm bầm tự nói.
Lúc này, Vương Hướng Trì đang tu luyện trong bí cảnh Tiên Linh thì pháp bảo truyền tin đột nhiên vang lên.
“Ở Tiên giới vậy mà vẫn có thể nhận được tin tức!”
Vương Hướng Trì ngạc nhiên lấy pháp bảo truyền tin ra, cuối cùng vẻ ngạc nhiên lại biến thành mừng rỡ.
“Sư phụ tới Tiên giới thăm ta!!” Vương Hướng Trì kích động không thôi.
Sau đó hắn lập tức tìm đến Mộc Đại.
“Nương tử, sư phụ của ta tới Tiên giới thăm chúng ta!”
Mộc Đại cũng sững sốt một lúc, sau đó lập tức phục hồi tinh thần lại.
“Ân công tới à? Mau mau mời hắn đến.”
Sau đó Từ Phàm nhận được tin tức của Vương Hướng Trì.
Một nam tử tướng mạo phổ thông đi đến bí cảnh Tiên Linh của Mộc Đại.
“Đúng không, đây mới là dáng vẻ Tiên giới nên có.” Nam tử mỉm cười cảm thụ Tiên Linh chi khí kinh người trong bí cảnh Tiên Linh nói.
“Sư phụ, ngươi đây là...” Vương Hướng Trì hỏi.
Vương Hướng Trì vừa nghe giọng điệu này biết ngay là sư phụ tới.
“Nhớ ngươi, mượn thân thể người khác tới nhìn ngươi một chút.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, sau đó nhìn về phía Mộc Đại bên cạnh Vương Hướng Trì.
“Khoảng thời gian này, làm phiền ngươi chiếu cố đồ đệ của ta.”
“Ta là nương tử của Hướng Trì, những thứ này đều là việc mà ta phải làm.” Ánh mắt Mộc Đại nhìn về phía Từ Phàm có vẻ thân thiết.
Vị trước mắt này không chỉ là sư phụ của tướng công mình, hơn nữa còn là ân nhân cứu mạng của mình.
“Sư phụ, có phải ngươi biết được tin tức ta bị truy nã nên mới tới không?” Vương Hướng Trì hỏi, lúc hắn mới vừa bị truy nã thì đã nhận được tin tức.
Nam tử gật đầu một cái nói: “Biết rõ ngươi không có chuyện gì, nhưng vì vạn nhất vi sư vẫn phải đến nhìn ngươi một chút.”
“Đồ nhi để cho sư phụ phí tâm rồi!” Vương Hướng Trì xấu hổ cúi đầu nói.
“Cứ ngây ngốc ở tông môn mãi cũng nhàm chán, còn có thể thuận tiện thưởng thức một vài phong cảnh ở Tiên giới.” Nam tử vừa cười vừa nói.
“Bây giờ ngươi trùng tu Kiếm Đạo, tư chất khá hơn trước kia nhiều, thần thông công pháp trước kia bây giờ không thích hợp với ngươi nữa.” Nam tử nói đoạn lấy ra mấy cái ngọc giản.
“Sau này ngươi hãy chuyên tâm tu luyện những thần thông này.”
Vương Hướng Trì nhận lấy ngọc giản.
Sau đó, Mộc Đại cùng với Vương Hướng Trì và nam tử kia ăn bữa cơm ở bí cảnh Tiên Linh, sau đó nhường không gian lại cho đôi sư đồ.
“Ngươi có gặp vị cha vợ thánh giả Đại La kia của ngươi chưa?” Nam tử mỉm cười hỏi.
Nghe thấy lời này, vẻ mặt của Vương Hướng Trì đột nhiên trở nên khổ sở.
“Không có gặp, thế nhưng hắn biết sự tồn tại của ta, thỉnh thoảng sẽ để cho Đại Nhi đưa cho ta chút đồ.”
Nam tử vỗ vỗ lên vai Vương Hướng Trì, trịnh trọng nói: “Trước tiên phải khiến ngươi uất ức một khoảng thời gian rồi, cho vi sư và hai vị đồ đệ kia không gian nỗ lực.”
“Đến lúc đó sẽ cho hắn biết, hôm nay ngươi không để ý đến ta, ngày mai ta sẽ để cho ngươi không với cao nổi.”
Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến một câu danh ngôn ở kiếp trước, không khỏi bật cười nói ra.
Nghe được lời sư phụ nói, Vương Hướng Trì cũng cười theo.
“Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ cố gắng tu luyện, tương lai tuyệt đối sẽ không để cho sư phụ mất mặt.” Vương Hướng Trì nói với vẻ cực kỳ kiên định.
“Vẫn nên cố gắng tu luyện đi!” Nam tử vừa cười vừa nói.
“Thấy ngươi ở đây hạnh phúc như thế, ta an tâm rồi!”
“Vi sư còn có chuyện phải làm, không thể bồi ngươi nữa.” Nam tử dứt lời bèn để cho Vương Hướng Trì đưa hắn ra khỏi bí cảnh Tiên Linh.
Ba ngày sau, Vương Hướng Trì thần kỳ phát hiện, treo thưởng liên quan tới hắn đã bị rút lại hết, hơn nữa còn vì hắn làm một tầng khóa ở chỗ này, không cho phép bất kỳ ai treo thưởng với hắn nữa.
“Sư phụ, sao người làm được thế?” Vương Hướng Trì thán phục không thôi, phát tin tức hỏi.
“Ta nguyền rủa bọn họ, ngươi chết thì bọn họ cũng phải chết theo.”
Sau khi nam tử trả lời xong, thần hồn lập tức xuyên việt đến ngoại giới Luân Hồi.
Lúc này, Từ Phàm đang vừa luyện khí vừa xem phim với số một và số hai đột nhiên cười lên.
“Một đám thủ tịch Thánh tử của đại thế lực Tiên giới mà cũng dám đánh chủ ý lên đồ tức của ta, quả thực là tự tìm cái chết.”
“Hạt giống kia của ngươi đã trở về từ Tiên giới, mau nói xem đã mang tin tức gì về rồi?” Phân thân số hai tò mò hỏi.
“Chỉ là thăm Hướng Trì một chút, giúp hắn xử lý một chút phiền toái nhỏ mà thôi.” Từ Phàm cười ha hả đáp.
“Theo ta thấy, ngươi cứ để Hướng Trì nằm ngang là được rồi, có một sư phụ là ngươi, còn có hai vị đệ tử bật hack như vậy.”
“Sau này dù có không tu luyện, cũng có thể trở thành tồn tại đứng đầu nhất thế gian.” Phân thân số hai cười ha ha nói.
“Sư phụ lợi hại, học trò lợi hại, đương nhiên bản thân cũng phải có chút trình độ, nếu không thì trong lòng kẻ khác sẽ không phục.” Phân thân số một ở bên cạnh lên tiếng.