Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 898 - Chương 898: Ông Lão Quét Rác

Chương 898: Ông lão quét rác Chương 898: Ông lão quét rác

Mặc dù Từ Phàm đã tiêu diệt Huyết Đồng trong không gian ý thức, nhưng đối với ký ức của hắn lại không cảm thấy hứng thú chút nào.

Trực tiếp ném cho Bồ Đào để hắn đi phân tích.

“Sáu mươi món Tiên khí, có sáu món phù hợp phẩm chất, coi như là tạm được.” Từ Phàm liếc nhìn bảo khố lớn cỡ tiểu thế giới gật đầu nói.

“Chủ nhân, căn cứ vào ký ức ghi lại của Huyết Đồng, cả tiểu Tiên giới có tám mươi sáu món Tiên khí, còn lại tất cả nằm trong tay những Chân Tiên kia.” Bồ Đào báo cáo.

Từ Phàm gật đầu.

“Ký ức của Huyết Đồng kia đã phân tích xong chưa?

“Đã tiêu hóa một nửa, lại cho Bồ Đào thêm ba canh giờ là có thể hoàn toàn tiêu hóa hấp thu ký ức của Huyết Đồng.” Bồ Đào đáp.

“Có chút đồ vật, có thể khiến ngươi phân tích lâu như vậy.”

Từ Phàm cười khẽ nói, sau đó đi tới một nơi chuyên môn cất giữ cực hàn linh bảo.

Một đoá Ngũ Thải Băng Liên đang nở rộ tại một nơi trung tâm hồ Linh Dịch cực hàn.

“Ngũ Thải Băng Liên, xem mức độ nó nở rộ, lập tức sẽ tấn cấp thành lục thải, đến lúc đó sẽ tấn cấp thành Tiên phẩm, thuộc loại bảo dược hiếm thấy.”

“Chủ nhân, trước kéo thế giới bảo khố này về Ẩn Linh môn đi.” Bồ Đào đề nghị nói.

“Ngươi đây còn phải hỏi, nhất định rồi.” Từ Phàm tán thành lời Bồ Đào nói, sau đó lại đi vào trong một không gian tràn đầy kiếm khí.

Nhẹ vẫy tay một cái, Tiên kiếm thuộc tính Phong trong trung tâm không gian kiếm khí kia lập tức bay đến trong tay Từ Phàm.

“Tiên kiếm thuộc tính Phong, mang theo một tia khí tức bản nguyên Phong Chi Đại Đạo, sau này đến Tiên giới rồi dùng linh khoáng cấp Tiên khí cao hơn dung luyện một phen.”

Từ Phàm nói, bỏ vào trong không gian Tiên khí của hắn.

Sau đó Từ Phàm từ trong bảo khố lại lấy hơn bốn mươi Tiên khí, cũng là vì bổ sung cho dòng sông Tiên khí kia.

“Nói là dòng sông Tiên khí, Tiên khí bên trong lại tổng cộng không hơn hai trăm món, sau này còn phải bổ sung nhiều.” Từ Phàm nói.

Lúc này trước người Từ Phàm chợt hiện lên ảo ảnh, phân thân số ba xuất hiện.

“Đã dọn dẹp xong. Ngoại trừ ba mươi bốn nô lệ Đại Thừa Kỳ ra, những người còn lại đều đáng chết.” Phân thân số ba mặt không biểu cảm nói. Sau khi nói xong hắn đứng sau lưng Từ Phàm.

“Đúng thật. Chỉ riêng khí vận công đức mà ta nhận được đã là một sóng lớn, tất cả đều là phản hồi sau khi báo được huyết thù.” Từ Phàm nói.

Thế nhưng phân thân số ba chỉ đứng lẳng lặng sau lưng Từ Phàm, không trả lời.

“Trước đi dạo một vòng trong tiểu Tiên giới, một năm sau lại về nhà.” Bóng dáng Từ Phàm xuất hiện trên một đỉnh núi cao, nhìn tầng mây phía dưới khẽ nói.

Sáu tháng sau, Từ Phàm đang dạo bước trên đường phố trong một thành trấn, đột nhiên một ông lão đang quét rác trên đường phố đưa tới sự chú ý của hắn.

Hắn nhìn về phía ông lão, ông lão kia cũng nhìn về phía Từ Phàm.

Ban đêm, trong một đình nghỉ mát bên hồ cách thành trấn không xa, Từ Phàm gặp được ông lão quét rác kia.

“Cảm tạ đạo hữu báo huyết thù của giới này.”

Ông lão này mặc áo bào trắng, đồng nhan hạc phát, một bộ dáng cao nhân đắc đạo.

“Đạo hữu khách khí. Dù ta không báo thù, nhiều năm sau đạo hữu cũng có thể đem thù này báo.” Từ Phàm nhìn ông lão quét rác kia cười nói.

Từ Phàm vừa đến thành trấn này liền cảm thấy có chút không đúng.

Toàn bộ tiểu Tiên giới đều bị Huyết Phong Tiên tông nắm trong tay, bên trong tòa Tiên thành mà Từ Phàm đi ngang qua, tất cả mọi người đều gieo trồng, sản xuất, tu luyện để Huyết Phong Tiên tông dùng.

Mà đi tới tiểu thành trấn này, giống như đi đến tiểu trấn ở nhân gian, không chịu chút ảnh hưởng nào từ Huyết Phong Tiên tông.

“Nếu như không có đạo hữu, thù này có lẽ suốt cả đời của ta cũng không thể báo.” Ông lão quét rác kia lắc đầu nói, hắn biết phân lượng của mình, trong tình huống bình thường vĩnh viễn không phải là đối thủ của Huyết Đồng kia.

“Cùng là cảnh giới chí cao, ta cảm giác ngươi còn mạnh hơn Huyết Đồng kia một chút, tìm cơ hội tốt báo thù vẫn là không thành vấn đề.” Từ Phàm nhìn ông lão quét rác nói.

Có thể đụng phải người cùng cảnh giới ở nơi này, Từ Phàm cảm thấy rất ngạc nhiên. Theo lý thuyết, lúc Huyết Đồng kia hiến tế thế giới, chỉ cần hắn xuất hiện nhất định sẽ được thiên đạo nghiêng về phía mình, xác suất thành công cực lớn.

Ông lão quét rác thấy ánh mắt Từ Phàm, cuối cùng bất đắc dĩ giải thích: “Lúc Huyết Phong giới bị Huyết Đồng hiến tế, ta đang ở trong tinh vực giao lưu với đạo hữu ở thế giới Trung Thiên khác.”

“Vừa về đến nơi, toàn bộ thế giới đều đã bị hiến tế, toàn bộ tông môn của ta cũng bị tàn sát gần hết.”

“Huyết Đồng kia cũng tấn cấp thành Chuẩn Tiên, ta không phải là đối thủ của hắn.” Ông lão quét rác nắm chặt hai tay nói, trong ánh mắt đầy vẻ hối hận, đủ để lấp đầy biển Vô Tận.

“Cho nên, dưới sự trợ giúp của ý chí thiên đạo, ta lẻn vào đến tiểu Tiên giới, áp chế tu vi. Đây là vì muốn cho Huyết Đồng một kích vào thời điểm mấu chốt.”

“Hiện tại không cần, toàn bộ việc này còn phải cảm tạ đạo hữu.” Ông lão quét rác đứng dậy hành lễ cảm tạ Từ Phàm.

Từ Phàm nhẹ vung tay lên, một bộ trà cụ xuất hiện trên bàn đá, sau đó một con rối hình người xuất hiện nấu nước pha trà cho hai người.

“Sau này đạo hữu có tính toán gì không? Con đường phía trước của giới này đã đứt, ở lại này cao nhất cũng chỉ là một Chân Tiên.” Từ Phàm nói.

“Ta dự định đi thế giới Trung Thiên khác trực tiếp phi thăng, thế nhưng trước đó ta phải vì tiểu Tiên giới này tìm một đường ra.”

“Ta vốn muốn cho tiểu Tiên giới dung hợp với thế giới Trung Thiên chỗ đạo hữu ta, bây giờ đạo hữu tới, xem ra là không cần.” Ông lão quét rác mỉm cười nhìn về phía Từ Phàm.

“Đạo hữu tu đạo Quy Phàm đúng không? Vừa lúc đạo này ta có xem qua đạo này, chúng ta giao lưu.” Từ Phàm nhìn về phía ông lão quét rác nói.

Nghe được lời Từ Phàm nói, ông lão quét rác sững người, cái này có gì hay để giao lưu đâu.

Sau đó, Từ Phàm không quan tâm đến câu trả lời ông lão, bắt đầu nói về chân ý đạo Quy Phàm.

Ông lão quét rác vốn còn chưa để ý, chỉ nghe đối phó một chút, nhưng sau đó càng nghe càng nghiêm túc, biểu cảm trên mặt cũng càng ngày càng rung động.

Ba tháng sau, khí thế trên người ông lão quét rác càng ngày càng giản dị, nhục thể và linh hồn đã đạt tới tiêu chuẩn phàm nhân.

“Đạo hữu, việc giảng đạo này có mục đích gì, đừng ngại nói thẳng ra.”

“Ân tình này nhận được quá lớn, không biết làm thế nào để trả.” Ông lão quét rác nhìn về phía Từ Phàm, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích.

“Gia nhập tông môn ta, thế nào? Nếu không ngại, ở trong tông môn ta quét rác, trông hoa cỏ, dưỡng vài sủng vật.” Từ Phàm cười nói.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, lúc hắn trông thấy ông lão quét rác này, trong đầu lập tức hiện lên một hình ảnh.

Tông môn gặp địch, trong tình thế hết sức nguy cấp, Ẩn Linh môn chỉ đưa ra một ông lão quét rác là có thể lực chiến bốn phương tám hướng, giết quân địch xâm phạm xác chết khắp nơi, máu nhuộm trời xanh.

Màn này khiến Từ Phàm nổi lên ý muốn mời chào, mặc dù trong tình huống bình thường, loại hình ảnh có thể mãi mãi cũng sẽ không thực hiện được. Nhưng trong tông môn có thêm một phàm nhân ông lão quét rác rất có phong phạm, vừa ra tay là có thể trấn áp thiên địa, suy nghĩ một chút thôi cũng rất thích thú.

“Chỉ cần gia nhập tông môn của đạo hữu là có thể thường xuyên cùng đạo hữu luận đạo sao?” Ông lão quét rác trông mong hỏi. Trong ba tháng Từ Phàm giảng đạo này, hắn thu hoạch được vô cùng lớn, thậm chí có một loại cảm giác có thể chạm đến cảnh giới vô thượng kia.

“Đương nhiên có thể, chỉ cần là lúc ta rảnh rỗi.” Từ Phàm cười gật đầu nói.

“Đạo hữu có thể để lại tọa độ thế giới Trung Thiên đang ở được không? Ta cần đến thế giới Trung Thiên khác cáo biệt với đạo hữu chí giao của ta trước.” Ông lão quét rác nói.
Bình Luận (0)
Comment