Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 899 - Chương 899: Ta Muốn Có Tất Cả

Chương 899: Ta muốn có tất cả Chương 899: Ta muốn có tất cả

“Tốt nhất là đạo hữu quay lại đây tìm ta trong vòng trăm năm.” Sau đó Từ Phàm nói với ông lão quét rác về chuyện phi thăng tập thể của tông môn.

“Được, trong trăm năm, ta nhất định sẽ đến thế giới Trung Thiên tìm đạo hữu.” Ông lão quét rác nói, trong lòng nghĩ phải tăng nhanh tốc độ, nếu không thì sẽ không đuổi kịp phần cơ duyên lớn này mất.

Một chiếc cự chu tiên linh khổng lồ rời khỏi tiểu thế giới, lúc sắp đi còn mang theo vài tiểu thế giới bên trong tiểu Tiên giới, tất cả bọn chúng đều là tiểu thế giới bảo khố của Huyết Phong Tiên tông.

Từ Phàm thắng lợi trở về nhìn sao dày đặc đầy trời trong tinh vực, tâm trạng rất tốt.

“Giết người phóng hỏa đai lưng vàng, lời của lão tổ tông thật sự rất có đạo lý.” Từ Phàm mỉm cười nói.

Lần này tổng cộng toàn bộ phát hiện sáu tiểu thế giới bảo khố ở tiểu Tiên giới, là Bồ Đào thông qua phân tích khai thác ra từ ký ức của Huyết Đồng.

Chỉ riêng thu hoạch lần này là đủ cho một nửa số linh khoáng Tiên khí để Ẩn Linh đảo thăng cấp.

“Không tệ, chỉ riêng linh khoáng trong tiểu thế giới bảo khố này, đã có thể gắn thêm mấy đại sát khí đến Ẩn Linh đảo.” Từ Phàm hài lòng nói.

Nửa tháng sau, cự chu tiên linh đáp xuống bên ngoài Phi Vũ giới.

Mới đầu ý chí thiên đạo của Phi Vũ giới cự tuyệt cự chu tiên linh tiến vào Phi Vũ giới, hơn nữa càng tới gần Phi Vũ giới thì gặp lực cản càng lớn.

Mãi đến khi Từ Phàm đứng ra, ý chí thiên đạo mới cho qua, chỉ bởi vì một câu nói.

“Vốn có bản nguyên ý chí thiên đạo của một tiểu Tiên giới muốn chia sẻ với ngươi, ngươi đã có thái độ này, vậy thì quên đi.”

Từ Phàm nhẹ nhàng nói một câu, trực tiếp khiến ý chí thiên đạo mở ra để cự chu đi thẳng qua.

Một cánh cửa truyền tống khổng lồ xuất hiện ở phía trước cự chu tiên linh, phía sau cánh của truyền tống chính là cự hồ mười vạn dặm.

“Làm như vậy là đúng rồi.” Từ Phàm hài lòng gật đầu, vốn dĩ hắn chia sẻ ý chí thiên đạo bản nguyên với Phi Vũ giới, nguyên nhân chính là vì chia sẻ nhân quả này.

Giữa các ý chí thiên đạo có thể thôn phệ lẫn nhau, nhưng nếu sinh linh tu sĩ hủy diệt ý chí thiên đạo thì sẽ gánh chịu nhân quả, cho nên mỗi lần Từ Phàm đều mượn ý chí thiên đạo khác thôn phệ ý chí thiên đạo thu lấy bản nguyên.

Cự chu tiên linh khổng lồ, đáp xuống cự hồ mười vạn dặm, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

“Nhìn cự chu tiên linh này, là biết Từ Phàm ca ở bên ngoài đã có thu hoạch lớn.” Vương Vũ Luân cười nói.

Từ Phàm vừa ra khỏi cự chu tiên linh thì nhìn thấy anh em tốt của mình, đương nhiên phải đi về phía trước tán gẫu một lúc.

“Vũ chu của tông môn bọn ta bị tấn công ở bên ngoài, đương nhiên phải đi tìm lại mặt mũi, nhân tiện tiêu diệt bọn chúng rồi.” Từ Phàm cười ha ha nói.

“Đúng rồi, ngươi đã câu ra Thiên Huyễn châu tiếp theo chưa?”

“Tìm ra rồi, hơn nữa ta còn câu ra rất nhiều, thậm chí còn có cách thức luyện chế Tiên khí của Tiên triều Đại Chu.”

Vương Vũ Luân nói xong rồi lấy ra một chiến mâu Tiên khí đưa cho Từ Phàm.

“Tiên khí tốt, tiên quang ngưng tụ, chiến mâu phá quang, vừa đơn giản vừa tinh khiết, rất phù hợp với loại hình chiến trận cỡ lớn.”

“Loại Tiên khí này tổ hợp lại cùng một chỗ, chỉ cần có hơn một nghìn trong số đó, thực sự có thể giết hại cả Kim Tiên.”

“Nhưng ngươi tìm được chiến mâu này, có người sợ là xui xẻo rồi.”

Từ Phàm nhìn thấy số hiệu trên chiến mâu.

Tiên chu Địa Ất binh bộ, phía sau Huyền Tự quân là một đôi số hiệu không chữ.

“Chỉ có thể mong chủ nhân ban đầu của chiến mâu này không bị trừng phạt quá nặng, dù sao ta không trả lại được.” Vương Vũ Luân khẽ thở dài nói.

Lúc này mấy nghìn linh chu cỡ lớn bay ra từ trong Ẩn Linh môn, kéo từng tiểu thế giới ra từ trong cự chu tiên linh đi về phía Ẩn Linh đảo.

Hàn Phi Vũ vừa mới làm xong nhiệm vụ nhìn thấy một màn này, không nhịn được hỏi Bồ Đào.

“Có phải sư tổ lại đánh chiếm được một thế giới Trung Thiên rồi không.”

“Là một tiểu thế giới do thế giới Trung Thiên ngưng tụ, lần này thu hoạch được rất nhiều, đây hẳn là những thứ ngươi cần, có muốn đổi không.”

“Có thể cho ngươi trực tiếp mở ra tiên ngọc đổi quyền hạn.” Giọng nói Bồ Đào vang lên.

Không cách nào khác, ai bảo gần đây tông môn khá thiếu tiên ngọc.

Một quầng sáng danh sách xuất hiện ở trước mặt Hàn Phi Vũ, phía trên toàn bộ đều là Bồ Đào lựa chọn ra thứ hắn có thể sẽ cần căn cứ theo Hàn Phi Vũ.

“Đã có trận kiếm Tiên khí của đạo Chủ Kiếm Trận!”

“Địa Huyết đan! Thiên Địa Càn Khôn hồ! Thủy Nguyệt Tiên cảnh!”

“Thiên Vân Quang châu! Phôi thai Huyết Thân!”

Mỗi thứ trong vầng sáng danh sách dường như đều chạm vào trong trái tim của Hàn Phi Vũ.

Bất kể là biết hay không biết, chỉ cần nhìn giới thiệu của nó, Hàn Phi Vũ đều muốn đổi.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Hàn Phi Vũ, Bồ Đào thầm rất hài lòng.

Lựa chọn ra mấy thứ này, cũng đã mất không ít lực tính toán của hắn.

“Tất cả những thứ này ta đều muốn, bao nhiêu tiên ngọc!” Hàn Phi Vũ nói.

“Tổng cộng cần phải có một trăm sáu mươi ba vạn tiên ngọc, trừ đi số lẻ chỉ cần một trăm sáu mươi vạn tiên ngọc là được.” Bồ Đào nhanh chóng nói.

“Thân là đệ tử tông môn đương nhiên phải cảm ơn tông môn, sao có thể chiếm tiện nghi của tông môn được.” Hàn Phi Vũ lấy ra một cái nhẫn không gian đổ một trăm sáu mươi ba vạn tiên ngọc từ trong đó ra.

Một truyền tống trận hư không nho nhỏ xuất hiện ở trong tay Hàn Phi Vũ, hắn bỏ vào một cách tự nhiên, giống như đang thưởng tiền boa vậy.

“Những linh bảo này cần có ba ngày để sắp xếp, đến lúc đó sẽ đưa đến tay ngươi.”

“Ta biết rồi.” Hàn Phi Vũ gật đầu.

Từ Phàm đang nói chuyện phiếm với anh em tốt đã biết về giao dịch này, chỉ là hơi sửng sốt một chút chứ không hề hỏi chi tiết.

Nguyên giới, trong một tiểu thế giới chuyên môn, Từ Phàm bắt đầu phá giải Thiên Huyễn châu mà huynh đệ tốt tìm được, có kinh nghiệm từ lần trước, Từ Phàm chỉ tốn công sức vài ngày, đã phá giải được ba viên Thiên Huyễn châu kia.

Chỉ là sau khi nhìn xong một màn này, phát hiện trong đó đã thiếu mất nội dung quan trọng.

Bây giờ toàn bộ nội dung bọn họ nhìn thấy đều là, câu chuyện về hai tỷ đệ kia trở thành người khống chế Tiên tông, bắt đầu quật khởi Tiên giới, chinh chiến khắp nơi trở thành bá chủ Tiên giới.

Trong đó, Vũ Luân kiếp trước đã chết sau khi bọn họ trở thành người khống chế Tiên tông, không rõ nguyên nhân.

“Tại sao từ lúc bọn họ vừa gia nhập tông môn đến khi bọn họ khống chế tông môn lại không có Thiên Huyễn châu.” Từ Phàm buồn bực nói.

“Đúng rồi, ta muốn biết tại sao kiếp trước ta lại chết.” Vương Vũ Luân còn buồn bực hơn Từ Phàm.

“Nếu không tìm được, thì chỉ có thể đợi sau này khi gặp mặt vợ của ngươi ở kiếp trước hỏi thôi.” Từ Phàm hỏi.

“Hay là thôi đi, tốt nhất là đừng gặp mặt, kiếp trước là kiếp trước, không quấy rầy nhau là tốt nhất.”

“Chuyện Vương Phong hắn làm, có liên quan gì đến Vương Vũ Luân ta chứ!” Vương Vũ Luân cười nói.

“Liên quan lớn đấy, theo ta biết, còn có bốn năm loại phương pháp có thể khiến kí ức của nhân cách kia ở kiếp trước của ngươi chiếm chủ đạo, ngươi đoán các vợ kiếp trước kia của ngươi có biết loại phương pháp này không.” Từ Phàm dùng giọng điệu u ám nói.

Vương Vũ Luân đột nhiên cả kinh, có vẻ như đã nghĩ ra gì đó.

“Người vợ kiếp trước kia của ta hình như có tu vi thánh giả Đại La, không biết Từ đại ca có thể bảo vệ ta không.” Vương Vũ Luân nhìn Từ Phàm nói.

“Ha ha, đừng sợ như vậy, ta sớm đã có kế sách vẹn toàn, ngươi là huynh đệ tốt của ta, không bảo vệ ngươi thì ta bảo vệ ai.” Từ Phàm hắc hắc nói.

“Vậy thì tốt rồi, ta còn chưa nhìn thấy cháu trai của lão đại, lão nhị còn chưa gọi ta là cha, ta không thể đi sớm như vậy được.”
Bình Luận (0)
Comment