Chương 907: Rời khỏi
Chương 907: Rời khỏi
“Gia tộc tông môn đều do ta làm chủ, đây chính là không tự do lớn nhất.” Hồng Liên tôn giả tâm trạng phức tạp nói.
Tuy rằng Từ Phàm chưa từng trải qua nhưng hắn hiểu một số cảm giác của Hồng Liên tôn giả lúc này.
“Đạo hữu qua đây không phải chỉ để từ biệt với ta không thôi chứ?” Từ Phàm hỏi.
Từ Phàm vung tay mở ra một cánh cửa không gian, đây là trong không gian Tiên khí của hắn.
Hồng Liên tôn giả bước vào, Từ Phàm cũng đi vào theo sau.
Trong một phòng trà bên trong không gian Tiên khí, đạo ngũ hành ngưng tụ, dung hòa vào trà đạo.
“Trà đại đạo, đã rất lâu không được nếm qua rồi.” Hồng Liên tôn giả nhìn cốc trà đại đạo trước mặt hoài niệm nói.
“Ồ, trước đây đạo hữu đã từng uống ở đâu rồi à.” Từ Phàm tò mò hỏi, nếu như có thể hắn muốn thỉnh giáo một chút.
“Chuyện rất lâu về trước rồi, Nam Sơn giới bọn ta đã từng xuất hiện một thiên tài trà đạo, không đến nghìn năm đã đạt đến đỉnh phong, lại dựa vào nước ngũ hành nhập đạo.”
“Nơi trà đại đạo ngưng tụ tưới mát vạn vật, thấu triệt nội tâm.”
“Nhưng không thể bằng cốc trà đại đạo ngũ hành này của đạo hữu được.” Hồng Liên tôn giả nói.
Từ phàm gật đầu tỏ ý bảo Hồng Liên tôn giả uống trà.
Hồng Liên tôn giả nâng cốc trà lên nhấp một ngụm, trên mặt lộ ra biểu cảm hoài niệm và say sưa.
“Lần này ta tới là có một chuyện muốn nhờ vả Đại trưởng lão.”
“Xin mời đạo hữu nói, nếu có thể giúp ta sẽ cố gắng hết sức.”
Những lời khách khí Từ Phàm nói rất trôi chảy.
Bóng dáng một đứa trẻ hơn mười tuổi xuất hiện trước mặt hai người.
“Đây là một hậu bối của ta, ở lại Nam Sơn giới thì có chút đáng tiếc, ta muốn để nó bái vào Ẩn Linh môn cùng các ngươi đi đến Tiên giới.” Hồng Liên tôn giả nhìn Từ Phàm chờ đợi nói.
“Đây là…” Từ Phàm nhìn đứa trẻ tập trung suy nghĩ nói.
“Cơ thể thiên bại mà lại có tư chất ưu tú như vậy.”
“Như thế nào, đạo hữu có hứng thú nhận làm đệ tử môn hạ không.” Hồng Liên tôn giả nói, nàng biết Từ Phàm tinh thông trăm đạo chắc chắn sẽ có cách áp chế cơ thể thiên bại này.
Trong tay Từ Phàm xuất hiện một tấm ngọc giản, bên trong khắc pháp thuật khó nhất của luyện khí kỳ.
“Nhìn thuật pháp này, nếu có thể học được trong vòng một khắc, ta sẽ giúp ngươi áp chế cơ thể thiên bại.” Từ Phàm không nói đến chuyện nhận hắn làm đồ đệ.
Trong biểu cảm cung kính của đứa trẻ có chút hưng phấn, trước khi đến Hồng Liên tiền bối đã nói với hắn nhất định phải biểu hiện thật tốt.
“Cơ thể thiên bại lưu lại trong thế giới Trung Thiên thật sự có chút đáng tiếc, chuyện của đạo hữu ta đã đáp ứng rồi, chẳng qua hắn cần phải tham gia kiểm tra của tông môn, sau khi thông qua có thể trở thành đệ tử nội môn đời thứ tư, nếu như không qua cũng có thể ở lại ngoại môn.” Từ Phàm nói.
Đi vào tông môn bằng cửa sau thì cũng phải thông qua tông môn kiểm tra trước, ai không qua kiểm tra đều không thể vào nội môn.
“Điều này nên làm, chỉ cần đạo hữu có thể giúp vãn bối của ta áp chế cơ thể thiên bại là được.” Hồng Liên tôn giả cười nói.
Hai người vừa nếm trà đại đạo vừa nói đến những chuyện khác.
Nửa giờ sau, đứa trẻ đang quan sát ngọc giản cung kính hành lễ với Từ Phàm.
“Tiền bối, thuật pháp này vãn bối đã học được sơ bộ.”
Tay đứa trẻ kết pháp ấn, hội tụ linh khí ngũ hành.
Một con chim nhỏ có lông ngũ sắc xuất hiện trong tay tiểu đồng.
“Không tệ, thiên phú ưu tú, ngộ tính siêu phàm, ta chờ đợi ngươi có thể trở thành đệ tử của Ẩn Linh môn chúng ta.”
Từ Phàm nói xong khẽ nhấc tay, một luồng ánh sáng màu xanh lục xuất hiện trong không trung.
Sau đó hắn lấy ngón tay thay bút, tức khắc quẹt ra trong hư không hơn ngàn tiên văn, ngưng tụ thành một pháp trận kề bên luồng ánh sáng xanh lục kia.
Một sức sống to lớn tỏa ra từ hạt giống luồng ánh sáng xanh lục.
“Tạm thời áp chế cơ thể thiên bại của ngươi trước đã, đợi sau khi đến Tiên giới ta sẽ luyện chế một bộ Tiên khí chuyên môn dùng để áp chế cơ thể thiên bại này của ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đạ tạ tiền bối.” Đứa trẻ kia cung kính hành lễ nói.
Hạt giống ánh sáng xanh lục tỏa ra sức sống vô tận, từ đỉnh đầu của đứa trẻ tuôn rơi xuống.
“Ngươi tên là gì?”
“Chu Mộc Sâm.”
Từ Phàm gật đầu, một cái tên có khát vọng cứu sinh rất lớn.
Hồng Liên tôn giả ở bên cạnh cười xem toàn bộ cảnh này.
“Nam Sơn tông tại Bích Nham Tiên thành ở Mục Nguyên Tiên giới, là tông môn ở Tiên giới của Nam Sơn giới bọn ta, nếu như đạo hữu có gặp phải, không ngại thì qua đó ngồi chơi.”
“Bọn họ sẽ dùng lễ tiếp đãi thượng khách mà đối đãi.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Ta biết rồi.” Từ Phàm gật đầu.
Sau đó Hồng Liên tôn giả ngồi Truyền tống trận vượt giới trở về Nam Sơn giới.
“Bồ Đào, sắp xếp bài kiểm tra tông môn cho Mục lâm, sau khi thông qua trực tiếp trở thành đệ tử nội môn đời thứ tư, nếu như không thông qua thì cho vào ngoại môn.” Từ Phàm phân phó nói.
Chu Mộc Sâm ở bên cạnh nghe thấy lời của Từ Phàm, không kiềm được có chút hiếu kỳ, bài kiểm tra của tông môn là như thế nào mà có thể khó đến như vậy, đến hắn cũng không có hy vọng thông qua.
“Tuân lệnh.”
Một chiếc linh chu cỡ nhỏ đỗ ở chỗ cách Chu Mộc Sâm không xa, ra hiệu hắn lên tham ra bài kiểm tra của tông môn.
Đúng lúc này, Ẩn Linh môn dưới vòng bảo hộ màu hoàng kim tỏa ra linh áp dao động mạnh mẽ.
“Chủ nhân, lôi kiếp Tiên khí thành phẩm Ẩn Linh đảo trong tinh vực đến rồi.” Đề Tử hồi báo.
“Ừ, cố lên, với sức mạnh của bản thân ngươi độ qua kiếp này không thành vấn đề.” Từ Phàm nói, chuyện mà khí linh có thể xử lý được hắn lười tham gia vào.
Khi linh áp của toàn bộ Ẩn Linh đảo tỏa ra càng ngày càng mạnh, chiếc lồng bảo hộ màu vàng có xu hướng sụp đổ.
Từ Phàm nhẹ nhấc tay, trong bầu trời xuất hiện kinh văn đại đạo vô tận thêm lên trên lồng bảo hộ màu vàng.
Sau đó, một sự dao động kỳ dị lan tỏa đến.
Toàn bộ phân thân số một, số hai, số ba đều nhận được phản hồi sau khi Tiên khí thành hình.
Đặc biệt là số một, số hai nhận được phản hồi to lớn vô cùng, đến mức làm cho một phàm nhân lập địa thành Tiên thì cũng không thành vấn đề.
“May mà sớm có chuẩn bị, nếu không nhiều năng lượng như vậy cho dù là phân thân cũng chịu không được.”
Trước khi toàn bộ Ẩn Linh đảo hoàn thành, Từ Phàm luyện chế một hồ năng lượng chuyên môn tiếp nhận năng lượng phản hồi ở trong Ẩn Linh đảo.
Năng lượng phản hồi đến giới hạn mà phân thân có thể chịu đựng được, rồi bắt đầu truyền vào hồ năng lượng.
Một luồng kim quang chói mắt từ trong hồ năng lượng bay lên, năng lượng phản hồi như hoàng kim hòa tan thành chất lỏng, bắt đầu tỏa ra từ đáy hồ, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Cho đến khi chất lỏng năng lượng màu vàng đổ đầy toàn bộ hồ năng lượng thì mới dừng lại.
Lồng bảo vệ màu vàng biến mất, toàn bộ Ẩn Linh đảo xuất hiện trước mắt mọi người lần nữa.
Ẩn Linh đảo lúc này giống như đại đạo tiên cảnh kia vậy.
Mỗi một dòng suối chảy, mỗi một đỉnh núi, mỗi một ao hồ, đạo vận tự nhiên bên trong Ẩn Linh đảo nơi nơi đều toả ra đại đạo pháp tắc thuần khiết nhất.
Toàn bộ sinh linh vốn có trong đảo, mỗi cọng cỏ cành cây, mỗi một bông hoa khúc gỗ đều như được thăng hoa.
Tất cả đệ tử Ẩn Linh môn đều đang trong bầu trời bên ngoài Ẩn Linh đảo nhìn tông môn của mình, trong mắt hiện ra sự ấm áp giống như khi đi xa trở về nhìn thấy nhà.
“Tông môn đã thăng cấp xong, toàn bộ đệ tử trở về vị trí, một vài ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát đến tinh vực đi về hướng Mục Nguyên Tiên giới.”
Giọng nói của Từ Phàm truyền đến tai của từng vị đệ tử.
“Tuânn lệnh Đại trưởng lão!”
Toàn bộ đệ tử đều đứng trên không hành lễ nói, đồng thanh chấn động bầu trời.
Ba ngày sau, toàn bộ trưởng lão và chưởng giáo của tông môn, thánh địa đỉnh cao ở Tu Tiên giới xuất hiện trên cự hồ mười vạn dặm.
Gần một nửa trưởng lão số hiệu của Hội Trưởng lão cũng ở trong đó.
Ánh mắt bọn họ phức tạp nhìn Ẩn Linh môn, vừa có chút không nỡ lại có chút vui mừng.