Chương 908: Thói quen xấu
Chương 908: Thói quen xấu
“Đa tạ chư vị đạo hữu đã đến đây tiễn biệt.”
“Sau này có duyên tụ họp tại Tiên giới, ta mời chư vị uống trà.” Từ Phàm hướng về phía mọi người tới xem lễ nói.
“Sau khi tông môn đi, nơi này sẽ lưu lại truyền thừa của Ẩn Linh môn, đến lúc đó Ẩn Linh môn mới thành lập, làm phiền chư vị chăm sóc nhiều hơn.”
“Sơn thủy rồi sẽ gặp lại, chư vị chúng ta hẹn gặp lại ở Tiên giới.”
Ẩn Linh đảo từ từ lên cao, trực tiếp nhảy vọt qua không gian rời khỏi Phi Vũ giới.
Lúc này, có đến hàng trăm vạn con rối từ Hợp Thể kỳ trở xuống xuất hiện.
Dưới khống chế của khí linh, bọn họ bắt đầu kiến tạo Ẩn Linh môn mới.
Vô số đảo nhỏ bắt đầu được con rối tập hợp lại với nhau, cuối cùng lại hình thành nên hình dáng của Ẩn Linh đảo.
Sau đó lại có hàng vạn linh chu cỡ lớn xuất hiện từ hư không, dưới sự điều khiển của con rối bay về hướng khu vực Lâm Sâm Tiên thành, bắt đầu tuyển nhận đệ tử đạt tiêu chuẩn vào Ẩn Linh môn trong phạm vi toàn bộ Tiên thành.
Đây là chuyện lúc đầu Từ phàm đã đồng ý với Minh Không, lưu lại truyền thừa của tông môn.
Lúc mới bắt đầu Bồ Đào thu thập ý kiến của các đệ tử ngoại môn xem có ai nguyện ý ở lại Phi Vũ giới chủ trì tông môn hay không.
Kết quả là không có người nào nguyện ý cả, Từ Phàm trong lúc bất đắc dĩ đã làm ra một khí linh cấp bậc Tiên khí, lưu lại một tông môn hoàn toàn tự động.
Dưới sự khống chế của khí linh có thể thay thế Ẩn Linh môn tuyển nhận đệ tử, sau đó dựa vào hệ thống tuyển chọn để lại, tuyển chọn ra người ưu tú nhất mới có thể nắm giữ toàn bộ Ẩn Linh môn.
Vì chuyện này Từ Phàm còn để lại lượng lớn tài nguyên luyện khí, đủ để những đệ tử mới nhận vào kia tiêu hao trong hàng ngàn năm.
Vì để tông môn thuận lợi phát triển Từ Phàm còn lưu lại rất nhiều tay sau, chỉ cần không có kẻ địch cấp bậc giống Minh Không thì tông môn có thể thuận lợi phát triển hàng vạn năm.
Những người tông môn thánh địa tới kia, một là để tiễn biệt, hai là muốn làm quen người ở lại Phi Vũ giới chủ trì Ẩn Linh môn.
Kết quả không nghĩ tới là cuối cùng chỉ để lại một khí linh chủ trì Ẩn Linh môn làm việc.
Không khỏi có chút thất vọng rời đi.
Một tháng sau, lục tục bắt đầu có linh chu cỡ lớn trở về Ẩn Linh đảo mới.
Linh chu cỡ lớn đỗ trong Ẩn Linh đảo, dưới sự chỉ dẫn của con rối, từng nhóm trẻ con từ trên linh chu đi xuống.
Có nam có nữ, nhỏ nhất sáu tuổi lớn nhất mười hai tuổi.
Bọn họ đều cùng mặc đạo phục của Ẩn Linh môn, mặt đầy hưng phấn đi đến nơi bọn họ sẽ sinh sống sau này.
Ẩn Linh môn mới bắt đầu vùng dậy ở Phi Vũ giới, chẳng qua là bắt nguồn từ thói quen xấu của Ẩn Linh đảo đời đầu là toàn thể phi thăng Tiên giới, sau này mỗi một đời Ẩn Linh đảo đều hình thành một truyền thống đặc thù khiến thiên đạo Phi Vũ giới rất khó chịu.
…
Ẩn Linh đảo trong tinh vực, toàn bộ cấp cao trong tông môn hội tụ.
Một nhóm trưởng lão nhàn nhã uống trà ở bên hồ Linh Dịch.
Trong lúc rảnh rỗi Vương Vũ Luân lợi dụng hồ Linh Dịch bắt đầu thả câu.
Từ Cương và Từ Linh Đài cùng nhau tìm tòi nghiên cứu thần thông hạt Đông Phong, một nữ tử đoan trang thục nhã ở bên cạnh mỉm cười nhìn hai cha con nói chuyện.
Từ Nguyệt Tiên chơi đùa cùng với một con Bạch Long, vừa chơi đùa vừa cảnh giác tiểu nữ tên Tinh ở phía xa kia.
Lý Tinh Từ và Tô Nhiễm Thiên thưởng thức trà cùng với Trảm Linh.
Chu Khai Linh thì lại nhìn tinh hà trong tinh vực mà rơi vào trầm tư.
Sa Điêu và vị đệ tử ký danh Trương Đại Khí của Từ Phàm đang thảo luận về đạo Luyện Khí, thỉnh thoảng lại thở dài, khiến cho người ngoài nhìn một cái là nhìn ra được Sa Điêu không cam lòng đối với trình độ luyện khí của mình bây giờ.
Lúc này, Từ Phàm đang chơi cờ năm quân với một con Thực Thiết Thú.
“Sư phụ ta thua rồi.” Mặt Thực Thiết Thú bất lực nói, sư phụ chỗ nào cũng tốt chỉ là thường thường lôi hắn qua đánh cờ.
Đây là Thực Thiết Thú con ký danh Từ Phàm thu nhận lúc trước, bây giờ đã có tu vi Nguyên Anh kỳ.
“Tu luyện không chỉ cần cơ bắp mà còn cần đầu óc, nếu không sau này chỉ có thể trở thành bia thịt máu dày phòng ngựu cao.” Từ Phàm tươi cười đứng dậy đi đến trước mặt Thực Thiết Thú, ra sức xoa lông tóc sáng sủa trên chiếc đầu lớn của nó.
Khi Ẩn Linh đảo đi vào tinh vực, dưới sự khởi xướng của Từ Phàm, toàn bộ tông môn đi vào trạng thái thả lỏng, giống như du lịch tự lái vậy.
“Bồ Đào, thông báo cho toàn bộ đệ tử mười ngày sau truyền đạo dưới đạo trường chủ phong.” Từ Phàm cười nói.
“Tuân lệnh.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
Dự vào tính toán của Bồ đào, dưới tốc độ vận chuyển tối đa, Ẩn Linh đảo cần thời gian sáu mươi năm để đến Tiên giới.
Đó là trong tình huống không xảy ra bất ngờ gì.
“Chủ nhân, bản đồ tuyến đường có một đoạn kề sát khu Loạn Tinh, có cần đỗ lại một đoạn thời gian không.” giọng nói của Bồ Đào vang lên.
“Vậy thì đỗ lại một đoạn thời gian đi, để xem bằng hữu cũ ở khu Loạn Tinh phát triển như thế nào rồi, còn có con nhện nhỏ kia nữa không biết có bị thế lực khác diệt mất hay chưa.” Từ Phàm nhìn Tinh Vực bên ngoài vòm bảo vệ nhàn nhạt nói.
Trên bình nguyên phía sau chủ phong, Từ Phàm mời mọi người trong tông môn ăn đại tiệc đồ nướng.
Trong Nguyên giới có một tiểu thế giới chuyên môn dùng để nuôi dưỡng các loại linh thú có thịt chất lượng tốt để cung cấp nuôi dưỡng cho tông môn sử dụng hàng ngày.
Bình nguyên phía sau chủ phong , Từ Phàm biểu diễn cho mọi người kỹ thuật nướng trăm vạn xiên thịt nướng cùng một lúc.
Hơn một vạn con Sơn Giác Linh Dương tức khắc chết đi không chút đau đớn, sau đó phân thành từng miếng thịt to nhỏ, rồi phối lên linh trúc làm thành những xiên thịt.
100 vạn xiên thịt dê lập tức thành hình, sau đó xuất hiện một khu vực có linh hoả, tản đều nhiệt dưới hơn 100 vạn xiên thịt dê này.
Thêm muối tiêu, thì là, ớt, không bao lâu hơn 100 xiên thịt dê được Từ Phàm tỉ mỉ nướng đã chín.
Sau đó những xiên thịt dê nướng hình thành như một con sông dài, bắt đầu lưu chuyển trong bình nguyên, ai muốn ăn trực tiếp với tay lấy là được.
Trong tay Từ Phàm cầm một nắm thịt xiên, một tay khác cầm một bình bia ướp lạnh rồi xé xiên thịt một cách ngon lành.
Tâm tình của hắn rất tốt, sau đó lại để đệ tử mỹ thực nhất đạo chế tạo các loại mỹ thực chia sẻ với mọi người.
Đúng lúc này, Bồ Đào đột nhiên hồi báo phát hiện một nơi tiểu Tiên giới mới thành hình trong Tinh vực.
“Không cần để ý đến, ghi lại tọa độ của nó, nếu như cần sau này lại đến.” Từ Phàm uống một ngụm bia nói.
“Tuân lệnh.”
Sau đó Từ Phàm nhìn hướng mặt trời trong thiên không được Ẩn Linh Đảo mô phỏng ra, cười nói: “Bồ Đào, chỉnh thành chế độ ban đêm, thêm một màn trình diễn pháo hoa nữa.”
Toàn bộ Ẩn Linh đảo liền chuyển thành ban đêm, một vầng trăng sáng từ từ mọc lên.
Một đoàn ánh sáng dưới mặt đất từ từ bay lên, bay đến nơi cao nhất rồi đột nhiên nổ tung, sắc màu ngũ sắc sặc sỡ chiếu sáng toàn bộ hòn Ẩn Linh Đảo.
Chúng đệ tử nhìn pháo hoa mà hoan hô.
“Nguyện cho tông môn vĩnh viễn bất diệt! Thiên địa tề Thánh!”
“Nguyện tông môn muôn đời trường tồn, uy trấn ba nghìn giới!”
“Dòng sông thời gian bất diệt, Ẩn Linh đảo tồn tại vĩnh viễn!”
Cùng với pháo hoa rực rỡ trên thiên không bừng sáng, toàn bộ đệ tử tông môn bất giác nói ra những lời nói chúc phúc.
Đối với bọn họ mà nói, có tông môn là có nhà.
Nhìn chúng đệ tử phát ra những lời chúc phúc, trên mặt Từ Phàm mỉm cười ấm áp.
Trong lúc toàn bộ tông môn đang vui mừng khôn xiết, Bồ Đào dò xét phát hiện nơi xa có một hạm đội tiên hạm to lớn, dựa vào tốc độ và tuyến đường của hai bên, sau một giờ sẽ trực tiếp đâm vào nhau.
Bồ Đào nhìn hình ảnh toàn bộ tông môn ấm áp như vậy, không nhẫn tâm làm phiền Từ Phàm.
Hắn phát tin thẳng cho hạm đội tiên hạm kia.
“Xin hãy né tránh, các ngươi đang nằm trong hàng tuyến của tông môn chúng ta.”
“Nếu không né tránh kịp thời, tông môn bọn ta sẽ dùng thủ đoạn mãnh liệt loại bỏ!”