Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 910 - Chương 910: Nguy Hiểm Trên Đường

Chương 910: Nguy hiểm trên đường Chương 910: Nguy hiểm trên đường

“Bên trong Phi Vũ giới có nhân vật rất khủng bố, ngày sau tốt nhất đừng đối địch với nó.” Từ Phàm khuyên.

“Đây là điều tất nhiên, Phi Vũ giới là thế giới cố hương của ta, há có thể để xảy ra tranh chấp lần nữa.” Phượng Trường Ninh gật đầu nói.

Trước đây khi mới có con rối chiến lực chí cao, nàng còn chưa có tâm tư muốn quay trở về Phi Vũ giới, thì đã có được sự cảnh cáo của khí vận vương triều.

Hiện tại kết hợp với lời của Từ Phàm, nàng luôn có cảm giác có cạm bẫy nào đó đang đợi nàng ở Phi Vũ giới.

Sau đó Ẩn Linh môn và Vương triều Cửu Phượng trao đổi một phần vật tư cần thiết cho mình với nhau, Ẩn Linh đảo rời khỏi Vực cực Bắc.

Chỉ là vào thời điểm sắp chia tay, Từ Phàm dùng đáng ánh mắt đáng thương nhìn thoáng qua Sư Triển.

Mặc dù nhìn vào trạng thái của Sư Triển, cảm giác hắn đã triệt để buông bỏ, nhưng trong lòng Từ Phàm vẫn còn có chút đồng tình.

Chuyện khiến một người đàn ông khắc cốt minh tâm nhất có một chuyện.

Đó chính là cô nương mà mình thích nhất, theo đuổi cả một đời nhưng vẫn không đuổi tới tay.

Sư Triển cũng nhìn thấy thâm ý bên trong ánh mắt của Từ Phàm, chỉ là thản nhiên cười, tỏ vẻ hắn đã hoàn toàn buông bỏ rồi.

Sau khi rời khởi Ẩn Linh đảo, lại đi lung tung tìm được con nhện nhỏ.

So với cảnh Vương triều Cửu Phượng phát triển như mặt trời ban trưa, bên Địa Tinh Tri Chi kém hơn không ít.

Vừa có trận đại chiến với một thế lực lớn trong khu Loạn Tinh, đã hao tổn một tòa thành của Yêu tộc.

“Sư phụ, ta khiến ngươi mất mặt rồi.” Một thiếu nữ tóc trắng trông có chút chật vật nói, mới vừa đại chiến xong, thương thế của nàng còn chưa khôi phục.

“Mặc dù thế lực của ngươi phát triển không được tốt cho lắm, nhưng sự tăng tiến thực lực của ngươi vẫn còn được, bây giờ khoảng cách với chí cao của ngươi chỉ kém một đường như thế, sau này dốc lòng tu luyện, đợi sau khi đạt thành chí cao, cũng có thể tàm tạm đứng vững ở khu Loạn Tinh này rồi.”

Thế giới mà Địa Tinh Tri Chu ở vừa nhỏ vừa nát, có hơi khuyết thiếu linh khí.

Từ Phàm thực sự có chút không đành lòng, đành để Bồ Đào điều động một chút Tiên Linh chi khí, cải tạo lại thế giới này một phen.

Một đốm sáng xuất hiện trên ngón tay Từ Phàm, nhẹ nhàng điểm vào mi tâm của thiếu nữ tóc trắng.

“Đây là một chút cảm ngộ của ta khi tu luyện, đoạn chừng có thể giúp ngươi nhanh chóng đột phá được chí cao cảnh.”

“Ngươi và ta đã có duyên sư đồ, ta cũng không thể nhìn ngươi lăn lộn thảm như cậy, chốc nữa ta sẽ để Bồ Đào đưa một chút tư liệu cho đồng bọn nhỏ bên cạnh ngươi, thuận tiện thăng cấp một chút.” Từ Phàm tri kỷ nói.

Lần này vốn dĩ hắn chỉ muốn đến xem nhện nhỏ xong sẽ rời đi, làm sao biết được nhện nhỏ xông xáo thảm như thế.

Dù sao cũng là đệ tử ký danh của mình, thấy nàng thảm như vậy, hắn có chút không thể chịu được, nhịn không nổi muốn giúp đỡ thêm một chút.

“Đa tạ sư phụ.” Thiếu nữ tóc trắng cảm động nói.

Sau đó lại nhìn về phía con rối bên người, ánh mắt toát lên vẻ mừng rỡ.

Nằng vẫn luôn muốn trợ giúp người bạn con rối bên cạnh thăng cấp, ngoài trừ một chút linh khoáng đặc thù, vẫn luôn không có được biện pháp nào tốt.

Vào thời điểm này, tiểu thế giới đột nhiên có một đám cự nhân dị tộc xông vào, hô to muốn chinh phục tiểu thế giới này.

Cầm đầu là hai cự nhân to lớn thân cao ba trượng, tu vi đều đạt đến cảnh giới vô địch đỉnh phong.

Từ Phàm nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn sang.

“Vừa rồi là bọn chúng đả thương ngươi sao?” Từ Phàm hỏi.

“Vâng.” Thiếu nữ tóc trắng gật đầu.

“Trước khi vi sư đi, giúp ngươi lần cuối cùng vậy.” Từ Phàm duỗi một tay ra nhẹ nhàng điểm một cái về phía bầu trời.

Chỉ trong nháy mắt, hai dị tộc vô địch Đại Thừa kỳ nổ tung.

Theo sau đó, luồng sức mạnh đấy thuận theo liên hệ nhân quả với dị tộc, bắt đầu tìm đến từng đồng tộc của chúng, sau đó phát nổ giống như hai tên đầu tiên.

Trên bầu trời truyền đến một tiếng lại một tiếng tiếng vang, không qua bao lâu, trên trời đổ xuống một trận mưa máu.

“Ta đi đây!”

Từ Phàm nhìn nhện nhỏ đang lâm vào nối khiếp sợ, nhẹ nhàng nói một câu rồi rời khỏi.

Cho đến khi Từ Phàm biến mất, nhện nhỏ mới phản ứng được.

“Sư phụ, đợi lần sau gặp được ngươi, ta nhất định sẽ trở nên mạnh hơn!” Trong mắt nhện nhỏ hiện lên sự không nỡ và quyến luyến.

Ẩn Linh đảo nhanh chóng rời khỏi khu Loạn Tinh, bay như tên bắn về phía Mộc Nguyên Tiên giới.

“Đề Tử, khởi động tốc độ cao nhất.” Ngồi trên chủ phong, Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh chủ nhân.”

Từ Phàm nhìn về phía một trăm nghìn đệ tử ngẩng đầu trông mong trong đạo trưởng mỉm cười nói: “Bắt đầu truyền đạo, ta sẽ giảng giải từng đạo từng đạo có liên quan đến các loại đại đạo.”

“Thời gian rất dài, kiên nhẫn nhé.”

Sau khi Từ Phàm giải quyết xong mọi việc của Phi Vũ giới, rốt cuộc hắn cũng có thời gian có tâm trạng kiên nhẫn dạy những tên đồ đệ này.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt bốn mươi năm đã trôi qua.

Trong khoảng thời gian này Ẩn Linh đảo đã gặp phải rất nhiều nguy hiểm mà trước kia không thể đoán trước.

Vô ý đâm đầu vào bên trong lãnh địa cự thú tinh vực, một móng trực tiếp đánh nát vòng bảo hộ ngoài cùng của Ẩn Linh môn, may là Đề Tử phản ứng nhanh, khởi động truyền tống mới tránh được việc Ẩn Linh đảo bị hủy.

Bắt gặp loạn lưu không gian quy mô lớn, một khu vực lớn bị bao phủ, Ẩn Linh đảo không dám truyền tống, di chuyển trong loạn lưu không gian rất nhiều năm.

Còn gặp được Kim Tiên đánh nhau, Từ Phàm vốn muốn tham gia náo nhiệt, kết quả hai Kim Tiên dị tộc đấy trực tiếp liên thủ muốn trấn áp Ẩn Linh môn.

Đề Tử kích hoạt đủ loại đại sát khí, mới có thể thoát khỏi hai Kim Tiên dị tộc kia, quyển sổ nhỏ của Từ Phàm của lại thêm được hai trang.

Rồi lại gặp được thế giới Trung Thiên cỡ lớn trong tinh vực, vốn định dừng chân một phen, thế mà cả cái thế giới này đều là ảo cảnh, thậm chí đến Từ Phàm cũng không thể phân biệt.

Chỉ tính mỗi thời gian ở thế giới Trung Thiên kia đã mất tận ba năm, cuối cùng Từ Phàm mới có thể cứu được tất cả đệ tử tông môn ra.

Trên đường lại gặp được đủ các hạm đội của đại thương hội siêu cấp, chỉ nói đến chủ tiên hạm của họ đã to gấp hai lần Ẩn Linh đảo.

Thương hội vốn định giao dịch với Ẩn Linh môn, Từ Phàm chợt có linh cảm, cảm giác không ổn, để Đề Tử gia tốc rời khỏi.

Gặp gỡ đủ các loại kỳ ngộ nguy hiểm, Ẩn Linh đảo rốt cục cũng tới được một tinh vực có thể coi là an toàn.

“Tthế giới Trung Thiên trong khu cực này nhiều ghê, thế mà tạo thành một đường di chuyển an toàn bên trong tinh vực.” Từ Phàm nhìn những chiếc tinh chu di chuyển tới di chuyển lui trong con đường nói.

“Ở khu vực này, giữa các thế giới thường xuyên liên hệ lẫn nhau, quy mô hạm đội tinh chu cũng to hớn rất nhiều so với trước kia.”

“Thương nghiệp nơi này nhất định rất phát đạt.” Bàng Phúc nói, bên trong ánh mắt có một loại cảm giác nóng lòng muốn thử.

“Chủ nhân, bắt được tín hiệu tuyên truyền của khu vực này, liệu có kết nối đưa tin.” Thanh âm của Bồ Đào vang lên.

“Trực tiếp đưa tin, đã lâu lắm rồi không tiếp xúc với ngoại giới.” Từ Phàm nói, trải qua hành trình trong tinh vực những năm này, cho dù lười nhác như hắn cũng lên tinh thần, không dám thư giãn chút nào.

Một giọng nói kỳ quái vang lên, sau khi được Bồ Đào dịch lại, thì biến thành tiếng nói của Nhân tộc.

Một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm và mấy trưởng lão.

“Những linh khoáng linh bảo linh dược mà Vân Sinh thương hội cầu mua như sau, nếu như có người giao dịch quy mô lớn, mời đến Bạch Dương giới giao dịch, không có thành ý chớ quấy rầy.”

“Thủy Nham thương hội ra giá cao cầu mua Tiên khí số lượng lớn, mặt khác tuyển dụng các Luyện Khí Đại Tông sư ở các giới đến ở Thủy Nham giới của ta.”

“Tú Hương tiểu thế giới khai trương, hoan nghênh các vị đạo hữu tới chơi.”

“Bán một nhóm Ngọc Thổ Giao Long Đại Thừa kỳ, linh thú cực phẩm! Tới trước được trước!”

Từ Phàm nhìn đủ các loại tin tức bên nhiên, đột nhiên có cảm giác xem các kênh thế giới online của kiếp trước.

“Chỗ này không tệ, tìm một thế giới để các đệ tử thả lỏng thả lòng chút.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh chủ nhân.” Thanh âm Bồ Đào vang lên.

Sau đó dưới sự chỉ huy của Bồ Đào, Đề Tử điều khiển Ẩn Linh đảo bay về một thế giới Trung Thiên.
Bình Luận (0)
Comment