Chương 914: Thiên Lực cự thành
Chương 914: Thiên Lực cự thành
Từ Phàm nhìn hạm đội tiên chu đi ra từ trong cửa truyền tống tinh vực, không khỏi tò mò hỏi: “Như hạm đội tiên chu loại năm chiếc mười chiếc này, bọn họ truyền tống một lần cần tiêu bao nhiêu tiên ngọc.”
“Chủ nhân, tin tức thu tập được từ khu vực bên này, một chi hạm đội tiên chu bình thường truyền tống một lần cần tiêu tốn giữa khoảng năm mươi nghìn đến một trăm nghìn tiên ngọc, nhưng điều kiện tiên quyết là trên thân không mang theo Tiên khí không gian cỡ khổng lồ.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên.
Đề Tử ở một bên có chút không vui, kho số liệu là đồng bộ, những thứ này hắn cũng có thể trả lời.
“Khoảng năm mươi một trăm nghìn tiên ngọc, có vẻ như cũng còn có thể.” Từ Phàm sờ lên cằm nói.
“Căn cứ tin tức trong kho số liệu, đây chỉ là chi phí truyền tống, ra Tiên giới cần giao nộp hàng hóa mang theo hoặc là 10% tiên ngọc, đây còn là giá cả tương đối thấp trong Tiên vực Nhân tộc.”
“10% thì hơi quá đáng rồi.” Từ Phàm đột nhiên có chút lý giải những mặt hạn chế của các quốc gia không có cửa biển ở kiếp trước, đây là một điểm mà giáo viên địa lý trước kia có giảng thế nào cũng giảng không hiểu nổi.
Lúc này trải qua một khoảng thời gian xếp hàng, cuối cùng đến phiên Ẩn Linh đảo.
Bàng Phúc sử dụng một linh chu Đạo khí ra ngoài từ Ẩn Linh đảo, tìm chủ quản của cửa truyền tống tinh vực trấn thủ nơi này.
Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm giác được khí tức huyền diệu khó giải thích, trong nháy mắt ánh mắt trở nên bắt đầu cảnh giác.
Từ Nguyệt Tiên đang đánh cờ cùng Từ Phàm trong tiểu viện cảm nhận được sự khác thường của Từ Phàm.
“Sư phụ sao vậy?” Từ Nguyệt Tiên hỏi, xô Tiểu Bạch Long đang muốn đá bước đi tiếp theo của hắn sang hai bên.
“Không nghĩ tới một cửa truyền tống tinh vực như này, lại có Đại La trấn thủ.” Từ Phàm nhẹ nhàng thở hắt ra nói.
Vừa rồi thần niệm Đại La quét đến, toàn bộ Ẩn Linh đảo ngoại trừ Nguyên giới gần như bị hắn thấy được gần hết.
Điều này không có khác biệt gì với việc cởi sạch đi lại trước mặt người khác, Từ Phàm rất không thích cảm giác này.
“Sư phụ, Ẩn Linh đảo chúng ta bị nhìn thấu rồi sao?” Từ Nguyệt Tiên truyền âm bằng mật pháp cộng thêm mã hóa nói.
Nàng biết, trên Ẩn Linh đảo có vài thứ cho dù là tôn giả Đại La, cũng có thể động tâm.
“Không khác lắm, nhưng mà vẫn ổn, đồ vật bên trong Nguyên giới không bại lộ.”
Từ Phàm dựa vào phương thức giống vậy trả lời.
Lúc trước đi Tiên giới, thì Từ Phàm nghĩ đến điểm này, đặc biệt tiêu tốn lượng lớn công sức làm trận pháp đỉnh cấp đề phòng dòm ngó cho Nguyên giới.
“Không cần lo lắng, dựa theo ghi chép của Bồ Đào, cửa truyền tống này đã tồn tại mấy chục triệu năm ở đây, phương diện uy tín vẫn có thể đảm bảo.”
“Bị nhìn một cái thì bị nhìn một cái vậy.” Từ Phàm nói.
Lúc này, cửa truyền tống tinh vực khổng lồ cách đó không xa, có một đóa tường vân đang quấn một tòa Tiên cung Thánh điện, bắt đầu che giấu cửa truyền tống tinh vực trong âm thầm.
Một nam tử trung niên với thân hình cao lớn, làn da trắng nõn khí chất nho nhã thu hồi ánh mắt từ Ẩn Linh đảo lại, lắc đầu cười cười.
“Vậy mà có thể phát giác được sự tồn tại của ta, thú vị.”
“Vừa rồi truyền âm mật pháp của bọn họ mặc dù ta không hiểu, nhưng mà khẳng định là muốn che giấu thứ gì đó.”
“Bản thánh giả đã trấn thủ hơn một triệu năm ở đây, tiên chu như nào bảo bối như nào mà chưa thấy qua chứ,” Nam tử trung niên cười khẽ.
“Nhưng mà tư chất tên nhóc này cũng thực không tệ, cường giả chí cao Đại Thừa kỳ.”
Nam tử trung niên nói, trong mắt xuất hiện vẻ suy tư.
Lúc này, Bàng Phúc đã làm xong thủ tục trở về Ẩn Linh môn.
Cả cửa truyền tống tinh vực dần dần mở rộng, cho đến khi vừa vặn có thể để Ẩn Linh đảo thông qua.
Đề Tử điều khiển Ẩn Linh đảo bay vào cửa truyền tống tinh vực.
Một bức tường ngoài Tiên giới khổng lồ nhìn không thấy biên giới, cả hòn Ẩn Linh đảo giống như con kiến ở phía dưới tường cao.
“Chủ nhân, chủ quản cửa truyền tống tinh vực của Thiên Đỉnh thương hội, gửi một tin tức cho chúng ta.” Bồ Đào nói.
“Tin tức gì.” Từ Phàm xuyên thấu qua vòng phòng hộ trong suốt, nhìn tường ngoài Tiên giới trông không đến đầu nói.
Nhìn từ bên trên bản đồ sao là một chuyện, chân chính đi đến trước mặt mới cảm giác sự hùng vĩ của Tiên giới.
“Trách không được cho dù là Chân Tiên muốn đi ngang qua Tiên giới, cũng phải bay mấy trăm nghìn năm.” Từ Phàm cảm khái nói.
“Chủ quản đó đề nghị chúng ta tiến vào Tiên giới từ khu vực số 32, nơi khác không thái bình lắm.” Bồ Đào nói.
“Nghe người ta khuyên cơm no áo ấm, trước hết chúng ta ổn định một lát, nhìn những con thuyền khác đi vào từ đâu.” Từ Phàm thuận miệng nói.
Đề nghị người khác đưa ra, Từ Phàm khẳng định sẽ nghiêm túc cân nhắc, nhưng tiền đề trước hết phải xác định thật giả rồi nói tiếp.
Ẩn Linh đảo bay về hướng Tiên giới, biến mất ở trong tinh vực.
Lúc này lại có ba chi hạm đội tiên chu đi ra từ bên trong cửa truyền tống tinh vực, trực tiếp xông tới khu vực khu vực số 32 mà Thiên Đỉnh thương hội đánh dấu rồi bay vào.
Từ Phàm từ một nơi bí mật gần đó lại thấy được mấy chi hạm đội tiên chusau khi đi vào, mới yên tâm để Ẩn Linh đảo bay vào đi.
Lúc này, tất cả đệ tử toàn tông môn đều tụ tập ở trên đạo trường chủ phong, tựa như thấy phong thái Tiên giới chân chính.
“Không biết Tiên giới và những tiểu Tiên giới kia có gì khác nhau.” Đông đảo đệ tử chờ mong nói.
Ẩn Linh đảo rất dễ dàng xuyên qua tường ngoài Tiên giới, Từ Phàm vốn cho rằng sẽ xuất hiện loại hoàn cảnh giống với hoàn cảnh bên trong Vực Cực Không.
Nhưng ai biết, trực tiếp xuất hiện ở phía trên cao cách mặt đất độ cao mấy chục triệu dặm.
Một vòng Thánh Nhật huy hoàng hoành lập giữa trời, chiếu sáng cả Tiên giới.
Đúng lúc này, Ẩn Linh đảo không hề báo trước trực tiếp nhảy vọt không gian, lần này xuất hiện ở trên bầu trời cách mặt đất phía dưới hàng trăm dặm.
“Chủ nhân, vừa rồi để ý thấy một cương phong đủ để phá hủy pháp trận phòng hộ của Ẩn Linh đảo, đã kích động hệ thống dự cảnh.” Đề Tử vội vàng giải thích nói.
“Không sao, trước hết dò xét một chút ở Tiên vực nào” Từ Phàm nhìn một thành lớn ở phía xa kia nói.
“Bồ Đào mới vừa rồi là tình huống gì?” Từ Phàm hỏi.
“Khi xuyên qua tường ngoài Tiên giới, bởi vì chúng ta không có truyền tống tọa độ Tiên giới hữu hiệu, cho nên bị ngẫu nhiên đặt vào phía trên trời cao của Tiên giới.” Bồ Đào giải thích, đây là kết quả hắn vừa có được.
“Không sao, trước lạ sau quen.”
“Trước tiên thăm dò rõ ràng tình huống xung quanh.” Từ Phàm nói.
Vị trí ở của Ẩn Linh đảo là ở bên ngoài một trăm nghìn cây số của cự thành kia, nhưng điều này cũng đã dẫn tới sự chú ý của không ít thế lực.
Còn chưa chờ Từ Phàm phái người ra ngoài dò xét, thì có bảy tám Chân Tiên xuất hiện ở nơi cách Ẩn Linh đảo không xa.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Ẩn Linh đảo, vừa nóng bỏng lại có một chút cảnh giác.
“Xin hỏi thế lực phương nào đến Thiên Lực cự thành ta.” Chân Tiên dẫn đầu hỏi thăm nói.
Bóng dáng của Từ Phàm xuất hiện ở bên ngoài Ẩn Linh đảo, nhìn mấy Chân Tiên kia vừa cười vừa nói: “Mới tới nơi đây, có thể cho ta một nơi dừng chân, ít ngày nữa sẽ rời đi không.”
Trước hết hắn cần tìm một nơi yên tĩnh thăng cấp Chuẩn Tiên.
Nghe thấy lời nói của Từ Phàm, mấy Chân Tiên kia nhẹ nhàng thở ra.
“Nơi đây ba mươi triệu dặm về phía đông, có một chỗ Cụ Phong sơn cốc, thế lực quý có thể dừng chân ở nơi đó.”
“Sau đó chúng ta tự sẽ đến thăm, nói một chút về chuyện của Thiên Lực cự thành với đạo hữu.” Chân Tiên dẫn đầu chắp tay hành lễ nói.
“Được, chờ sau khi ta ổn định ở sơn cốc kia, hoan nghênh các vị đạo hữu tới chơi.”
Bóng dáng Từ Phàm biến mất, Ẩn Linh đảo nhảy vọt không gian bay về phía điểm đến đó.