Chương 915: Thăng cấp Chuẩn Tiên
Chương 915: Thăng cấp Chuẩn Tiên
Quanh năm Cụ Phong sơn cốc có quái phong, giống như băng như lửa, có khi như gió xuân tháng tư, có khi thì như không gian hủy diệt, thiên địa sụp đổ.
Trong sơn cốc có dị thú, trong suốt như phi ngư, ở trong Cụ Phong sơn cốc vẫy vùng như biển.
Nhưng những thứ này lúc Ẩn Linh đảo đến thì tất cả đều không có.
Bởi vì Từ Phàm để Ẩn Linh đảo trực tiếp ngăn chặn mắt gió.
“Bồ Đào, cho ta thời gian để tăng tốc, ta muốn thăng cấp làm Chuẩn Tiên.” Từ Phàm xuất hiện trong tiểu thế giới chuyên môn tăng tốc bằng thời gian ở nguyên giới nói.
Giọng điệu hắn có chút chờ mong, Chuẩn Tiên dù sao cũng là tiên.
Phàm là sự chuyển đổi hướng về tiên đạo, đều đại biểu cho một phương thiên địa.
“Tuân lệnh.”
Lúc này bên trong Thiên Lực cự thành, mấy Chân Tiên kia vừa rồi đang tụ tập cùng nhau với vẻ biểu cảm gương mặt nghiêm trọng.
“Thời điểm này có thế lực ngoại lai tiến vào cự thành, không biết là tốt hay xấu.” Một Chân Tiên thở dài nói.
“Cho dù là tốt hay xấu, điều phải đối mặt nhất định sẽ đối mặt.”
“Lúc trước kết thù với tộc Địa Mộc, thật sự là chúng ta lỗ mãng rồi.” Một nữ tử mặc váy dài màu hồng phấn nói, trong biểu cảm có một chút vẻ u sầu.
“Quyền lợi làm lu mờ tâm trí, mấy tên già dừng lại ở cảnh giới Chân Tiên mấy trăm nghìn năm như chúng ta, nhìn thấy một tia hi vọng như vậy, sao có thể không dốc hết toàn lực.” Chân Tiên dẫn đầu có thân hình cao lớn, thân thể dưới trọng giáp tựanhư có sức mạnh vô tận.
“Truyền thừa đạo ấn của thánh giả Đại La, vừa hay phù hợp đạo mấy người chúng ta chủ tu, dù tư chất mấy lão già như chúng ta có kém thì cũng có thể ra một Kim Tiên.”
“Vô luận là về công về tư, mấy tên Chân Tiên của tộc Địa Mộc kia đều đáng chết, chỉ đáng tiếc cuối cùng để chạy mất một tên.”
“Hiện tại đại quân tộc Địa Mộc lập tức tới gần, đối phương có cường giả Kim Tiên kỳ, chúng ta không ngăn được.” Nữ Chân Tiên mặc váy dài màu hồng phấn nói.
“Nếu cầu viện giống cự thành khác, truyền thừa đạo ấn của thánh giả Đại La kia chúng ta không gánh nổi.”
Nói đến đây, mấy Chân Tiên kia mặt buồn rười rượi.
Đúng lúc khi mấy Chân Tiên thương lượng, trên không của Ẩn Linh đảo bị một la bàn đại đạo bao phủ.
Chỉ thấy phía trên la bàn, có các loại hiển hóa của đại đạo.
Ngũ hành, âm dương, luân hồi, hỗn độn, thời không, thời gian...
Trên la bàn đại đạo, bị kinh văn đại đạo chia làm ba ngàn khu vực.
Có khu vực mơ hồ không rõ, có khu vực có dáng vẻ hiển hóa đại đạo.
Lúc này tất cả đệ tử tông môn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, tất cả đều há to miệng.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được có hàng trăm loại hiển hóa đại đạo bắt đầu biến hướng về tiên đạo.
Rất nhiều khí tức của đại đạo được phát tán ra đó, khiến cho các đệ tử bắt đầu run lẩy bẩy.
Đúng lúc này, la bàn ba ngàn đạo vang lên âm thanh đại đạo, phảng phất như muốn nói lên từ khai thiên địa giảng cổ xưa.
Phía trên la bàn ba ngàn đạo, ngăn đại diện cho đại độn hỗn độn sáng lên.
Các đệ tử như si như say nhìn về phía bầu trời, dưới sự dẫn dắt của âm thanh đại đạo, bọn họ phảng phất như đã tham ngộ hết đạo Hỗn Độn.
Sau đó hai ngăn thời gian và không gian sáng lên, âm thanh đại đạo chuyển đổi, đại đạo thời gian và không gian, vẫn ở trong âm thanh đại đạo này.
Trong tông môn, có mấy đệ tử chủ tu đạo Không Gian trên thân đột nhiên sáng lên linh quang, sau đó dâng lên cột sáng từ trong người, xông lên hướng la bàn ba ngàn đạo đó, vừa hay vọt tới ngăn đại đạo không gian.
Mười ngày sau, ngăn đại đạo luân hồi sáng lên, trên người Lý Tinh Từ dâng lên cột sáng màu xám.
Thời gian sau đó chuyển dời, mỗi mười ngày đổi một loại âm thanh đại đạo, đồng thời thắp sáng đại đạo tương ứng.
Mỗi một đệ tử dính đến đại đạo ấy, trên thân đều có cột sáng tuôn ra, sau đó ý thức của bọn họ phảng phất như tiến vào một không gian kỳ ảo.
Bên trong không gian, bọn họ là hóa thân của đại đạo, bắt đầu từ khi sinh ra, từ yếu thành mạnh, tất cả đều như thân lâm kỳ cảnh.
Cứ như vậy vẫn luôn kéo dài thời gian ba năm, trên bầu trời âm thanh đại đạo mới dừng lại.
La bàn ba ngàn đạo bao phủ cả hòn Ẩn Linh đảo mới trở về bên trong cơ thể Từ Phàm.
Một luồng Tiên Linh chi khí khổng lồ, từ trên thân Từ Phàm dâng lên.
Giữa lúc giơ tay nhấc chân phảng phất có uy lực phá diệt không gian.
“Bồ Đào, ta đột phá mất thời gian bao lâu.” Từ Phàm xếp bằng ở bên trong tiểu đạo trường chủ phong mở mắt nói.
Phảng phất trong nháy mắt, lại như vĩnh hằng, khiến Từ Phàm có chút quên đi khái niệm về thời gian.
“Ngoại giới chỉ có một khắc, cả hòn Ẩn Linh đảo bị thời gian tăng tốc ba năm.”
Từ Phàm nhẹ nhàng khoát tay, la bàn ba ngàn đạo đạo thu nhỏ xuất hiện trong tay hắn.
“La bàn ba ngàn đạo, không nghĩ tới thật sự bị ta ngưng tụ thành công.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên một tia mừng rỡ.
Khi thăng cấp Chuẩn Tiên, đều muốn ngưng tụ vật hiển hóa đại đạo của riêng mình, uy lực ngưng tụ càng lớn, huyền ảo càng sâu sắc, tiềm năng tương lai càng lớn.
Vốn Từ Phàm chỉ muốn ngưng tụ một cái la bàn nhỏ ba trăm sáu mươi đạo, hoàn toàn đủ dùng, có thể kiểm soát.
Nhưng mà khi hắn ngưng tụ đã ra một chút sai lầm nhỏ, hắn tế hiến ra ngoài một tia chân linh bản nguyên của bản thân, không nghĩ tới tự động tạo thành la bàn ba ngàn đạo.
Từ Phàm đứng dậy đi đến bên bờ vực, nhìn đệ tử sa vào bên trong không gian đốn ngộ trên dưới chủ phong, nhẹ nhàng cười một tiếng.
“Từ nay về sau, ta chính là tiên!”
Cả hòn Ẩn Linh đảo vang vọng âm thanh của Từ Phàm.
“Chuẩn Tiên đại hạn chín mươi nghìn năm, Chân Tiên ba trăm sáu mươi nghìn năm, từ từ sẽ đến, ta không nóng vội.” Từ Phàm nhìn đệ tử của Ẩn Linh đảo nhẹ giọng nói.
Đã đến Tiên giới, xem như đã ra thôn tân thủ đi tới bản đồ lớn, ở đây hắn không mạnh, có thể hoàn toàn tìm một nơi của ngoại thế để cẩu.
Ba trăm sau mươi nghìn năm nói nhiều không nhiều nói ít không ít, cho dù có cách tăng tốc thời gian hay không, Từ Phàm đều nắm chắc trong tay bồi dưỡng ra mấy Kim Tiên thậm chí Đại La, bởi vì hắn gặp qua phong cảnh chỗ đó.
Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay lên, nháy mắt hơn một trăm nghìn đệ tử và thành viên Yêu bộ ngoại môn đều về tới động phủ của mình.
Hẳn là âm thanh đại đạo của la bàn ba ngàn đạo kia quá mức ra sức, người nghe thấy đoán chừng không tới mấy chục năm là không tỉnh lại.
Đúng vào lúc này, một âm thanh vang lên.
“Đệ tử cung chúc Đại trưởng lão thăng cấp Chuẩn Tiên.” Một đệ tử trên người mặc áo bào trắng thông qua Truyền tống trận tông môn xuất hiện ở trước mặt Từ Phàm.
“Trương Học Linh, không nghĩ tới ngươi vậy mà tỉnh rồi!” Từ Phàm hơi kinh ngạc nói.
Đệ tử có cảm giác tồn tại cực thấp này, Từ Phàm cảm thấy bản thân mình cũng sắp quên hắn đi.
“Đạo ta tu đã tới đỉnh phong, đã không có gì để lĩnh hội nữa.” Trương Học Linh cung kính nói.
“Vậy sao ngươi không lĩnh ngộ đại đạo khác thử xem.” Từ Phàm nhìn Trương Học Linh hài lòng nói.
“Đệ tử không dám, sợ không cẩn thận vĩnh thế trầm luân trong đó.” Giọng điệu Trương Học Linh có chút vui mừng.
“Biết tiến biết lui, không tệ, tông môn trong tương lai, ngươi chắc chắn chiếm một ghế Kim Tiên.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Đa tạ Đại trưởng lão quá khen.”
“Hiện tại người đã tỉnh lại chỉ có một mình ngươi, vậy nhiệm vụ đi bên ngoài dò xét đành giao cho ngươi.”
“Nhiều năm như vậy không để ý tới ngươi, không nghĩ tới ngay lập tức đem tới kinh hỉ lớn cho ta.” Từ Phàm cảm nhận được khí thế trên người Trương Học Linh nói.
Trong cơ duyên âm thanh đại đạo ấy , Trương Học Linh một bước bước vào cảnh giới chí cao Đại Thừa kỳ.
Mặc dù nói chỉ là mới vào, nhưng đủ để tự vệ trong khu vực không có Kim Tiên này.
Đây là nguyên nhân Từ Phàm giao nhiệm vụ cho hắn.
Trên dưới tông môn người có thể hành động chỉ có hai người, bản thân hắn là Đại trưởng lão, làm sao có thể đích thân làm nhiệm vụ được.