Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 952 - Chương 952: Di Tích Mở Ra

Chương 952: Di tích mở ra Chương 952: Di tích mở ra

Hàn Phi Vũ nhẹ nhàng mở hộp ngọc không gian ra, một cọng lông vũ màu đỏ tươi bị phong ấn ở bên trong.

“Vạn Vinh thần hỏa!” Từ Phàm nhìn nửa ngày mới nói.

Vạn Vinh thần hỏa chính là tồn tại cao cấp nhất trong thần hỏa, cao hơn mấy bậc so với Phượng Hoàng thần hỏa, Kỳ Lân thần hỏa mà hắn đang sử dụng.

Nếu có Vạn Vinh thần hỏa luyện pháp bảo thì ít nhất có thể rút ngắn một nửa thời gian so với thần hỏa thông thường.

“Thu hồi lại đi, quý trọng quá, sư tổ không nhận nổi.” Từ Phàm dời ánh mắt gian nan khỏi lông vũ Vạn Vinh thần hỏa.

Trong lòng không khỏi cảm thán, thể lượng viên đạn bọc đường mà đồ tôn tốt của mình lựa chọn càng lúc càng lớn, đến mức hắn cũng có chút không chịu nổi nữa.

“Sư tổ, kiếm trận Tiên kiếm của đồ tôn đã dùng thời gian dài, nên đổi mới rồi.”

“Đồ tôn có thể dùng Vạn Vinh thần hỏa này đổi lấy một bộ hệ thống kiếm trận Tiên khí hay không.”

Hàn Phi Vũ đoán được sẽ như thế, nên đã sớm chuẩn bị lý do thứ hai.

“Kiếm trận Tiên kiếm thành hệ thống, cái này dễ nói.” Từ Phàm gật đầu nói, cho dù Hàn Phi Vũ không tặng Vạn Vinh thần hỏa thì hắn cũng sẽ luyện cho Hàn Phi Vũ.

“Vậy xin sư tổ hãy nhận lấy thần hỏa này, xem như là giao dịch của đồ tôn với sư tổ.” Hàn Phi Vũ đưa hộp ngọc không gian về phía trước.

Nhìn biểu cảm nghiêm túc của Hàn Phi Vũ, Từ Phàm cười cất lấy hộp ngọc không gian.

“Tên lanh lẹn ngươi, sư tổ sẽ nhớ lấy ân tình này.” Từ Phàm gật đầu nói, hắn đã thấy thần hỏa đỉnh cấp nhất này, không có cái nào thấp hơn ngàn vạn Tiên ngọc.

Phẩm chất của Tiên khí được luyện gần đây ngày càng cao, cũng đã đến lúc nên tìm thần hỏa cấp cao hơn rồi.

Một bộ kiếm trận Tiên kiếm thành hệ thống mới đáng giá bao nhiêu Tiên ngọc chứ?

“Hì hì!” Hàn Phi Vũ sờ đầu cười nói.

Hắn vẫn hiểu đạo lý lễ nhiều người không trách.

Sau đó hắn lại lấy quà đã chuẩn bị cho sư bá ra, bắt đầu đi tặng.

Từ sau trận chiến đó, hắn đã có cảm ngộ mới với đạo Khắc kim.

Có lúc muốn trở nên mạnh mẽ hơn, không chỉ khắc kim bản thân, mà khắc kim sư huynh đệ và trưởng bối ra mặt thay mình cũng có hiệu quả ngang nhau.

Nhưng điều kiện quan trọng là trưởng bối sư phụ phải giống như mình.

Sau khi lĩnh ngộ được điều này, bỗng nhiên Hàn Phi Vũ mở rộng suy nghĩ, cảm giác có thể làm được việc này.

Năm ngày sau, lối vào thế giới di tích Tiên Linh cách Thiên Lan thành hai vạn dặm được mở ra, mấy trăm vạn tu sĩ vây quanh.

“Vậy mà lại có nhiều người có tu vi Chân Tiên như vậy!” Từ Cương thán phục nói.

“Có lẽ Chân Tiên có chút thực lực ở mấy Tiên Vực gần đây đều tới, mặc dù phần lớn là xem náo nhiệt.” Từ Phàm nhìn cửa vào di tích trên bầu trời nói.

Lúc này dù khu vực này là đại địa hay là bầu trời đều bị các loại linh chu chiếm cứ.

Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, có mấy Hậu thiên linh bảo cỡ lớn trên bầu trời.

Bọn họ đều là các thế lực lớn đến từ Nhân tộc Tiên giới.

“Nhiều hơn so với tưởng tượng của ta, xem ra thế giới di tích Tiên Linh này không đơn giản như trong tưởng tượng.” Từ Phàm mở miệng nói.

“Dù nhiều người đi chăng nữa, thì sau khi đi vào chẳng phải vẫn là bị sư tổ quét ngang sao.” Hàn Phi Vũ nhìn các loại linh chu trên bầu trời vui mừng nói.

Hắn luôn có cảm giác đặc thù với bí cảnh Tiên Linh hoang dã này, cho dù thứ bên trong bí cảnh Tiên Linh này không có hấp dẫn quá lớn đối với hắn, nhưng vẫn muốn đi vào thăm dò một đợt.

“Cẩn trọng lời nói!” Từ Phàm không nói gì, nhìn Hàn Phi Vũ một cái.

Hắn dám chắc chắn có ít nhất mười Kim Tiên ở phiến thiên địa này.

Kiếm Vô Cực nhìn về phía cửa vào thế giới di tích Tiên Linh trên không trung, trong ánh mắt xuất hiện nghi ngờ.

Đột nhiên cảm giác trong thế giới di tích Tiên Linh này có thứ gì đó có nhân quả rất sâu với hắn.

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện chín tinh thần khổng lồ.

Có một lão giả tóc bạc đi ra từ dưới tinh thần.

“Xem ra đạo hữu chú ý đến thế giới di tích Tiên Linh này rất nhiều, nhưng vẫn phải dựa theo quy củ, một tấm vé vào cửa mười vạn Tiên ngọc, không thể mang theo những người khác vào trong không gian.”

“Vì bảo đảm đạo hữu đạt được bảo vật an toàn đi ra ngoài, ta đã đặc biệt mời Thái Thượng trưởng lão Cửu Tinh Chính Pháp tông bọn ta đến bảo đảm an toàn cho các ngươi.”

“Hiện tại chỉ cần chư vị đạo hữu truyền tống mười vạn Tiên ngọc hoặc tất cả Tiên ngọc vào trong tinh thần trên bầu trời, thì có thể đạt được một lệnh bài tinh thần, rồi dựa vào lệnh bài này để tiến vào di tích.” Lão giả tóc bạc nói xong, thân hình lập tức hóa thành điểm tinh quang rồi biến mất.

Lúc này trên bầu trời có bốn tinh thần hóa thành cự nhân bảo vệ xung quanh cửa lớn di tích Tiên Linh, mỗi một cự nhân tinh thần đều tản mát ra khí tức Kim Tiên.

Hàn Phi Vũ lấy ra bảy mươi vạn Tiên ngọc truyền tống về phía tinh thần khổng lồ trên bầu trời.

Sau đó một pháp trận truyền tống nho nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người, bảy tấm lệnh bài Tinh Thần xuất hiện ở bên trong.

Đúng lúc này, cự nhân tinh thần canh giữ ở cửa lớn di tích Tiên Linh nhẹ phất tay.

Một điểm tinh quang như sao băng xẹt qua, trực tiếp xuyên thấu một Chân Tiên cách đó mấy dặm.

“Cấm cướp đoạt lệnh bài Tinh Thần của người khác, người vi phạm sẽ phế đi tu vi.” cự nhân tinh thần bình tĩnh mở miệng nói.

“Sư phụ, cự nhân tinh thần này là dị tộc hay thần thông tiến hóa vậy.” Lý Tinh Trì nhìn cự nhân tinh thần nói.

Chỉ thấy cự nhân tinh thần thân cao trăm trượng, trên dưới toàn thân được trọng giáp bao phủ, trên trọng giáp điểm xuyết chín tinh thần, tản ra khí tức thâm sâu nặng nề.

“Đây là công pháp thần thông phối hợp với con rối, tu luyện rất hao phí tài nguyên, nhưng uy lực lại rất lớn.” Từ Phàm liếc mắt nhìn thấu lai lịch của cự nhân tinh thần đó.

“Vậy chẳng phải là giống với thần thông hệ triệu hoán trong tông môn sao.” Vương Hướng Trì nói.

“Thiếu một chút, cái này càng đắt hơn.”

Từ Phàm nói xong dẫn theo mọi người tiến vào trong cửa lớn thế giới di tích Tiên Linh.

Mặc dù Chân Tiên đứng xem ở bên ngoài rất nhiều, nhưng thực tế tiến vào bên trong cũng không có bao nhiêu.

Đám người Từ Phàm vừa tiến vào cửa lớn, đã đi tới một thế giới khác.

“Vậy mà thế giới này chẳng nhỏ hơn mấy so với Phi Vũ giới.” Từ Phàm thăm dò một lượt sau đó nói.

Lúc này có không ít Chân Tiên liên tục tiến vào trong cửa lớn, sau đó chạy nhanh về một hướng nào đó.

“Được rồi, bây giờ có thể hoạt động tự do rồi, Chân Tiên nào đánh không lại thì có thể trực tiếp gọi Bồ Đào.” Từ Phàm phất tay nói.

Hắn thích hợp làm bảo mẫu ở nơi này, nhưng không phải là bảo mẫu theo sát bên cạnh, hắn cũng phải có tự do của riêng mình.

“Tuân lệnh!”

Nhìn thấy một thế giới rộng lớn như vậy cần mình thăm dò, đám người Từ Cương sớm đã không kìm nén được.

Từ Nguyệt Tiên xung trận lên trước hóa thành một độn quang rồi biến mất trước mặt mọi người.

Thầy trò ba người Vương Hướng Trì một đội, Lý Tinh Từ một mình một đội.

“Từ Cương, ngươi cảm nhận được núi Ngũ Sắc còn lại chưa?” Từ Phàm hỏi, lần này đến đây chủ yếu là vì tìm ngọn núi Ngũ Sắc còn lại cho Từ Cương.

“Cảm nhận được rồi, có lẽ ở bên đó.” Từ Cương chỉ về nơi xa xa nói.

Không biết tại sao, vừa vào thế giới di tích Tiên Linh này, trong lòng hắn luôn có rung động khó hiểu, dường như có trận chiến định mệnh đang đợi bản thân hắn.

“Đi đi!” Từ Phàm mở miệng nói.

Với cảnh giới không gian nhất đạo hiện tại của hắn, đủ để bao phủ thế giới di tích Tiên Linh này.

“Vâng, sư phụ.” Từ Cương gật đầu, xuất ra linh chu Đạo khí bay về phía xa xa.

Sau khi nhìn thấy mọi người đều đi hết, Từ Phàm cũng tùy cơ chọn một phương hướng để thăm dò.
Bình Luận (0)
Comment